Phiên ngoại 2
Gió ngoài cửa đang rít lên từng cơn gay gắt, có lẽ cơn bão đang dần đổ bộ tới nơi rồi, Thùy Trang đầy lo lắng sốt sắng cho chồng mình vẫn đang đi làm chưa kịp về
Cuộc gọi từ điện thoại như thức tỉnh cơn mê màng của nàng khi liên tục nhìn ra phía cửa chính
"Alo chồng hả, em về đến đâu rồi"
Đầu dây bên kia là Lan Ngọc, em gọi về để nắm tình hình của vợ đang ở nhà
"À em định ở lại quán luôn, tại cũng vẫn còn nhiều vị khách đang thưởng thức cà phê tránh bão ý, vợ ở nhà có gì thì gọi ngay cho em, đóng kín các cửa vào nha"
"Chị biết rồi, em cũng phải chú ý cẩn thận, mưa ngớt mới được về biết chưa"
Nàng hẵng giọng nhắc nhở em như thể ở một mình nàng vẫn còn rất ổn
"Em dặn không thừa đâu, em vừa lo vừa nhớ chị, cũng muốn về mà chẳng thể đuổi khách đi kkk"
"Lo mà canh quán đi, chị vào nấu nốt bữa tối chờ chồng yêu về nha"
Vừa ngắt điện thoại cũng là lúc mưa bên ngoài bắt đầu rơi và gió ngày càng mạnh hơn, cơn gió vồ vập như thú dữ đập thật mạnh vào cánh cửa sổ chưa kịp đóng khiến Thùy Trang giật mình lao ra nhanh chóng
Đúng là không có chồng ở nhà thật nguy hiểm, nhưng cũng chẳng thể bắt em về nhà trong thời tiết xấu như thế này
Nàng lo lắng cho em nhưng cũng lo lắng cho chính bản thân, khi nhỡ đâu có chuyện gì xảy ra mà không ứng phó kịp thời
....
"Cảm ơn vì đã cho chúng tôi trú nhờ khi đợi xe, chúng tôi xin phép về trước"
Hai vị khách lớn tuổi cảm ơn Lan Ngọc rồi nhanh chóng ra xe rời đi trước khi mưa ngày càng to dần lên
"Đúng là lạ thật, vừa tắt máy với vợ yêu xong, để gọi lại vợ đợi cửa còn đi về hehhe"
Lan Ngọc trưng ra bộ mặt đầy thích thú khi có thể về với vợ yêu trong ngày bão tố như này, ôi hạnh phúc biết bao nhiêu
"Ơ sao không nghe máy nhỉ, chắc vợ đang bận gì rồi, cứ về đã rồi tính"
Cuộc gọi đã bị tiếng nước sôi từ chiếc ấm làm lu mờ đi khiến Thùy Trang chẳng thể nhận ra chồng nàng đã gọi về
Nàng càng ngày càng lo sợ hơn khi đi kèm mưa gió là sấm chớp vang trời, từ nhỏ nàng đã không thể tiếp thu được nguồn âm thanh khổng lồ ấy mà sinh cảm giác rùng mình
Nàng nhanh chóng dọn thức ăn lên bàn đậy mâm lại chờ cơn giông qua đi để dùng bữa với Lan Ngọc
Còn em thì tất bật dọn quán đóng cửa nhanh chóng trở về trước khi có điều tồi tệ hơn xảy ra, cơn gió cứ thế va chạm vào người em khiến em lạnh run mà xoa hai tay vào nhau tạo nhiệt
"Nhanh về thôi không tí nữa đường trơn đi còn khó hơn nữa"
...
Nàng vừa tắm rửa xong, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy mưa ngày càng nặng hạt hơn, đây là lần đầu tiên khi vợ chồng nàng chuyển đến Thụy Điển mà ngày mưa không được ở gần nhau
Với lấy chiếc khăn nàng nhẹ nhàng lau những lọn tóc còn đang ướt, tiện tay với lấy điện thoại mà xem qua
Chồng nhỏ
Khách về hết rồi, nên em đang trên đường về nha
Đã gửi 30 phút trước
Vợ thì lớn hơn ai
Về làm gì, ở lại đợi hết mưa rồi về
Đã gửi
"Thôi xong, mưa thì đang to lại về thế này, mà nhắn 30 phút rồi sao chưa thấy mặt mũi đâu nhỉ, cái tên ngốc này nữa"
Đã 30 phút kể từ khi Lan Ngọc nhắn cho Thùy Trang, mà mãi nàng chưa thấy em xuất hiện tại căn nhà nhỏ khiến lòng nàng trở lên bất an hơn bao giờ hết
Chẳng để ý, nàng tiện tay với lấy điều khiển TV bật bừa một kênh nào đó để giết thời gian đợi chồng yêu về nhà
"Theo thông tin chúng tôi ghi nhận được, mưa ngày càng lớn khiến các tuyến đường cũng trở nên trơn hơn chính vì thế đã xảy ra một vụ tai nạn vô cùng nghiêm trọng tại khu vực Gothenburg, hiện tại cơ quan chức năng đang vào cuộc để có thể nhanh chóng giải tỏa tuyến đường"
Những âm thanh cứ vang vọng trong tâm trí Thùy Trang, chẳng phải nhà nàng đang ở Gothenburg sao, nhỡ đâu người đấy lại là Lan Ngọc, đã hơn 30 phút trời mà chưa thấy em ý xuất hiện, làm nàng bất an đến cao độ
"Thôi chết rồi, mưa càng ngày càng lớn hơn, gió cứ liên tục đập vào cửa sổ như đang thay lòng nàng nói lên sự lo lắng vậy đó
Bụp bụp...
" Vợ ơi, mở cửa cho em với, ướt quá"
Nghe thấy tiếng Lan Ngọc, nàng nhanh như chớp lao về phía cửa, mở toang ra mà ôm chầm lấy em thật chặt như thể thả ra thì Lan Ngọc sẽ biến mất
"Vợ sao thế, vào nhà thôi không ướt bây giờ, ốm đấy kkk"
Cô vợ Thùy Trang vẫn ôm chặt lấy em khiến bước đi của em trở lên nặng nề hơn, đóng cửa lại, em gập chiếc ô trong tay và nhìn ngắm mèo nhỏ trong lòng mình mà thầm cười
"Thùy Trang, sao thế"
Nàng buông người em ra, giọng nũng nịu trách móc
"Em biết người ta lo cho em thế nào không hả, đã dặn mưa thì cứ ở lại quán đi cơ mà, về chi để nguy hiểm ra hả"
"Thế không muốn em về à, vậy để em đi ra quán"
Lan Ngọc đùa đùa liền cầm lấy ô định đi ra cửa liền bị Thùy Trang kéo lại mắng cho một trận
"Đù má em nữa, đã lo rồi còn thích đùa, đm về rồi còn đi đâu, biết ngoài kia đang mưa bão không hả, nói thì không chịu nghe, cứ thích làm theo ý mình, muốn tôi đập chết em thì em mới vừa lòng hả, cái thứ đáng ghét kia, em mà dám nhích một tí xem, tôi chặt cụt chân em, aiss tôi đếch thèm quan tâm em nữa"
Nói rồi nàng quay lưng bỏ vào phòng mặc kệ Lan Ngọc vẫn đang cố tiếp thu những lời nói từ vợ mình
Em nở nụ cười, thả ô vào đúng vị trí, bình tĩnh cởi bỏ áo khoác, đi thẳng vào phòng ngủ nơi mèo con đang giận dỗi đỏ mặt mà thủ thỉ
"Em biết em ngốc nghếch rồi vợ yêu, em biết em sai rồi, lần sau sẽ tuân lệch vợ tuyệt đối, không để cho vợ phải buồn phiền dù một giây nào, em xin hứa, xin hứa, xin hứa"
Lan Ngọc vừa dứt câu thì chăn liền bung ra, Thùy Trang từ trong lao ra ngoài ôm lấy mặt em mà hôn thật lâu, môi mềm của em như chất kích thích khiến nàng say mê hơn bao giờ hết, dứt nụ hôn đầy sự dỗi hờn kia là lời nói nhẹ nhàng của em
"Hết giận em nhá, em sẽ ngoan ngoãn để vợ không phải lo nữa nè, em yêu vợ"
"Chị cũng yêu chồng"
"Xin lỗi vì đã không màng lời vợ mà chạy về nhà trong thời tiết xấu như này"
"Chị cũng xin lỗi vì nãy lớn tiếng với chồng"
"Thế ra ăn cơm nha, em đói lắm rồi kkk"
"Em tắm ngay đi, ăn cái gì, người thì ướt nhẹp rồi này, đi ô tô bị thủng nóc hay sao mà ướt cả người thế này"
"Đâu tại lúc nãy em chạy ra khỏi xe để cứu người tại nạn giao thông chứ bộ, làm sao mang theo ô đúng không nào"
....
Bữa cơm tối ấy diễn ra thật nhẹ nhàng và bình yên làm sao, đôi vợ chồng trẻ kể nhau những câu chuyện trong ngày mà họ gặp phải, tâm sự những suy tư thầm kín với nhau
"Ưmmm buồn ngủ quá rồi nè"
"Em rửa bát sạch đi rồi mới được đi ngủ, biết chưa"
Nhắc nhở em xong Thùy Trang liền đi skincare để có thể ngủ sớm trước cái thời tiết này
"Vợ ơi, em xong rồi này"
Lan Ngọc nhanh nhảu khoe chiến tích rửa bát sạch bong của mình với vợ yêu
"Đi skincare đi rồi lên đây ôm tôi nhanh lên"
"Tuân lệnh vợ yêu"
....
"Được ôm vợ ngủ trong căn nhà nhỏ yên bình mặc kệ bão tố ngoài kia thật thoải mái quá đi à"
"Nịnh gớm, ngủ đi"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip