Chương 56_Nước mắt con gái
Chidori bế tắc rồi.
Thật sự trong cuộc đời nhân sinh đầy trắc trở này, nó đã quá quen với những khó khăn, bi kịch và đau khổ mà thế giới này đã vứt vào mặt nó như vứt một miếng giẻ lau nhà rách nát rồi. Nhưng chỉ có duy nhất một thứ trên đời này dù cho Chidori có nếm qua nếm lại cả chục lần thì nó cũng chẳng thể nào thích nghi được.
"Chi-chan, cậu không thấy tên đần Draken đó quá đáng sao!? Tớ đã biểu hiện rõ như vậy, mà hắn lại chẳng thèm để ý đến. Hu hu, tớ phải làm sao đây?"
Chidori bặm môi, mặt tái nhợt, trán đổ đầy mồ hôi máy móc ngó qua cô bạn tóc vàng đang úp mặt trên bàn nức nở không thôi.
Chó chết thằng đần Draken nào đó, mày yêu đương củ chuối kiểu gì mà làm thiên thần của tao khóc hả!? Tao mà gặp mày thì đảm bảo mày no đòn với tao!
"Chi-chan, cậu nói xem, có phải chuyện này quá vô vọng quá không? Tớ có nên từ bỏ không?" Ema nắm lấy tay Chidori, rưng rưng nước mắt cầu an ủi.
Ema ơi, đừng khóc nữa, tớ sợ, tim tớ sẽ nổ, cậu không đền được đâu...
Khóe môi Chidori co rút không ngừng, hai má đỏ bừng bừng khi phát hiện Ema càng lúc càng tiến gần đến mình. Nó quay mặt đi ho khùn khục, giả vờ bản thân không sao, mặt nghiêm túc đưa ra lời khuyên:
"Nếu là tớ, dù mì ly có không thích tớ thì tớ cũng sẽ ăn sạch nó không chừa một giọt nước mì nào!"
Ema ngớ người, chẳng hiểu gì, não vận hành hết công suất mổ xẻ lời khuyên bổ ích của cô bạn ngốc đang ngồi cạnh mình.
"Nhưng chỉ đơn phương yêu thì buồn lắm. Chi-chan không thấy vậy sao?"
Chidori xoa cằm, gật gù: "Ema-chan nói có lý, nếu mì ly không thích tớ thì dù có ăn bao nhiêu thì một ngày nào đó tớ cũng sẽ cảm thấy ngán, không còn ngon nữa, sẽ rất buồn."
"Vậy phải làm sao?"
Chidori nghiền ngẫm suy nghĩ, sau đó vừa nhớ ra gì liền búng tay một cái, cười tít mắt: "Cứ đổi sang ăn mì gói là được! Vị mì gói không giống như mì ly, khi ăn cũng sẽ có cảm giác khác. Mì ly bị hắt hủi đương nhiên sẽ tức giận, chờ Chidori ăn ngán mì gói chuyển sang mì ly, mì ly sẽ ngon hơn cả trăm lần!"
"..."
Ema cảm giác mình cần thêm một bộ não nữa để có thể bắt kịp tần số não trên trời của Chidori. Nhưng nếu cố gắng nắm bắt vài từ trọng tâm, Ema có thể đúc kết được một điều.
"Tớ hiểu rồi, vậy thì chỉ cần khiến tên đó ghen thôi phải không!?"
"???"
Ghen là gì? Ăn nó chung với mì sẽ ngon hơn sao?
Ema cứ như vừa ngộ ra điều gì liền vui vẻ ôm chầm lấy Chidori, không biết vô ý hay cố tình ép mặt cô bạn vào vòng 1 đầy đặn của mình.
"Chi-chan đúng là thiên tài! Tớ đã biết mình nên làm gì rồi! Cảm ơn cậu Chi-chan!"
Chidori bị ép đến khó thở, mặt không còn hối tiếc gì từ từ khép mắt lại.
Mẹ ơi, Chidori đến với mẹ đây.
Người qua đường ngồi bàn bên cạnh nghe hết cuộc nói chuyện từ đầu đến cuối, mặt biểu thị hai từ hoang mang:
Con gái thời nay thường hay ông nói gà bà nói vịt thế này sao???
Có thể đưa lời khuyên tình ái thông qua mì ly một cách phi logic như vậy sao???
Phái nữ đúng thật là nhiệm màu...
. . .
Chidori hồi sức cùng Ema dạo quanh mua sắm các thứ rồi cũng rất chu đáo hộ tống cô nàng về nhà. Nhưng đi đến một đoạn đường vắng vẻ, hai người bất ngờ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của ai đó. Nhìn kĩ thêm một chút, Ema hoảng hốt khi phát hiện một đám thanh niên đang lôi kéo một cô gái vào chỗ trống, sau đó đè cô ấy ra đất, chuẩn bị thực hiện hành vi đồi bại.
"Chi-"
"Gọi cảnh sát đi Ema-chan!"
Chưa kịp để Ema kêu lên, túi đồ trên tay cô bạn thân đã bị đẩy qua cho mình, Chidori trừng mắt phóng như bay tới, nhắm ngay đầu tên khốn nạn đang đè cô gái dưới đất mà đá ngã hắn ra xa ba mét. Chân nó nhẹ tênh tiếp xuống đất, mái tóc xám bay bay trong gió, Chidori chốc đã đứng chắn trước cô gái đáng thương, khuôn mặt lạnh như băng, không hề mỉm cười.
"Một đám cầm thú không bằng chó, ban ngày ban mặt mà dám làm ra loại chuyện này, quả nhiên là nên bị trả về rừng chơi với khỉ rồi nhỉ?"
"Hở? Mày là con nào?"
"Đừng có xen vào chuyện của tụi tao con khốn!"
Một trong số tên côn đồ trừng mắt bước tới trước mặt Chidori, nhìn nó một lượt xong lại nở nụ cười bỡn cợt: "Gì đây hả cô em? Chẳng lẽ cũng muốn góp vui cho tụi này hả?"
Một lọn tóc mai bị chạm tới, Chidori liếc mắt nhìn cái móng lợn đang chạm vào người mình, đôi đồng tử mang sắc đại dương tĩnh lặng từ từ tối lại, âm trầm cứ như mạch sóng ngầm, cuộn trào dữ dội dù cho mặt biển đang phẳng lặng không gợn sóng.
"A, đúng là tao đang rất buồn chán. Nhưng mà..."
"Bốp!!"
Chidori cười lạnh, chân đá mạnh vào giữa háng tên kia, một cách dứt khoát không khoang nhượng, sau đó liền xoay người lấy đá, giơ cao chân đá vào ngay thái dương gã ta. Tất cả đều xảy ra trong một tích tắc, tên đồi bại ăn đau ngay đòn đầu tiên đã hấp hối không làm được gì, ăn tiếp đòn đá chân liền trực tiếp bất tỉnh, mắt trợn trừng nằm dưới đất, hoàn toàn bị nó xem là miếng giẻ lau nhà mà giẫm lên.
"Tụi mày phải là người góp vui cho tao mới đúng~"
Chidori híp mắt, không biết lấy từ đâu ra một cây kéo đỏ cắt đi lọn tóc dài bên tai vừa bị tên kia chạm vào, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi kéo, cười đáng sợ:
"Thằng nào tiếp theo, lên cùng lúc luôn cũng được, tao cắt hết."
Toàn bộ bất lương rùng mình, đồng loạt cụp gối che chắn cho người anh em, tự nhiên cảm thấy đau trứng dữ dội.
Đúng lúc đó Ema hớt hải chạy đến, tay giơ điện thoại, cố tình cất cao giọng: "Chi-chan! Cảnh sát đến rồi!"
"Cảnh, cảnh sát!?"
Đám côn đồ vừa nghe đến tên chú tất xanh liền hoảng sợ nhìn nhau, sau đó không nấn ná gì mà cụp đuôi bỏ chạy.
"Hèn nhát."
Chidori thở ra một tiếng khinh khi, thẳng chân đá tên bất lương dưới đất ra xa mấy mét rồi quay sang nhìn cô gái đáng thương vẫn còn đang sợ hãi co rúm ôm lấy cơ thể bầm tím của mình. Bị thương nặng quá. Chidori cởi áo khoác của mình ra phủ lên người cô ấy, mắt dáo dác nhìn xung quanh, sau đó dừng lại tại tên thiếu niên trần truộng đang bị trói gần đó, thê thảm thế kia chắc cũng không gượng dậy nổi đâu.
"Ema-chan, cậu gọi thêm cả xe cứu thương nữa nha. Tớ đi xem xung quanh coi còn tên nào kh- Ặc!"
"Đừng đi mà! Làm ơn đừng bỏ tôi một mình mà!! Tôi sợ lắm!!"
Chidori đột nhiên bị người kia kéo tay mà té bệch xuống đất, trừng mắt hoang mang nhìn cô gái đang úp mặt vào lòng mình mà khóc nức nở, bả vai đầy vết thương run rẩy không ngừng. Chidori mặt đầy chấm than chấm hỏi ngáo ngơ hoảng loạn nhìn Ema cầu cứu, nhưng không hiểu sao chỉ nhận được nụ cười buồn và cái lắc đầu của cô bạn.
Nhìn người đang rúc trong lòng mình, Chidori có thể cảm nhận được một mảng áo của mình đã ướt nhem, nhưng cũng thông cảm cho cô ấy. Trải qua chuyện kinh khủng như vậy, không bị đả kích mới lạ.
Cái đám chó chết, dám làm con gái nhà ta khóc, đừng để nó gặp lại, nó sẽ cắt hết!
. . .
Góc tác giả:
Lúc đọc truyện, tuy không được nhắc đến nhiều, nhưng toi thấy bạn gái của tri kỷ Pachin vẫn là đáng thương nhất trong dàn nhân vật nữ của truyện.
Bị hãm hiếp tập thể, bị đánh đập, chấn thương cả thể xác lẫn tinh thần, tuy tác giả không đề cập đến nhưng toi chắc chắn cô ấy sẽ phải trải qua một đoạn thời gian khó khăn để vượt qua bóng ma tâm lý ấy =(((
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip