TỐNG XUYÊN CHI NỮ XỨNG CÔNG LƯỢC Tác giả : Thương Khung Lưu Vũ Converter : Anrea96 Reup: Lam Nemophila
Văn án : Ta Mộ Thiên Tuyết không biết là đạp trúng kia đống phân chó, may mắn đến đây một lần n thứ phương hoàn thế hành trình. Sân trường tiểu thanh tân, không gian cung đấu, hắc đạo tổng tài, thứ nữ trùng sinh, tu chân huyền huyễn, mạt thế zombie...... Ngươi muội , này chút đều là thần mã cùng thần mã a ! ! Hệ thống quân, có thể hay không cùng ngươi đánh thương lượng, khiến ta trở về tát ! ![ làm nũng bán manh trung ] Hệ thống: Thỉ mở ! Ô ô, ta không lại dám nói nữ xứng nói bậy ...... Ta muốn về nhà ! ! Hệ thống:[ trực tiếp phiên một bạch nhãn ] Cô ~~[╯﹏╰]b thời đại này, gạt người không chỗ không ở......
Hán Việt: Ngã khái đích CP tất tu HETác giả: Ngã Thái Điềm LiễuEdit: MưaTình trạng: Hoàn thành (21 chương)Tình trạng edit: 14/11/2022 - 20/11/2022 (Hoàn thành)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Nhẹ nhàng, Mỹ nhân thụ, hài hước. ---BẢN EDIT CHỈ ĐÚNG 60-70%BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG ĐỪNG MANG ĐI NƠI KHÁC!KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG RE-UP!…
Từng từ chối tình cảm của anh. Từng xúc phạm giới tính của anh. Từng sỉ nhục anh trước toàn trường. Để rồi 10 năm sau gặp lại, bản thân lại rung động trước anh. Bị anh cưỡng hiếp ngay trước mặt bạn gái_mối tình mười mấy năm của cậu. Cứ tưởng cậu sẽ hận anh đến chết nhưng không...cậu đã hứng tình vì Kim Taehyung.❌ Không chuyển ver và mang truyện của mình đi nơi khác nhé ❌Fic này mình viết khá lâu rồi nên văn phong chưa được trau chuốt, có sai sót gì thì mong mọi người bỏ qua ạ.#huongyn…
Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc. Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự ái của cô. Cô bị thuốc mê khống chế, bị buộc đón nhận hoan ái ở dưới thân thể của người đàn ông khác, ba ngày ba đêm, không ngủ không nghỉ. . . .Trước mặt mọi người, bọn họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, người người yêu thích và ngưỡng mộ. Sau lưng người, cô chẳng qua là nữ đầy tớ làm ấm giường của anh, bị anh bừa bãi lăng nhục, "Cô chẳng qua chỉ là một phụ nữ dâm tiện, không có lệnh của tôi, cho dù cô muốn chết cũng không được!"...Một cuộc tai nạn xe cộ bất ngờ xảy ra, cô hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh, anh mới phát hiện, thì ra là trong quá trình trả thù cô, tim của mình cũng chảy máu. Năm năm sau, cô mang theo hai đứa trẻ, một trai một gái, trở lại vùng đất này. Trong bữa tiệc thứ nhất, lại không ngờ đối mặt cùng đôi mắt kia."Mẹ, chú đó trông thật giống anh hai!" Tiếng kinh hô của con gái khiến cô theo bản năng kéo bé trai bên cạnh vào trong ngực."Cô trông rất giống vợ của tôi!" con ngươi sắc bén như chim ưng của anh khiến cho cô có cảm giác bị nhìn xuyên qua."Tiên sinh thật thích nói đùa, xin lỗi tiên sinh, xin lỗi tôi không tiếp ngài được, chồng tôi đang đợi tôi!" cô rời đi tựa như trốn, tầm mắt sau lưng lại bám chặt như bóng theo thân. . . .Ác ma tìm tới cửa lần nữa, lần này, vận mạng của cô sẽ như thế nào?…
Tên truyện: Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa!Tên Hán Việt: Giá Hào Môn, Ngã Bất Giá LiễuTên tiếng Trung: 这豪门 我不嫁了Tác giả: Đồng VinhEdit & beta: Nại NạiTình trạng: Hoàn thành [92 chương + 24 chương ngoại truyện]Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt, ngược, hào môn thế gia, trước nữ truy sau nam truy, gương vỡ lại lành, trước ngược nữ sau ngược namNữ chính: Lý Nhiễm Nam chính: Hạ Nam PhươngCác nhân vật phụ: Vu Hồng Tiêu, Vu Hiểu Hiểu, Ôn Trường Ninh, Trần Tề Thịnh...…
Thể loại: Xuyên Không, Np, Sắc, Tu chân---Tác giả : Tương Tư Dạ. ----Dịch: Yên HoaNữ chính sau khi chết, trọng sinh vào thân thể bé gái 7 tuổi thuộc nô tịch được đào tạo làm tính nô ở một thế giới tu chân nói chuyện bằng thực lực bằng sức mạnh. Vì muốn thoát khỏi nô tịch nên xin làm đệ tử Dục Linh Tông. Linh hồn hai mươi mấy tuổi trong thể xác đứa bé bảy tuổi, trưởng thành như thế nào, và cuộc gặp gỡ một đám nam phụ ai cũng tuấn tú, mạnh mẽ, cường đại, to lớn. Tác giả viết có tình cảm và có cốt truyện nha.…
Tác giả: Ngải Lộc VyLúc tôi được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, bố mẹ tôi vội vã chạy tới bên cạnh tôi. Anh đi ra sau đó, đợi tôi ở cửa thang máy. Có lẽ vì thuốc mê khiến tinh thần mơ màng, tôi nhớ mang máng rằng mình đã huyên thuyên với anh rất nhiều chuyện, nhưng cụ thể là chuyện gì thì tôi không có ấn tượng. Về sau nghe mẹ kể lại tôi mới biết, hôm đó tôi đã nở nụ cười ngọt ngào với vị bác sĩ kia, còn hỏi đi hỏi lại người ta mười mấy lần rằng: "Anh là ai?"…