Chương 6: Ơ...cô nhập vai nhanh thật đấy!
Sau khi tan tầm, Tống Nghị nhớ tới mình sắp phải đi công tác một thời gian, vì thế liền lái xe về biệt thự nhà mẹ. Vừa mới vào nhà, đi vào phòng khách, Chu Tú Văn vừa nhìn thấy hắn, vẻ mặt ghét bỏ hỏi:
"Sao anh lại trở về?"
"Con không được về sao?"
"Một đứa con trai không có bạn gái, còn có mặt mũi gì để về nhà!"
"Ơ..."
Tống Nghị bất đắc dĩ cười nói: "Hôm nay con trở về, là muốn nói cho mẹ biết một tiếng, gần đây con phải đi công tác một thời gian."
"Công tác?"
"Vâng, công ty đã sắp xếp, bay sáng mai, đi Hoàng Châu."
Chu Tú Văn nghe xong, nhíu mày hỏi: "Con không phải là tránh xem mắt, nên cố ý trốn chạy chứ?"
"Không phải"
Nói tới đây, Tống Nghị do dự một chút, sau đó chủ động nói: "Đúng rồi, con còn muốn nói với mẹ một chuyện"
"Chuyện gì?"
"Con và Đường Uyển Tình muốn thử hẹn hò"
Chu Tú Văn: "????"
Tống Nghị nhìn vẻ mặt ngơ ngác của mẹ, lại nói: "Mẹ không nghe lầm, con cùng Đường Uyển Tình đang thử hẹn hò, mẹ hài lòng chưa?"
"Thật sao? Anh không có lừa ta chứ?" Chu Tú Văn đột nhiên nghe thấy tin tức này, thật sự có chút không thể tin được.
"Không, nếu không tin, mẹ có thể tự gọi và hỏi."
Vì để xác minh con trai có phải đang lừa mình hay không, Chu Tú Văn liền cầm điện thoại lên gọi cho hảo tỷ muội của mình.
"Alo, Tuệ Phương, bận không?"
"Không, có chuyện gì sao?"
"Là thế này, tớ muốn hỏi cậu một chuyện"
"Cậu nói đi"
"Vừa nãy, con trai nói với tớ, nó và Uyển Tình hẹn hò rồi, chuyện này là thật sao?"
"A~thật hả?"
Đối phương hiển nhiên cũng rất kinh ngạc nói: "Cậu đợi một chút, để tớ đi hỏi con gái tớ"
Không lâu sau, Lý Tuệ Phương liền gọi lại
"Tớ hỏi rồi, là thật đấy, hai đứa tụi nó hình như thật sự đang thử hẹn hò"
"Được, tớ biết rồi"
Chu Tú Văn cao hứng cúp điện thoại, lập tức vui vẻ nở nụ cười.
Trời cao không phụ lòng người a, nhi tử rốt cục cũng thông suốt!
Bà nhìn con trai của mình, cười nói: "Tiểu tử ngươi, lúc trước cho ngươi đi xem mắt, ngươi còn không muốn, hiện tại gặp mặt một lần, con bé cũng không tệ ha, động tâm rồi?"
"...."Tống Nghị
Chu Tú Văn nói: "Nếu đã bắt đầu thử hẹn hò, vậy sau này có thời gian, con mang con bé về nhà ăn một bữa cơm, để cho ba con cũng được gặp con bé."
"Ơ....vậy không phải là quá nhanh sao, chúng con hiện tại chỉ là thử hẹn họ xem thế nào, quan hệ còn chưa có xác định mà"
Chu Tú Văn nghĩ nghĩ, cũng đúng. Bà thật sự có một chút nôn nóng, tụi nó cũng chỉ mới bắt đầu thôi
"Vậy con phải cố gắng lên, hảo hảo mà biểu hiện, cố gắng xác định quan hệ với Uyển Tình càng sớm càng tốt"
Tống Nghị có lệ đáp: "Con sẽ cố"
"Vì để con có thể theo đuổi bạn gái tốt hơn, mẹ quyết định cung cấp cho bạn một số hỗ trợ tài chính."
Chu Tú Văn sảng khoái nói: "Sau này mỗi tháng tiền tiêu vặt, cho con thêm mười vạn."
"Xi~!" Tống Nghị
Tình yêu giả này, cũng không quá thiệt thòi đi!
_____
Từ nhà mẹ trở về, Tống Nghị vừa đến cửa, cửa phòng bên cạnh liền mở ra.
Đường Uyển Tình mặc một thân váy dài gợi cảm, từ bên trong đi ra, trong tay đẩy một cái vali. Cô nhìn Tống Nghị cười hỏi: "Anh tan làm rồi à?"
"Ừm"
Tống Nghị gật gật đầu, thuận miệng hỏi: "Cô đây là chuẩn bị đi xa sao?"
"Có một bộ phim lấy bối cảnh, cần tôi đi quay ở nơi khác, nhưng cũng không xa, ở Hoàng Châu."
Tống Nghị vừa nghe, trùng hợp như vậy sao? Hắn cũng vừa đúng ngày mai phải đi Hoàng Châu, nhưng hắn không có ý định nói ra
"Đúng rồi, lúc nãy mẹ tôi vừa gọi điện hỏi tôi, có phải là đang hẹn hò với anh hay không"
Đường Uyển Tình hỏi: "Anh nói với mẹ anh rồi?"
"Ừm, nói rồi, để cho bà khỏi phải lúc nào cũng nhìn tôi chằm chằm"
"Vậy thế này đi"
Đường Uyển Tình đề nghị nói: "Vì tôi phải đi công tác, nên chúng ta thêm wechat đi, nếu có tin, hoặc là lúc cần đối phương hợp tác, còn có thể liên lạc trước cho nhau"
"Được, cô quét tôi, hay tôi quét cô?"
"Để tôi quét của anh đi"
Đường Uyển Tình Lấy điện thoại ra, quét mã của hắn, thêm bạn bè.
Tống Nghị nhìn thấy avatar động vật dễ thương, cười nói: "Cô gọi là"Ngày Nắng"?"
"Thế nào, không hay sao?"
"Không phải"
Tống Nghị giải thích: "Tôi rất thích một bài hát cũng tên gọi là Ngày Nắng"
"Vậy sao? Khi có cơ hộ anh cũng chia sẽ cho tôi nghe một chút xem sao."
"Cái này... có chút khó khăn"
Dù sao nó không phải là bài hát ở thế giới này
"Keo kiệt"
Đường Uyển Tình bước vào thang máy, tốt bụng nhắc nhở: "Bữa tối, anh tiêu một chút tiền đặt đồ ăn ngoài đi, đừng có lúc nào cũng ăn mì gói, không tốt cho dạ dày đâu"
"Biết rồi"
Tống Nghị chế giễu nói: "Cô cũng lo nhiều quá đấy, ai không biết, còn tưởng cô là chị tôi"
"Tôi lớn hơn anh, căn bản có thể làm chị anh rồi"
Đường Uyển Tình nháy nháy mắt, bình tĩnh đáp: "Vậy nên, chúng ta được gọi là tình chị em đấy"
"...."Tống Nghị
Đường Uyển Tình thấy Tống Nghị xị mặt, phất phất tay: "Được rồi, không trêu chọc anh nữa, tôi đi đây, người công ty còn đang ở phía dưới chờ tôi, tạm biệt."
"Tạm biệt"
Sau khi Đường Uyển Tình đi, Tống Nghị về đến nhà, đơn giản thu dọn hành lý một chút, liền đi tới thư phòng, tiếp tục viết kịch bản. Thật vất vả mới thuận theo một đoạn tình tiết, những thứ nhét vào trong đầu, hắn luôn muốn viết ra nhanh nhất, miễn cho quá lâu sẽ quên . Đối với kịch bản "Kim chi dục nghiệt", Tống Nghị khẳng định không thể hoàn nguyên 100%. Hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể viết ra 70% tuyến chính, ở một vài tình tiết tương đối nhỏ, hắn vẫn cần sự sáng tạo nhỏ của mình. Kịch bản này, một khi đã viết, thì không thể dừng lại, trừ khi bí ý.
Bất tri bất giác, thời gian trôi qua, trời cũng dần dần tối đen. Thẳng đến khi bụng hắn có chút đói bụng, mới nhớ tới, mình còn chưa ăn cơm. Vào bếp, hắn chuẩn bị ngâm một gói mì ăn liền để đối phó. Lúc này, chuông cửa reo.
"???"
Tống Nghị mang theo tò mò, mở cửa, nhìn thấy tiểu ca shipper một thân màu vàng.
"Xin chào, cho hỏi có phải là Tống lão sư không?"
"Là tôi"
Tiểu ca shipper đưa một túi thức ăn qua cho hắn nói: " Đây là của "Mỹ thiếu nữ chiến binh" đặt cho anh, mời anh ký nhận"
"Ơ...cảm ơn"
"Chúc anh dùng bữa vui vẻ"
Tống Nghị cầm lấy thức ăn, trở về phòng khách, mở wechat của Đường Uyển Tình ra hỏi: "Cô đặt thức ăn ngoài cho tôi?"
Không lâu sau, đối phương trả lời: "Ừm, thế nào, mùi vị rất được phải không, tôi cũng hay đặt đồ ăn quán này lắm"
Tống Nghị vừa ăn vừa trả lời: "Ừm, cũng ngon, nhưng mà sao cô lại đặt cho tôi?"
Đối phương cười nói: "Bạn gái đặt thức ăn ngoài cho bạn trai mình không phải là rất bình thường sao?"
"Ơ...cô nhập vai cũng nhanh thật đấy"
"Đương nhiên rồi, tôi là một diễn viên chuyên nghiệp mà"
Tống Nghị cười đáp: "Thật ra, chúng ta chỉ cần ở trước mặt các mẹ diễn một chút là được"
"Cái này là anh không hiểu rồi"
Đường Uyển Tình giải thích: "Nếu bình thường chúng ta không thỉnh thoảng bồi dưỡng ra một số thói quen nhỏ giữa các cặp đôi, sẽ rất dễ dàng lộ trước mặt các bà mẹ của chúng ta."
"Không, tôi chỉ sợ cô làm giả thành thật."
Tống Nghị đùa nói: "Dù sao tuổi trẻ nhiều vàng giống như tôi, lại cao lớn đẹp trai, ưu tú nam nhân, không có mấy người có thể không đổ."
"Em trai thối, ngươi cũng không cần tự mình đa tình, giới giải trí so với tiểu thịt tươi đẹp trai như ngươi, cũng rất nhiều. Về phần ưu tú, ngoại trừ tiền bạc, những ưu điểm khác, ta không có nhìn ra."
Đường Uyển Tình nhắn trong wechat nói: "Nếu đồ ăn ngon, khi nào có thời gian rảnh rỗi, nhớ chuyển chi phí lại cho tôi."
"Tình cảm không phải miễn phí sao?"
"Tôi gần đây không có nhận vai nào, rất nghèo nè"
Tống Nghị bị chọc cười, ý vị thâm trường trả lời: "Tiền tôi cũng không có, rất nghèo, nếu không tôi viết kịch bản cho cô đi, để cho cô diễn vai nữ chính, cô xem thế nào?"
"Yo, anh còn có thể viết kịch bản ư?" Đường Uyển Tình trêu chọc nói.
"Phải, cô không tin sao?"
"Tùy ý ngươi, miễn ngươi vui vẻ."
Vốn nàng cũng không phải thật sự muốn cái gì trả lại phí đồ ăn.
Đường Uyển Tình cười nói: "Tôi muốn bắt đầu xem kịch bản diễn ngày mai rồi, không nói chuyện với anh nữa."
Sau khi kết thúc nói chuyện phiếm, Tống Nghị cúi đầu ăn đồ ăn mang đi, lẩm bẩm: "Cư nhiên không tin hắn..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip