Chương 31 + 32
Chương 31:
Tào Dục cũng chỉ góp ý một chút như vậy để nhắc nhở Tần Cẩn Sâm. Sau đó y cũng không nói thêm gì nữa. Tần Cẩn Sâm chở Tào Dục về nhà, Tào Dục lại lần nữa cảm ơn Tần Cẩn Sâm. Hai người hẹn gặp nhau vào ngày mai. Sau đó Tần Cẩn Sâm lái xe rời đi. Trong lúc ngừng ở ngã tư đèn đỏ, Tần Cẩn Sâm nhìn vào trong một tiệm bán hoa. Ở phía bên ngoài cửa hàng đang chưng rất nhiều hoa oải hương tím.
Tần Cẩn Sâm nghĩ đến MV lần trước anh và Tạ Trường Anh quay chụp. Ngón tay của anh khẽ gõ bánh lái, ánh mắt anh nhìn số giây đang dần trôi ở phía đèn đỏ. Trong vài giây tích tắt đó Tần Cẩn Sâm bỗng bật đèn xi-nhan quẹo vào trong tiệm bán hoa. Anh đeo khẩu trang và mang kính râm, sau đó anh đi vào trong tiệm mua một bó hoa oải hương tím. Người bán hoa rất niềm nở gói cho anh một bó hoa to, cô gái còn hỏi. -"Anh có muốn trang trí thêm một con gấu bông nhỏ ở đuôi cầm hoa không? Đây là quà miễn phí của tiệm ạ."
Tần Cẩn Sâm nhìn mấy con gấu bông nhỏ được bày trước quầy, anh cầm một con mèo đen nhỏ rồi đưa cho cô gái. -"Tôi lấy con này."
Cô gái nhận lấy con mèo đen nhỏ rồi đính lên bó hoa. -"Chúc anh một ngày vui vẻ cùng người thương nhé."
Tần Cẩn Sâm không có ý định giải thích gì, anh chỉ lịch thiệp chúc lại cô gái rồi ôm bó hoa rời đi. Lúc Tần Cẩn Sâm trở về nhà đã là hơn sáu giờ chiều, Tạ Trường Anh cũng đã hâm nóng đồ ăn. Cậu nghe tiếng mở cửa thì vui vẻ đi ra đón Tần Cẩn Sâm. -"Anh về rồi à!"
Sau đó cậu thấy Tần Cẩn Sâm ôm một bó hoa oải hương tím, cậu vô cùng ngạc nhiên hỏi. -"Ai tặng hoa cho anh hả?"
-"Không, là anh mua tặng cho em, xem như quà bồi thường vì anh về nhà trễ." - Tần Cẩn Sâm trao hoa cho Tạ Trường Anh.
Tạ Trường Anh bất ngờ tới tròn mắt, cậu vươn hai tay vô cùng trân trọng nhận lấy. -"Cảm ơn anh nha Tần Cẩn Sâm! Em thích lắm đấy."
-"Em không thấy kì cục là được rồi." - Sau khi Tần Cẩn Sâm mua bó hoa thì thấy hơi hối hận. Nhưng khi anh nghĩ tới chuyện anh có phần lợi dụng danh tiếng của Tạ Trường Anh. Anh bỗng muốn làm gì đó bù đắp cho cậu.
-"Sao lại kì cục, em thích hoa lắm anh ạ." - Đây là bó hoa đầu tiên Tần Cẩn Sâm mua cho Tạ Trường Anh, và cũng có thể xem đây là món quà đầu tiên anh tặng cho cậu. Tạ Trường Anh dĩ nhiên là vô cùng mừng rỡ và trân trọng rồi.
Tạ Trường Anh vui vẻ huýt sáo ôm hoa vào trong bếp xử lý, cậu cẩn thận cắm hoa vào bình rồi đặt nó ngay gần cửa sổ, cũng là góc yêu thích nhất của cậu. -"Tiệm hoa còn tặng cho con gấu bông hình mèo đen nữa, cưng ghê luôn. Nhìn y như nước mía ấy." - Tạ Trường Anh quấn con gấu bông vào một cây đũa dài rồi cắm vào bình hoa.
-"Anh cố tình lựa con mèo đen đấy cho em. Đáng tiếc không có con mèo bông nào màu xám, không thì anh cũng đã mua thêm một con rồi."
Tạ Trường Anh vui vẻ chụp ảnh bình hoa Tần Cẩn Sâm tặng cho cậu rồi đăng ngay lên mạng xã hội. Cậu không thể chờ đợi thêm việc phải khoe ra cho toàn thế giới biết cậu vừa nhận được hoa từ Tần Cẩn Sâm. Cậu còn viết một dòng bình luận. -"Một món quà đáng yêu đây bất ngờ! <3"
Sau khi đăng bài xong cậu mới kéo Tần Cẩn Sâm đi ăn cơm. Trong khi hai người ấm áp cùng nhau ăn cơm thì fan của Tạ Trường Anh như muốn nổ tung vì bức ảnh của cậu. Chuyện là cô bé gói hoa cho Tần Cẩn Sâm, nơi mà Tần Cẩn Sâm đã mua hoa bỗng đăng một bài viết ngay bên dưới tấm ảnh của Tạ Trường Anh.
-"Tôi không phải fan của Tạ Trường Anh, chỉ lướt ngang đây vì tấm hình này nhận được nhiều chú ý quá. Tôi chính là chủ của tiệm bán bó hoa này. Có một người đàn ông rất cao, chắc tầm hơn một met chín vào mua một bó hoa oải hương tím. Tôi chú ý người đó vì anh ta rất cao, dáng người cũng đẹp nữa. Anh ấy đeo khẩu trang và đeo kính mắt đen. Tôi không biết người đó là ai. Nhưng bó hoa này là từ tiệm của tôi mà ra, con gấu bông hình mèo cũng là quà miễn phí trong tuần này của cửa tiệm. Không nghĩ tới có một ngày hoa tươi nhà tôi lại được trao cho một nghệ sĩ nổi tiếng như Tạ Trường Anh."
Bên dưới bài đăng cô còn chụp lại hình con gấu bông mèo màu đen, và mấy bó hoa nhìn giống bó hoa của Tạ Trường Anh xem như làm chứng. Nhiều người bình luận hỏi xem cô gái có thể đăng clip camera trong cửa tiệm lên để mọi người tìm hiểu xem người đàn ông kia là ai hay không. Cô gái trong bài viết cũng đăng video lên, nhưng vì camera khá mờ và được đặt xa. Cho nên mọi người chỉ thấy một người đàn ông như cô gái miêu tả, chứ không thấy được mặt mũi của người đó là ai.
Nhưng bọn họ đều chắc chắn rằng người tặng hoa cho Tạ Trường Anh là một người đàn ông. Fan couple SxA cũng tràn vào viết bình luận bóng gió.
-"Ố ồ, hoa oải hương tím có ý nghĩa gì ai cũng biết nha... Người đàn ông trong clip cao hơn một mét chín, mà trong giới giải trí ai cao hơn một met chín mà thân với Tạ Trường Anh tới mức mua hoa tặng cho ẻm? Người đàn ông kia chắc chắn là Tần Cẩn Sâm không sai vào đâu được!"
-"Ai nha ai nha, mua hoa cơ đấy, Tạ Trường Anh còn khoe lên đây, xem ra là cậu ấy muốn khoe cho cả thế giới biết là cậu ấy được tặng hoa rồi. Người tặng hoa chắc chắn là người đặc biệt với Tạ Trường Anh lắm cho coi."
-"Há há, nếu thật sự là Tần Cẩn Sâm tặng hoa cho Tạ Trường Anh, chời ơi!! Chắc tôi có thể cười tới sáng."
Sự việc cũng chỉ có thể dừng ở việc đồn đoán. Vì không ai biết người đàn ông tặng hoa cho Tạ Trường Anh là ai. Nhưng đúng tám giờ tối video trailer âm nhạc của Tạ Trường Anh lại được tung ra, mà đoạn trailer lại có cảnh Tần Cẩn Sâm đang nắm tay ai đó giữa rừng hoa oải hương tím. Lúc này đây mọi người ngay lập tức liên hệ với tấm ảnh mà Tạ Trường Anh đăng lên vào buổi chiều.
-"Lại là hoa oải hương tím? Tôi đoán trăm phần trăm người đàn ông kia là Tần Cẩn Sâm đó. Tần Cẩn Sâm đóng trong MV ca nhạc của Tạ Trường Anh. Anh ấy biết trong MV đó có cảnh hoa oải hương tím, nên ảnh mới đi mua hoa oải hương tím cho bé Tạ Trường Anh đó."
"Thuyền này real quá real rồi, cái này là tự Tạ Trường Anh cũng đẩy thuyền cho hai người bọn họ luôn."
-"Không ngờ Tần Cẩn Sâm lại đóng MV cho Tạ Trường Anh! Tôi thiệt muốn xem full video quá, nhưng phải chờ tận nửa tháng nữa!! Hóng qua đi."
-"Các người cũng đừng có tưởng tượng quá mức, đâu biết chừng là một người nào đó trong ekip đã mua hoa và tặng cho Tạ Trường Anh. Đâu có phải mỗi Tần Cẩn Sâm là cao hơn một met chín chứ!"
-"Lại là Tần Cẩn Sâm, sao dạo này đi đâu tôi cũng thấy mặt Tần Cẩn Sâm vậy. Nhìn phát chán luôn á!"
-"Tôi không hiểu sao Tạ Trường Anh lại mời Tần Cẩn Sâm đóng MV, bây giờ coi MV thì như ủng hộ Tần Cẩn Sâm, mà không coi MV lại như không ủng hộ cho Tạ Trường Anh. Đúng tướng thoái lưỡng nan..."
-"Tần Cẩn Sâm tên liếm mông này! Chết đi!! chết đi!!"
-"Nè nè, mấy người không xem MV thì cút đi đi, đừng có ở đây bình luận tiêu cực!"
Rất nhiều bình luận tranh cãi xuất hiện bên dưới video trailer âm nhạc của Tạ Trường Anh. Nhưng lần này bình luận tiêu cực lại cực kỳ đông, số người ấn không thích cho MV lên tới hơn một triệu, áp đảo cả số lượt thích. Chỉ trong vòng vài tiếng rất nhiều bài báo đã viết về vấn đề này. Nhưng điểm chung của những bài đó là đều nâng Tạ Trường Anh lên cao chót vót, sau đó lại dìm Tần Cẩn Sâm xuống đáy vực. Cuối cùng lại đặt câu hỏi cho những người đọc tin tức.
Vì sao trong một thời gian ngắn mà Tần Cẩn Sâm có thể dễ dàng quay lại giới giải trí như thế?
Người đi bài dư luận vô cùng khôn khéo mà không làm tổn thương danh tiếng của Tạ Trường Anh. Nhưng lại tạo cho mọi người thấy Tần Cẩn Sâm là một con người không đơn giản. Lúc này cả Tạ Trường Anh và Tần Cẩn Sâm đều chưa lên mạng để biết tin tức này.
Sau khi ăn cơm xong Tần Cẩn Sâm nói với Tạ Trường Anh. -"Ngày mai anh phải đến núi X để quay phim. Chắc có thể sẽ mất một tháng mới quay xong phim."
Tạ Trường Anh vô cùng tiếc nuối, cậu hỏi lại trong ngỡ ngàng. -"Ngày mai sao? Nhanh như vậy?"
-"Dạo gần đây anh quên nói việc này với em. Em thấy nhanh cũng đúng thôi. Với lại anh cũng không thể ở nhà em mãi, Hậu Phúc bây giờ đã không còn cần chúng ta cho nó uống sữa nữa rồi." - Hậu Phúc đã bắt đầu ăn hạt và pate từ nửa tháng nay rồi. Đáng lý ra Tần Cẩn Sâm đã phải rời đi vào mười bốn ngày trước. Nhưng anh vẫn nán lại đây ở thêm ít hôm.
Nếu Tần Cẩn Sâm nói không thích ở lại đây thì là nói dối. Tạ Trường Anh là một người vô cùng săn sóc, cậu hầu như ngày nào cũng nấu cơm tối và bữa sáng cho anh ăn. Có những ngày Tạ Trường Anh ở nhà cả ngày, cậu còn làm cả bữa trưa cho anh. Tần Cẩn Sâm ăn cơm của Tạ Trường Anh nấu cả hai tháng, ăn tới độ anh đã quen mùi quen vị. Bây giờ đi ăn bên ngoài là anh thấy thức ăn không ngon bằng cơm nhà của Tạ Trường Anh.
Ở đây lại còn có thêm hai chú mèo con đáng yêu nữa, mỗi khi Tần Cẩn Sâm tan tầm trở về vừa có cơm ngon để ăn, vừa có mèo để cưng nựng, lại còn có thêm Tạ Trường Anh bầu bạn. Tần Cẩn Sâm cảm thấy cuộc sống như vậy rất tuyệt. Nhưng đáng tiếc là sau hôm này thì kết thúc rồi.
Tạ Trường Anh bị câu nói này của Tần Cẩn Sâm làm cho thấy buồn. Cậu lúc nãy giống như một bông hoa rực rỡ nở dưới ánh mặt trời ban mai, nhưng bây giờ thì bông hoa ấy héo úa dưới mưa ngâu ngày xám. Tạ Trường Anh thở dài, cậu không giấu được sự thất vọng. -"Sao thời gian trôi qua nhanh thế nhĩ."
Tần Cẩn Sâm thấy năng lượng của Tạ Trường Anh tụt xuống. Anh bỗng thấy hơi day dứt trong lòng. Anh dịu dàng nói -"Anh sẽ thường xuyên đến đây để thăm em, anh cũng muốn tới chơi với Hậu Phúc và Nước Mía nữa."
-"Anh hứa đó nha, em nhắn tin rủ anh qua nhà chơi là anh phải qua đó. Chúng ta ngoéo tay nào." - Tạ Trường Anh biết Tần Cẩn Sâm chỉ ở đây tạm thời là vì Hậu Phúc. Chứ anh không phải ở đây vì cậu. Dù Tần Cẩn Sâm rời đi, nhưng anh cũng sẽ không thoát được tay cậu đâu. Cậu sẽ lẽo đẽo đi theo Tần Cẩn Sâm, theo đuổi anh cho tới khi nào anh bắt đầu yêu thích cậu mới thôi.
Tần Cẩn Sâm mỉm cười ngoéo tay với Tạ Trường Anh. Hai người lại ngồi trò chuyện đôi chút, sau đó Tần Cẩn Sâm xếp đồ vào vali chuẩn bị rời đi vào ngày mai. Tạ Trường Anh quả thực không vui một chút nào, cậu nằm trên giường vuốt Nước Mía im lặng nhìn Tần Cẩn Sâm. Sau đó cậu trò chuyện cùng nó. -"Thầy Tần dọn trở về nhà rồi, sau này chỉ còn ba cha con ta ở nhà thôi."
Tần Cẩn Sâm ngừng tay dọn đồ, anh ngồi lại bên giường rồi vươn tay gãi cằm cho Nước Mía. -"Nước Mía ở cùng ba ngoan nhé, thầy Tần sẽ thường tới thăm rồi mua đồ ăn cho con và Hậu Phúc."
Hậu Phúc cũng từ trong phòng khách chui vào phòng ngủ. Nó meo meo ngó về phía Tần Cẩn Sâm và Tạ Trường Anh. Tần Cẩn Sâm bế bổng nó lên rồi đặt nó lên giường, anh vuốt ve đầu nó rồi nói. -"Hậu Phúc cũng phải ngoan ngoãn nghe lời biết chưa."
-"Thầy Tần mang đồ ăn ngon cho hai con, rồi thầy Tần mang gì cho em nha?" - Tạ Trường Anh lười biếng lấy tay chống đầu, ánh mắt cậu chất chứa một chút lém lĩnh và một chút đa tình.
Tần Cẩn Sâm bị ánh mắt kia của Tạ Trường Anh làm cho ngứa ngáy cả tim gan. Anh không trả lời mà hỏi ngược lại Tạ Trường Anh. -"Thế em muốn gì?"
Dĩ nhiên là Tạ Trường Anh không thể trả lời là "em muốn anh". Cậu nhích người bò lại gần Hậu Phúc rồi gãi cằm nó. -"MV của em sẽ ra mắt sau nửa tháng nữa. Sau đó em sẽ phải đi quảng bá cho album lần này. Còn anh phải quay phim tất bật, bận rộn không dưới hai tháng. Sau những công việc đó, anh với em cùng nhau đi đâu đó nghỉ ngơi vui chơi được không?"
Tạ Trường Anh lúc này đang mặc áo thung ba lỗ dạng free size. Cậu lại trong tư thế bò, cái gì che đều không thể che. Cái gì Tần Cẩn Sâm cần thấy, anh đều thấy.
-"Được, em muốn đi đâu anh sẽ đi cùng em." - Tần Cẩn Sâm vừa nhìn thấy cặp vú hồng đằng sau lớp áo mỏng thì ngay lập tức chuyển đường nhìn. Hai tháng nay anh đã nhìn rất nhiều lần thân thể của Tạ Trường Anh. Nhưng anh vẫn không thể nào ngừng xấu hổ khi thấy những điểm nhạy cảm của cậu.
-"Anh hứa đó, không được nuốt lời."
-"Ừ, anh hứa."
Tạ Trường Anh lúc này mới thấy vui vẻ trở lại. Nhưng cậu vẫn hỏi Tần Cẩn Sâm thêm một câu. -"Anh đến núi X quay phim, vậy anh có thấy phiền nếu em tới thăm anh không?"
-"Phiền gì chứ. Em muốn tới thì cứ báo trước với anh, đường trên núi X cũng không dễ đi, anh cho người đón em."
-"Có lời này của anh thì em không lo ngại nữa rồi." - Tới lúc ấy cậu ở lại đó vài ngày hay một tuần. Vừa có thể xem Tần Cẩn Sâm diễn xuất, lại vừa có thể ở cùng anh. Quả là một kế hoạch tuyệt hảo.
____________________
Chương 32:
Có mấy lời hứa hẹn của Tần Cẩn Sâm nên tâm trạng của Tạ Trường Anh tốt đẹp hơn trước. Nhưng tới ban đêm Tạ Trường Anh lại không cách nào ngủ được. Cậu không dám trở mình quá nhiều vì sợ làm phiền đến giấc ngủ của Tần Cẩn Sâm. Cậu nằm nhắm mắt mà nghĩ đến rất nhiều chuyện xảy ra xung quanh bọn họ. Tạ Trường Anh vẫn luôn nhớ về nụ hôn của hai người trong MV Mười Năm.
Sau lần đó cho tới nay bọn họ không phát sinh thêm chuyện gì nóng bỏng. Cũng không có hành vi thân mật nào thêm nữa. Một phần vì Tạ Trường Anh sợ dọa Tần Cẩn Sâm chạy, nên cậu cũng không dám làm thêm hành vi đi quá giới hạn nào. Nhưng ngày mai Tần Cẩn Sâm đi rồi, cậu có thể sẽ không gặp anh mấy tuần liền.
Tạ Trường Anh nhẹ nhàng xoay người lại, trong bóng đêm cậu nhìn thấy Tần Cẩn Sâm đang hít thở đều đều, xem ra anh ngủ rất sâu. Cậu chầm chậm di chuyển cơ thể nhích lại gần anh. Tạ Trường Anh đưa mũi hít lấy hít để mùi hương trên người của anh. Ôi cậu sẽ nhớ mùi này lắm đây. Tạ Trường Anh sầu muộn không thôi. Bây giờ Tần Cẩn Sâm ngủ say rồi, hay cậu hôn trộm anh một cái nhĩ?
Ý nghĩ xấu xa này xẹt ngang qua đầu Tạ Trường Anh, và cậu không cách nào thoát khỏi ý nghĩ đó. Nhưng cậu cũng sợ Tần Cẩn Sâm bỗng thức dậy. Hôn khi đóng MV thì không cần giải thích nhiều, chứ bây giờ cậu mà hôn anh, anh mà phát hiện thì mọi chuyện coi như xong. Tạ Trường Anh đấu tranh tâm lý một hồi lâu. Cuối cùng cậu vẫn nhịn không được sự mê muội. Cậu vẫn lớn gan mà ngồi dậy.
Trái tim của Tạ Trường Anh đập thình thịch, cậu hồi hợp đến nỗi vã cả mồ hôi. Ôi cậu đang làm một chuyện xấu xa... Nhưng Tạ Trường Anh vẫn làm. Cậu nhẹ nhàng nhích người tới gần Tần Cẩn Sâm. Cậu nhìn Tần Cẩn Sâm mấy phút, sau khi cậu xác nhận anh đã hoàn toàn ngủ say và sẽ không dễ dàng tỉnh lại. Cậu cúi xuống rồi hôn nhẹ lên môi Tần Cẩn Sâm. Cậu hôn rất lẹ sau đó lại rụt về ngay lập tức.
Tạ Trường Anh ôm trái tim đang đập bang bang, vì quá sợ nên cậu không cảm nhận được nụ hôn vừa nãy. Cậu liếm môi rồi lại bạo gan tiến đến hôn trộm Tần Cẩn Sâm thêm lần nữa. Nhưng lần này cậu không hôn nhanh như lần đầu. Môi cậu nhẹ nhàng kề môi Tần Cẩn Sâm, đầu lưỡi lướt nhẹ lên vành môi của anh. Như thấy chưa đủ, Tạ Trường Anh mút nhẹ lấy môi của Tần Cẩn Sâm.
Tần Cẩn Sâm lúc này bỗng nhíu mày trông như anh sắp tỉnh lại. Tạ Trường Anh vội vàng ngồi bật dậy, cũng may Tần Cẩn Sâm vẫn ngủ tiếp tục mà không tỉnh lại. Tạ Trường Anh nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó cậu nằm xuống kéo mền trùm đầu lại. Ôi lúc nãy hôn Tần Cẩn Sâm thích muốn chết, cậu muốn hôn anh nữa quá, nhưng cậu đã dùng hết mọi can đảm của bản thân rồi. Tạ Trường Anh lấy tay sờ môi, cậu cười khúc khích trong lòng, sau đó cậu dần chìm vào mộng đẹp.
Vì biết anh phải khởi hành sớm, nên Tạ Trường Anh thức dậy từ năm giờ để làm một bữa sáng hoành tráng cho Tần Cẩn Sâm. Đây cũng xem như là bữa ăn chia tay tạm thời của bọn họ. Tần Cẩn Sâm thức dậy không thấy Tạ Trường Anh đâu. Anh ngồi dậy rồi mang dép lê đi ra ngoài. Tần Cẩn Sâm vừa mở cửa đã ngửi thấy một mùi thơm phức.
-"Sao em dậy sớm thế?"
-"Em muốn nấu cơm sáng cho anh, bữa sáng cũng xong rồi, anh tới đây ngồi ăn đi." - Tạ Trường Anh bưng thức ăn nóng hổi để trên bàn, sau đó cậu quay trở về bếp pha thêm một ly cafe cho Tần Cẩn Sâm.
Tần Cẩn Sâm ngồi vào bàn ăn. Trước mặt anh là đủ thứ món, nào là bánh bao xá xíu, há cảo tôm hấp, cháo thịt băm, xíu mại, bánh cuốn tôm. Mỗi phần Tạ Trường Anh chỉ làm một phần nhỏ vừa đủ cho hai người ăn.
Tần Cẩn Sâm kinh ngạc cảm thán không thôi. -"Em làm gì nhiều thế."
-"Bữa ăn chia tay mà anh, phải làm cho anh vấn vương em một chút chứ." - Tạ Trường Anh cầm đũa nháy mắt với Tần Cẩn Sâm.
Tần Cẩn Sâm bật cười, đúng là anh cực kỳ vương vấn với thức ăn ngon của Tạ Trường Anh, vương vấn một cách sâu đậm. Hai người ăn xong bữa sáng, Tần Cẩn Sâm đi vào nhà vệ sinh thay quần áo rồi đánh răng rửa mặt. Khi anh đi ra khỏi phòng ngủ, anh thấy Tạ Trường Anh đang để thêm một hộp gì đó trên vali xách tay của anh. Anh tò mò hỏi cậu. -"Cái này là gì vậy?"
-"Bánh quy em làm, anh mang theo ăn cho đỡ buồn miệng. Bánh này cứ giữ ở nơi khô ráo, để một tuần cũng không hư đâu."
-"Haizzz... Tạ Trường Anh, em quá là ân cần chu đáo." - Tần Cẩn Sâm cảm động không thôi nhìn Tạ Trường Anh.
-"Anh đi rồi nhớ gọi điện thoại hay nhắn tin cho em đấy." - Tạ Trường Anh buồn bã nói.
-"Nhất định rồi. Em tới đây." - Tần Cẩn Sâm giang tay ra, Tạ Trường Anh ngay lập tức lao đến ôm lấy anh.
Hai người ôm nhau một lúc, sau đó Tần Cẩn Sâm vẫn chào tạm biệt Tạ Trường Anh rồi rời đi. Tạ Trường Anh tiễn anh đến tận ngoài đường, chờ tới khi bóng xe anh đi khuất mới trở về trong nhà.
Tần Cẩn Sâm và Tạ Trường Anh cứ thế tách ra. Tạ Trường Anh bị mất ngủ mấy hôm liền, cậu cứ thao thức không thể nào ngủ được. Cậu thật sự nhớ cảm giác ngủ cùng Tần Cẩn Sâm. Không có anh, cậu như thiếu mất một nửa linh hồn. Sau khi Tần Cẩn Sâm rời đi ba tuần, Tạ Trường Anh sụt kg ốm đi trông thấy, cậu ăn không được ngủ không ngon, trông khá là tiều tụy. Mỗi lần đi talkshow phỏng vấn hay chụp ảnh lên hình, Tạ Trường Anh đều được hóa trang rất kỹ. Nhưng các fan của cậu vẫn trông thấy cậu ốm xuống rõ. Mọi người đều để lại bình luận khá là lo lắng.
Đến ngay cả quản lý và trợ lý của Tạ Trường Anh cũng thấy sự thay đổi rõ rệt này của cậu. -"Mấy tuần nay cậu sao thế? Có bị bệnh gì không?"
Tạ Trường Anh lắc đầu nói. -"Tôi không bị gì hết, chỉ là tự nhiên ăn không ngon ngủ không yên."
-"Huh... thế là bị bệnh rồi còn gì, tôi hẹn giờ cho cậu đi khám bác sĩ nhé."
-"Thôi đi, đi khám bác sĩ cũng không giúp ích được gì đâu. Tôi muốn có chút thời gian nghỉ ngơi, tốt nhất là nghỉ một hai tuần gì đó." - Tạ Trường Anh nói ra ý muốn của bản thân, dù sao cậu cũng đã chạy show rất nhiều trong ba tuần nay rồi. Cậu không muốn tiếp tục như vậy nữa, cậu muốn đi tìm Tần Cẩn Sâm.
Quản lý sợ Tạ Trường Anh bị stress, nên anh cũng dịu giọng nói. -"Cậu đừng có lo nghĩ đến mấy điều tiêu cực, dù trailer MV của cậu bị người ta đánh giá không tốt, số lượng người thích cũng không nhiều. Nhưng anh chắc chắn khi bán album ra vẫn hết sạch. Cậu rất nổi tiếng trên mạng xã hội, tên cậu luôn đứng đầu top search."
Tạ Trường Anh thật sự chả thèm quan tâm đến MV âm nhạc này nọ. Nếu nó có lỡ flop thì thôi cho nó flop luôn. Nhưng dĩ nhiên Tạ Trường Anh sẽ không nói ra suy nghĩ thật sự tận đáy lòng. Cậu chỉ im lặng mà không đáp trả lời quản lý.
Quản lý thở dài rồi nói. -"Thôi cậu tạm dừng hoạt động một hai tuần đi, cậu đổ bệnh chúng tôi lại khổ sở."
-"Tôi cũng cảm thấy như vậy là hợp lý nhất. Kỳ nghỉ của tôi cứ bắt đầu từ hôm nay đi." - Tạ Trường Anh vừa dứt lời thì ngay lập tức đứng lên rời đi. Bước chân của cậu nhanh như gió.
Quản lý nhìn bóng dáng của Tạ Trường Anh khuất sau cánh cửa. Tự nhiên anh cảm thấy Tạ Trường Anh như mấy đứa nhỏ trốn học vậy. Ban đầu thì giả vờ bệnh tật để bố mẹ cho nghỉ, sau khi được nghỉ thì lại khỏe như trâu. Sao anh cứ thấy mình như bị mắc bẫy là thế nào nhĩ?
Tạ Trường Anh không biết quản lý nghĩ thế nào, nhưng cho dù biết cậu cũng cười xùy cho qua. Há há, anh quản lý đoán đúng rồi đó không có trật đâu. Tạ Trường Anh vui vẻ về nhà soạn quần áo lên đường đến núi X. Ngày hôm qua cậu đã nhắn cho Tần Cẩn Sâm là hôm nay cậu sẽ đến thăm anh, nên bây giờ cậu chỉ việc lên đường mà thôi.
Ba tuần nay cả hai bên đều bận công việc, chỉ những lúc rãnh rỗi bọn họ mới nhắn tin và gọi điện thoại qua lại. Tạ Trường Anh sợ làm phiền Tần Cẩn Sâm, nên cậu cũng rất biết tiết chế cảm xúc nhớ nhung của bản thân. Cậu đã không gặp mặt Tần Cẩn Sâm ba tuần rồi, cậu rất nhớ anh, nhớ đến phát điên lên. Cho dù hôm nay quản lý không bảo cậu nghỉ ngơi, cậu vẫn sẽ đi tìm Tần Cẩn Sâm.
Núi X khá là hoang sơ và vẫn chưa có đường lưu thông cho xe cộ, nên Tạ Trường Anh gửi xe dưới chân núi rồi cùng Tào Dục đi bộ lên núi. Đi theo cậu là mười nhân viên khiêng hàng hóa, trong tay mỗi người đều mang theo một thùng xốp khá là nặng. Tào Dục vô không biết mấy thùng kia là gì, y tò mò hỏi. -"Cậu mang gì lên núi vậy?"
Tạ Trường Anh cười nói. -"Là hải sản ạ, em muốn đãi mọi người ăn trưa."
Hai mắt của Tào Dục lập tức sáng lên, y vô cùng hào hứng nói. -"Tạ Trường Anh, cậu quá là chu đáo với Tần Cẩn Sâm và anh em trong đoàn làm phim chúng tôi rồi."
Tạ Trường Anh vừa đi vừa nói chuyện với Tào Dục. Tạ Trường Anh vốn là một người biết cách tạo bầu không khí và nói chuyện rất duyên. Nên không bao lâu Tào Dục và cậu nói chuyện ríu rít như anh em bạn bè thân thiết. -"Sếp Tần vẫn còn mấy cảnh quay nữa mới kết thúc ngày làm việc hôm nay. Sếp nói cậu cứ chờ ở nhà nghỉ, cậu ấy quay xong sẽ đến tìm cậu."
Tạ Trường Anh lắc đầu nói. -"Em tới thăm thầy Tần mà, về nhà nằm nghỉ không có ý nghĩa. Anh cứ dắt em đến trường quay đi, để em xem mọi người quay phim."
Tần Cẩn Sâm cũng không dặn Tào Dục là Tạ Trường Anh không được đến trường quay, nên cuối cùng hai người rẽ sang nơi Tần Cẩn Sâm đang quay phim. Lúc Tạ Trường Anh tới nơi, Tần Cẩn Sâm đang đóng cảnh hành động. Anh phi ngựa trên đường núi rồi được hai dây thép móc treo lên cao trong không trung. Tần Cẩn Sâm lộn mèo ba vòng rồi đáp xuống mặt đất. Anh vừa cầm kiếm gỗ vừa đánh nhau với một người mặc một bộ đồ xanh lá. Tần Cẩn Sâm ra từng chiêu võ thuật rõ ràng, vừa dứt khoát lại vừa mạnh mẽ, nhưng lại không thiếu phần uyển chuyển.
Tạ Trường Anh nhìn Tần Cẩn Sâm đánh võ mà không khỏi si mê ra mặt. Anh quá là ngầu! Người đâu vừa đẹp trai lại còn xuất chúng nữa chứ. Tần Cẩn Sâm biểu hiện quá hoàn hảo, nên cảnh quay sau đó nhanh chóng kết thúc. Tạ Trường Anh vui vẻ hô lên. -"Thầy Tần! Anh uy phong lẫm liệt quá đi!"
Tần Cẩn Sâm ngay lập tức nhìn về phía Tạ Trường Anh, anh nở nụ cười đi đến gần cậu. -"Sao em không về phòng nghỉ ngơi? Đi lên đây có mệt không?"
Tạ Trường Anh mỉm cười lắc đầu. -"Không mệt, em đâu có yếu ớt như vậy chứ! Mặt anh mồ hôi không này, để em lau cho anh." - Tần Cẩn Sâm vừa hoạt động mạnh nên mặt anh có phần đổ mồ hôi. Tạ Trường Anh rút ra một tớ khăn giấy rồi thấm mồ hôi trên mặt anh.
Tần Cẩn Sâm cũng để cho Tạ Trường Anh thấm mồ hôi, anh quan sát gương mặt của cậu rồi khẽ nhíu mày. -"Mới có mấy tuần không gặp, em ốm đi nhiều đó Tạ Trường Anh."
Bình thường mặt Tạ Trường Anh là chữ điền, hai má cũng có chút thịt. Còn bây giờ mặt của Tạ Trường Anh đã thành chữ V, má cũng không còn miếng thịt nào luôn. Tần Cẩn Sâm còn để ý thấy quần thâm mắt của Tạ Trường Anh khá đậm màu. Xem ra mấy tuần nay cậu ngủ nghỉ ăn uống không tốt cho lắm.
-"Có à, em không để ý, chắc do em lo viết nhạc quá." - Tạ Trường Anh ngay lập tức kiếm một cái cớ.
Tần Cẩn Sâm cảm thấy lo lắng cho Tạ Trường Anh, giọng nói của anh cũng nghiêm túc hơn bình thường. -"Em đừng có cuồng công việc như vậy, phải biết chăm sóc bản thân. Nếu tiếp tục như vậy thì sức khỏe của em sẽ xuống rất nhanh."
Tạ Trường Anh nhìn Tần Cẩn Sâm bằng ánh mắt cún con. -"Thầy Tần đừng hung dữ với em, không phải bây giờ em tới đây để nghỉ ngơi thăm anh hay sao. Chúng ta mới gặp nhau mà, đừng như vậy..." - Sau đó Tạ Trường Anh ra vẻ vô cùng tội nghiệp, như con cún con vừa bị chủ nhân mắng.
Tần Cẩn Sâm thở dài, anh vươn tay xoa đầu Tạ Trường Anh. -"Anh mắng em khi nào, anh chỉ nói thôi." - Được rồi, anh chưa bao giờ nói giọng nghiêm túc với Tạ Trường Anh. Đây là lần đầu nên cậu nghe không quen cũng phải.
Tần Cẩn Sâm ngay lập tức dịu giọng an ủi Tạ Trường Anh. -"Anh là lo cho em thôi, em ăn gì chưa?"
Tạ Trường Anh khẽ lắc đầu. Tần Cẩn Sâm ngay lập tức nói. -"Chúng ta đi ăn cái gì đi, anh cũng thấy đói rồi."
-"Nhưng mà anh đang quay phim mà, hay anh cứ quay đi, em đi tìm gì đó ăn cũng được." - Tạ Trường Anh không muốn làm ảnh hưởng đến tiến độ quay phim của Tần Cẩn Sâm, cậu ngay lập tức từ chối.
-"Tiến độ quay rất suôn sẻ, em yên tâm đi. Lúc trước anh nói có thể mất một tháng để quay xong, nhưng bây giờ cũng chỉ còn mấy cảnh nữa là đóng máy rồi. Anh có thời gian, ăn một bữa với em cũng không có tốn bao lâu."
-"Vậy thôi chúng ta cứ ngồi nghỉ tại chỗ ở đây. Em có mang hải sản đến cho mọi người thưởng thức." - Tạ Trường Anh thấy ý của Tần Cẩn Sâm đã quyết, cậu cũng gật đầu chiều theo ý của anh.
-"Em lên thăm anh được rồi, còn mang quà theo làm gì." - Lúc này Tần Cẩn Sâm mới chú ý đến mấy thùng đồ ăn được đặt ở đằng sau. Cả trường quay cũng mấy trăm người, xem ra Tạ Trường Anh tốn kém không ít.
-"Em lên ủng hộ cho anh mà, em có làm cua hoàng đế hấp nước dừa cho anh nè." - Tạ Trường Anh mua thức ăn tại nhà hàng năm sao cho đoàn làm phim. Nhưng riêng đồ ăn của Tần Cẩn Sâm là do chính tay cậu nấu.
Tần Cẩn Sâm biết Tạ Trường Anh có lòng, nên anh cũng không nói gì thêm. Anh vui vẻ nói với mọi người. -"Tạ Trường Anh đến ủng hộ cả đoàn mình, mọi người ngừng tay nghỉ ngơi ăn uống nhé. Một tiếng nữa chúng ta lại quay tiếp."
Mọi người nghe có lộc ăn đều vỗ tay hoan hô.
____________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip