Chương 84_Mối tình tay tư phức tạp
Nhận thấy tình trạng chưa tới một tháng đã tăng gần năm kí lô của Chidori, các bác sĩ đã đưa ra kết luận nó đã hồi phục hoàn toàn, không cần ở lại bệnh viện theo dõi nữa.
Nói thật, Chidori ở trong bệnh viện ngoài việc gây ầm ĩ khắp nơi bằng mấy trò tấu hề hay bốc đầu xe lăn thì nó còn là cục nam châm thu hút lũ bất lương tới nữa. Các bác sĩ y tá thì không sao nhưng bệnh nhân thì ngày nào cũng bị đám đó dọa cho một phen sợ khiếp vía, thật sự là rất phiền phức. Cho nên sau khi kê đơn thuốc và lịch tái khám cho Chidori thì bọn họ liền tranh thủ đá đít nó ra khỏi bệnh viện, tránh hậu họa về sau...
Chidori ủ rũ bước ra khỏi bệnh viện, chuỗi ngày có người bưng cơm rót nước chăm sóc tận tình đã kết thúc rồi, lại phải quay về những ngày thường nhật sáng săn mì ly giảm giá tối mua yaourt đá uống thôi.
"Oi! Chidori, làm gì mà thất thiểu vậy? Được xuất viện không vui à?"
Chidori ngẩng đầu, nhìn thấy thiếu niên cao lêu nghêu với bím tóc vàng đứng ngay cổng bệnh viện liền bĩu môi: "Gì chứ? Là Giraken à? Làm tao cứ tưởng sẽ có hoàng tử mì ly cưỡi cỗ xe ngựa yaourt đá đến rước tao chứ..."
Draken như đã quen với thái độ của nó, phì cười: "Xin lỗi vì không phải là hoàng tử mì ly của mày. Để tao đưa mày về."
Chidori im lặng nhìn Draken một lúc mới thở dài, mắt cá chết quay đi: "Thôi khỏi, mày đi gặp Ema-chan đi, tao sẽ tự mình đi tìm hoàng tử mì ly của riêng tao."
Draken bị nói trúng tim, mặt mày đỏ bừng sưng cồ lên: "Tự nhiên mày nhắc tới Ema làm gì!?"
Chidori chỉ chỉ tay vào cái túi treo trên tay lái xe của Draken, bĩu môi: "Tao thiểu năng chứ không có mù nha mày. Quà tặng sinh nhật Ema-chan đúng không, là con gấu bông màu hồng trong khu vui chơi mà đợt trước Ema-chan bảo thích chứ gì..."
Draken sang chấn tâm lý, kinh hãi lùi lại mấy bước--- Sao hôm nay nó thông minh dữ vậy, Chidori mặt thộn thường ngày đâu rồi!!?
Draken ho khùn khục, đánh mắt đi chỗ khác, chuyển chủ đề: "Còn mày thì sao? Định tặng Ema cái gì? Lại là đồ thủ công nữa à?"
Chidori chép miệng: "Đã có quà rồi, nhưng giờ tao phải mua hộp quà đựng. Tặng không thì kì lắm."
"Vậy à? Cần tao dẫn đi mua không? Tao biết mấy chỗ bán đồ trang trí đẹp đấy." Draken đề nghị.
Chidori đảo mắt, định mở lời từ chối nhưng lại chợt nhớ ra gì đó, dưới đáy mắt lấp lánh sao, cười bỉ ổi: "Cũng được! Chúng ta cùng đi thôi!"
Draken: "..." Tự nhiên lạnh sống lưng...
. . .
"He he, quả nhiên đồ chùa đúng là ngon nhất!"
Draken ngậm ngùi nhìn túi tiền đã vơi đi một nửa của mình rồi lại đen mặt hướng mắt đến con nhóc tóc xám đang lông bông hết tiệm này đến tiệm khác càn quét đồ ăn một cách không thương tiếc. Con mẹ nó, bị gài rồi! Đáng lẽ anh phải nhận ra ngay khi nó không chần chừ mà mua ngay hai ly yaourt đá size L rồi để mặc anh thanh toán chứ!.
Draken ơi, lần này mày chơi ngu rồi!
"Oi Chidori! Còn định long nhong đến chừng nào? Đi mua hộp quà sinh nhật nhanh lẹ rồi về!" Draken cao giọng nói, cố gắng kéo sự chú ý của Chidori ra khỏi cái tiệm bánh kem ở gần đó cũng như cứu rỗi cái ví tiền đáng thương của mình.
Chidori đến lúc này mới sực nhớ ra nhiệm vụ chính, chạy lại bên cạnh Draken, gật đầu: "Mau dẫn đường đi Giraken!"
Draken: "..."
Cùng lúc đó, cách hai đứa không xa, có một nhóm người cũng đang đưa ánh mắt kinh sợ dõi theo bọn họ...
Takemichi ngồi trốn sau chậu cây mà không ngừng run rẩy, hết nhìn phía trước rồi lại nhìn phía sau.
Tình hình gì thế này!?
Không những Ema và Mikey, mà Chidori và Draken cũng đang lén lút hẹn hò với nhau sao!?
Sao mối quan hệ này rối như cái bùng binh vậy!?
Tóm lại là ai thích ai, ai cắm sừng ai!?
Yamagishi cũng ngạc nhiên không kém, đưa mắt nhìn thiếu nữ tóc xám đang trò chuyện vui vẻ ở gần đó: "Bất ngờ thật đấy. Tao cứ tưởng Chidori và Mikey-kun đang hẹn hò chứ? Sao lại thành ra thế này?"
Takemichi nghe xong lại càng kinh ngạc: "Ể!? Hai người đó không phải là thanh mai trúc mã bình thường thôi sao!? Là người yêu thật à!?"
Yamagishi đẩy kính, biểu tình nghiêm trọng nhỏ giọng: "Thật ra đã có rất nhiều tin đồn về hai họ rồi. Nghe bảo Mikey thường hay ghé nhà Chidori lúc tối muộn đến tận sáng hôm sau mới rời khỏi đấy."
"Vậy, vậy là... ngủ qua đêm tới sáng rồi."
Hinata cầm tẩu thuốc giả ngồi bên cạnh, mặt nghiêm túc xoa cằm: "Tôi đã hiểu rồi Waston-kun!"
"Thật sự đáng tiếc nhưng tất cả bí mật đều đã bị lật tẩy rồi!! Đây đích thị là một mối tình tay bốn đầy bi thương!!" Hinata tự tin chỉ tay về phía hai người đang ngồi ở quán đồ ngọt gần đó, dõng dạc tuyên bố.
"Không thể nào!" Takemichi đứng phía sau phụ họa.
"Đúng vậy, bởi vì phát hiện mối quan hệ của Ema-chan và Mikey-kun cho nên Chidori-chan mới đau lòng mà nghĩ ra ý định tiếp cận Draken-kun, hòng muốn Mikey-kun ghen tị mà trở về bên cậu ấy!" Hinata suy luận một cách chắc chắn.
Yamagishi đứng cạnh gật gù: "Nghe rất có lý."
Naoto chỉ cười trừ: "Sao rắc rối quá vậy?"
Takemichi hắc tuyến chảy đầy đầu: "Xin lỗi như anh không nghĩ Chidori-chan có những suy nghĩ đó đâu. Nghe nó cứ vi diệu sao sao á..."
Hinata không nghe lời người yêu nói, trong rất quyết tâm đi đến chỗ Ema: "Cùng đi nào Takemichi-kun, nếu là thật thì chúng ta phải bắt họ tự thú!"
"Ể!? Đến đó sao!? Chuyện đó không có hay ho gì đâu!" Takemichi vội chạy đến can ngăn, "Khoan đã Hina! Người, người đó là Mikey-kun đấy!"
Hinata quyết đi mà không ngoảnh mặt lại: "Vì vậy mà Draken-kun thật đáng thương!"
Takemichi run rẩy, chuyện này nếu mà Draken thấy thì nguy to!
Takemichi vừa nghĩ xong, phía sau lưng đó có người bước tới, khói bụi mịt mù, ánh nhìn chết chóc hướng đến cậu.
"Ai đáng thương vậy hả?"
"Tía má ơi!! Sao xuất hiện đúng lúc giữ vậy nè!!?"
Takemichi ôm mặt tuyệt vọng hét lên, viễn cảnh kinh hoàng nhất sắp xảy ra rồi!
Bên kia, Hinata tức giận đập mạnh tay xuống bàn, trước con mặt ngỡ ngàng của Mikey và Ema mà thấp giọng: "Hai người thật tồi tệ!"
Chidori đúng lúc xuất hiện với túi đồ ăn, vừa uống yaourt đá vừa chớp chớp mắt nghiêng đầu hỏi: "Ủa, dà hú Mikey và Ema-chan, với cả Hina-chan nữa, sao tập hợp đông đủ dữ vậy?"
"Ôi má ơi Chi, Chidori-chan!!? Cậu cũng tới tới nữa sao!?" Takemichi càng lâm vào khủng hoảng ôm đầu gào lên.
Draken trừng mắt: "Ema và Mikey?"
Ema bất ngờ: "Draken!?"
Mikey tròn mắt: "Là Chichin và Kenchin này, sao lại đi chung với nhau vậy?"
Chidori phồng má: "Gì đây!? Hai người đi lẻn đi ăn bánh kem chung mà không rủ sao?"
Trời ơi hỗn chiến sắp sửa xảy ra!!
Takemichi chính thức sụp đổ--- Kết thúc thật rồi!!
Nhưng trái ngược với những gì Takemichi đã tưởng tượng, Draken đột nhiên phì cười chỉ tay về phía Tổng trưởng của mình: "Phì! Mày hẹn hò vào ngày sinh nhật em gái sao Mikey!?"
"Ể? Em gái?" Takemichi đầu đầy chấm hỏi.
"Mày không biết sao Takemicchi? Ema và Mikey là anh em cùng cha khác mẹ đấy." Draken giải thích.
"HẢ!!?"
Chidori đứng gặm bánh, chớp chớp mắt: "Bộ chuyện này bất ngờ lắm hả? Tưởng ai cũng biết rồi chứ?"
Mặc kệ hỗn loạn, Mikey liếc mắt nhìn qua thiếu nữ tóc xám vẫn đang miệt mài dồn hết đồ ăn vào miệng đến mức hai má căng phồng, bộ dạng hết như chú sóc nhỏ vậy. Hắn phì cười bước tới choàng lấy vai nó, ngón tay chọt chọt vào gò má chất đầy đồ ăn, hỏi nhỏ:
"Chichin, mày mới xuất viện mà đã chạy long nhong khắp nơi với Kenchin rồi à? Tụi mày định đi đâu vậy?"
"Đi mua hộp đựng quà." Chidori thuận tiện đưa mẩu bánh mình đang cầm qua cho người kia, thành thật trả lời.
Mikey cũng rất tự nhiên há miệng cắn một miếng, gật gù: "Là chuẩn bị cho quà sinh nhật Ema à? Năm nay mày tặng thứ gì? Gấu bông nữa sao?"
Chidori nhìn về phía thiếu nữ đang ôm chầm lấy con gấu bông màu hồng mà người thương tặng cho, biểu cảm có chút dịu dàng hẳn ra: "Năm nay có chút đặc biệt, cho nên cũng muốn tặng một thứ gì đó đặc biệt."
Mikey chớp chớp mắt, không hiểu người kia đang nói gì. Chidori đôi khi lại nói mấy câu ngụ ý khó hiểu thật.
Chidori bước tới đặt hộp quà mới toang của mình xuống bàn, có chút ngượng ngùng quay mặt đi: "Quà sinh nhật cho cậu."
"Là quà của Chi-chan sao? Háo hức thật đấy!" Ema tròn mắt ngạc nhiên, thử mở hộp quà ra xem thử, dưới đáy mắt liền thích thú sáng lên.
"Là vòng đeo tay ư!? Đẹp quá!"
Ema tròn mắt cầm vòng tay màu đỏ lên, mặt dây chuyền còn có thêu vào một bông hoa nhỏ rất xinh xắn, trông rất đáng yêu.
"Cảm ơn cậu nhé Chi-chan!" Ema cười rộ lên, rất nhanh đã đeo xong cái vòng vào cổ tay mình rồi, "Tớ sẽ giữ nó thật cẩn thận!"
Chidori liếc mắt nhìn chiếc vòng tay, hơi thấp giọng: "Nó sẽ đem lại may mắn và bảo vệ cho Ema-chan. Vì thế nên cậu đừng cởi bỏ nó ra nhé?"
Ema gật đầu: "Tất nhiên rồi! Tớ sẽ không bao giờ tháo nó ra đâu."
Chidori mắt vẫn nhìn sợi vòng tay màu đỏ, ánh nhìn hơi tối lại, có chút không yên lòng mà hơi nhíu mày, trái tim lại càng thêm nặng trĩu...
"Tớ mong Ema-chan sẽ thật hạnh phúc."
"Chi-chan?"
Chidori cúi đầu, nỉ non từng câu: "Tớ muốn có thể ở bên cạnh Ema-chan thật lâu, muốn nhìn thấy cậu mặc váy cưới rồi bước vào lễ đường, chắc chắn cậu sẽ rất xinh đẹp, sau đó Ema-chan sẽ sinh ra đứng đứa nhỏ thật đáng yêu, dù cho nó có nét giống tên hươu cao cổ kia cũng không sao. Ema-chan, tới lúc đó, tới lúc đó..."
"Liệu tớ có thể đặt tên rồi kết nạp tụi nó vào Biệt Đội Chống Đói Thèm Mì Ly của tớ không!!?" Chidori đột nhiên nức nở gào lên khóc.
"Cậu, cậu đang nói gì thế Chi-chan! Tớ còn chưa hẹn hò với ai mà!! Sinh con gì ở đây!!?" Ema mặt mày đỏ bừng, khua tay múa chân không biết phải làm sao để dỗ cô bạn này.
Mikey bước tới, gác tay lên vai Chidori, gật đầu hùa theo: "Nếu Ema có con thì anh mong bọn chúng sẽ mang họ Sano, Kenchin chắc cũng sẽ thích điều đó."
Chidori úp mặt vào lòng bàn tay, òa khóc: "Trời ơi là trời!! Con trai thì không sao nhưng lỡ con gái lại có mặt giống Giraken thì phải làm sao đây!!? Tội cho mấy đứa cháu của tui quá đi!!"
"Này!! Mấy người đang ghẹo tôi đó hả!? Sao lại nhắc tới Draken làm gì!?" Ema thẹn quá hóa giận, trừng mắt quát.
Mikey giật mình: "Ặc, Ema giận rồi."
"Tất cả là tại Mikey đấy."
"Ể—Mắc gì tại tao!?"
"Này! Có nghe không đấy hả!?"
"Í ẹ!! Tao chuồn trước đây!"
"Này chơi ăn gian quá đấy! Đừng có bỏ tao lại chứ Chichin!!"
. . .
Góc tác giả:
Toi đã tưởng tượng được ra cảnh Chidori ẵm mấy đứa cháu mình đi trốn Draken và Ema để mua đồ ăn vặt rồi =)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip