甜密 Điềm Mật

Author: PoppyAmore

Translator: KiyoungRating: M

Fandom: คณุ ชาย | To Sir With Love (TV 2022)

Relationship: Jiw/Tian

Link: AO3

Summary:

Bí mật ngọt ngào chôn sâu trong quá khứ cuối cùng đã được tiếp tục vào thời điểm này.

Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, không mang đi nơi khác ngoài Kiyoung1310

(Nếu bạn đọc fic này ngoài wordpress.kiyoung1310 tức là fic đã bị repost trái phép)

--------

Hàng năm, ngày 15 Tết Nguyên Đán là ngày tết theo phong tục của tập đoàn Ngũ Long, họ Li, người phát ngôn của tập đoàn và 4 cổ đông nắm giữ tỷ lệ cổ phần cao nhất là hội đồng quản trị – những người đứng đầu của họ Zhang, họ Ma, họ Cai và họ Song sẽ tập trung tại Từ Đường họ Li để bày tỏ lòng kính trọng với Tổ tiên của Thương hội Ngũ Long – những người đã sáng lập và phát triển thương hội cho đến ngày hôm nay, và cầu nguyện cho sự thịnh vượng trong năm tới.

Khi buổi lễ sắp bắt đầu, Li Yang – nhị thiếu gia của nhà họ Li, vẫn đang lo lắng đi lại dưới lầu cho đến khi có một bóng người đi xuống cầu thang, anh vội vàng chạy tới.

"Ca ca! Em muốn nói cho anh biết, đợi một chút—"

"A Yang, buổi lễ sắp bắt đầu rồi. Con còn ở đó làm gì? Sao không đến từ đường đi?" Bà Jane mặc một chiếc sườn xám màu đỏ, trên khuôn mặt được trang điểm cẩn thận không có một nếp nhăn nào. Đi xuống cùng với một thanh niên đang mỉm cười: "A Tian cũng đã đến, chúng ta đi mau đi."

Hừ... Cũng may là bà đến nhanh, nếu không thằng nhãi này lại nói cái gì với anh trai của nó rồi... Bà Jane càng nắm chặt tay con trai hơn.

"Phu nhân nói đúng. A Yang, có chuyện gì để buổi lễ kết thúc rồi nói cũng không muộn."

Song Tian người mặc một bộ áo dài Trung Quốc có hoa văn rồng đỏ, trả lời, với khuôn mặt rất tuấn tú và một nụ cười hiền hậu, gật đầu chào hai mẹ con vẫn đang lủi thủi theo sau mọi người đi vào từ đường.

"Ôi không, anh! Mẹ, sao mẹ lại kéo con?!" Li Yang bị mẹ giữ lại không theo kịp, xoay người trợn tròn mắt nhìn mẹ.

Đôi mắt trợn tròn của bà Jane nhìn con trai thậm chí còn lớn hơn, "Coi như mẹ không biết con muốn nói gì với anh con, mẹ cảnh cáo con, đừng hòng làm hỏng việc của bố con, con và ta ở cùng một phe, biết không?..."

Thấy thời gian thật sự đã muộn, hai mẹ con vội vàng đi tới từ đường phía sau nhà chính.

Khói mù mịt bốc lên từ Từ đường, mọi người nghiêm trang đứng trước hàng lớp bài vị được che bằng những tấm màn sa xám, sau khi người chủ trì đọc bài văn tế, ông Li thắp ba nén hương chuẩn bị quỳ xuống vái lạy. Khi ông ấy nghe thấy ai đó đằng sau anh hắng giọng.

"Cha, con quên hỏi, đệ đệ bên cạnh A Yang là ai? Con chưa từng gặp qua."

Song Tian vẫn mỉm cười nhìn người thanh niên mặt lạnh im lặng đứng phía bên phải sau lưng mình, người đàn ông đứng bên cạnh Li Yang bị Li Yang trừng mắt, nhăn mặt nhìn chằm chằm vào Lão gia Li như đang yêu cầu một lời giải thích.

Lão gia Li dường như vừa mới nhớ tới sự tồn tại của người này, liền ra hiệu cho anh ta tiến lên, "Là lỗi của ta, trước đây ta quên giới thiệu với con, đây là Li Jiw, giám đốc tài chính mới được thuê của tập đoàn, và cậu ấy ngày mai sẽ chính thức bắt đầu công việc, cậu ấy sẽ đến chào hỏi mọi người."

Người thanh niên sắc mặt lạnh lùng lặng lẽ gật đầu với mọi người, Song Tian cũng khẽ gật đầu, sau đó quay người lại có chút không tán thành nói: "Chuyện thay giám đốc lớn như vậy, cha không nói trước với mọi người sao?" "Vả lại để anh Li đứng cạnh A Yang, người không biết sẽ lại tưởng là một người con khác của gia tộc" Vừa nói, Song Tian vừa giơ tay, chú Bao đang đứng bên cạnh lập tức bước tới, lễ phép chào hỏi, mời Li Jiw đi tới chỗ bốn gia tộc khác đang đứng.

"Cha, chúng ta bắt đầu dâng hương đi, đừng trì hoãn thời gian."

Đối mặt với khuôn mặt ngày càng giống mẹ ruột của Song Tian, ​​ông Li vô cớ nao núng, vội vàng quỳ xuống, dập đầu rồi bước sang một bên, nhìn Song Tian bước tới và thuận lợi hoàn thành toàn bộ buổi lễ.

"Đây là phong thái của con trai cả nhà họ Song... Nếu đứa con bất tài của ta có thể có một nửa giống cậu ấy, ta có thể yên tâm nghỉ hưu rồi." Nghe được suy nghĩ thì thầm của ông Ton bên cạnh, Li Jiw âm thầm mỉm cười. Ngay sau đó anh trở lại khuôn mặt vô cảm.

Sau khi mọi người thắp hương xong, Song Tian nghe nói Li Jiw sẽ sống ở cánh phía tây của trang viên Li gia nên đi tới chào hỏi, nói ngày mai có thể cùng nhau đón xe của gia đình đến công ty, hai người gật đầu tạm biệt, và Li Yang vội vàng bắt kịp.

"Ca ca! Ta nói cho ngươi biết, cha nhất định không có ý tốt mời người tên Li Jiw này đến đây, ngươi phải cẩn thận hắn!"

Song Tian vỗ vai Li Yang, "Đừng nghĩ xấu về cha mình. Li Jiu tiên sinh đã được cha giao trọng trách từ nhỏ, nên phải là người có năng lực."

"Nhưng mà, ca..."

Li Yang đỏ mặt vì lo lắng, nhưng cậu không thể làm gì trước nụ cười dịu dàng thường ngày của Song Tian.

"Không sao. Với tư cách là tổng giám đốc của tập đoàn, ta sẽ tiếp xúc nhiều với Li Jiw trong tương lai. Ta sẽ có thể điều tra hắn, và nếu A Yang lo lắng, ngươi cũng có thể nhanh chóng gia nhập công ty để có thể giúp đỡ ta, cha cùng phu nhân Jane cũng sẽ rất vui mừng. "Ta đợi ngươi."

Li Yang thở dài.

"Ca ca, ngươi biết rõ ta sẽ không gia nhập tập đoàn, ngày mai nghỉ ngơi xong ta sẽ trở lại quân đội, cho nên ngươi nhất định phải chú ý nhiều hơn một chút. . . "

Song Tian gật đầu với người em trai đã trở thành thiếu tá Không quân của mình, và nhìn cậu ấy từng bước trở về phòng.

"Ngươi cũng đừng nghĩ xa vời, thủ đoạn của ta so với ngươi có thể tưởng tượng cao hơn nhiều."

Trong mật thất phía sau tấm bia tưởng niệm, người đứng đầu của bốn gia tộc yên lặng ngồi ở các ghế phụ, nhìn thấy Song Tian đi vào, lần lượt đứng dậy, nghênh đón Song Tian ngồi lên ghế chính.

Trên bốn bức tường của căn phòng bí mật là những bức chân dung của các Trưởng tộc từ các đời trước, và tất cả những bức chân dung này đều được kế tục bởi những người họ Song. Tập đoàn Ngũ Long được phát triển từ Thương Hội Ngũ Long cũ, vừa trắng vừa đen, đã thống trị cục diện gần trăm năm, nhà họ Song luôn là người đứng đầu, Song Tian là người thừa kế gia tộc Song từ mẹ của mình.

Mẹ của Song Tian qua đời vì bệnh tật khi anh mới sáu tuổi, để lại anh cho chú Bao, người giỏi võ thuật và dì Jie, người giỏi về y học và độc dược, để bảo vệ anh cho đến khi Song Tian sống được 18 năm. Trưởng thành và được thừa hưởng tất cả tài sản thừa kế do mẹ và Thương hội Ngũ Long để lại. Theo truyền thống, bốn người còn lại nhận được mệnh lệnh bí mật để bắt đầu Hội nghị Ngũ Long sau mười hai năm.

Bây giờ, Song Tian sẽ sớm hai mươi tám tuổi.

"Khi nào Thiếu gia định chính thức kế thừa tập đoàn?" Người đứng đầu hiện tại của gia tộc Ma là cháu trai của người đứng đầu trước đó, chú của anh ta đã bị chính Song Tian và tất cả các con trai của ông ta giết chết vì ông ta đã ám sát Song Tian

"A Tian đã gần hai mươi tám tuổi. Hôn sự mà chị Li và nhà họ Zheng lập vào thời điểm đó sẽ diễn ra khi A Tian hai mươi tám tuổi. Đã đến lúc chính thức kế thừa tập đoàn." Cai Xiaotong là người đứng đầu gia tộc Cai, phu nhân là một người đã chăm sóc Song Tian rất nhiều trong những năm qua.

"Không biết vào thời điểm này, Li Lão gia mời giám đốc tài chính đó đến để làm gì?" Sun Wei, người đứng đầu gia đình Sun, đã theo cha của Song Tian khi anh còn nhỏ.

"Cho dù người đó có vai trò gì, tôi tin rằng A Tian có thể xử lý được. Chỉ cần coi đó là điều chỉnh nhỏ cuối cùng của A Tian trước khi anh ấy kế thừa chức vị." Cha ruột của anh Wu khi còn trẻ đã được họ Song cứu mạng, kể từ đó, ông cực kỳ trung thành với nhà họ Song, Ai Wu và Wu cũng rất trung thành với Song Tian.

Bốn người phía dưới đang thảo luận sôi nổi, Song Tian ngồi ở ghế chính, thong thả uống trà.

Song Tian chậm rãi nói: "Mọi người, năm sau tôi sẽ dẫn dắt buổi lễ. Xin hãy quen với việc nhẫn nhịn trước."

Bốn người nhìn nhau cười, cung kính cúi đầu trước Song Tian.


Trong đêm khuya, Song Tian mới tắm xong chỉ quấn một chiếc khăn lông ngồi trên bệ cửa sổ ngắm trăng, ly rượu đỏ trong tay đung đưa, phản chiếu ánh trăng. Trong căn phòng lẽ ra chỉ có một mình anh, ai đó đã lấy chiếc cốc từ tay anh đặt lên bàn bên cạnh, sau đó ngồi sau lưng anh, để Song Tian tựa vào người.

"Buổi lễ hàng năm thật khó chịu, gần giống như buổi lễ hóa trang của các phù thủy vậy." Song Tian mặt không đổi sắc, thân thể sau lưng vừa to lại vừa ấm áp, khiến hắn rất thích áp thân thể quanh năm lạnh lẽo của mình vào. Vì vậy liền rời ra, nhẹ nhàng cởi lớp áo của người đàn ông phía sau, áp tấm lưng ướt át vào bộ ngực trần của người đó, và anh thở dài thoải mái. "Năm sáu tuổi, mẹ tôi qua đời trong ICU; năm bảy tuổi, cha tôi đưa người em cùng cha khác mẹ với tôi trên danh nghĩa nhỏ hơn tôi 366 ngày nhưng thực tế lớn hơn tôi 364 ngày về nhà; mười hai tuổi bị bà Jane thả rắn độc hại chết, suýt trở thành cái xác lạnh lẽo, mười tám tuổi suýt chết dưới họng súng của Mã Dã..."

Người đàn ông càng ôm Song Tian chặt hơn: "Mấy năm nay anh đã vất vả rồi."

Song Tian chơi đùa với bàn tay đang ôm chặt thắt lưng của mình, đốt ngón tay thô ráp, lòng bàn tay vừa ấm vừa dày, đầy vết chai, khiến đốt ngón tay thon dài của Song Tian càng thêm trắng nõn như ngọc dưới ánh trăng. "Nhưng năm nay lễ tưởng niệm cũng là một chuyện tốt, đã đưa ngươi trở về bên ta." Thiếu gia cao quý giờ đã tháo mặt nạ xuống, nụ cười với người đàn ông càng chân thành hơn.

"Khi ta nhận được tin tức của Thương hội, ta nghĩ rằng đó chỉ là một sự trùng hợp, dù sao, cái tên này quá phổ biến, ta đã không ngờ rằng đó là ngươi."

Ngay từ rất sớm, Tian đã nhận được tin cha mình sẽ thuê một gián điệp tài chính về làm việc, người đã trở về từ Trung Quốc, đã từng làm Giám đốc tài chính của một tập đoàn hàng không. Song Tian đã sắp xếp liên hệ trước với hắn ta để xem liệu hắn có thể bị mua chuộc mà gia nhập thương hội hay không. "Nhưng khi ta biết người đó là ngươi thì ta đã không cần phải lo lắng gì nữa."

Người đàn ông này được sinh ra để ở bên cạnh anh.

Song Tian ôm mặt, xoa đầu ngón tay vào vết bớt màu nâu nhạt ở thái dương bên phải của Jiw

"A Jiw, từ nay về sau xin hãy chiếu cố thêm cho ta, giám đốc tài chính của ta."

Li Jiw nhìn chằm chằm vào đôi mắt long lanh của Song Tian, như ám chỉ tình cảm vô hạn, nhưng Li Jiw quá hiểu Song Tian, hắn biết trong đôi mắt dịu dàng trìu mến kia có vạn năm băng giá, thân thể này dù thế nào cũng lạnh giá, cực kỳ khó có thể bị hơi ấm lay động.

Vậy thì sao? Ít nhất Song Tian nguyện ý thân cận hắn, sẽ không có người nào có thể ép Li Jiw thân cận Song Tian, vậy là đủ rồi.

Li Jiw vô thức nín thở, chậm rãi đến gần Song Tian, gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của Song Tian phả vào mặt mình. Hắn cứ nhìn Song Tian, ​​nhưng hắn sẽ không tiến lên nếu Song Tian tỏ ra từ chối hay thiếu kiên nhẫn, nhưng Song Tian thì không, mà nhìn bằng ánh mắt trìu mến, thậm chí còn khuyến khích hắn lại gần.

Vì vậy, Li Jiw đã hôn lên môi Song Tian.

Lúc đầu Li Jiw chỉ dám áp nhẹ vào người anh, nhưng khi cảm giác được Song Tian siết chặt y phục của hắn, ngậm lấy đôi môi mềm mại ướt át của hắn, thấy Li Jiw hơi nhắm mắt lại, vẻ mặt ngoan ngoãn như đang phụng sự chủ nhân. Với thân thể của hắn, Song Tian đã bắt đầu có ý nghĩ xấu, há miệng thè đầu lưỡi liếm liếm môi Li Jiw. Li Jiw phát ra một tiếng trầm thấp trong cổ họng, vòng tay ôm eo Song Tian, kéo Song Tian càng chặt vào trong lòng, đầu lưỡi lợi hại đưa vào trong miệng anh, tùy ý quấn lấy cái lưỡi mềm mại nghịch ngợm kia, tìm kiếm từng giọt chất lỏng. Mãi cho đến khi Song Tian thút thít, hắn mới miễn cưỡng buông ra, còn hôn lên mặt và tai Song Tian, cẩn thận không để lại dấu vết.

Song Tian khôi phục lại hô hấp hỗn độn, vòng tay ôm cổ Li Jiw, ghé vào tai hắn thì thầm nói: "Cho ta ngủ đi, ta lạnh."

Li Jiw đương nhiên nghe theo, nhẹ nhàng bế Song Tian đặt lên giường, đắp chăn xong định rời đi thì phát hiện Song Tian đang túm lấy góc áo của mình.

"Giường của ta là giường đôi. A Yang phòng bên cạnh có nhiệm vụ khẩn cấp đã rời đi trong đêm rồi. Sẽ không ai phát hiện ra đâu."

Thế là Li Jiw nằm trên giường Song Tian, bị Song Tian không cho mặc áo vào, ôm Song Tian cũng trần như nhộng vào lòng, hai chân kẹp chặt bàn chân lạnh cóng, cảm nhận hơi thở nồng nặc hương thơm mộc lan trắng từ sữa tắm.

"Chúc ngủ ngon."

"Chúc ngủ ngon, A Tian."



Giám đốc tài chính của tập đoàn họ Li đã có được chỗ đứng vững chắc ngay sau khi hắn tiếp nhận chức vụ với phong cách quyết đoán và khả năng làm việc mạnh mẽ, phong thái độc lập của hắn kết hợp với khuôn mặt lạnh lùng nhưng vẫn cứng rắn và đẹp trai khi mặc vest không có gì có thể che giấu được. Điều này làm tất cả nam và nữ trong văn phòng đều cảm thấy rất phấn khích. Mỗi khi giám đốc Li đến văn phòng tổng giám đốc, các thư ký trong văn phòng đều phải nghiên đầu cúi chào hắn ta.

Cánh cửa văn phòng được đóng lại để chặn ánh nhìn của những kẻ nhiều chuyện bên ngoài.

Sau khi trao đổi công việc như thường lệ, Song Tian cởi hai nút áo sơ mi trên cùng, dựa vào bàn làm việc nhìn Li Jiw cười nửa miệng.

"Giám đốc Li của chúng tôi thật sự rất quyến rũ. Anh vừa tới, các thư ký của tôi đều không muốn làm việc."

Li Jiw bất đắc dĩ cười cười, biết mình lúc này không cần trả lời, chỉ cần để Song Tian một mình chơi.

Thấy Li Jiw cảm thấy buồn chán, Song Tian cầm lấy chiếc cà vạt được thắt ngay ngắn của Li Jiu dẫn đến chỗ mình, đồng thời dùng chiếc cà vạt trêu chọc cằm của hắn.

"Là tổng giám đốc, tôi phải vì cấp dưới của mình mưu cầu một chút lợi ích. Nói cho tôi biết Li giám đốc thích người như thế nào?"

Cái chân phải cường tráng của Li Jiw chen vào giữa hai chân Song Tian, hai tay khống chế anh trước bàn, để Song Tian cởi cà vạt cho mình.

"Thích..." Những lời tiếp theo bị đôi môi chạm nhau nhấn chìm, Li Jiw dần dần cúi xuống, đè Song Tian xuống chiếc bàn mà hắn đã cố ý để trống, bàn tay to đặt lên gáy Song Tian, hôn một cái, ngày càng sâu hơn. Cuối cùng khi họ tách ra, đôi mắt của Song Tian lại lấp lánh, không ai có thể cưỡng lại được ánh mắt trìu mến và nụ cười như nắng mùa thu ấm áp của anh.

Li Jiw dò xét bằng ánh mắt, nhưng Song Tian đã trả lời hắn bằng cách đưa đầu gối cọ xát vào hạ bộ nóng bỏng. Thế là Li Jiw cởi cúc áo, dùng môi lưỡi quét dọc cơ thể trắng nõn lạnh lùng của Song Tian, mút lấy hạt sữa hồng trên ngực khiến nó dựng đứng sưng tấy lên, đồng thời thò tay vào trong quần khẽ giữ lấy đũng quần của Song Tian. Dục vọng cương cứng, những vết chai sần sùi trên đầu ngón tay cọ sát vào phần đầu dục vọng, cảm nhận được tiếng thở dốc cùng quằn quại của người bên dưới.

Khi chiếc quần được cởi ra, hơi thở của Song Tian trở nên gấp gáp, Li Jiw còn đang dùng mắt xác nhận, Song Tian đã trực tiếp dùng chân kẹp chặt eo hắn, giây tiếp theo, vật cứng như thiêu đốt xông vào hậu huyệt chật hẹp với lực rất lớn. Vươn người lên, Song Tian vô thức ngẩng đầu và hét lên, quả táo adam đang trượt lên trượt xuống của anh đã bị Li Jiw giữ lại. Li Jiw dùng hết sức nhéo vào đôi chân mềm mại của Song Tian, để lại dấu tay đỏ tươi, hậu huyệt vừa chặt vừa mềm, tham lam quấn lấy cây cột cứng ngắc, như muốn ngấu nghiến thêm. Song Tian yếu ớt mở miệng thở dốc, khuôn mặt tràn đầy xuân sắc không chỗ nào che giấu dưới ánh đèn, khiến Li Jiw lại sốt ruột hôn lên một cái.

Tiếng môi lưỡi va chạm thân thể vang vọng trong phòng làm việc yên tĩnh, may mà phòng tổng giám đốc cách âm tốt, nếu không cả công ty đều biết tổng giám đốc và giám đốc tài chính của bọn họ lăng nhăng trong ngày làm việc đầu tiên.

Cuối cùng, với vài cú đẩy, Li Jiw rút nó ra và bắn vào bụng dưới của Song Tian, ​​​​chất lỏng màu trắng sền sệt phủ một lớp sáng bóng lên bụng dưới, lồng ngực của Song Tian phập phồng kịch liệt, anh đã không nói nên lời.

Thấy Song Tian như vậy, Li Jiw vừa mới xuất tinh suýt nữa lại cứng lên, hắn liền bình tĩnh ôm chặt lấy anh, thu dọn sạch sẽ bên trong.

Mọi người trong phòng thư ký đều được thông báo rằng họ không được phép làm thêm giờ và về đúng giờ, và khi Song Tian được Li Jiw bế thẳng từ thang máy chuyên dụng đến bãi đậu xe ngầm để lên xe, tài xế đã nghĩ rằng thiếu gia bị bệnh muốn gọi bác sĩ, cuối cùng lại gần như chọc giận hắn, chỉ là Song Tian eo có chút mềm nhũn ngăn Li Jiw lại. Li Jiw đang nhìn ra bên ngoài từ cửa xe, đã bị Song Tian vặn vẹo nhiều lần từ một góc độ mà người lái xe không thể nhìn thấy.

"Anh có chắc chắn muốn làm điều này?"

Sau một cuộc ân ái nồng nhiệt, Song Tian đã nhờ Li Jiw chụp một bức ảnh họ trên giường, sau khi xác nhận tấm ảnh chụp bằng điện thoại di động của Li Jiw, Song Tian đã gửi bức ảnh cho Lão gia Li.

Bắt gặp ánh mắt lo lắng của Li Jiw, Song Tian cúi người vòng tay qua vai Li Jiw, hôn nhẹ lên môi.

Thấy vậy, Li Jiw cũng không nói gì nữa.


Tại cuộc họp hội đồng quản trị vài ngày sau đó, Song Tian và các giám đốc khác đã đề xuất chủ tịch kế nhiệm của ông Li

Lão gia Li, người đang ngồi ở ghế chính, có vẻ mặt không chắc chắn.

"Nếu tất cả các người đều khăng khăng muốn để Song Tian kế nhiệm vị trí chủ tịch của ta, thì hãy xem tin nhắn này."

Một bức ảnh do Li Jiw chụp xuất hiện trên màn hình chiếu, trong ảnh là hắn và Song Tian khỏa thân ôm nhau, Song Tian còn đang ngủ trong lòng hắn.

Ngay khi bức ảnh được đưa ra, đám đông đã bàn tán rất nhiều, và ánh mắt của họ đổ dồn về phía Song Tian đang mỉm cười bình tĩnh và Li Jiw vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.

"Tôi rất tiếc phải nói với mọi người rằng con trai cả của tôi, Song Tian, ​​là người đồng tính." Lão gia Li đau lòng, "Nó sẽ không kết hôn với phụ nữ và sẽ không có con nối dõi. Người như vậy làm sao có thể kế thừa và tiếp nối dòng dõi. Vì vậy, tôi xin tuyên bố rằng con trai thứ hai của tôi, Li Yang, sẽ là người thừa kế của tôi."

Ông ta nghĩ rằng mình có bằng chứng mạnh mẽ nhất để đánh bại Song Tian, ​​​​nhưng Lão gia Li tự mãn không nhận ra rằng chỉ có ông mới thực sự là người bị Tian sắp đặt

Li lão gia ủ rũ nói tiếp: "Hơn nữa, tiểu thư Zheng và Vương tử Zheng đã đến chỗ ta mấy ngày trước, chính thức cắt đứt hôn ước với Song Tian. Li Yang và tiểu thư Zheng đang hẹn hò, Zheng gia sẽ là chỗ dựa thuận lợi nhất của Li Yang ."

Sau khi những lời này nói ra, các giám đốc trẻ càng náo loạn hơn, nhưng người đứng đầu bốn gia tộc mà ông Li trông đợi vẫn không phản hồi, bà Cai thậm chí còn ngáp dài ngao ngán.

Và Song Tian cuối cùng đã xem đủ màn kịch và đứng dậy.

"Cha, con không biết cha có nhầm lẫn hay không." Song Tian chậm rãi đi về phía ghế chính, "Cha cho rằng mình có thể kiểm soát quyền nói chuyện với số cổ phần trong tay sao? Trên thực tế, tất cả cổ phần dưới tên cha đã được bán khi tôi mười tám tuổi. Nó đã được chuyển sang tên của tôi khi mẹ tôi để lại quyền thừa kế cho tôi. Nó đã được ghi trong hợp đồng khi mẹ tôi đưa cổ phiếu cho cha, chẳng qua cha không để ý thôi. Tôi đã không sử dụng nó ngần ấy năm, chính là lúc này, là tôi muốn cha nhìn rõ ràng cục diện."

Chú Bao và đoàn tùy tùng nhấc Lão gia Li đang quẫn trí khỏi ghế đầu và nhìn Song Tian ngồi xuống.

"Thương hội Ngũ Long từ xưa đến nay chính là của Song gia, cha ta chỉ là người trông coi giúp, làm sao có thể làm trưởng thương hội được? Các Bá bá sẽ không đồng ý."

Nhìn thấy những giám đốc trẻ tuổi phía dưới với vẻ mặt mơ hồ, Song Tian cười lạnh: "Từ khi tôi lên làm tổng giám đốc, quy mô của tập đoàn đã tăng hơn gấp bốn lần. Tôi có phải là người đồng tính hay không cũng không ảnh hưởng đến cổ tức của các vị. Về phần con cái... Con của A Yang và tiểu thư Zheng sẽ là người thừa kế của tôi, và gia đình Zheng sẽ là chỗ dựa đắc lực nhất của cậu ấy, bây giờ các vị đã hài lòng chưa?"

Bất kể họ có hài lòng hay không, sự việc cũng đã kết thúc, và các giám đốc trẻ tuổi đều cúi đầu chúc mừng chủ tịch mới được bổ nhiệm.

"Về phần cha, cha có thể về quê nương nhờ phu nhân Jane chăm sóc. Cha yên tâm, con sẽ chăm sóc cha thật tốt cả đời, chỉ là cha sẽ không muốn quay lại đây lần nữa."



Vào buổi lễ thường niên của năm tiếp theo.

Lần này, Song Tian đứng ở phía trước, và phía sau anh ta là Li Jiw, Li Yang và Zheng Ping – tiểu thư của nhà họ Zheng, người mới được kết hôn với Li Yang.

Sau khi quỳ xuống dâng hương, Song Tian cùng các huynh đệ hàn huyên một lúc, sau đó dẫn Li Jiw vào mật thất, chính thức giới thiệu Li Jiw với bốn vị thủ lĩnh.

Sau khi cuộc họp của Ngũ Long kết thúc, người đứng đầu của bốn gia tộc rời đi, Song Tian và Li Jiw ngồi trong mật thất trò chuyện và bắt đầu quan sát các bức chân dung trên tường. Song Tian đã ghi nhớ cuộc đời của các trưởng tộc của tất cả các thời kỳ từ khi còn là một đứa trẻ, và bây giờ anh ấy chỉ vào các bức chân dung và kể chuyện cho Li Jiw.

"...Đây là trưởng tộc thế hệ thứ năm, đó là thời kỳ Chiến tranh chống Nhật Bản. Thật không dễ dàng để ông ấy lãnh đạo Thương hội Ngũ Long vượt qua thời kỳ khó khăn đó. Mẹ ta nói rằng tên của ta bắt nguồn từ đó." Tên ta và ông ấy đều được bắt đầu bằng từ Tian. Theo ghi chép gia phả, ông ấy chưa bao giờ kết hôn, và trưởng tộc đời thứ sáu là con của em trai ông ấy và vị hôn thê cũ của ông ..." Nói xong, Song Tian tiến đến gần và mỉm cười với Li Jiw. "Khuôn mặt ông ấy khá giống ta."

Hai người nghiêng người nhìn kỹ hơn, người đàn ông trung niên trong bức chân dung mặc một bộ âu phục màu trắng, đứng bên cạnh là một người đàn ông mặc đồ đen không chút biểu cảm, dáng người cao lớn cường tráng, ánh mắt lạnh lùng sắc bén, giống như một con chó sói trung thành bảo vệ trưởng tộc của thế hệ thứ năm.

"Đây là ai?" Li Jiw nhìn người áo đen, cảm thấy có chút quen thuộc.

"Trong lịch sử gia tộc có nhắc tới, trưởng tộc đời thứ năm có một người bạn tri kỷ trung thành và thủy chung không thể tách rời. Sau khi ông qua đời, hắn tự bắn vào đầu mình trước linh cửu của ông và họ được chôn cất cùng nhau. Người đó được gọi là... A Jiw..."

Trong mật thất ngọn nến bị dập tắt dù không có cơn gió nào, chỉ có đèn khẩn cấp trên tường cung cấp nguồn sáng yếu ớt.

Song Tian đưa tay run run vuốt ve vết bớt trên thái dương Li Jiw. Cảm xúc dâng đầy lên trong lồng ngực, nhưng giờ phút này lại không thể nói ra, chỉ có thể ôm nhau thật chặt, chặt hơn một chút, chỉ có như vậy mới có thể trút ra một chút tình cảm từ tâm can. Bí mật ngọt ngào chôn sâu trong lịch sử cuối cùng đã được tiếp tục vào thời điểm này.

Hoàn~


p/s: Bản dịch chưa được beta nên sẽ có sai sót, các bạn bỏ qua nhé! Lần đầu tiên dịch fic từ tiếng Hoa nên chỉ bảo đảm 60% hôy, còn lại Tổ độ còng lưng đó nạk, nên các bạn đọc được bản gốc cũng đừng quăng dép tui nhé! cảm ơn nạk!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip