Chương 69+70+71+72: Giao dịch

Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó nghĩ cũng không nghĩ liền tránh né tay của Lương Thần.

Ánh mắt Lương Thần lập tức trở nên có chút lạnh lẽo, anh nhìn chằm chằm mặt Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó tầm mắt rơi xuống trên mảnh CD vỡ nát chung quanh Cảnh Hảo Hảo, sau đó vươn chân, đá đá, nói: "Sao lại hỏng mất rồi? Vừa rồi em có xem qua chưa, nếu chưa xem qua, phòng sách của tôi còn có một cái hoàn hảo không tổn hao gì, tôi lấy lại đây, cùng em xem lần nữa."

Thật ra đáy lòng Cảnh Hảo Hảo không phải không nghĩ tới, trong tay Lương Thần còn giữ CD gốc, nhưng cô chính là ôm một tia may mắn bé nát đĩa CD kia, hiện tại cô nghe nói như thế, sắc mặt vốn tái nhợt nhất thời không có một chút huyết sắc, cô ngang đầu, run run cánh môi, nhìn Lương Thần nói: "Rốt cuộc anh muốn như thế nào?"

Lương Thần như là hoàn toàn không nghe được lời nói của Cảnh Hảo Hảo, chậm rãi thẳng thân hình vừa mới cúi xuống kéo cô, mở bước chân thong dong, đi đến trước bàn trà, rót cho mình một ly nước, không nhanh không chậm uống hai ngụm, mới xoay người lại, nhìn Cảnh Hảo Hảo nói: "Đĩa CD kia, thoạt nhìn có cảm thấy phấn khích hay không? Thói đời này, mỗi người đàn ông đều sẽ có chút đĩa phim như vậy, tôi nghĩ Thẩm Lương Niên cũng không ngoại lệ đi, em nói ngày mai tôi có cần gửi cho anh ta một đĩa CD như vậy không? Nữ chính bên trong là bạn gái anh ta, tôi nghĩ anh ta nhất định là xem qua đĩa phim này liền cả đời đều khó quên!"

Ngữ điệu Lương Thần vốn chậm rãi, lúc nói đến hai chứ "Bạn gái" này, đột nhiên liền tăng thêm ngữ khí.

Rơi vào trong tai Cảnh Hảo Hảo, mang theo vài phần ngoan kình nói được thì làm được, Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức chợt ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Lương Thần, hô một câu:"Không cần!!"

Lương Thần hoàn toàn xem nhẹ lời kháng nghị của Cảnh Hảo Hảo, vừa chậm rãi uống nước, vừa không nóng không lạnh tiếp tục nói: "A, tôi thiếu chút nữa đã quên, em còn là diễn viên đấy, nếu như video kia bị tôi công bố ra ngoài, tỷ suất theo dõi khẳng định soạt soạt tăng lên, bảo đảm trong một đêm em còn nổi hơn Trần lão sư, đến lúc đó, trong chớp mắt em trực tiếp từ trạng thái không nóng không lạnh trong làng giải trí biến thành nữ vương trong đề tài của người dân, cũng đủ cho em ở trang đầu giải trí nửa tháng không rớt. Cho dù qua thêm vài năm, nhắc tới em, chỉ sợ mọi người nhớ rõ không phải Cảnh Hảo Hảo từng diễn phim truyền hình, mà tuyệt đối là video nóng bỏng này của em. A...... Trần lão sư là diễm chiếu phong ba, vậy em là cái gì, diễm phiến phong ba?"

Ngữ khí Lương Thần, rõ ràng nghe không chút để ý như vậy, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại biết anh đây là đang ép buộc chính mình.

Uổng cô ngày thường thông minh trấn định, giờ phút này, đối mặt bị Lương Thần cầm mạch máu, cô lại hoàn toàn không có cơ hội giãy dụa.

Lương Thần nhẹ nhàng buông ly nước, đi thong thả bước chân nho nhỏ, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, nhìn Cảnh Hảo Hảo sắp điên mất, nói: "Hảo Hảo, không phải vừa rồi em hỏi tôi, rốt cuộc tôi muốn như thế nào sao? Trước khi tôi trả lời vấn đề này, em trước tiên làm một lựa chọn cho tôi đi, em cảm thấy hai điều tôi vừa nói kia, em thích điều nào hơn?"

Cảnh Hảo Hảo không dừng lại chút nào liền lắc lắc đầu.

"Đều không thích? Hay là không có biện pháp lựa chọn?" Lương Thần chậm rãi cúi người, nâng tay lên, nâng cằm Cảnh Hảo Hảo lên, đối mặt với cô, nói: "Hảo Hảo, em nói sao em lại không ngoan như vậy? Chuyện tôi dặn dò em làm, sao em lại không làm được một chuyện nào chứ? Ăn progesterone, làm bộ chia tay với Thẩm Lương Niên, có phải em cảm thấy Lương Thần tôi thật sự dễ lừa gạt như vậy không, em cứ nói thật cho tôi biết đi......"

Lương Thần dừng một chút, ngữ điệu đột nhiên trở nên tràn ngập quyết đoán: "...... Chỉ cần là phụ nữ Lương Thần tôi coi trọng, cho dù là Thiên Vương lão tử, cũng không thể cướp đi từ trong tay tôi!"

Lương Thần nhìn chằm chằm cánh môi run rẩy lợi hại của Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt âm trầm, lên tiếng hỏi: "Muốn cầm lại đĩa CD trên tay tôi không?"

Đáy mắt Cảnh Hảo Hảo thoáng hiện lên một tầng ánh sáng, nhìn Lương Thần, nói:"Anh muốn tôi làm như thế nào."

"Hảo Hảo, em thật đúng là một cô gái thông minh." Lương Thần câu môi, nhẹ nhàng cười cười, sau đó, thần thái trở nên nghiêm túc lên: "Đi theo tôi, làm phụ nữ của tôi, đây chính là chuyện tôi muốn em làm."

Vào lúc Cảnh Hảo Hảo vừa mới hỏi Lương Thần, cũng đã mơ hồ đoán được Lương Thần sẽ muốn cô làm gì, hiện tại anh thật sự nói ra, đáy lòng cả người vẫn là hung hăng run lên một chút.

Việc đã đến nước này, cô không còn lựa chọn nào khác.

Lương Thần - người đàn ông này, nói được thì làm được, nếu cô cố ý tiếp tục phản kháng nữa, chỉ sợ anh sẽ thật sự công bố video của cô và anh ra ngoài.

Nếu thật sự như vậy...... Cả đời này của cô, liền thật sự hoàn toàn bị hủy rồi.

Không đơn giản mất đi Thẩm Lương Niên, còn mất đi tôn nghiêm, nhất định bị người chỉ trỏ cả đời.

Không biết có phải tuyệt vọng đến cực hạn hay không, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên lập tức trở nên bình tĩnh, nhìn Lương Thần, hỏi: "Bao lâu?"

Lương Thần nhíu nhíu mày, trong chốc lát không có hiểu được cô hỏi chuyện gì bao lâu.

Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy nghi hoặc nơi đáy mắt anh, lúc này mới tiếp tục nói: "Tôi phải đi theo bên cạnh anh bao lâu, bao lâu, anh mới có thể buông tha tôi?"

Tay Lương Thần nâng cằm cô, lúc nghe đến những lời này, không tự chủ được liền dùng sức.

Cô còn chưa đến bên cạnh anh, liền đã nghĩ muốn rời đi?

Lương Thần chỉ là cảm thấy trong lồng ngực có một cỗ khí khó yên, khiến ngực anh ẩn ẩn đau, thật sự là kỳ quái, từ nhỏ đến lớn, ngực anh chưa từng đau qua, mỗi lần khi nhìn thấy người khác nói ngực khó chịu, anh đều cười nhạo người đó giả vờ, hiện tại, anh đây là làm sao vậy, cũng giả vờ ư?

Lương Thần khẽ hừ một tiếng, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo nói: "Nếu trò chơi là tôi bắt đầu, vậy quy tắc khẳng định là do tôi đặt, em yên tâm, chờ có một ngày tôi chán ghét em, tôi khẳng định sẽ cho em đi, trước khi em đi, tôi bảo đảm giao toàn bộ đĩa CD trên tay tôi cho em xử trí, nhưng mà......"

Lương Thần hơi dừng một chút, cố ý bình thường, chậm rãi nói: "...... Trước khi tôi không cho em đi, Hảo Hảo, em đừng trách tôi không có việc gì nhắc nhở em trước, nếu em dám làm ra một ít chuyện thiêu thân như mấy lần trước, tôi khẳng định khiến em chịu không nổi!"

Lương Thần dừng một chút, trên mặt vốn âm u, trong nháy mắt treo lên nụ cười giống như là tâm tình vô cùng tốt, bàn tay to của anh chậm rãi rơi xuống từ cằm lên trên vai của cô, hơi hơi dùng sức, trực tiếp kéo cô dậy.

Anh nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt đầu tóc có chút rối bời của cô, động tác rất nhẹ rất chậm, hoàn toàn không có bạo lực và lửa giận vừa rồi, ngữ điệu cũng nhu hòa theo rất nhiều: "Nhìn em một chút đi, trước khi tôi tới đã khóc đúng không, trên mặt bẩn hề hề, nhanh đi vào trong phòng tắm tắm rửa một chút, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, chờ em tắm xong, cũng nên ngủ."

Lương Thần nói xong, nhìn nhìn Cảnh Hảo Hảo không hề có động tĩnh, tiếp tục lên tiếng nói: "Chẳng lẽ em muốn cùng tắm với tôi?"

Cảnh Hảo Hảo chợt ngẩng đầu, nhìn anh một cái, sau đó cũng không quay đầu lại liền chạy vào trong phòng tắm.

Lương Thần nhìn chằm chằm thân ảnh Cảnh Hảo Hảo biến mất ở cửa phòng tắm, lúc này mới chậm rãi xoay người, đi thong thả đến trước điện thoại riêng, gọi điện thoại cho người hầu dưới lầu, phân phó người hầu lên lầu dọn dẹp mảnh vụn CD trên thảm.

......

Đây là lần thứ ba Cảnh Hảo Hảo tiến vào phòng tắm của Lương Thần, tất cả trang hoàng kiểu Âu thuần chánh, khí phách cao quý, bốn phía đều là gương lớn khắc hoa chung quanh.

Cảnh Hảo Hảo nhìn chính mình trong gương, phát ngốc một lúc lâu, lúc này mới hoàn hồn, nâng tay lên, bắt đầu cởi quần áo của mình.

Chuyện cho tới bây giờ, cho dù đáy lòng của cô kháng cự hơn nữa, cô đã không còn đường có thể đi, cũng không có đường thối lui.

Cảnh Hảo Hảo chân trần, chậm rãi tiến vào dưới vòi sen, nâng tay lên, mở vòi sen ra.

Nước dày đặc vọt xuống đỉnh đầu, Cảnh Hảo Hảo để cho nước cọ rửa chính mình, nhưng trong lòng cô biết rõ ràng, cho dù bây giờ cô tắm sạch sẽ hơn nữa, sau đó cô vẫn là sẽ bị người đàn ông bên ngoài làm dơ.

Một lần trật bánh xe, có thể gọi là sai lầm.

Huống chi, lần ở khách sạn Tứ Quý kia, thật sự là ở dưới tình huống cô hoàn toàn không có phòng bị, gặp phải ngoài ý muốn kia.

Nhưng lúc này đây, cô là ở dưới tình huống rất thanh tỉnh, bị buộc trật bánh xe với người đàn ông đó...... Thẩm Lương Niên vẫn không thích cô quay phim, ghét bỏ cô xuất đầu lộ diện ở trước mặt mọi người, anh muốn giấu cô ở trong nhà nuôi dưỡng thật tốt, hiện tại, nếu anh biết, cô và người đàn ông này ở cùng nhau, cô nghĩ, Thẩm Lương Niên khẳng định sẽ ghét bỏ cô...... Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, đã có thể tưởng tượng ra ánh mắt khi Thẩm Lương Niên ghét bỏ một người...... Nếu anh dùng ánh mắt như vậy nhìn cô...... Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, cả người nhịn không được run rẩy lên, cũng không dám suy nghĩ tiếp nữa.

Ánh mắt, hơi có chút phiếm đau, có chất lỏng nóng bỏng, rốt rít tuôn ra, Cảnh Hảo Hảo biết rõ trong phòng tắm chỉ có một mình cô, nhưng cô lại vẫn ngẩng mặt lên, để cho nước cọ rửa mặt mình, ý đồ muốn che giấu nước mắt của mình.

"Cốc cốc cốc --"

Đột nhiên, cửa phòng tắm truyền đến một trận tiếng đập cửa, còn cùng với âm điệu không có cảm xúc gì của một người đàn ông: "Xong chưa?"

Cảnh Hảo Hảo vội vàng cầm sữa tắm ở một bên lên, chà lên trên người của mình, rửa sạch lung tung, sau đó lau khô nước trên người, mặc quần áo lúc mình tiến vào, mở cửa phòng tắm ra.

Lương Thần ở phòng khách cách vách tắm rửa một cái, lúc trở về, phát hiện Cảnh Hảo Hảo còn chưa có đi ra, liền bảo người hầu pha một ly cà phê, đợi đến anh uống xong rồi, vẫn chỉ nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào, không thấy Cảnh Hảo Hảo đi ra, dứt khoát tới đây gõ cửa.

Cửa vừa mở ra, Lương Thần liền nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo chân trần, tóc nửa ướt đứng ở trước mặt của mình.

Khung xương Cảnh Hảo Hảo vốn nhỏ, trên người gầy teo không có nhiều thịt lắm, lúc này không có mang giày cao gót, đứng ở trước mặt anh, có vẻ bộc phát khéo léo linh lung, da thịt của cô trắng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn bị nhiệt khí huân thành màu phấn hồng, trong ánh mắt lộ ra một tầng hơi nước, thoạt nhìn, giống như là thiên sứ đột nhiên rơi nhầm xuống nhân gian, sạch sẽ rối tinh rối mù.

Lương Thần chính là cảm thấy toàn thân có một cỗ nhiệt khí bốc lên, đáy mắt anh nhìn cô, thiêu đốt một cỗ khát vọng dày đặc, anh nhất thời nghĩ cũng không nghĩ liền vươn tay, một tay kéo Cảnh Hảo Hảo vào trong lòng của mình, trực tiếp ôm lấy, đi đến giường lớn trong phòng ngủ

Người hầu vừa mới dựa theo phân phó của Lương Thần đổi mới đệm chăn trên giường, chăn bông tằm ti thượng hạng, mềm như là đặt mình trong đám mây, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại cảm thấy toàn thân mình khó chịu giống như nằm ở trong địa ngục.

Sau đó Lương Thần liền đè ép lên, người đàn ông thoạt nhìn cũng không béo, nhưng lại rất nặng.

Nháy mắt Cảnh Hảo Hảo liền cảm thấy không khí trong ngực mình đều bị anh đè ép ra ngoài toàn bộ.

Giờ phút này thân thể cô cứng ngắc như là con cá chết, nằm thẳng tắp ở nơi đó, cũng không nhúc nhích, như là phạm nhân đang đợi tử hình.

Lương Thần cũng không có hành động gì, chỉ chậm rãi xoay mặt của cô lại, ánh mắt nhìn cô, hơi hơi cúi đầu, hôn môi cô.

Môi của anh còn cách môi cô một đoạn, đáy lòng của cô liền kháng cự thành một mảnh, cô muốn tránh đi, nhưng lại bị anh ép tới gắt gao, toàn thân dùng không được chút khí lực nào.

Cuối cùng, Cảnh Hảo Hảo nhắm hai mắt lại, dưới đáy lòng cô nói với chính mình, nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng mà, cho dù như thế, vào lúc Lương Thần chạm vào chính mình, toàn thân cô liền không tự chủ được nổi lên một tầng rùng mình, thậm chí trong lòng đều có chút quay cuồng lên, tay cô theo bản năng liền nắm chặt ga giường dưới thân, hung hăng vặn chặt, dùng hết toàn lực, ý đồ dùng đau đớn sinh sôi truyền tới từ lòng bàn tay của cô để dời đi cảm giác kích thích anh cho.

......

Sau khi Lương Thần ăn no thỏa mãn, đi phòng tắm tắm rửa, lúc đi ra, Cảnh Hảo Hảo vẫn duy trì tư thế khi anh rời khỏi người của cô, cuộn thân mình, tóc rối loạn, đôi mắt nhắm lại, như là đang ngủ.

Anh đi đến bên cạnh, tắt đèn lớn trong phòng, nằm đến bên người Cảnh Hảo Hảo, kéo vào cô trong lòng của mình, đắp kín chăn, rất nhanh liền lâm vào mộng đẹp.

Sau khi tiếng hít thở của Lương Thần dần dần bình ổn, Cảnh Hảo Hảo chậm rãi mở mắt.

Đêm đã khuya, trong phòng ngủ chỉ có đèn ngủ màu vàng sáng rỡ, Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm bích hoạ trên vách tường đối diện, chỉ nhìn thấy một đoàn màu đen.

Nơi này là vùng ngoại thành, lại ở trên giữa sườn núi, vào đêm, yên tĩnh đến rối tinh rối mù, trong cả phòng ngủ, chỉ có tiếng hít thở của cô và Lương Thần.

Tuy rằng lúc này đây, cũng không phải là lần đầu tiên của cô, nhưng cô vẫn có chút chịu không nổi, cô không thích Lương Thần, còn có người thương, đối mặt với Lương Thần liền thật sự rất mâu thuẫn, nhưng lại phải đi tiếp nhận, cho nên, ở trong trận hoan ái vừa rồi kia, cô giống nhau đặt mình trong địa ngục, không ngừng không nghỉ, sống một ngày bằng một năm, lúc này thật vất vả mới kết thúc, cô cảm thấy cả người mình giống như là bị trọng thương, chỉ còn một hơi thở.

Từ sau khi Cảnh Hảo Hảo nhận thức Lương Thần, mỗi ngày cô đều trôi qua lo lắng đề phòng, ban đêm thức tỉnh rất nhiều lần, hiện tại, ván đã đóng thuyền, trong não cô ngược lại lập tức trống không, cũng không cần suy nghĩ gì nữa.

Thật ra hiện tại cô thật sự vừa buồn ngủ vừa mệt, nhưng cô lại không thể nào ngủ được, nhất là Lương Thần nằm ở bên thân thể của cô, cánh tay anh còn ôm chặt thắt lưng của cô, khiến cô càng thêm khó chịu.

Cũng không biết qua bao lâu, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy cảm giác khó chịu trên người mình hơi giảm bớt một chút, cũng không phải là quá mệt mỏi, lúc này mới vươn tay, thật cẩn thận mở cánh tay Lương Thần ra.

Cánh tay người đàn ông rất nặng, Cảnh Hảo Hảo bình ổn hô hấp, sợ chính mình không cẩn thận liền đánh thức Lương Thần.

Đợi đến khi cuối cùng cô đặt cánh tay anh sang một bên, lúc này cô mới nhẹ nhàng lật người, để cho mình lăn ra ngoài từ trong ngực Lương Thần, sau đó liền vén chăn lên, đèn ngủ mờ tối, cô tìm được quần áo của mình từ trên mặt đất, nhẹ chân nhẹ tây mặc vào từng cái, sau đó cầm lấy túi xách của mình, rón ra rón rén đi đến cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #wasty