khi em nằm bên anh

sau những lần ân ái, trung anh luôn nỉ non bên tai thành đạt. nào là đạt ơi em yêu đạt, đạt có thương em không, em hát đạt nghe nhé, đạt ơi. và đạt sẽ dịu dàng đáp lại những lời thì thầm của em, anh cũng yêu bông, anh thương bông nhất mà, anh sợ bông rát họng.

- em ngoan, ngủ đi anh thương. mà dạo này bông ngủ muộn lắm nhé.

đạt thơm cái chóc lên chiếc má phính của người yêu.

em phụng phịu: "tại mấy bữa đó không có đạt ôm, em ngủ không được..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip