Chuyên Gia Tét Mông (Kết)
"Steve, tới văn phòng của tôi liền đi, tôi có cái này muốn cho anh xem," Tony nói qua điện thoại, cố gắng để tỏ ra không quá háo hức.
"Tôi vừa mới từ tàu điện xuống," Steve trả lời. "Anh có muốn một ly cà phê không?"
"KHÔNG!" Tony hét lên. "Không, xin lỗi, không, chỉ là... đến đây sớm nhất có thể đi, được không? Quan trọng lắm."
Steve nói với gã là anh sẽ đến đấy một cách nhanh nhất và Tony cảm thấy như muốn tự đấm vào mặt vì đã hét vào mặt anh. Nếu gã có bao giờ muốn hẹn hò với Steve, gã phải hành xử thật mượt mà như cũ, bởi vì tất cả những gì gã đã show ra chỉ là kiểu Tony mất kiên nhẫn, trẻ con, chán nản, hách dịch. Mà Tony còn chả thích Tony đấy. Gã phải trở lại là một người đàn ông quyến rũ thôi!
Tony đã lao nhanh qua văn phòng khi có tiếng gõ cửa, và Steve bước vào.
"Này, tôi có mua cà phê cho anh đấy," Steve nói khi anh đưa Tony một ly cà phê trước khi ngồi xuống. "Từ máy pha cà phê ở dãy hành lang. Anh nghe như cần một ly cà phê để giữ sức lắm. Mọi thứ ổn cả chứ? Tôi đã làm gì sai sao? Dự án sẽ không bị hủy chứ, đúng không?"
"Không, không, không, dự án vẫn ổn, chúng ta sắp hoàn thành rồi!" Tony nói thật nhanh. "Buổi mở màn sẽ là vào tuần sau. Pepper và Natasha đã sắp xếp cả rồi. Anh cũng tới mà, phải không?"
"Ừ, tôi sẽ tới," Steve uống một ngụm cà phê. "Nhưng tại sao tôi lại phải chạy tới đây?"
"Anh... chạy tới đây?"
"Đúng vậy đó." Steve nói. "Anh dặn tôi phải nhanh chân. Đây là về việc hợp đồng làm việc của tôi sẽ kết thúc vào tuần sau à? Bởi vì tôi biết trước rồi. Tôi rất thích làm việc ở đây và đang tìm một công việc khác."
Tony trợn mắt. "Hợp đồng của anh kết thúc á?" Gã hỏi, ngạc nhiên. "Không, không, không, không được, tôi sẽ nói chuyện với Pepper, anh không thể rời đi được! Tôi sẽ gọi cho cô ấy. Tôi nghĩ cô ấy đang có một cuộc họp, nhưng việc này quan trọng hơn. Anh không thể đi được. Chúng ta tôi cần anh vào... nhiều thứ, anh biết đó! Nhưng đây không phải là lý do tôi gọi anh đến. Tôi muốn cho anh xem cái này! Nhìn đây này, nhìn này!"
Tony nhấn một nút bấm. Cửa tủ mở ra và một phiên bản người của Iron Man bước ra. Nó đi một vòng quanh phòng, làm một vài động tác ngầu ngầu trong khi ánh đèn chiếu vào nó và mấy tia laser được bắn ra từ tay nó.
Steve ngạc nhiên đến rơi cả quai hàm. Anh đứng dậy và bước đến chỗ con robot, đoạn sờ vào thứ kim loại cứng, mát lạnh đó. Anh quay sang với Tony.
"Anh đã làm cái này sao?" Anh hỏi. "Anh đã làm một con Iron Man?"
"Yeah, tôi làm đó," Tony thú nhận. "Ý tưởng của anh khá hay và tôi chỉ là không kiềm được. Tôi không biết anh muốn cho nó khả năng gì, nhưng tôi nhớ mang máng về bay và ủng phản lực, nên là, yeah, nó bay được."
"Bay được á?!" Steve trợn mắt. "Như thế nào?"
"Với cái điều khiển này," Tony giải thích khi gã mở một cửa sổ và nhấn một vài nút bấm. Vài giây sau, con robot vàng và đỏ đã đang bay vài vòng bên ngoài. Steve, nhấn mũi vào cửa kính, quai hàm còn rơi ở dưới đất vì quá ngạc nhiên. Anh bật cười khi Iron Man vẫy chào anh.
"Thật tuyệt vời!" Steve nói. "Thật là tuyệt vời! Anh sẽ mang nó đến các buổi khai trương của xưởng làm việc chứ? Anh phải mang đến đấy, bọn trẻ sẽ thích lắm, chúng sẽ muốn quay lại xưởng luôn! Anh phải mang nó đến và biểu diễn cho tụi nhỏ coi!"
"Đó là kế hoạch," Tony nhăn răng cười khi gã để con robot bay lại vào trong. "Tôi mừng vì anh thích nó."
"Đúng vậy, chỉ là, wow, tôi chưa bao giờ nghĩ Iron Man có thể biến thành hiện thực! Hay lắm!" Steve nói, và với những lời đó, anh tét vào mông Tony một phát. Tony đỏ mặt và tròn mắt, vội lùi ra khỏi Steve.
"Ôi Chúa ơi, Pepper đã nói với anh sao?" Gã hỏi một cách ngượng ngùng.
"Không," Steve nói, cười toe toét. "Tôi đã biết ngay từ đầu. Lần đầu tiên anh làm vậy tôi đã hỏi Natasha về việc đó và cô ấy bảo tôi anh chưa từng làm việc đó với ai bao giờ. Cô ấy hỏi Clint và tôi hỏi Sam, nhưng họ cũng không biết. Tôi nghĩ là Nat đã nói với Pepper. Chỉ khi chúng tôi hỏi Bruce thì tôi mới biết là anh không thường đi xung quanh và tét hết mông người này đến người kia."
Tony lấy hai tay che mặt và gằn. "Vậy là ai cũng biết hết rồi? Tôi sẽ đuổi việc hết tất cả và buộc các người phải giữ im lặng với đám nhà báo mất. Rất hân hạnh được làm việc với anh, nhưng dự án kết thúc rồi. Tôi sẽ bò vào một góc nào đó và chết đi thôi."
Steve khúc khích cười khi anh vươn người giữ lấy tay của Tony trước khi gã kịp rời phòng. "Không, đừng xấu hổ chứ Tony. Thật vui vì biết được là anh thích mông của tôi, nhưng nếu anh đã xin lỗi và giải thích khi chuyện xảy ra, tôi đã cho qua và có khi là mời anh đi hẹn hò."
"Anh muốn hẹn hò với tôi sao?" Tony sững sờ.
"Phải, tôi muốn chứ," Steve nói, cười thật rạng rỡ. "Có khi chúng ta nên đi uống cà phê thực sự ngay bây giờ. Tôi cũng muốn nói chuyện với anh."
"Ôi Chúa ơi, chúng ta còn chưa hẹn hò và anh đã muốn nói chuyện với tôi sao?" Tony lầm bầm. "Khởi đầu quá tuyệt."
Steve bật cười. "Về công việc thôi. Như anh đã nói, hợp đồng làm việc của tôi sắp kết thúc và tôi đang có một vài ý tưởng muốn bàn với anh. Như là truyện tranh Iron Man chẳng hạn."
"Nhưng nó vẫn là một cuộc hẹn, phải không?" Tony hỏi ngờ vực.
"Đúng vậy! Tôi mời," Steve nói khi họ cùng nhau bước ra khỏi văn phòng.
~
Sau hai tháng hẹn hò, Steve và Tony bước vào tháp Stark sau một vài cuộc hẹn đi uống cà phê nho nhỏ. Việc uống cà phê trở thành một trong những điều thường nhật họ làm ít nhất một lần mỗi tuần và bàn luận và những điều tuyệt vời Iron Man có thể làm trong truyện tranh mà Steve đang vẽ dở. Steve không còn làm trong tập đoàn Stark Industries, nhưng thỉnh thoảng thì anh cũng có ghé qua với Tony để chào một vài người bạn cùng đồng nghiệp cũ.
"Chết rồi," Tony lầm bầm khi gã nhìn thấy Thor đang tán gẫu với tiếp tân. "Xin đừng để ý đến bọn tôi, xin đừng để ý đến bọn tôi, xin đừng để ý đến bọn tôi!"
"Anthony! Steven! Thật tốt khi thấy hai anh! Đã được một khoảng thời gian rồi đấy nhỉ," Thor cười hạnh phúc khi hắn trông thấy cả hai. "Tôi biết được dự án của anh đã thành công lớn! Không chỉ bọn trẻ ở New York đang chế tạo robot, dự án cũng đã đưa hai người lại với nhau rồi. Tôi rất mừng cho cả hai và chúc hai người mọi điều tốt đẹp nhất trên thế giới, bạn của tôi!"
Và với những lời đó, hắn tét vào mông Tony một phát. Tony nhăn mặt. Thor là một anh chàng tốt, nhưng đôi khi hắn không nhận ra hắn khỏe như thế nào. Steve thấy thương hại gã.
"Cảm ơn, Thor, chúng tôi trân trọng điều đó rất nhiều," Steve nói. "Nhưng hiện tại thì Tony và tôi đang hẹn hò rồi đó và tôi rất muốn trở thành người duy nhất được chạm vào mông của Tony. Tôi biết hai anh là bạn tốt, nhưng... tôi không biết phải nói như nào nữa. Tôi... có hơi ghen một chút, chắc là thế. Tôi không phải là nghĩ anh đang cướp mất người đàn ông của tôi đâu, nhưng, chà, anh hiểu mà, đúng không?"
"Tất nhiên rồi, tôi hiểu chứ," Thor nói khi hắn vỗ mạnh vào vai Steve. "Gã ta là của anh cả đấy, Steven."
"Cảm ơn anh, Thor, anh là tuyệt nhất." Steve nói với một cười tỏa nắng thường nhật trước khi anh và Tony bước đến thang máy.
"Vậy là, anh ghen hả, đúng không?" Tony nhe răng cười toe toét.
"Ồ, đúng vậy, rất là ghen." Steve trả lời khi anh choàng qua Tony và để bàn tay nghỉ nơi mông của gã ta.
Hết
"Tada, hết rồi! Hết rồi! Cuối cùng cũng đã hoàn thành xong bộ trans này. Thật là hạnh phúc =))))"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip