Genin (2)

"Sasuke-chan!" một giọng nói vang lên ở bãi tập.

Sakura và Naruto quay lưng lại từ chỗ ngồi trên cây để nhìn chằm chằm một cách hoài nghi vào đồng đội của họ khi cậu phát ra một tiếng rên rỉ đau khổ. Mikoto-san là người duy nhất được phép gọi cậu như vậy.

"Chết tiệt, Shisui," Sasuke lẩm bẩm.

Sakura quay lại, quan sát khu vực. Cô đã nghe nói về Thuấn Thân Uchiha Shisui. Rõ ràng Shunshin của anh là vượt trội hơn so với bất kỳ ninja Konoha nào, cho phép anh thực sự "dịch chuyển tức thời".

"Cứu-OW!

Một cánh tay vòng qua vai Sakura trước khi nhanh chóng thu lại vì giật mình. Sakura không thể không cười nhếch mép; phụ kiện tóc của cô đã hoạt động.

Cô kéo bím tóc của mình và quay lại đối mặt với Shisui lừng lẫy. Anh đang lắc cánh tay và lẩm bẩm một mình khi Sasuke và Naruto đang cười phá lên bên cạnh họ. Anh cao với mái tóc xoăn sẫm màu và chiếc mũi rộng hơn so với khi Sakura từng thấy trên hồ sơ cá nhân của Uchiha.

"Anh bị như vậy là đáng đời," cô nói một cách ngắn gọn. "Anh nên tôn trọng không gian cá nhân của người khác, Shisui-chan."

Ashura cũng đang cười, trong khi Indra than thở về tình trạng của con cháu mình.

"Đứa trẻ đáng sợ," Shisui bĩu môi, đứng thẳng dậy. "Em đã lấy ý tưởng về một mánh khóe độc ác như thế ở đâu vậy?"

"Kỷ nguyên Chiến tranh," Sasuke trả lời thay cô, đi đến đứng bên cạnh đồng đội của mình.

"Rất nhiều và rất nhiều sách," Naruto nói, đứng cùng cô ở phía bên kia.

Sakura mỉm cười ấm áp với họ. "Đúng vậy," cô tuyên bố, khoanh tay trước ngực. "Tại sao anh lại ở đây?"

Shisui quan sát sự ăn ý của họ với sự thích thú trước khi giơ tay lên một cách hòa bình. "Anh chỉ muốn xem em họ và người dì yêu quý của anh đã dành buổi sáng của họ với ai, thế thôi." Itachi và Mikoto vẫn huấn luyện Đội Bảy khi họ có thời gian. Sasuke đã đưa đồng đội đến nhà cậu để ăn tối thường xuyên đến nỗi bây giờ họ gần như liên tục cố định trong khu nhà Uchiha. Đó là nơi họ thích tập luyện đi bộ trên mặt nước. "Xét cho cùng, lũ nhóc các em phải có rất nhiều tiềm năng để được chú ý như vậy từ Itachi-chan."

"Tại sao là bây giờ?" Sasuke hỏi. "Đã ba tháng kể từ khi Itachi-nii và oka-san bắt đầu tham gia cùng bọn em."

Đôi mắt của Shisui mở to. "Em chưa nghe gì sao? Kỳ thi chunin sắp diễn ra. Anh chắc chắn rằng sensei của các em sẽ đề cử đội của em. Các em là những người đã xử lý sự kiện ở Sóng quốc." Anh bắt gặp cách Sakura nao núng và nghiêng đầu trầm ngâm. Sasuke và Naruto bước đến gần cô hơn, biết rằng cô vẫn còn nhạy cảm với những diễn biến trong sự kiện Sương Mù đó. Shisui nhún vai. "Em nên tìm ra tên sensei biến thái đó của em và tự mình hỏi."

"Không cần," Kakashi trả lời một cách khô khan. Anh đang cầm một số tài liệu chính thức trong tay. "Tôi có một số nguồn cung cấp khác mà tôi phải lấy trước khi đến." Kakashi nhìn Shisui. "Đi đi, chết tiệt. Đi quấy rối một số đội genin khác hoặc em họ yêu thích của cậu. Đội Bảy có một số công việc phải hoàn thành."

Shisui ném cho tất cả họ một cái nhìn suy đoán trước khi biến mất hoàn toàn. Sakura rất ấn tượng rằng anh không sử dụng kết ấn nhưng Sasuke lẩm bẩm một cách kìm nén, "Tên ngốc," và chỉ có thế.

Kakashi nở một nụ cười với học sinh của mình trước khi cúi xuống và giơ tờ giấy nhỏ ra. "Trên tay ta là giấy kiểm tra thuộc tính. Sakura đã đề cập đến nó trước nhiệm vụ lần trước của chúng ta, và ta nghĩ bây giờ là thời điểm tốt nhất để tìm hiểu. Thuộc tính của các em quyết định loại ninjutsu mà em có thể dùng dễ dàng nhất, vì chakra của mình. Chỉ cần cầm tờ giấy lên, đẩy chakra của mình vào đó và xem điều kỳ diệu sẽ diễn ra."

Bọn trẻ trao đổi ánh mắt cho đến khi Naruto nhún vai. "Em sẽ thử trước."

Cậu cầm lấy tờ giấy một cách thận trọng, coi nó như một thẻ bom. Tờ giấy bị cắt làm đôi gọn gàng, một nửa tờ giấy rơi xuống đất.

"Phong," Kakashi nói. "Được rồi, Sasuke, đến lượt em."

Sasuke thè lưỡi vào Naruto và cầm tờ giấy. Nó bốc cháy ngay lập tức, cháy thành vụn.

"Hỏa," Kakashi gật đầu nói. "Hầu hết các Uchiha đều vậy. Sakura? "

Cô bước tới, tay cầm lấy tờ giấy. Cô không chắc mình muốn thuộc tính nào, có lẽ là thổ? Có thể là thủy? Sakura nín thở, đẩy một luồng chakra vào tờ giấy, háo hức chờ đợi.

Không có gì xảy ra.

Sakura nhíu mày, lắc lắc tờ giấy.

Vẫn không có gì.

Sakura nhìn Kakashi với vẻ lo lắng, người nhìn chằm chằm vào tờ giấy một cách trầm ngâm. Anh lấy ra một mảnh giấy dày hơn và đưa nó cho Sakura.

"Cái này dành cho những người có nhiều thuộc tính. Em thử đi."

Sakura lấy tờ giấy và lặp lại quá trình.

Một lần nữa, không có gì xảy ra.

Sakura kinh hoàng nhìn Kakashi, sợ rằng có điều gì đó không ổn với cô. Kakashi cũng bị bối rối.

Đây có phải lỗi của cậu không? Sakura hướng câu hỏi về Inner.

Đừng đổ lỗi cho tôi! Inner nhanh chóng phủ nhận. Đây là do cậu.

"Tại sao nó không có hiện tượng gì cả?" Naruto hỏi, nhận ra sự lo lắng của Sakura. "Thầy có làm gì với tờ giấy không Kaka-sensei?"

Kakashi lắc đầu. "Ta chưa bao giờ thấy điều như thế này. Ta sẽ...tham khảo ý kiến của một số jonin khác. Có lẽ họ sẽ biết."

Anh biến mất trong một vòng xoáy của lá. Sakura liếc nhìn đồng đội của mình một cách lo lắng, trước khi nhìn chằm chằm vào Indra và Ashura.

"Mình bị làm sao vậy?" cô hỏi khẽ.

.

.

.

"Không có gì sai với cháu cả, Sakura-chan," Hokage bình tĩnh nói.

Kakashi mất quá nhiều thời gian để trở lại đội nên Sakura quyết định đi đến nguồn kiến thức trong làng. Sasuke và Naruto vui vẻ đi cùng.

"Vậy tại sao các giấy kiểm tra thuộc tính không hoạt động?" Sakura hỏi.

Hiruzen hút tẩu thuốc, vẫy cô đi về phía trước. "Cho ta xem."

Sakura rút ra cả hai tờ giấy mà cô đã cố gắng sử dụng trước đó và truyền chakra của mình vào chúng lần nữa.

Không có gì xảy ra.

Hiruzen gật đầu. "Có một số người, rất hiếm, nhớ nhé, những người không có mối quan hệ chakra tương đồng. Nói chung là do khả năng kiểm soát chakra của họ quá tinh vi. Họ không cần luyện tập thêm với các nguyên tố linh hoạt vì chakra của họ thích nghi dễ dàng. Ta chỉ biết đến một người duy nhất như thế này: Uzumaki Mito-sama."

Sakura trao đổi cái nhìn kinh ngạc với các đồng đội của mình. "Ngài vừa nói Uzumaki?" cô hỏi.

Hiruzen gật đầu. "Đúng, Naruto, ngài ấy là một trong những người thân của cháu. Ngài ấy kết hôn với Senju Hashirama. Mito-sama thành thạo nhiều ninjutsu nhờ khả năng kiểm soát chakra gần như hoàn hảo của mình." Ông dừng lại, quan sát Sakura. "Mito-sama có một số nhật ký và tài liệu mà ngài ấy đã viết chi tiết về trải nghiệm của mình, nếu muốn, cháu có thể xem chúng."

Sakura gật đầu nhiệt tình.

"Ta sẽ nhờ Chồn mang chúng đến cho cháu trong vài ngày tới khi ta tìm thấy chúng."

"Cảm ơn Hokage-sama," Sakura nói, liếc nhìn đồng đội của mình. "Cháu có thể chia sẻ chúng với Naruto không?"

Hokage che giấu một nụ cười. "Được, điều đó sẽ ổn thôi."

.

.

.

Nhóm Chín Tân binh, như Naruto đã đặt tên cho họ, đã có một cuộc họp với tầm quan trọng hàng đầu. Họ gặp nhau tại nhà hàng yêu thích của Choji, quán thịt nướng ở trung tâm làng. Tenten cũng ở đó, mặc dù cô không phải là một trong những tân binh về mặt kỹ thuật.

"Vậy là," Ino nói đầu tiên. "Kỳ thi Chunin. Tất cả các sensei của chúng ta đã đăng ký cho chúng ta?"

Cả nhóm gật đầu. "C-cậu có biết gì về kỳ thi không?" Hinata hỏi Tenten. "Năm ngoái cậu có tham gia không?"

"Không, chúng tớ không tham gia," Tenten trả lời. "Gai-sensei đã lo lắng cho Lee; cậu ấy không thể sử dụng chakra tốt như vậy."

"Chị gái tớ đã tham gia khá gần đây," Kiba kêu lên. "Chị ấy nói đó là một cuộc tắm máu."

"Có một mục đích khi chúng ta gặp nhau hôm nay. Tại sao? Bởi vì Sakura đã kêu gọi cuộc họp này," Shino nói.

Mọi người quay sang cô gái được đề cập, người mất tự nhiên một chút dưới bao nhiêu ánh nhìn. "Đúng vậy," cô nói, mỉm cười trước cái gật đầu khích lệ của Ashura. "Vì vậy, thực sự có rất nhiều điều được viết về các chiến lược trong kỳ thi chunin. Ban đầu, việc thăng hạng chỉ được thực hiện trên thực địa, chứ không phải trong một cuộc thi. Các ngôi làng nhận ra số tiền có thể kiếm được bằng cách tổ chức các cuộc thi nên họ bắt đầu cùng nhau thi đấu hàng năm."

"Rất may là năm nay đến lượt Konoha thành đội chủ nhà. Chúng ta có lợi thế sân nhà nhưng chúng ta vẫn chưa biết kẻ thù của mình là ai hoặc kỹ năng của họ. Tớ muốn tập hợp tất cả mọi người để lập một hiệp ước rằng chúng ta sẽ không tấn công lẫn nhau trong trận đấu; ít nhất là cho đến khi các cuộc thi được tổ chức mà chúng ta không có lựa chọn nào khác. Ninja Konoha phối hợp với nhau. Mọi người có đồng ý không?"

Đối với sự tin tưởng của họ, thậm chí không ai do dự. Mọi người đều đồng ý ở đây.

"Tớ không thể đưa ra bất kỳ lời hứa nào về phía Neji," Tenten giải thích. "Lee chắc chắn sẽ hỗ trợ hết mình. Chúng ta có thể kiềm chế Neji."

Sakura đưa tay ra, mỉm cười khi những người khác đặt tay họ lên trên.

"Vì tương lai tươi sáng của chúng ta," Ino nói.

"Những trận chiến thú vị," Kiba nói.

"Đối thủ mạnh mẽ," Sasuke thì thầm.

"Niềm vui," Ashura nói.

"Những người bạn tốt," Hinata tuyên bố.

"Những tình huống rắc rối," Shikamaru thở dài.

"Những cơ hội mới," Tenten sửa lại.

"Những đồng đội giỏi nhất," Naruto nói tiếp với một nụ cười toe toét.

"Tình bạn sâu sắc hơn," Choji nói thêm.

"Sức mạnh," Indra nói nhỏ.

"Sự ủng hộ vững chắc," Shino thì thầm.

"Những ngày thanh bình (Halcyon days) của chúng ta," Sakura hoàn thành.

.

.

.

Sakura gặp Đội Konohamaru khi đi dạo với Đội Bảy.

Cô cũng gặp các anh chị em từ Suna.

Cô đang đi dạo với Naruto và những người ngưỡng mộ cậu về phía Ichiraku để ăn trưa. Konohamaru lao về phía trước, hào hứng khi có sự hiện diện của thần tượng của mình. Tốc độ Sakura điềm tĩnh hơn nhiều và Naruto chậm lại để đi bên cạnh cô.

Họ đang thảo luận về chiến lược của đội và tầm quan trọng của ký hiệu tay của Sakura thì họ nghe thấy tiếng khóc của Konohamaru. Họ trao đổi ánh mắt và chạy nhanh đến góc phố.

Một cậu bé mặc quần áo đen và sơn mặt màu tím đang nắm lấy chiếc khăn quàng cổ của Konohamaru và nhấc bổng cậu bé lên. Sakura nhìn băng đô của cậu ta với sự lo lắng.

Suna.

Kỳ thi chunin đã bắt đầu.

Cô nhanh chóng liếc nhìn người còn lại, một cô gái tóc vàng cao mang theo một chiếc quạt lớn. Sakura bước tới, hai tay bình tĩnh giơ lên.

"Có chuyện gì vậy?" Sakura hỏi.

"Cái thằng nhóc này đụng phải ta mà không xin lỗi!" cậu ta kêu lên, lắc Konohamaru để nhấn mạnh.

Konohamaru đá cậu ta. "Thả tôi ra, đồ khốn!" cậu bé hú.

"Tại sao thằng nhóc-!" cậu ta giơ nắm đấm.

"Cậu không nên làm điều đó," Sakura nói, đôi mắt lạnh lùng và đặt tay lên túi kunai của mình.

Cậu ta chế giễu. "Cái gì? Ngươi sẽ tấn công ta sao, tóc hồng? "

"Tóc thật," Sakura đảo mắt nói. "Trong mọi trường hợp, tôi sẽ không phải làm vậy. Cậu là một ninja ở làng khác, tấn công một trong những đứa trẻ của Konoha ngay trong trung tâm Konoha. Điều đó có thực sự thông minh không? Nếu bất kỳ ai trong chúng ta tăng vọt chakra của mình, một đội Anbu sẽ nhanh chóng đến đây." Sakura nhìn thấy một tia nghi ngờ thoáng qua trong mắt cậu ta. "Cùng lắm thì cậu sẽ bị đuổi khỏi Konoha và bị loại khỏi kỳ thi chunin. Tuy nhiên, cậu sẽ không muốn điều đó, phải không?" Sakura mỉm cười ngọt ngào.

Cậu ta càu nhàu nhưng cô gái tóc vàng đập vào lưng cậu bé và rít lên, "Dừng lại, Kankuro!"

Người tóc đen, Kankuro, thả Konohamaru, cậu bé chạy lại với những người khác. "Tôi sẽ không quên con bé tóc hồng đó," Kankuro nhổ nước bọt.

Một cục đá đập vào vai cậu ta. "Đừng đe dọa đồng đội của tôi", Sasuke nói, đứng trên cây và bót nát một cục đá khác trong tay. Sakura cố gắng hết sức để che đi tiếng khịt mũi trước tư thế lố bịch của Sasuke.

"Kankuro, đồ ngốc," một giọng nói đều đều vang lên. "Đừng bắt ta giết ngươi."

Sakura ngước mắt lên nhìn người đến muộn. Cậu thấp, thấp hơn cô, với mái tóc đỏ và đôi mắt xanh nhạt nhất mà cô từng thấy. Một quả bầu được buộc vào sau lưng cậu và Sakura có thể nhận ra chữ kanji "ái" khắc trên trán cậu. Cậu có một số chakra đen tối, hỗn loạn nhất mà Sakura từng cảm thấy.

Cô thấy Indra và Ashura trao đổi những cái nhìn lo lắng và nói một từ mà cô không hiểu.

"Jinchūriki."

Cô nhận thấy sự sợ hãi trên khuôn mặt của những đứa trẻ Suna. Có điều gì đó cực kỳ khác thường về cậu bé này. Với phong cách Sasuke điển hình, cậu hỏi, "Tên của người?"

"Tên tôi?" cô gái hỏi, chớp chớp hàng mi. Sakura mỉm cười gượng gạo. Các cô gái có xu hướng thích khuôn mặt xinh đẹp của Sasuke cho đến khi cậu mở miệng. "Tôi là Temari."

"Không phải cậu," Sasuke trả lời ngắn gọn, thậm chí không thèm liếc nhìn lại khi cô ấy trở nên bất mãn và vỡ mộng. Ánh mắt của cậu tập trung chăm chú vào Gaara. "Ngươi."

"Ta tên Sabaku no Gaara," cậu ta nói, đôi mắt ánh lên một chút hứng thú. "Ta xin lỗi thay đồng đội của ta."

"Không có thương tích, không có lỗi," Sakura trả lời một cách thận trọng.

"Và tên của ngươi?" Gaara hỏi, vẫn liên quan đến Sasuke.

"Uchiha Sasuke."

"Ta mong được gặp ngươi trong kỳ thi," Gaara tuyên bố trước khi bắt đầu bỏ đi.

"Ngươi không muốn biết tên ta à?" Naruto hỏi.

Gaara dừng lại, quay lại và nhìn cậu một lúc với một nụ cười nhếch mép. Đôi mắt của cậu bé tóc đỏ bắt gặp Sakura và cô sợ sự tò mò trong đó.

"Cảm ơn vì đã xoa dịu tình hình..." cậu ta bỏ lửng.

"Sakura," cô nói đều đều, che giấu nỗi lo lắng của mình trước sự quan tâm của cậu ta.

"Cảm ơn vì đã xoa dịu tình hình, Sakura," cậu tiếp tục. "Nếu không thì nó sẽ rất... khó chịu." Ánh mắt cậu ta lướt qua các đồng đội của mình và Sakura thấy họ sợ hãi như thế nào.

Sau đó, họ bỏ đi và để lại Sakura với cảm giác rõ ràng rằng kỳ thi đã trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

.

.

.

Có những đêm Sakura ngồi trên nóc căn hộ của Naruto để có thể nói chuyện với Ashura. Cô không thể đến thăm Indra vì anh bị mắc kẹt ở trung tâm của khu nhà Uchiha. Có quá nhiều con mắt tò mò và những cái nhìn xuyên thấu để Sakura có thể lẻn vào đó. Họ đã phát hiện ra rằng Ashura và Indra có thể di chuyển cách mỏ neo của họ tới bốn mươi thước và mái nhà là nơi gặp gỡ hoàn hảo.

Đêm nay là một trong những đêm như vậy.

Ashura xuất hiện trước mặt cô, mỉm cười rạng rỡ. "Rất vui được gặp nhóc," anh nói.

"Em cũng rất vui được gặp anh," cô ký lại.

Chỉ mới vài giờ kể từ lần cuối họ gặp nhau nhưng thật tuyệt khi có một cuộc trò chuyện riêng tư. Ashura chăm chú quan sát cô và Sakura biết rằng anh đang lo lắng về cuộc chạm trán với ninja Suna.

"Tại sao lại bực mình như vậy?" cô trêu chọc, cố gắng để anh thẳng thắn.

Anh và Indra có thể bảo vệ hơi quá mức sinh vật duy nhất có thể tương tác với họ. Xem xét những rắc rối mà cô và đội của cô gặp phải một cách thường xuyên, nỗi lo lắng của họ không phải là không chính đáng.

"Ta không thích cậu bé đó," anh trả lời nghiêm túc. "Có điều gì đó không ổn với cậu bé."

"Em nhận thấy chakra của cậu ta không ổn định," Sakura trầm ngâm.

"Nó còn hơn thế nữa," Ashura kiên trì. Cô chưa từng thấy anh ảm đạm như thế này kể từ sự kiện Sóng quốc. "Cậu bé đó...khác biệt."

"Điều này có liên quan gì đến 'jinchūriki' phải không?" cô hỏi. Cô chế giễu khuôn mặt hoài nghi của anh. "Anh quên rằng em đã học cách đọc khẩu hình. Và ở đây anh tự gọi mình là một shinobi vĩ đại..."

"Cẩn thận đấy," anh cảnh báo một cách tinh nghịch, một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt. Anh thích Sakura vui vẻ, trêu chọc này. Người có ít lo lắng và gánh nặng trong tâm trí mình. Cô chỉ mất cảnh giác như thế này với những người mà cô thật sự tin tưởng. Sự hiện diện của Indra sẽ làm cho khoảnh khắc trở nên hoàn hảo. "Ta đã thừa kế di sản của phụ thân."

Sakura đảo mắt. "Vâng, vâng, vâng. Hãy nói cho em biết điều gì đó mà một cuốn sách lịch sử chưa có. Kể cho em nghe về jinchūriki đi," cô kiên trì.

Anh thở dài, dễ dàng khuất phục. Cả anh và Indra đều không thể từ chối Sakura nhưng Indra thường khó dao động hơn. "'Jinchūriki' có nghĩa là 'sức mạnh sự hy sinh của con người,'" anh giải thích. "Họ là những con người có một trong chín Vĩ Thú bị phong ấn bên trong. Nhóc có biết về những Vĩ Thú không? " Sakura gật đầu, mắt mở to. Ashura thở dài. "Phụ thân ta là jinchūriki đầu tiên; Thập Vĩ Jūbi. Ông đã sử dụng sức mạnh của nó để giúp mang lại hòa bình."

"Tuy nhiên, lúc lâm chung, vì sợ cơn thịnh nộ của Jūbi, ông đã chia nó thành chín Vĩ Thú nhỏ hơn. Đừng nhầm lẫn Sakura; mặc dù chúng chẳng là gì so với Jūbi, nhưng những con Vĩ Thú này cực kỳ mạnh mẽ và nguy hiểm."

Sakura gật đầu. "Em biết. Kyuubi đã tàn phá Konoha vài tháng sau khi em được sinh ra. Hokage, vợ ngài ấy, và hàng ngàn người khác đã bị giết."

"Vậy thì nhóc biết đấy, những sinh vật này có sức tàn phá như thế nào," Ashura nhấn mạnh. "Các ngôi làng tìm cách thuần hóa những Vĩ Thú; để vũ khí hóa chúng. Cách tốt nhất để làm như vậy là phong ấn chúng vào con người, do đó tạo ra một jinchūriki."

"Điều đó...thật kinh khủng!" Sakura nói, mắt mở to. "Tại sao em chưa nghe về điều này? Đây là kiến thức nên được mọi người biết đến!"

Ashura nhún vai. "Ta không chắc. Kể từ khi ta tái sinh vào thế giới này cùng với Naruto, có vẻ như tất cả các tài liệu liên quan đến jinchūriki đã bị niêm phong." Anh lắc đầu. "Tất nhiên, đó là một hành động ngu ngốc khi không tiết lộ những kiến thức thiết yếu như thế. Tuy nhiên, ta có thể nhận ra chakra của jinchūriki ở bất cứ đâu. Sabaku no Gaara chắc chắn là một jinchūriki."

"Chờ đã," Sakura trầm ngâm suy nghĩ. "Kyuubi đã bị chặn lại bởi Hokage trước đây. Nó có bị phong ấn vào ai đó khiến người đó thành một jinchūriki không? " Ashura di chuyển một cách khó chịu. Sakura phân tích anh. "Em sẽ coi đó là có," cô nói một cách khô khan. "Em đã gặp jinchūriki chưa?"

"Đó không phải là điều ta có thể nói," Ashura phản đối, từ chối nhìn vào ánh mắt của cô. "Người đó là một công dân của Konoha và đó là tất cả những gì ta sẽ nói về vấn đề này."

Sakura quan sát anh, biết rằng anh sẽ không nói thêm. Cô có những nghi ngờ của riêng mình, nhưng cô chỉ thở ra và nằm ngửa. "Chà, hãy giữ bí mật như anh muốn," cô giận dữ. "Em sẽ chỉ tận hưởng những vì sao; chúng sẽ không giấu giếm em điều gì. Bên cạnh đó," Đôi mắt cô lấp lánh rực rỡ. "Em sẽ tìm ra jinchūriki Kyuubi là ai."

Ashura rên rỉ, ngồi bên cạnh cô. "Đó là điều ta sợ."

.

.

.

Bài kiểm tra viết rất dễ dàng nhưng Sakura lo lắng về bài thi ở Khu rừng tử thần này. Khi các đội đi lang thang xung quanh với các hình thức của họ, Sakura tập hợp nhóm Chín Tân binh.

"Tớ nghĩ đã đến lúc đưa quyết định của chúng ta vào cuộc thi; không tấn công hay phá hoại lẫn nhau," Sakura nói.

Những người khác gật đầu đồng ý kiên quyết.

"Chúng ta sẽ hỗ trợ lẫn nhau nếu gặp nhau," Ino cam kết.

Sakura cười toe toét. "Tớ thực sự đang nghĩ về điều gì đó ma quỷ hơn một chút." Các genin khác nhìn cô một cách tò mò. "Tớ đã đọc qua các quy tắc và thấy rằng không có gì về việc các đội, hợp tác với nhau."

Những người khác đang nhìn nhau với một ánh sáng mới được tìm thấy.

"Tiếp tục đi," Shikamaru thúc giục, muốn Sakura đừng kịch tính như vậy. Cậu nghĩ Đội Bảy có ảnh hưởng khủng khiếp đến cô.

"Hiện tại, mỗi đội đang có một cuộn giấy và bắt đầu tìm kiếm một cuộn phù hợp. Không ai đoán được một nhóm chín genin đang chờ đợi bất kỳ đội nào có thể đi vào con đường của chúng ta." Cô nhìn thấy vẻ do dự của họ và tiếp tục. "Hãy tin tớ, nó sẽ hoạt động. Điều duy nhất ngăn cản các đội khác làm điều này là thực tế rằng họ không thể tin tưởng lẫn nhau. Đoán xem? Chúng ta có thể." Sakura nhìn từng người trong số họ một cách trang trọng. "Tớ tin tưởng mỗi người trong số các cậu bằng mạng sống của tớ. Tớ nghĩ tớ có thể tin tưởng các cậu trong việc tìm kiếm ba cuộn giấy!"

Shikamaru thở dài và nhìn vào một Ino quyết tâm và một Choji hung dữ. "Đừng khoa trương nữa! Đội Mười sẽ tham gia."

"Đếm cả Đội Tám vào!" Kiba tuyên bố.

Sakura nhìn Sasuke, hy vọng cậu sẽ ủng hộ kế hoạch của cô và không để cho lòng kiêu hãnh che mắt cậu. Naruto cũng đang theo dõi cậu một cách thận trọng. "Đội Bảy cũng vậy," Sasuke nói, má ửng hồng. "Chúng ta sẽ đá vào mông các đội khác nhiều nhất."

"Chúng ta sẽ xác định vị trí của nhau như thế nào?" Choji hỏi.

Sakura và Ino liếc nhìn Shino, người gật đầu. Ino chỉ ngón tay cái về phía cậu. "Shino có thể đặt một con bọ lên mỗi chúng ta, điều này sẽ cho phép cậu ấy theo dõi chúng ta. Tớ nghĩ mũi của Kiba và Akamaru cũng sẽ hữu ích."

Một số người cau mày trước ý tưởng về một con bọ được đặt lên người họ, nhưng tất cả họ đều đồng ý. Shino gửi bọ đến từng genin và gật đầu một cách kiên quyết.

"Đội Tám sẽ tìm thấy các cậu khi chúng ta vào trong," cậu hứa. "Tất cả hãy tập hợp lại với nhau trước khi chúng ta bắt đầu tấn công các đội khác."

"Còn Tenten thì sao?" Hinata hỏi.

Tất cả họ đều trao đổi cái nhìn.

"Đồng đội của Tenten không tin tưởng chúng ta," Shino miễn cưỡng nói. "Tuy nhiên, tớ có thể đưa cho cậu ấy một con bọ. Nếu cậu ấy truyền một luồng chakra vào đó, tớ sẽ biết cậu ấy đang gặp nguy hiểm. Tất cả chúng ta có thể đến để giúp cậu ấy."

Sakura gật đầu hài lòng khi Ino và Shino bước đi tìm đội của Tenten. Kế hoạch của cô đang diễn ra. Cô giấu một tiếng khịt mũi khi Ashura giơ ngón tay cái lên và Indra đẩy anh qua, khiến anh ngã ra đấy. Đôi mắt cô sáng lên.

Cô (cùng với bạn bè của mình) là một cơn bão.

Cuộc thi không biết cơn bão mà nó sắp gặp phải.

.

.

.

Orochimaru tấn công họ khi cả nhóm chỉ còn phải tìm một cuộn nữa.

Họ có một đội hình tuyệt vời để thiết lập vô số bẫy và cho phép Người theo dõi (Đội Tám) thu hút kẻ thù của họ. Họ luôn đông hơn và không khó để đánh bại đối thủ, mặc dù nhóm Chín Tân binh đang tuân theo chính sách nghiêm ngặt không giết người. Họ tìm cách loại bỏ đối thủ khỏi cuộc thi, không phải giết.

Họ thực sự đã lấy được ba cuộn cho đến nay, nhưng họ cần thêm một cuộn Thiên để có một bộ hoàn chỉnh.

Sakura bị đặt vào tình thế nguy hiểm khi Ashura và Indra đột nhiên cảnh giác và hiện diện 100%. Họ thường không làm như vậy trừ khi họ đang trò chuyện với nhau hoặc với cô.

Kiba là người tiếp theo chú ý đến điều bất thường. Tóc cậu dựng đứng khi Akamaru bắt đầu gầm gừ.

Những người khác nhanh chóng để ý.

"Cái gì vậy?" Sasuke rít lên. "Chakra của hắn mạnh hơn của một jonin!"

Hinata kích hoạt Byakugan của cô ấy, quan sát xung quanh họ. "Nằm xuống!" cô hét lên, ngã sấp xuống.

Những người khác làm theo khi một làn sóng kunai bay qua đầu họ.

"Shino, cậu có thể gửi một số con bọ của mình để yêu cầu được giúp đỡ không? Jonin, chunin, Anbu; điều đó không quan trọng!" Sakura thì thầm gay gắt với cậu bé, rút một thanh kunai ra khỏi túi của mình. Lần đầu tiên cô thấy Ashura và Indra lo lắng như vậy. Cô thà hoàn toàn phản ứng thái quá và bị loại, còn hơn là bị động và chết. Sakura nhìn thấy sự do dự của Shino. "Chakra này... nó mạnh hơn Kakashi-sensei. Nó chắc chắn không phải là của một genin."

Shino gật đầu dứt khoát nhưng Sakura không có cơ hội lo lắng nữa vì cô đột nhiên bị tê liệt. Cô dường như nhìn thấy cái chết của chính mình, cái chết của đồng đội, cái chết của Haku, cái chết của Indra và Ashura. Nó tồi tệ hơn rất nhiều so với trận chiến của Zabuza và Kakashi từng diễn ra. Cô không thể di chuyển, tràn ngập sự bất lực và cam chịu.

Thoát khỏi nó! Inner Sakura yêu cầu.

Sakura lấy lại đủ các giác quan của mình để thấy một bóng người đang đến gần. Đó là người phụ nữ đáng sợ với chiếc lưỡi dài đến từ Làng Cỏ. Trong một khoảnh khắc, Sakura bối rối rằng tại sao một người còn quá trẻ lại có thể có sức mạnh như vậy, nhưng cô chọn tập trung vào việc giải thoát bản thân hoàn toàn khỏi sát khí của kẻ lạ mặt.

"Thật là những genin dễ thương, thông minh," người phụ nữ ngâm nga, thong thả đi vào giữa khoảng đất trống. Ả kiểm tra cơ thể tê liệt của họ với một nụ cười rộng, không tự nhiên. "Những đứa trẻ nghịch ngợm, lừa dối cuộc thi như thế này. Cha mẹ các ngươi sẽ nói gì?"

(Đoạn này Sakura tưởng Orochimaru trong lớp vỏ bọc là nữ, nên dùng từ theo ý nghĩ của Sakura nhé.)

Indra và Ashura đang lơ lửng trên vai cô để bảo vệ, mặc dù Sakura biết rằng họ không thể làm gì trong thế giới vật chất. Họ ký những lời an ủi và động viên cô, đồng thời trừng mắt và cau có vào người phụ nữ đáng sợ trước mặt họ.

Sakura đã biết rồi, từ cách người phụ nữ này tạo tư thế, ả là một kẻ tàn bạo.

Nếu cô và bạn bè của mình không thể thoát khỏi tình huống này, họ sẽ phải đối mặt với cái chết sớm thôi.

Sakura vươn sâu vào bên trong, tràn ngập chakra siêu mịn của cô qua tĩnh mạch. Nó có thể là một sự lãng phí nhưng nó mang lại cho cô cú sốc cần thiết để thoát khỏi tình trạng tê liệt. Một cách kín đáo, khi người phụ nữ mải miết phàn nàn về chuyện này đến chuyện khác, Sakura đưa tay về phía Ino, đẩy một luồng chakra vào hệ thống của cô nàng. May mắn thay, Ino không phát ra âm thanh nào khi cô đang đối mặt với Sakura và nhìn thấy những gì Sakura đang làm. Ino gật đầu một chút.

Sakura, chậm chạp một cách tỉ mỉ, cũng làm điều tương tự với Shino ở phía bên kia của cô. Thật không may, cậu không nhìn thấy chuyển động của Sakura và tạo ra những tiếng động nhỏ.

Người phụ nữ quay sang họ, đôi mắt bừng lên sự tức giận và nguy hiểm hơn nhiều là sự tò mò. Rõ ràng là chuyện gì đang xảy ra khi Sakura đặt tay lên lưng Shino. "Vậy là con chuột nhỏ được tự do? Ngươi đã làm điều đó như thế nào?" ả hỏi, sải bước về phía Sakura sau khi đập vào sau gáy Shino.

Sakura cầu nguyện rằng cậu còn sống và chỉ đơn thuần là bất tỉnh.

Sakura, biết rằng lớp vỏ bọc của mình đã bị lộ, lùi lại một cách run rẩy, kinh hoàng nhìn chằm chằm vào người phụ nữ này. Ả là hiện thân của tất cả những cơn ác mộng của Sakura; một sinh vật vượt quá sức mạnh của Sakura đến nỗi một cuộc chiến là điều nực cười nhất. Còn cô chỉ sở hữu trí thông minh và vũ khí của mình. Tuy nhiên, Sakura sẽ làm hết sức mình, vì lợi ích của bạn bè cô. Cô cầm lấy thanh kunai của mình và nghĩ đến những lời hứa được niêm phong bằng một nụ hôn.

"Nếu bị dồn vào một góc, con mồi sẽ cắn lại," Sakura ngập ngừng trả lời.

Người phụ nữ quay đầu lại và cười như thể đây là điều vui nhộn nhất mà ả từng nghe. "Ngươi cũng khá đấy. Nếu ta không ở đây với một mục tiêu nào đó trong đầu-" ánh mắt khao khát của ả chuyển sang Sasuke và máu của Sakura lạnh dần "-thì ta có thể đưa ngươi đi. Than ôi, nó không phải như vậy." Đôi mắt ả lấp lánh rực rỡ và Sakura chỉ nhìn thấy cái chết bên trong. "Tuy nhiên, ngươi sẽ tạo ra một trò chơi xuất sắc."

"Ngươi muốn gì ở Sasuke?" Sakura hỏi, cố gắng thu hút sự chú ý của người đối diện. Ino không thể để người phụ nữ chú ý đến khi cô nàng tóc vàng từ từ giúp những người khác và Sakura muốn giữ nó như vậy. "Cậu ấy đã không làm gì ngươi cả!"

"Đó không phải là lý do tại sao ta muốn cậu ấy," người phụ nữ nói. "Là vì đôi mắt đẹp đáng yêu của cậu ấy. Sharingan."

Có một âm thanh giận dữ không rõ ràng từ phía sau người phụ nữ. Ả quay lại khi Sakura kinh hoàng nhìn Sasuke đâm một kunai vào đùi mình. Điều đó giúp cậu thoát khỏi sát khí, nhưng cậu chắc chắn bị cản trở trong chuyển động của mình.

"Sasuke-chan nghịch ngợm," người phụ nữ thủ thỉ, tiến về phía cậu.

Sakura nhìn thấy màu đỏ và làm một việc rất, rất ngu ngốc.

Cô phóng thanh kunai của mình vào người phụ nữ, kéo senbon ra khỏi tóc. Chúng được tẩm một chất độc do Ino, Aiko-san và chính cô điều chế. Nó gây đau đớn và làm suy nhược các kỹ năng vận động của một người.

Sakura không mong đợi vũ khí hoạt động. Cô chỉ muốn tạo ra sự phân tâm. Người phụ nữ xoay người, bắt lấy vũ khí bằng một tay. Khuôn mặt của ả bây giờ không cười và Sakura biết rằng cô đã tính toán sai lầm nghiêm trọng.

"Đó là một quyết định tồi tệ, con chuột nhỏ," người phụ nữ nhẹ nhàng nói, biến mất và xuất hiện trở lại ngay trước mặt Sakura. "Thật là một quyết định tồi tệ."

"Sakura!" Hinata hét lên.

Người phụ nữ quay lại, bắt gặp tất cả genin đang đứng trước khi quay trở lại chõ Sakura, sự điềm tĩnh hoàn toàn biến mất. "Đồ chết tiệt!" Ả giơ tay để đánh cô và Sakura biết, giống như cô biết bầu trời trong xanh và Ashura và Indra là bạn thân nhất của cô, rằng cô sẽ chết.

Một vài điều xảy ra cùng một lúc.

Đôi mắt của Naruto chuyển sang màu đỏ rực và lượng chakra dự trữ của cậu tăng lên rất nhiều khi cậu hét lên, "Tránh xa cô ấy ra, đồ khốn!" Đó là sự lặp lại với nhiệm vụ Sương Mù và Sakura nuốt lại một tiếng cười khúc khích cuồng loạn.

Sakura cảm thấy các chữ ký chakra mạnh mẽ đang tiến dần về vị trí của họ với tốc độ nhanh chóng. Từ vẻ mặt của ả, người phụ nữ cũng cảm nhận được điều đó.

Indra, tức giận với việc người phụ nữ gây nguy hiểm Sakura, tấn công ả bằng một thuật ninjutsu mạnh mẽ, để đáp lại sự thất vọng và bất lực ngày càng tăng mà anh đang trải qua.

Nằm ngoài suy nghĩ, nó hoạt động.

Người phụ nữ bay ra xa khỏi vị trí vừa đứng khi Sakura nhìn chằm chằm vào Indra với đôi mắt mở to, ngạc nhiên.

Anh nhìn lại cô, cũng bối rối không kém.

Nó nhanh chóng biến thành hỗn loạn từ đó.

.

.

.

Itachi và Shisui là những người đầu tiên đến hiện trường.

Họ đã nghĩ rằng đây là cuộc tàn sát; một sự tàn phá hoàn toàn cho genin. Itachi đang dao động với sự lo lắng và giận dữ. Em trai và các đồng đội của cậu nằm trong nhóm này và anh lo sợ điều tồi tệ nhất. Thật may mắn khi anh và Shisui có thể đọc được chữ ký chakra độc đáo trên côn trùng của Aburame. Anh biết genin đó là đồng đội của em trai mình và những con côn trùng đang gửi ra tín hiệu cầu cứu có cấp độ cao nhất. Nhưng cảnh tượng trước mặt lại... khác với suy nghĩ của họ.

Chín genin vẫn còn sống và nguyên vẹn, mặc dù vẫn bị thương. Tất cả họ đã tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ nhất của họ với hy vọng chống lại kẻ thù. Naruto và Shino bất tỉnh và nằm trên mặt đất. Choji đã bị gãy tay nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu. Tuy nhiên, họ vẫn đang tự mình chống lại kẻ thù trước mắt.

Đôi mắt của Itachi nheo lại và Sharingan của anh lóe sáng hơn bao giờ hết.

Anh nhận ra chakra của kẻ thù này khi anh từng đụng độ ông ta trong quá khứ.

"Orochimaru!" anh gầm lên.

Người phụ nữ quay sang anh và bật cười cuồng loạn trước khi xé lớp mặt nạ. "Rất vui được gặp cậu, Itachi-kun. Ta biết cậu nhớ ta."

Itachi thì thầm với Shisui, "Đưa những genin này ra khỏi đây. Ngay bây giờ."

Shisui gật đầu, thuấn thân với từng genin và đưa họ ra khỏi trận chiến.

Một số người sẵn sàng rời đi, và một số thì không.

"Em không thể đi được!" Sasuke tuyên bố, máu chảy ra từ nhiều vết thương tự gây ra và vết thương do kẻ thù. "Em sẽ không để Itachi-nii làm điều này... điều này!"

"Anh trai của em đã đánh với ông ta một lần ở tuổi mười bốn," Shisui nói, ôm cậu bé đang phản kháng vào vòng tay của mình. "Cậu ấy chắc chắn có thể làm điều đó một lần nữa."

Anh không cho Sasuke cơ hội trả lời khi anh thuấn thân đi ngay.

Những người tiếp theo đến là Kakashi, Kurenai và Asuma. Họ liếc nhìn tình hình, sau khi xác định được sự an toàn của genin của họ, họ nhanh chóng tập trung vào kẻ thù, giao chiến với Orochimaru cùng với Itachi.

Sakura là một trong những người cuối cùng được Shisui đưa đi. Cô rùng mình khi Orochimaru trừng mắt nhìn cô qua đôi mắt vàng độc. Ông ta biết rằng mình không thể làm gì với Sasuke trong hoàn cảnh này.

Ông ta cũng biết ai là kẻ gây ra điều này.

"Ta sẽ ghi nhớ điều này," ông ta lẩm bẩm.

Sakura không thể nghe thấy ông ta nhưng cô có thể đọc được khẩu hình.

Mặt cô trắng bệch.

Orochimaru biến mất trong nháy mắt và Sakura gục xuống vai Shisui.

Ông ta đã rời đi, ít nhất là ở thời điểm này. Sakura biết ông ta sẽ tiếp tục ám ảnh cô trong những cơn ác mộng.

"Em ổn chứ?" Shisui hỏi khi anh thuấn thân đưa cô đến phần còn lại của genin. Anh có thể cảm thấy đôi vai gầy của cô run rẩy trên cơ thể anh.

Cô nhún vai yếu ớt, liếc nhìn quanh phòng với sự thích thú. Các bác sĩ của Konoha đã có mặt, điều trị những vết thương nặng nhất của bạn bè cô. Khoảnh khắc Shisui đặt cô xuống, Sakura lao về phía bạn bè của mình, kiểm tra họ khi họ làm điều tương tự với cô. "Chúng ta đang ở đâu?" cuối cùng cô hỏi sau khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi và adrenaline đã cạn kiệt, để lại một sự mệt mỏi sâu sắc.

"Em đang ở trong tòa tháp ở trung tâm của Khu rừng Tử thần," Itachi thông báo, bước vào phòng với tư thế đĩnh đạc. Anh rút ra một cuộn Thiên. "Đội Bảy, đây là cái các em cần?"

"Vâng," Naruto nói một cách thận trọng. "Tại sao?"

Itachi nở một nụ cười nhẹ với họ, đôi mắt ấm áp khi anh quan sát tất cả họ tụ tập với nhau như một đội thống nhất. "Bọn anh sẽ chỉ nói rằng Orochimaru đã đánh rơi nó."

Anh ném cuộn giấy cho Sasuke, người đang nhíu mày. "Bọn em không tự lấy được cái này."

"Maa, em chắc chắn đã làm," Kakashi nói khi anh đi đến. "Các em đã tự mình chống lại một trong những Sannin cho đến khi quân tiếp viện đến. Điều đó là nhiều hơn bất kỳ đội genin nào khác có thể nói."

Nhóm Chín Tân binh giật mình liếc nhìn nhau. Họ biết Konoha Sannin là ai. Chết tiệt, tất cả các quốc gia shinobi đều biết họ là ai.

"Đó là Orochimaru?" Kiba đặt câu hỏi.

Asuma gật đầu. "Đúng vậy. Những đứa trẻ các em đã làm một điều tuyệt vời ở đó."

"Ai là người đưa ra ý tưởng tất cả đội đi chung trong khu rừng?" Kurenai hỏi, sự tò mò hiện rõ trên khuôn mặt cô. "Ta chưa bao giờ thấy bất cứ thứ gì giống như vậy."

Cả nhóm hướng ánh mắt về Sakura, người đang nhún vai. "Em chỉ tìm thấy một sơ hở và khai thác nó. Giống như bất kỳ ninja có lòng tự trọng nào cũng sẽ làm."

"Anh ngạc nhiên là tất cả các em đều có thể đủ tin tưởng lẫn nhau," Shisui xen vào. "Nói chung một điều như vậy không bao giờ được đề xuất bởi vì đó là cách để một ninja phản bội lại đội."

"Tôi không nghĩ vậy," Asuma phản đối. "Những đứa trẻ này đã được đào tạo và chiến đấu cùng nhau kể từ những ngày Học viện. Việc trở thành genin chỉ làm cho mối liên kết của bọn trẻ mạnh mẽ hơn. Đôi khi, chúng thậm chí còn đổi đội để đấu với nhau chỉ để luyện tập những gì có thể xảy ra trong các nhiệm vụ trong tương lai."

"Làm thế nào các em thoát khỏi sát khí của Orochimaru?" Itachi hỏi. "Đó là hình thức phục kích yêu thích của ông ta và chống lại genin... chà, chúng tôi không ngờ các em làm tốt như vậy."

"Sasuke tự đâm vào chân mình," Naruto tuyên bố. "Teme đã cố gắng để trông thật ngầu và đại loại thế."

"Ino đã giải thoát cho em," Shikamaru nói.

"Em cũng vậy," Hinata đồng ý.

Những người khác nói những điều tương tự.

"Em đã làm điều đó như thế nào Ino?" Asuma hỏi nhẹ nhàng.

Cô nhún vai. "Em bắt chước những gì Sakura đã làm. Sakura... cậu ấy làm em giật mình với chakra của cậu ấy và nó đã phá vỡ sự kìm hãm. Cậu ấy làm Orochimaru bị phân tâm trong khi em đi giúp những người khác."

Bây giờ mọi người đều hướng đến Sakura với sự quan tâm. Các genin khác đã không nhìn thấy hành động của cô trong việc giải thoát cho Ino. Sakura cảm thấy má cô đỏ bừng. Cô ghét sự chú ý không đáng có. Ashura đang trêu chọc cô ấy và cô không muốn gì hơn là thè lưỡi với anh. "Em nghĩ KI của Orochimaru có thể đang ảnh hưởng đến hệ thần kinh của em. Các đường chakra chạy dọc theo CNS khá giống nhau nên em nghĩ việc phá vỡ chakra của mình có thể làm được điều đó. Đó là một phỏng đoán có tính toán."

"Em nói đúng," Itachi sửa lại, mỉm cười ấm áp với cô. "Đó là một kỳ tích không nhỏ khi tự mình chống lại một Sannin."

Sakura lắc đầu nhưng không trả lời. Cô biết rằng mình cực kỳ may mắn. Nhiều, rất nhiều biến số ảnh hưởng đến chiến thắng của họ tối nay. Orochimaru đã phạm sai lầm khi đánh giá thấp họ. Ông ta có lẽ nghĩ rằng chỉ có ba genin, không phải chín. Ông ta cũng không có cách nào để biết về những người bạn thân ma quái của Sakura. Cô biết rằng cô phải chuẩn bị cho cuộc đụng độ tiếp theo. Sakura biết một người đang đến. Orochimaru quá ám ảnh nên không muốn bị cản trở bởi một trở ngại.

Ngoài ra còn có vấn đề trả thù của ông ta.

Sakura rùng mình và nhắm mắt lại, chọn đắm mình trong hạnh phúc. Cô còn sống, bạn bè của cô còn sống, và họ đã hoàn thành một giai đoạn khác của kỳ thi chunin.

"Tất cả các em chắc hẳn đã kiệt sức," Kurenai nói. "Chọn một căn phòng và nghỉ ngơi một chút. Còn vài ngày nữa mới đến phần tiếp theo của kỳ thi."

Các genin nhìn nhau, đồng ý ở cạnh nhau mà không cần nói lời nào, ngay cả khi chọn phòng. Sakura biết rằng cuộc tấn công này sẽ để lại những vết sẹo vô hình và những hậu quả không lường trước được. Khi cô nắm lấy tay Ino và Naruto để được an ủi, cô chỉ có thể hy vọng họ đã chuẩn bị sẵn sàng khi hắn ta xuất hiện.

.

.

.

Sắp vào năm học, chắc tui sẽ bận nên có thể sẽ ko ra chương thường xuyên được. Nhưng mong mọi người vẫn ủng hộ tui nhé.

Lưu ý: Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả jaylene.

| Thái Bình | 29.7.2023 |

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip