( I )
Tom đã dùng một thái độ gần như là tôn kính khi bước ra khỏi vòng triệu hồi, sau đó dành một chút thời gian để nhìn ngắm nhìn cơ thể mình. Draco không dám nói gì, vẻ mặt cảnh giác nhìn hắn. Cuối cùng, sau một lúc im lặng, Tom ngước lên nhìn cậu. Biểu cảm trên khuôn mặt hắn là sự vui mừng, thêm một chút gì đó gợi đòn.
"Tôi nghĩ cuối cùng em cũng có thể hôn tôi rồi," Tom trầm ngâm rồi nở nụ cười trêu chọc. Mắt hắn thật sự có màu nâu sẫm, chúng trông gần như là màu đỏ.
Draco thở phào nhẹ nhõm, cậu không nhận thức được là mình đã nín thở rất lâu, "Đó là điều đầu tiên mà anh muốn nói với em, thật à?"
Tom bật cười, và Draco dường như đã đắm chìm trong thứ âm thanh đó. Nghe thì vẫn giống như tiếng cười của những lần khác, nhưng lần này lại có gì đó rất khác. Nó nghe giống như phát ra từ thanh quản hơn, dày hơn và chân thực hơn.
"Vậy là em không muốn?"
Draco trừng mắt nhìn hắn, "Em không có nói thế," cậu nhỏ giọng phàn nàn. Tom lại cười, còn Draco thì đã gần như là say mê thứ âm thanh đó.
Không khí trong phòng thay đổi gần như ngay lập tức với vẻ mặt của Tom, từ vui vẻ chuyển sang có chút căng thẳng, Draco gần như có thể chạm vào sự căng thẳng trong không khí bằng ngón tay của mình.
"Tom," cậu thở ra. Trước khi Draco có thể nói hết câu thì Tom đã lao tới, giữ chặt lấy đầu cậu, và kéo cậu vào một nụ hôn rung chuyển trời đất, khiến cho sức nóng khủng khiếp dồn hết lên đầu cậu, lòng bàn tay cậu bắt đầu run nhẹ khi chạm vào lồng ngực Tom.
Nụ hôn này không hề nhẹ nhàng như lần trước, cũng không giống như mấy nụ hôn nhỏ mà bọn họ trao nhau kể từ ngày đó. Lần này là sự thô bạo, dữ dội và chiếm hữu, nó khiến cho Draco gần như rên rỉ thành tiếng.
Điều duy nhất mà cậu có thể nghĩ đến là, Tom là một người hôn rất giỏi. Hắn tự tin tiến vào, làm rất nhiều điều nhỏ nhặt khiến Draco như muốn hét lên, chẳng hạn như cắn nhẹ môi dưới, đưa lưỡi vào khoang miệng, và đưa tay lên eo....
Tom đột nhiên kết thúc nụ hôn, để lại Draco ngượng ngùng thở hổn hển với khuôn mặt đỏ bừng và đôi tay vẫn còn đang run rẩy.
"Em có thích nó không?" Tom hỏi, thậm chí còn không thèm che giấu nụ cười thỏa mãn của mình.
Draco không thể tìm thấy trong mình khả năng đưa ra một câu trả lời khó chịu. Tâm trí cậu quá hỗn loạn, ấm áp và tràn ngập cảm giác về đôi môi mềm mại của Tom.
"Vâng, rất thích," Draco thở ra, đôi mắt hơi mất tập trung.
Tom lại cười, lần này còn lớn hơn lúc nãy.
( II )
"Draco!"
Draco gần như nhảy dựng lên, cuối cùng cậu cũng nhận ra Pansy đang vẫy tay trước mặt mình trong sự thất vọng. Cậu chớp mắt và quay lại nhìn cô nàng, sau khi chắc chắn rằng vẻ mặt lạnh lùng của cậu vẫn không thay đổi.
"Chuyện gì?"
"Tôi đã gọi cậu suốt năm phút rồi đấy, đồ khốn nạn, và cậu đã dành phần lớn bữa tối của mình cùng bản nhạc La La Land."
Blaise ho một tiếng vào món súp cà chua của mình, và Draco chắc chắn sẽ ném cho gã một cái nhìn gay gắt trước khi quay sang Pansy. Blaise, mẹ kiếp, thậm chí còn không hề thấy sợ trước cái nhìn của Draco. Trên thực tế, gã trông còn thích thú hơn nữa.
"Tôi chỉ là đang suy nghĩ chút chuyện. Còn cậu muốn cái gì?"
"Thứ tôi muốn biết là, điều gì mà khiến cậu phải suy nghĩ nghiêm túc như vậy?"
Draco tinh tế khịt mũi, vô tình hít phải mùi của tất cả những món ăn ngon xung quanh mình, bao gồm cả món súp cà chua nóng của Blaise. Cậu nhìn xuống miếng bít tết và bánh thận của mình, do dự một lúc trước khi quyết định ăn tiếp, cảm giác bồn chồn và buồn nôn đến từ nhiệm vụ vẫn luôn bao trùm lấy cậu bấy lâu nay đã biến mất một cách bí ẩn nhờ sự xuất hiện của Tom trong cơ thể mới. Ờm, ít nhất là hầu hết, "Không phải chuyện liên quan đến cậu, Pansy."
Pansy cứng đờ trên băng ghế, và Draco biết rằng cô nàng đang sắp sửa nổi cơn thịnh nộ.
“Ý cậu là gì 'không phải chuyện liên quan đến tôi?' Tôi đã để ý đến mông của cậu kể từ khi...."
Draco đột nhiên đứng dậy khỏi băng ghế. Cậu nhận được một vài cái nhìn chằm chằm đến từ một số người ở các bàn khác nhưng Draco lựa chọn phớt lờ chúng. "Nếu cậu định thẩm vấn tôi trong khi tôi đang ăn," cậu mở lời, vẫn chú ý đến khuôn mặt đỏ bừng của Pansy, "Vậy thì rõ ràng là tôi không thể hưởng thụ bữa tối của mình được rồi. Ngủ ngon."
Cô nàng lại mấp máy khóe môi, có lẽ là đang muốn nguyền rủa bộ não của cậu, nhưng Draco đã nhanh chóng quay người rời đi.
Tuy nhiên, khi cậu quay người và rời khỏi Đại Sảnh Đường, cậu đã bắt gặp Harry Potter đang nhìn chằm chằm vào mình, chiếc thìa của nó vẫn đang kẹp giữa đĩa và miệng, còn đôi mắt của nó lại đang sáng rực.
Draco nhăn mặt với nó và bước ra khỏi hành lang. Đúng là Potty chết tiệt.
( III )
Draco đã tìm thấy rất nhiều điều thú vị ở Tom. Ví dụ như làn da của hắn hoàn toàn không tì vết, ngoại trừ một nốt ruồi nhỏ ngay sau tai. Cánh tay hắn sẽ luôn vòng quanh vai hoặc eo của Draco (hoặc là mông, và lần đó, Draco đã đỏ mặt cả tiếng đồng hồ), cho dù cuộc trò chuyện của cả hai có nghiêm túc hay nhàm chán đến đâu. Khi hắn tìm thấy cuốn sách mà Draco đã mang từ Thư viện Malfoy về (Draco chỉ muốn đi chết và không bao giờ quay lại nữa), hắn hiếm khi không trêu chọc cậu mà chỉ mỉm cười và không nhắc đến chủ đề đó nữa.
Kể cả việc hắn khăng khăng đòi thay Draco, muốn tự tay sửa chữa tủ Biến Mất.
"Anh sẽ không hiểu những thứ mà em đang làm dở đâu, anh biết mà," Draco nói từ chiếc bàn đối diện với chiếc giường mà cả hai chưa một lần ngủ chung.
Tom không rời mắt khỏi cuốn sách đang đọc, lúc này hắn chỉ cách Draco vài bước chân.
"Tôi nghĩ là tôi sẽ ổn thôi, tình yêu," Hắn trả lời một cách bình tĩnh, khiến Draco lần nữa đỏ mặt ngồi trên ghế. "Hoàn thành bài tập độc dược về nhà của em đi. Tôi chỉ đơn giản là muốn xem tôi có thể làm được gì với thứ này."
Bây giờ, Draco có thể đã yêu Tom một cách mù quáng, hoặc bất cứ cách nói nào khác có thể mô tả tình trạng của cậu, nhưng trên hết, cậu là một Malfoy và là một Slytherin. Có một cảm giác sâu thẳm trong cậu rằng, Tom đang làm nhiều hơn những gì mà hắn thể hiện.
Nhưng ngay cả khi đối mặt với những lời nói dối, Draco vẫn lựa chọn yêu Tom. Cậu tin tưởng hắn. Vì vậy, thay vì khăng khăng đòi hỏi thêm thông tin, cậu quay lại và tiếp tục với công việc của mình, sẵn sàng nhắm mắt làm ngơ trước những gì Tom đang làm.
-Tbc—
('・ω・')
~24/11/2023~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip