Chương 7
Buổi sáng hôm sau, Văn và Hiên dậy sớm như thường lệ để chuẩn bị cho một ngày đặc biệt. Ánh nắng sáng sớm chiếu rọi qua các kẽ lá làm tô điểm lên bộ trang phục lam, lục thêm phần quyến rũ. À chắc là ngày hôm nay là ngày kỉ niệm 3 năm họ cưới nhau lên mới mặc bộ màu lam, lục này
Văn: Hiên sáng an
Hiên: Mày cũng vậy
Văn: Hôm nay là 10/10 đúng không nhỉ mày
Hiên: Phải rồi. Hôm nay ngày 10/10. Sao đấy
Văn: Ngày đại trọng
Hiên: A.... À tao nhớ ngày gì rồi
Văn: Nhớ rồi thì im lặng nhen cưng
Hiên: Để tao gọi hai bố già kia dậy
Kỳ: Em nói ai bố già cơ
Hiên: Hơ em có nói hả
Kỳ: Mày có nghe thấy không Trình
Trình: Tao không nghe thấy gì
Kỳ: Ơ đệt
Hiên: Thôi mà em xin lỗi
Kỳ: Haizzz chịu em luôn. Được rồi tha cho em đó. Không có lần sau
Hiên: Hì
Văn: Cẩu lương này thật cộm răng mà
Trình: Xin từ chối hiểu
Văn: Mà hôm nay là ngày ó ó nên làm quà gì bất ngờ cho hai ổng giờ
Trình: Ngày ó ó???
Hiên: 10/10 hàng năm
Kỳ: 10/10???
Trình/Kỳ: Chết mẹ suýt quên / hét /
Văn/Hiên: Suỵt bé thôi hai ổng nghe thấy bây giờ
Trình: Làm quà gì cho hai ổng giờ
Văn: Em cũng đang suy nghĩ
Kỳ Hiên: / nhìn nhau, cười nguy hiểm / hehehe
Văn: Em ngửi thấy mùi nguy hiểm
Trình: Gì vậy hai ba
Kỳ: Anh Nguyên sợ ma phải không
Hiên: Chi bằng dọa ma anh ấy
Kỳ: Rồi nhân thừa cơ đó
Hiên: Anh Khải ôm chầm lấy anh Nguyên rồi nói
Kỳ Hiên: " Đừng sợ có anh ở đây, ngoan " / đồng thanh, cười nham hiểm /
Văn: Suy nghĩ phong phú đấy
Trình: Ý kiến đó hay đấy nhưng tổ chức ở đâu
Kỳ: Đương nhiên là...
Hiên: Trong một động hang nào đó ở Vân Nam rồi hehe
Văn: Cũng được. Vậy chuẩn bị thôi. Hôm nay sẽ là một ngày đặc sắc
Trình: Yồ hố hố hố hố
Kỳ: Má cái nụ cười
Hiên: Quen quen
Văn: Brook chứ ai
Hiên: Thảo nào
Văn: Thôi chuẩn bị nhanh đi không tối
Hiên/Kỳ/Trình: Ok
Vậy là cả bốn người chuẩn bị ở một hang động cách khách sạn khoảng 100km ở trong một thôn làng gần đấy
Họ làm xong cũng đã tầm trưa và liền trở về khách sạn. Lúc trở về họ có mang theo đồ họ mua từ dọc đường về
Khải: Đi đâu từ sáng mới về
Văn: Bọn em đi mua đồ
Khải: Đi từ mấy giờ
Văn: 7h
Khải: Giờ là mấy giờ
Văn: 11h
Khải: Đi mua đồ mà mất 4 tiếng
Văn: Còn phải chọn đồ nữa chứ anh. Không nhẽ đi chợ mất có 1 tiếng
Khải: Cũng có lí
Nguyên: Bọn trẻ về là được rồi sao anh cứ phải nghiêm khắc với tụi nó làm gì
Khải: Chiều bọn nó quá đâm ra hư thì sao
Nguyên: Hư thì này này / cầm roi ra quật xuống sân /
Văn: T... Tụi em không dám / sợ /
Nguyên: Thôi được rồi vào nấu cơm đi. Đói cả rồi
Văn: Mấy người đến phụ tôi cái đi, nặng thấy mịa nó mặt trời rồi
Cả lớp: Rồi rồi tới liền
Văn: Nhanh coi
Cả lớp: Ok
Bọn họ tới giúp Văn cầm đồ vào nhà bếp rồi Văn và Hiên bắt tay vào nấu nướng
Văn và Hiên nấu xong hơn 10 món cũng đã thở không ra hơi nữa rồi. Mồ hôi chảy nhễ nhại, vài giọt có rơi xuống yết hầu làm thêm vẻ quyến rũ của họ
Văn: Vào ăn đê nấu xong rồi
Hiên: Vô ăn trưa đê mọi người ơi
Cả trường: Vô liền. Ái chà ngon nha
Văn: Ngon ăn nhiều vô
Siêu Việt: Dở thấy bà
Văn: Dở thì đừng có ăn. Ăn vào chê nọ chê kia
Siêu Việt: Mày....
Hiên: Thôi dẹp đi Văn ạ nói nó cũng méo hiểu đâu
Văn: Ờ
Khải: Hôm nay là thứ mấy
Văn: Hôm nay là thứ bảy
Hiên: Em muốn đi muốn đi vào bar
KỲ: Nhạc lên là em quẩy
Trình: Em séc xy séc xy vậy ta
Khải: Bốn đứa tụi mày muốn chết à
Nguyên: Hôm nay là thứ bảy thật mà
Văn: Đó em đâu nói đùa anh đâu
Nguyên: Mà có chuyện gì sao
Khải: Không. Anh hỏi vậy thôi
Nguyên: Hửm. Anh nay lạ lắm nhà
Khải: Lạ lắm sao
Nguyên: Lạ lắm
Khải: Vậy hả
Nguyên: Ừm
Khải: Chắc em tưởng tượng thôi
Nguyên: Chắc vậy Á
Văn: Ăn trưa mà không tha cho tụi em được sao
Khải Nguyên: Không
Văn: Bó tay
Khải: Thôi ăn tiếp đi
Văn: Ok
Bọn họ ăn xong rồi nghỉ ngơi đến tối
Buổi tối ở nông thôn không đẹp bằng thành phố nhưng được cái yên tĩnh dễ chịu. Ở đây ngắm sao còn đẹp hơn là ngắm ở thành phố
Hiên: À đúng rồi tụi mình chơi trò gì đó đi dù gì cũng đang rảnh / nháy mắt /
Cả trường: Ok / nhận được tín hiệu /
Văn: Ê hai còn kia
Siêu Việt: Cái mẹ gì
Văn: Ở lại trông nhà nha cưng
Y Y: Bà đéo trông đấy rồi sao
Văn: À há tình hình là muốn chết à bé
Hiên: Tiểu Hổ
Tiểu Hổ: Grừ / bước ra /
Hiên: Ngoan, ở nhà trông hai chị này giúp anh nha cưng
Tiểu Hổ: Grừ / làm nũng /
Văn: Tiểu Hổ ngoan sẽ có thưởng nha / xoa đầu Tiểu Hổ /
Tiểu Hổ: / liếm má Văn /
Văn: Giờ hai chị muốn sao để em chiều
Siêu Việt: B.... Bọn tao ở nhà là được
Y Y: Đ.... Đúng rồi... Bọn tao ở nhà là được / sợ xanh mặt /
Văn: Vậy mới ngoan đúng không Tiểu Hổ / cười /
Tiểu Hổ: Grừ
Hiên: Nói cho hai cô biết, Tiểu Hổ không dễ ăn đâu nhá. Hai cô muốn giết nó thì bỏ ngay suy nghĩ đó đi nhá
Siêu Việt: " Mé sao nó đoán hay vậy "
Văn: Tôi sẽ cho Tiểu Hổ và Tiểu Xà trong coi hai người. Còn A Sư với lại Tiểu Cạp sẽ trông coi ngoài cửa
Y Y: Mẹ nó trông coi bọn tao có cần Hổ, Sư Tử, Rắn, Bọ Cạp đủ bộ tứ đó không
Hiên: Đương nhiên là có rồi. Ngoại nhỡ biết đâu các người lại dở trò gì rồi sao. Ai biết trước được tương lai
Văn: À phải cho Tiểu Ly trông coi trên nóc nhà nữa
Hiên: A phải ha
Siêu Việt: Tiểu Ly là con vật nào nữa vậy mà
Văn: Cửu vĩ hồ, Hồ ly đó
Y Y: W..... What the hell
Văn: Yên tâm đi nhá. Tha hồ mà chơi với bọn nó. Trước giờ bọn nó " quý " hai cô lắm á. Ở nhà chơi vui vẻ nha tụi này đi à
Hiên: Mấy đứa trông coi ngoan nha rồi sẽ có thưởng
Văn: Chúng ta đi thôi mọi người ới
Cả trường: Ok
Vậy là họ đi bỏ lại hai ả đó ở nhà cùng với Ngũ Đại Ác Ma Linh Sủng
Siêu Việt: Bà nó tao tức Á
Y Y: Nhưng mà bọn chúng không dễ đối phó. Chúng ta lên gọi trợ giúp tới
Tiểu Hổ: Các người muốn gọi trợ giúp tới sao
Siêu Việt: Ôi đm nó biết nói mày ơi
A Sư: Có vẻ như chủ nhân chưa nói cho nó biết nhỉ
Tiểu Hổ: Ý anh là não chúng nó có vấn đề á hả Đại Cả
A Sư: Có lẽ vậy
Tiểu Xà: Nhị Ca à, lên chơi đùa với hai cô nương này thế nào
Tiểu Hổ: Hỏi Đại Ca
Tiểu Xà: Đại Ca???
A Sư: Cứ từ từ rồi sẽ được ăn thôi
Tiểu Ly: Tam Ca dạy hư Đại Ca nha
Tiểu Cạp: Ngũ đệ cứ nói như thế Tam Ca đánh đó
Tiểu Ly: Thôi đệ không dám
A Sư: Được rồi trông coi hai ả kìa. Không chủ nhân đánh đó
Tiểu Ly/Tiểu Hổ/Tiểu Cạp/Tiểu Xà: Ok Đại Ca
A Sư: Lục đệ đang chờ chúng ta mang quà về cho đệ ấy đấy
Tiểu Ly: Phải, Lục đệ đang chờ
Tiểu Xà: Chúng ta phải mang quà về cho đệ ấy
Tiểu Hổ: Không đệ ấy sẽ khóc mất
Tiểu Cạp: Sợ nhất là đệ ấy khóc. Đệ ấy khóc là chúng ta không làm gì luôn. Đệ ấy dù gì cũng là út, nuông chiều một chút cũng không sao
A Sư: Các cô lên ngoan ngoãn mà nghe lời tụi tôi nếu không đừng trách
Siêu Việt: Ahaha mày nghĩ tụi tao sợ bọn này chắc. Đồng bọn của tao sớm sẽ đến đây thôi
Y Y: Rồi mày sẽ thấy bọn tao mạnh cỡ nào
Siêu Việt: Cái tên lục đệ gì đó của các ngươi cũng sẽ bị chết thôi
Tiểu Lang: Cô nói ai chết
A Sư/Tiểu Hổ/Tiểu Xà/Tiểu Cạp/Tiểu Ly: Tiểu Lang. Sao đệ lại đến đây
Tiểu Lang: Chủ nhân bảo đệ tới. Trên đường tới đây đệ dọn sạch sẽ " rác " rồi không sợ bị bắn nữa
A Sư: Ái chà được việc phết nhở
Tiểu Lang: Hớ đệ mà lại
Tiểu Hổ: Được rồi ông tướng. Làm nhiệm vụ thôi không tí là không có thưởng đâu đấy
Tiểu Lang: Dạ được. Chăm sóc ả thôi chứ gì
Siêu Việt: Con Sói chết tiệt mày đừng qua đây
Tiểu Lang: Tôi là Sói chuyên ăn thịt người đặc biệt là mấy cô gái trẻ, xinh xắn như hai cô đây
Y Y: Thịt bọn tao không ngon đâu đừng ăn
Tiểu Lang: Sao vậy cô em chơi cùng đi chứ / tiến lại gần /
Y Y: Mày chỉ là công cụ của bọn họ thôi chứ được tích sự gì
Tiểu Lang: Công cụ sao / cào mặt /
Y Y: Áaaaaa / kêu thất thanh /
Tiểu Lang: Chủ nhân không coi bọn tao là công cụ mà là BẠN BÈ mày hiểu không hả
A Sư: Tiểu Lang đệ bình tĩnh lại
Tiểu Lang: Phù phù suýt nữa mất khống chế
Tiểu Xà: Đệ thật là làm bọn huynh lo không à
Tiểu Ly: Mà đệ ấy tức giận cũng phải thôi. Ai bảo ả ta hồi nhỏ giết đồng loại của đệ ấy cơ rồi bảo chỉ là công cụ
Tiểu Cạp: Ngũ đệ nói đúng đó. Đáng ả ta lắm
Văn: Được rồi Tiểu Lang tha cho ả ta đi. Một nhát cào thế là được rồi
Tiểu Lang: Chủ.... Chủ nhân
Văn: Mấy đứa ngoan, giờ đi chơi không nè
Tiểu Lang: Có
Văn: Hiên
Hiên: Gì
Văn: Nhốt
Hiên: Ở đâu
Văn: Củi
Hiên: Ok
Văn: Nhanh ra
Hiên: Được
Văn: Mấy đứa ngoan lắm. Thưởng nè / đưa bịch táo /
Tiểu Lang: A là táo món ta thích nhất
Văn: Táo này là cho Tiểu Lang, Nho là cho Tiểu Ly, Dâu tây là cho Tiểu Cạp, Dưa hấu là cho A Sư, Thanh Long là cho Tiểu Hổ, còn Hạt sen là cho Tiểu Xà. Mấy đứa hôm nay ngoan lắm, thưởng như vậy được chưa
Tiểu Hổ: Grừ
Tiểu Lang: À hú
Tiểu Xà: Xè xe
A Sư: Grào
Tiểu Ly: Chi chi
Tiểu Cạp: Cóp cóp
Hiên: Xong rồi
Văn: Đi thôi. Mấy đứa nhập hội cho vui
A Sư: Grào
Văn: Xuất phát thôi anh em ơi
Hiên: Ấu dè
Văn và Hiên cùng với Sáu Đại Ác Ma Linh Sủng cùng đi chơi, chủ yếu là đi chơi trò mình bày ra để cho hai anh lớn có một ngày kỉ niệm 3 năm ngày cưới thật nhiều sự cẩu huyết
Trong căn phòng củi
Siêu Việt: Bà nó tao tức Á
Y Y: Tao sẽ trả thù chuyện này
Siêu Việt: Chúng mày cứ đợi đó đi. Rồi sẽ biết mùi vị đau đớn / nhếch mép /
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip