Chap 13
- Hai, em đi học nha. - Sau khi tắm rửa và thay đồ xong, cầm cặp đứng gõ cửa trước phòng của Hitomi. Nói vọng vào trong.
- Ừ, đi vui vẻ...Zzzzz - Nói vọng ra lại xong anh cũng lăng ra ngủ tiếp, còn sớm. Trường ở đây bắt đầu tiết học cũng không giống như ở Việt Nam nên anh không lo mà ngủ tiếp.
* Cạch *
- Phù ~... Sắp tới mùa thu rồi nhỉ? - Khóa cửa cẩn thận, chân di chuyển đến nhà Fuji. Đành chờ anh ấy vậy.
- A~ Satomi-chan, con đứng chờ Fuji sao? - Mẹ Fuji mở cửa ra thì thấy một cô bé mái tóc đen mọi ngày đều được buộc lên nhưng hôm nay lại phá luật mà thả tóc xuống.
- Vâng ạ. - Gật đầu mỉm cười nhẹ nhìn người phụ nữ dù tuổi đã lớn nhưng vẫn còn rất trẻ.
- Vào nhà đi nào kẻo lạnh thì sao? - Mẹ Fuji nhìn cô mà xót cả lòng. Thằng Fuji này thiệt tình vậy mà dám để con dâu của mình đứng chờ dưới cái thời tiết lạnh này, phải xử mới được!!
- Phiền dì rồi. - Cô cũng không muốn từ chối mẹ Fuji-senpai đâu, dì ấy tốt với cô như vậy mà cô lại từ chối thì tâm can không chịu được mà.
- Được rồi con ngồi đi, dì lấy trà cho con. - Mỉm cười đẩy cô ngồi xuống ghế phòng khách, chưa kịp cho cô ú ớ tiếng nào đã đi vào bếp lấy trà.
-...- Thế quái nào mà mình từ đừng chờ thành vào thẳng nhà người ta chờ rồi?!
- Trà của con đây uống cho ấm. - Mẹ Fuji mỉm cười đặt ly trà ngồi đối diện cô.
- Cảm ơn dì. - Cầm ly trà lên uống một ngụm nhỏ cho ấm bụng rồi mỉm cười nhẹ.
- Con đã ăn sáng chưa? - Mẹ Fuji nhìn cô đặt ly trà xuống nhẹ nhàng hỏi thăm. Con dâu hơi gầy nha, phải bồi bổ mới được.
- Dạ đã ăn sáng rồi dì. - Mỉm cười trả lời mẹ Fuji.
- Vậy sao, à!! Con giúp dì gọi Fuji dậy xuống ăn sáng nha. - Mẹ Fuji đập tay như nhớ ra gì đó, mỉm cười nhìn cô. Mẹ đây là đang giúp con đó nha Fuji, nên mau mau rước con dâu về cho mẹ đi.
- A- Dạ... - Gật đầu trả lời theo bản năng, đến lúc nhận ra đã muộn.
- Vậy nhờ con nhé. - Mỉm cười thật tươi nhìn Satomi vừa mới nhận ra vấn đề trong câu nói.
-...- Mình vừa bị dính bẫy?! Đúng là mẹ nào con nấy mà!! Không thể chấp nhận được !!!
Nói gì thì nói nhưng cô vẫn làm theo lời nhờ của mẹ Fuji. Sau khi hỏi phòng của Fuji ở đâu, đi từng bước khó nhọc lên cầu thang. Nhìn cánh cửa trước mặt, tay hết giơ lên lại bỏ xuống.
- Được rồi!! - Nói thầm trong miệng hai tay nắm chặt quyết tâm. Đưa tay lên vặn nắm cửa bước vào .
- Fuji-senpai, dậy đi. Mẹ anh nhờ em kêu anh dậy ăn sáng đấy. - Nhìn con người đang ngủ kia, tay lay nhẹ cơ thể của Fuji.
- A!! - Chưa kịp nhận ra thì đã bị kéo xuống, mặt đập vào lòng ngực của người đang nắm ở trên giường.
- Không tránh mặt anh nữa sao? Hửm? - Đôi mắt xanh hé mở thì thầm vào tai của Satomi, miệng nhếch lên một độ cong hoàn hảo.
- K-không tránh nữa. - Gian lận, tại sao lại làm bộ mặt và giọng nói đó chứ!! Tim cô hình như lại đập mạnh hơn nữa rồi...
- Tại sao thời gian qua lại tránh mặt anh? - Fuji nhẹ giọng hỏi, thổi vào tai Satomi một luồn khí nhỏ.
- V-vì v-vì e-em c-cần s-suy nghĩ về chuyện tương lai đó... - Khó khăn nói hết câu. Khuôn mặt của cô nay đã đỏ như gấc. Tại sao lại thổi vào tai em!! May là chỗ đó không phải điểm nhạy cảm của mình.
- Vậy sao...thế em nghĩ xong chưa? - Hơi nghiêng nhẹ đầu mỉm cười nhìn cô.
- R-rồi ạ. - Đầu hơi cuối xuống cố che đi khuôn mặt đã đỏ chói của mình. Đừng làm như vậy nữa mà, không em sẽ chẳng chịu nổi mà đè anh ra đâu!!
- Thế câu trả lời của em như nào? - Fuji mỉm cười nhìn cô bé ngồi trên người mình đang cố gắng che đi sự ngại ngùng và gương mặt đỏ chói của bản thân.
- E-em e-em.... - Khuôn mặt đỏ chói, đôi mắt xoay tròn không biết trả lời như thế nào. Nói gì đây nói gì đây?! A~ nói gì đây!!
- Hửm? Sao nào? - Fuji híp mắt mỉm cười, nhìn Satomi đang bối rối không biết trả lời như thế nào.
- E-em e-em...đ-đã... - Nhấm mắt cố gắng nói ra câu trả lời của mình. Cố lên.
- Đã? - Fuji híp mắt mỉm cười.
- C-chấp nhận chuyện đó rồi ạ!! - Hai tay nắm chặt nói ra câu nói của mình. Nói được rồi.
-....- Fuji nhìn cô cố gắng nói ra câu trả lời mà cười thầm, kề sát tai Satomi vẫn còn đang ngại ngùng.
- Thế anh cũng nói luôn, Anh thích em. - Mỉm cười thì thầm câu sau vào tai cô.
-!!!- Đang vẫn còn ngại ngùng bất ngờ bị Fuji thả ra một quả bom nguyên tử khiến cô chết máy.
-" What?! Fuji-senpai thích mình?! Thích mình ư?! Cái này là tình yêu song phương trong truyền thuyết ư? Anh ấy thích mình mà mình cũng thích anh ấy....bla...bla" - Satomi hiện vẫn còn đang chết máy mà suy nghĩ về câu nói kia của Fuji, trong lúc mãi suy nghĩ mà cô không để ý đã nói ra suy nghĩ của mình.
- Em cũng thích anh... - Vẫn không biết mình vừa phát ngôn ra cái gì, cô vẫn tiếp tục chìm trong suy nghĩ kia.
-...- Fuji vừa nhìn đã nhận ra là Satomi trong lúc mãi suy nghĩ đã buộc miệng nói ra. Nhưng anh biết câu trả lời là thật lòng.
- Vậy sao ~, làm bạn gái anh nhé? - Fuji híp mắt mỉm cười giúp cô thoát ra khỏi đống suy nghĩ trong đầu. Tay cầm sẵn máy ghi âm.
- V-vâng...? - Bất ngờ bị gọi, nhưng cô không nghe rõ câu nói của Fuji nên vâng một tiếng coi như hỏi lại. Ai ngờ đó lại là cái hố do chính tay cô tự đào cho mình.
- Nhớ nha, kể từ nay em sẽ là bạn gái của anh ~. - Híp mắt mỉm cười nhéo nhẹ hai bên má cô, rồi cúi xuống hôn nhẹ vào một bên.
-!!!- Bất ngờ bị hôn ngay má, khiến cô đơ người. Mặt đỏ chói xoay vòng vòng, rồi ngã thẳng vào lòng Fuji bất tỉnh. Hôm nay có nhiều chuyện xảy ra quá cô nhận không nổi.
- Oya~, xỉu rồi sao ~. - Nhìn cô do quá ngại mà đã bất tỉnh liền cười thầm. Đặt nhẹ cô xuống giường của mình rồi đi thay đồ chuẩn bị đi học.
- Ư...- Mở mắt ra thì thấy đây không phải phòng mình, cái này hình như là phòng của Fuji-senpai mà phải không?
- Em dậy rồi sao~ Muốn uống nước chứ? - Fuji vừa từ nhà bếp lên phòng lấy cặp sẵn tiện có gì xem cô đã tỉnh chưa.
- Vâng cảm ơn ạ. - Nhẹ gật đầu nhìn Fuji. Tay cầm ly nước vừa mới được đưa uống vài ngụm cho đỡ khô cổ.
- Em bất tỉnh bao lâu rồi? - Cô sợ trễ học nha, dù giờ của trường ở đây với trường lúc trước của mình khác nhau. Nhưng vẫn sợ chứ.
- Mới 15' thôi vẫn còn sớm. - Kỉ lục thời gian cô tỉnh dậy sau những cơn bất tỉnh là rất sớm. Như việc lúc trước uống Inui Juice's, thời gian chính tuyến tỉnh dậy sau ly đó cũng phải hơn chứ không phải ít như 30' của Satomi đâu.
- May quá ~ - Thở phào một hơi, cô cứ sợ mình phải trễ học không. Hình như mình quên gì đó phải không...!!
-...- Mỉm cười nhẹ nhìn khuôn mặt đối diện bối rối nhìn mình, aida nhớ lại rồi.
- Fuji-senpai lời anh nói lúc đó là thật? - Không phải đùa chứ?
- Em nghĩ anh nói dối sao? - Fuji hơi nhướng mày khó chịu, em ấy đây là không tin anh?
- Không phải, chỉ là em không ngờ được thôi. - Lắc đầu ngoày ngoạy từ chối. Cô đúng thật sự là không ngờ được, mình chỉ là đi muốn giải thích nhưng ai ngờ thành ra là bị tỏ tình.
- Vậy bây giờ đã hiểu chưa, anh thật sự thích em đó. Chuyện tình yêu của mình, anh sẽ không rãnh mà đem ra làm trò đùa đâu. - Fuji đầu cúi xuống đối diện với khuôn mặt của cô.
- Vâng... - Mé nó, sao anh cứ chọn ngay cái thể loại ngoại hình và giọng nói mà em thích để nhìn em vậy hả?!
- Thế kể từ đây em sẽ là bạn gái của anh nhé. - Mỉm cười nhẹ nhìn cô vẫn còn bay lang thang trên chín tằng mây.
- Em đồng ý khi nào? - Cô đã đồng ý đâu?
- Hửm? - Cười thầm cầm máy ghi âm ra mở cho cô nghe lại. Anh đã phòng trước rồi nha.
- ... - Chưa thấy ai ngu như mình, tự đào hố cho bản thân luôn chứ!!
- Nào bạn gái của anh, đi học thôi. - Híp mắt mỉm cười nhìn khuôn mặt đang trợn tròn vì tự đào hố cho mình.
- Vâng...- Cô không còn gì để nói nữa, tự chui đầu vào rọ thì chịu vậy.
- Ta cắt -
P/s: Nếu bạn nào đọc mà chú ý kĩ sẽ nhận ra là cẩu lương của Satomi và Fuji ngập mặt mà nhỉ? Bây giờ phần tình cảm của em gái đã xong giờ là tới anh trai nè •v•.
Sáng chuẩn bị đi học, ta đăng chap mới luôn cho mọi người, hôm nay phá luật ghi 1600 từ.
Ta tốt bụng quá mà nên mọi người nhớ bình chọn và coment nha.
Chúc mọi người một buổi sáng vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip