Chapter 8
Chap 8
Ten tỉnh giấc lúc 6h30 sáng khi tiếng báo thức reo ầm ĩ. Cậu đẩy về phía chế độ im lặng rồi chui lại vào chăn để tìm sự ấm áp. Bỗng chiếc chăn động đậy khiến cậu choàng tỉnh. Lúc này cậu mới cảm giác được sức nặng quanh eo mình.
Ten nhìn quanh để thoát khỏi vòng tay của Taeyong. Taeyong ngủ thật yên bình với cằm tựa vào đỉnh đầu của Ten. Chuyện ngày hôm qua bỗng được tua lại trong đầu Ten. Ten vì muốn chui khỏi vòng tay Taeyong mà lắc qua lắc lại khiến hắn hừ nhẹ rồi từ từ mở mắt.
" Ôi Ten hôm nay được nghỉ nên làm ơn ngủ tiếp đi." Hắn càu nhàu với cái giọng khàn khan rồi chuẩn bị quay lại ngủ.
"Err.. yah.. " Ten la lên khi Taeyong kéo cậu lại giường và ôm cậu càng chặt hơn.
" N-Nhưng Taeyong ah, sao cậu.... " Taeyong khiến Ten ngưng bặt bằng cách hôn vào tai cậu, Ten rất nhạy cảm nên nó khiến cậu phát ra tiếng rên nhẹ trước khi điên cuồng đỏ mặt và ngậm miệng lại lập tức. Taeyong cười gian khi nghe tiếng rên nhẹ của Ten.
" Sẽ tốt hơn nếu cậu tiếp tục ngủ thôi. Tôi không chắc tôi sẽ làm gì cậu nếu cậu cứ ngoan cố thức dậy như thế này đâu, tôi mệt bỏ mẹ ra." Hắn đe dọa. Ten nằm cứng ngắc trong tay Taeyong, cậu chỉ thả lỏng người thì cảm thấy Taeyong đã ngưng việc xoa tròn trên bụng cậu bên dưới lớp áo của cậu. Một lát sau họ lại chìm vào giấc ngủ.
--------------- Tui là dải phân cách --------
" Chào buổi sáng!" Taeyong cười với Ten khi cậu đang chậm chạp mở mắt. Ten trả lời hắn với cái giọng ngái ngủ " chào". Rồi cậu tìm tới cái điện thoại để xem giờ.
Cậu nhăn mặt. Đã 10h40 khiến Ten giật mình hoảng loạn. Taeyong túm lấy Ten trước khi cậu té cái bịch xuống sang nhà vì chân cậu vướng vào mớ chăn nệm.
" Trời ạ, sao cậu không gọi tôi dậy?! Jisung sẽ giận lắm. Tội em tôi." Ten lườm Taeyong đầy phẫn nộ khi hắn đang giúp cậu đứng thẳng dậy.
" Bình tĩnh nào Ten. Jisung đã ra ngoài cùng Jeno rồi. Và tôi đã làm bữa sáng cho nó rồi. Đừng lo." Câu trả lời của Taeyong giúp Ten thở phào nhẹ nhõm.
" Sao cậu lại không gọi tôi dậy?" Cậu hỏi Taeyong khi hắn đang bận gấp chăn gối và dọn lại giường.
" Cậu ngủ ngon quá nên tôi không nỡ kêu dậy." Taeyong trả lời với nụ cười gượng. Ten đã chú ý đến quầng thâm dưới mắt hắn.
" Tối qua cậu không ngủ được sao?" Cậu hỏi đầy lo lắng. Taeyong hơi nao núng nhưng vẫn gượng gật đầu.
" Tại sao?"
" Cậu gặp ác mộng và mém dọa chết tôi. Bởi thế nên tôi đành thức canh cậu vậy." Taeyong nhỏ giọng khiến Ten thở dài tội lỗi.
" Taeyong, xin lỗi. Vậy sao cậu không ngủ thêm chút nữa?" Taeyong lắc đầu từ chối đề nghị của Ten. " Tôi muốn lắm nhưng tôi đã hứa với Mark và Hansol rằng sẽ đến thăm ông bà của Mark. Tôi phải đi ngay sau bữa trưa."
Ten xịu mặt. Taeyong sẽ lại để cậu ở một mình trong ngôi nhà rộng lớn này. Hắn phải giữ lời với bạn mình và để cậu lại với mớ buồn tẻ này.
" Oh, tất nhiên là cậu nên đi rồi." Cậu lúng túng trả lời. Taeyong nhận thấy có sự thay đổi trong tông giọng của cậu khi nhìn vào khuôn mặt người nhỏ hơn.
" Tôi có ý này. Chúng ta có thể đi cùng nhau. Cậu không có kế hoạch nào khác phải không?"
" S-Sao?!" Ten lắp bắp. Với Taeyong và bạn hắn?
" Hãy đi cùng tôi nhé." Taeyong năn nỉ.
" Err .. còn Tasha?"
" Con bé sẽ đi gặp chị của Johnny và bạn nó. Cậu có biết Seo Hyerin? Ah mà chắc cậu phải biết chứ." Taeyong tự hỏi và trả lời.
" Hyerin là chị của Johnny? Vậy có nghĩa ... err... omona..?" Ten lắp bắp. Hai tay cọ vào nhau.
" Sao? Tôi tưởng cậu biết chứ? Hina là chị họ Yuta. Koeun là bạn gái Jaehyun. Và chắc cậu biết Lami là em gái Doyoung. Em gái tôi không tìm bạn quá xa. Nó hốt một lần bây giờ thì thấy hối hận." Taeyong thở dài trong khi Ten hóa đá tại chỗ.
" Koeun là bạn gái Jaehyun?! Họ có quan hệ với nhau? Thôi tiêu rồi." Ten hỏi nhưng giọng nhỏ dần về cuối.
" Cậu nói gì?" Taeyong hỏi và tiến lại chỗ Ten.
" Không.. Không có gì. Err.. tôi đi tắm trước đây." Cậu trả lời rồi chạy biến vào nhà tắm để lại Taeyong đang đầng cả mặt ra.
" Cậu thật sự không biết những điều đó? Có thể chuyện Koeun và Jaehyun là do họ nghĩ cậu ta là bạn trai Mark hay ít nhất có gì đó khá lạ giữa cậu ta và bạn Ten_ Doyoung nhưng còn chuyện Johnny và Hyerin là chị em? Ten khá hợp với tụi con gái mà. Ten ah, cậu kì lạ quá đi." Taeyong tự nhủ khi bước vào thang máy nhưng vẫn không ngừng thắc mắc.
" Ten, cậu xong chưa?" Taeyong gào lên.
" Tôi chưa.. " Một giọng ngọng nghịu từ Ten vì cậu còn đang phải đánh răng.
" Tôi không thể nghe được. Tôi sẽ coi như là rồi nhé. Tôi sẽ đợi ở dưới nhà." Rồi hắn ra khỏi phòng với nụ cười bí hiểm.
" Sao mình lại không biết Lee quái đản có thể hài hước như vậy chứ? Mình thề với Tasha rằng cậu ta không bao giờ show ra cái bộ dạng đó ở trường." Ten lầm bầm trước hành động kì quặc của Taeyong. Cậu nhanh chóng tắm rồi bước ra chỗ tủ đồ.
" Mình nên mặc cái quái gì đây?" Cậu tự hỏi. Cậu muốn trông thật tuyệt trong lần ra ngoài đầu tiên với Taeyong.
" Ahh.. thây kệ. " Cậu chọn bừa một cái áo trắng sọc đỏ với hình Tom&Jerry cùng quần skinny đen. Rồi đi vào thanh máy.
" Taeyong?" Cậu gọi người lớn hơn.
" Lại đây và ăn sáng nào." Ten đi tới bếp. Cảnh tượng trước mắc khiến cậu ngạc nhiên.
Taeyong đang mặc chiếc tạp dề hình bọt biển mà cậu thích dù Jisung mà người mua nó và nó luôn càu nhàu cậu mỗi khi cậu mặc nó. Hắn còn đội ngược chiếc spapback đen khiến cả vùng trán lộ hẳn ra.
" Yah. Sao cậu đứng đó? Lại đây mau." Taeyong hỏi khi quay lại với một đĩa thức ăn đã sằng sàng.
" Ten." Không phản ứng.
" Ten. Leechaiyapornkul." Vẫn không có chút phản ứng.
" Chittaphon Leechaiyapornkul!" Ten nhảy khỏi vị trí đang đứng trước tiếng la lớn của Taeyong khi hắn đang cười vào mặt cậu.
" Mặt cậu... thật vô giá." Taeyong cười lớn. Ten lườm Taeyong trước khi đến bàn ăn và ngồi đối diện tên bạn.
" Thôi đi Lee Taeyong." Ten hờn dỗi nhìn hắn. Taeyong cố kìm nén rồi để thức ăn trên bàn.
" Đó là pudding chocolate sao?" Ten tròn mắt nhìn. Taeyong gật đầu.
" Món yêu thích của tôi!!!"Ten reo lên đầy phấn khích.
" Tôi biết, Ten. Khoan đã, cậu có thể lấy giùm tôi chén và đũa không?" Ten gật đầu rồi đi đến tủ đựng chén.
Ten nhón chân hết mức vì tủ đựng chén quá cao so với cậu.Taeyong quá bận với mớ nguyên liệu mà không trông thấy tình trạng khó xử của Ten.
Hắn tìm kiếm đồ gia vị nhưng mãi vẫn không thấy. " Ten cậu để..." Lời vừa thốt ra đang ngưng ngay lại khi hắn thấy Ten đang rang nhón lên lấy cái chén ikea đen yêu thích của mình. Taeyong cười thầm rồi bước đến bên cạnh người nhỏ hơn với lấy cái chén, dồn hẳn cậu vào góc bếp.
Taeyong giật mình nhìn hành động của Taeyong làm cậu cảm thấy mình quá nhỏ bé.
" Cậu nên nói với tôi nếu không không với tới chứ." Taeyong càu nhàu rồi đưa cho cậu cái chén.
" Biết rồi." Ten lúng túng xoa xoa gáy mình.
" À, mà cậu để gia vị ở đâu?"
" Trong tủ lạnh." Taeyong gật đầu và mở tủ lạnh còn Ten cứ tròn mắt nhìn hắn.
Ting tong~
Bỗng có tiếng chuông cửa. Hai con người bỗng bối rối nhìn nhau.
" Tôi không hề hẹn ai cả." Ten nhanh miệng giải thích khi bắt gặp Taeyong nhìn mình.
" Vậy có thể là Mark và Hansol. Tôi đã gửi cho họ địa chỉ nhà cậu. Xin lỗi vì không nói cậu trước." Taeyong chậm rãi nói vì thấy có lỗi.
" Oh.. Không sao. Tôi sẽ đi mở cửa vậy." Ten đặt chén xuống bàn rồi đi về phía cửa.
Taeyong nhanh chóng hoàn thành việc nấu nướng rồi cho tất cả vào trong một cái tô lớn kế bên cái pudding chocolate.
" Chào Ten! Taeyong đâu?" Hắn nghe thấy cái giọng ồn ào của Mark dù cả hai vẫn ở trên xe của Hansol ở trong sân.
" Đây. Hai cậu ồn ào quá. " Taeyong lạnh nhạt đáp rồi bước đến tựa vào thành cửa kế bên Ten.
" Tờ nghĩ là tớ đang đến thăm nhà một cặp vợ chồng cơ đấy." Hansol khúc khích cười khi bước ra khỏi xe để đổi lấy một vết sưng tím khi chào Taeyong và môt cái bắt tay thân thiện cùng Ten khiến cậu cười nguợng ngập.
" Well, có thể nhưng chưa chính thức đi." Taeyong nhìn Tae khiến cậu lại đỏ mặt.
" Đừng có nhấn mạnh vào chữ " chưa" thế chứ, phải không Ten." Mark kéo Ten vào một cái ôm. Taeyong giật mình nhìn Mark trong khi Ten đang đần mặt ra vì cậu chưa bao giờ nói chuyện quá 10 từ với Mark và giờ đây cậu ta ôm cậu như thể họ là bạn thân.
" Buông cậy ấy ra ngay, đồ kinh tởm kia." Taeyong rít lên rồi tách 2 người trước mặt ra ngay lập tức. Mark trề môi rồi giả bộ khóc trên vai Hansol.
" Dừng lại ngay đi, ngốc tử. Cậu trông vô cùng nực cười và ngu ngốc đó." Hansol cười lớn.
" Vào trong đi. Tôi sẽ thấy rất tệ nếu không mới hai cậu vào nhà." Ten lười rồi dẫn họ vào nhà.
" Chúng tớ đang làm bữa sáng. Hai cậu có muốn cùng ăn?"Taeyong hỏi khi họ đã ngồi yên trong phòng khách. Ten đã vào bếp để lấy nước mời họ. ( Lời tác giả: Họ trông giống vợ chồng lắm đúng không?)
" Nah, khỏi khỏi. Chúng tớ sẽ đợi ở đây." Hansol đáp khi Ten đã quay trở lại với một khay gồm bình đầy nước cam, 2 cái ly và 2 phần bánh blueberry cheesecake.
" Xin lỗi nha. Trong tủ lạnh chỉ còn nhiêu đây. Tôi đã nướng nó hai ngày trước. Thông cảm giùm."
" Omona, Ten cậu thật tuyệt." Mark trầm trồ sau khi vừa nếm thử.
" Cảm ơn vì đã tiếp đãi. Cậu thật thân thiện." Hansol lịch sự cảm ơn.
Ten ngại ngùng khi được khen ngợi. Taeyong cười mãn nguyện khi là gười duy nhất nhận ra sự ngượng cùng của cậu.
" Mà này, hai cậu cần ăn bữa sáng ngay đi. Có chút kì lại khi Taeyong lại ăn sáng lúc 10h30."
" Im miệng đi Hansol. Đi thôi Ten." Taeyong lườm tên bạn rồi kéo Ten theo.
" Cứ tự nhiên như ở nhà." Ten nói trước khi bị Taeyong kéo vào bếp.
" Cậu làm Ttokbeokgi? Woaa, tôi rất thích nó nha!!" Ten dán mặt vào món chính kế bên cái pudding chocolate.
" Yeah." Taeyong cười nhẹ, Không khí im lặng bao trùm khi học bắt đầu thưởng thức bữa ăn.
" Mà khoan, tôi nên mang gì theo? Chúng ta đi thăm ông bà của Mark phải không?" Ten hỏi trong khi dọn đĩa và Taeyong bắt đầu rửa chúng.
" Bà của Mark thích bánh ngọt, còn ông thì thích trà." Taeyong gợi ý.
" Ohh.. Thật tốt, tôi đang có một ít bánh quy tự làm và một hộp trà xanh luôn. Tôi sẽ gói chúng lại ngay." Ten hoàn thành việc dọn và nhanh tay gói quá cho ông bà Mark.
" Đó có phải là bánh quy chocolate chip?" Mắt Taeyong sáng rỡ khi nhìn Ten lấy ra hai hộp lớn đầy những chiếc bánh quy.
" Phải. Tôi rất thích nướng chúng. Mà thật ra em gái cậu là lý do chính đấy." Ten quay lại và thấy Taeyong mắt lấp lánh mở to nhìn cậu.
" Cậu có muốn một ít không?" cậu hỏi hắn. Taeyong gật đầu rồi lấy vài cái bánh rồi nhai nhồm nhoàm như một đứa trẻ.
" Omo, cậu ta đáng yêu quá." Ten khúc khích nhìn Taeyong ăn bánh với tất cả sự chân thành.
" Món tôi thích." Taeyong cố gắng nói với một cái miệng đầy bánh.
" Aaa.. ăn chậm thôi. Tôi sẽ gói cho cậu một túi đem về." Ten tiếp tục tìm kiếm trà xanh.
Taeyong cảm thấy có thứ gì đập vào mặt. Hắn phải về nhà chứ. Họ còn phải đi học. Hắn thầm nguyền rủa rồi nhập bọn cùng bạn hắn ở phòng khách.
" Chúng ta đi chứ? Ten cậu xong rồi chứ?" Taeyong gọi Ten.
" Rồi rồi. Tôi ra ngay." Ten vụng về chạy đến chỗ họ. " Cậu lại mém ngã đấy. Cẩn thận đi chứ." Taeyong dặn dò cậu. Hansol và Mark thúc khuỷu tay vào nhau nhìn cái khung cảnh hường hòe trước mặt. Cả hai la lên đau đến khi thúc lộn địa điểm.
" Mark!" Hansol lườm tên bạn
" Hansol!" Mark cũng đớp lại ngay.
" Trẻ con." Taeyong tách hai tên đang chuẩn bị lao vào nhau. " Đi nào."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip