Mê muội dưới ánh trăng
Căn phòng nồng nặc mùi mồ hôi, tinh dịch, và dục vọng cháy bỏng, ánh đèn vàng cam mờ ảo giờ chỉ là cái bóng mờ nhạt so với ngọn lửa nhục dục bùng cháy giữa Almond và Progress. Tiếng rên rỉ từ tivi vang vọng xa xôi, không thể sánh với sự hoang dã của hai kẻ từng là đối thủ, giờ thèm khát nhau đến điên dại. Almond, mắt lóe lên tia hoang dã, kéo Progress khỏi giường, tay bấu chặt cổ tay nó. "Ra ngoài," hắn ra lệnh, giọng khàn khàn đầy dục vọng không thể kìm nén.
Progress không chút kháng cự. Nó chẳng muốn đánh trả hay chạy trốn, chỉ khao khát Almond cắm sâu vào trong, bắn hết tinh trùng, lấp đầy cơ thể nó. Nó để Almond lôi ra ban công, ánh mắt mê muội, môi mấp máy, như sẵn sàng van xin thêm. Bóng đêm mịt mờ bao trùm, gió lạnh lùa qua, cọ vào da thịt nóng hổi, nhưng ngọn lửa trong cả hai chỉ càng bùng cháy. Phía dưới, đường phố vắng tanh, vài ánh đèn lập lòe như những con mắt vô hồn chứng kiến màn trình diễn nhục dục.
Almond nhếch môi, nụ cười tà mị đầy đắc thắng thì thầm bên tai Progress. "Đây là địa bàn của tao, Progress," hắn gầm gừ, ánh mắt cháy bỏng. "Ai dám nói gì? Mẹ kiếp, có thấy thì chỉ càng làm tao hưng phấn." Hắn đẩy Progress ra mép ban công, ngực nó ép chặt vào lan can lạnh toát, kim loại cọ vào da thịt đỏ rực, khiến nó rên khe khẽ, cơ thể run rẩy. Mông Progress chổng lên, căng mọng, lấp lánh mồ hôi, như lời mời gọi dâm đãng không thể cưỡng lại.
Almond cúi xuống, tay nhanh chóng cởi dây thừng trói tay chân Progress, từng nút thắt rơi xuống sàn, để lại vệt đỏ rực trên da, như minh chứng cho sự khuất phục. Hai cơ thể trần trụi, lấp lánh dưới ánh trăng, lao vào nhau như hai ngọn lửa. Họ ôm chặt, môi lưỡi dây dưa, Progress rên lớn, tiếng rên vang trong đêm. "Đụ má, Almond, tiếp đi!" Nó gào, giọng lạc đi, run rẩy. "Chịch tao ngoài này đi! Tao muốn rên cho cả thế giới nghe, đồ khốn!"
Almond bật cười, tiếng cười trầm thấp, đầy thỏa mãn. "Mẹ kiếp, mày đúng là dâm đãng, Progress," hắn gầm gừ"Tao sẽ chịch mày nát, cho mày rên đến khản giọng!" Hắn đứng sau, cây hàng cứng ngắc chằng chịt gân guốc dí sát vào vùng nhạy cảm. Hắn trêu ghẹo, quệt qua quệt lại, rồi bất ngờ thúc mạnh, lút cán, mạnh bạo, như muốn xé tan mọi ranh giới. Progress gào lớn, tiếng rên dâm đãng xé toạc màn đêm. "Ưmm... Almond... sướng quá, đồ khốn! Cắm sâu nữa đi!"
Almond vừa thúc, tay còn lại của hắn lần mò phía trước, ngón tay thô ráp vuốt ve bộ hạ căng cứng của Progress, sóc nhanh, mạnh bạo, mỗi cái siết như lưỡi dao kích thích. Progress gào lớn, tiếng rên xé toạc màn đêm, cơ thể run rẩy, cong lên, ngực ép chặt lan can lạnh, mông đẩy ngược lại, như van xin thêm. "Fuck... Almond... mày làm tao sướng chết!" Nó gào, giọng lạc đi. Almond gầm gừ, hơi thở nóng hổi phả vào gáy Progress, môi cắn mạnh vào vai nó, để lại dấu đỏ loang lổ. "Mày thích bị tao chịch thế này, đúng không?" Hắn thì thầm, giọng khàn khàn, mỗi từ như lưỡi rắn quấn quanh. "Rên to lên, Progress, tao muốn cả thành phố nghe mày gào vì tao!" Tay hắn sục nhanh hơn, ngón tay siết chặt, khiến Progress rên lớn, móng tay cào xước lan can, để lại vệt sơn tróc. "Đụ má... Almond... mạnh nữa... nhanh lên đi!" Progress gào, đầu ngửa ra sau nhìn Almond đang nắc lấy mông mình.
Những cú thúc và sóc tay càng lúc càng điên cuồng, Almond cắm sâu, mỗi cú đâm như muốn lấp đầy Progress bằng dục vọng. "Mày chặt vãi, Progress," hắn gào, mồ hôi chảy dài trên ngực, lấp lánh dưới ánh trăng. "Nói đi, mày muốn tao bắn hết vào mày, muốn tao lấp đầy cái lỗ dâm đãng của mày, đúng không?"
Progress rên lớn, giọng dâm đãng, xen lẫn chửi thề. "Đụ má... bắn đi, Almond! Tao muốn mày lấp đầy tao, bắn hết vào cho tao!" Nó gào, đầu ngửa ra sau. Almond, tay bấu chặt hông, bất ngờ túm lấy cổ Progress, kéo mạnh đầu nó ngoảnh lại. Hắn cúi xuống, môi cắn xé môi Progress, nụ hôn hung bạo, lưỡi xâm chiếm, nuốt trọn tiếng rên của nó. "Mẹ kiếp, mày ngon quá," Almond gầm gừ giữa nụ hôn, cây hàng vẫn thúc mạnh, lút cán, không ngừng nghỉ. "Rên nữa đi, tao muốn nghe mày gào tên tao!"
Progress rên lớn, môi dính chặt môi Almond, lưỡi quấn lấy lưỡi hắn, ánh mắt long lanh, đầy khao khát. "Almond... đụ... sướng chết tao rồi... chịch mạnh nữa, đồ chó!"
Almond cười lớn, tiếng cười ngạo nghễ vang trong đêm, tay siết lấy gáy Progress, kéo sát hơn để hôn sâu, môi cắn đến rỉ máu. "Mày là của tao, Progress," hắn gầm gừ, mỗi cú thúc như muốn nghiền nát nó. "Tao sẽ bắn hết vào mày, cho mày đầy ắp tinh trùng của tao!" Nhịp điệu càng lúc càng điên cuồng, Almond cắm sâu, mạnh bạo, như muốn hòa quyện hoàn toàn với Progress. Nó gào lớn, "Đụ... Almond... bắn đi... tao muốn hết... sướng quá!" Cơ thể nó run rẩy, đẩy ngược lại, hòa nhịp với Almond, như muốn cả hai tan chảy.
Sau những cú nhấp hông triền miên liên tiếp, Almond bắn ra, dòng tinh dịch nóng hổi lấp đầy Progress, tràn ra, chảy dài xuống bắp đùi. Progress gào lên, đạt cao trào cùng lúc, tinh dịch của nó bắn ra, rơi xuống sàn ban công, như minh chứng cho sự thỏa mãn tuyệt đối. "Fuck... Almond... mày làm tao sướng chết..." Nó thều thào, ánh mắt mê muội, môi vẫn dính chặt môi Almond. Hắn ôm chặt Progress từ phía sau, môi lướt qua gáy nó, thì thầm, "Mày là của tao, Progress, mẹ kiếp, mãi mãi là của tao." Progress cười khẽ, giọng lạc đi, "... mày cũng là của tao, đồ khốn."
Họ đứng đó, dưới ánh trăng, cơ thể dính chặt, lấp lánh mồ hôi, không còn hận thù, chỉ còn dục vọng và sự hòa quyện trần trụi. Almond ôm lấy Progress, tay siết chặt, móng tay cào nhẹ lên da, như không muốn buông con mồi vừa khuất phục. Hắn bế Progress về giường, động tác mạnh mẽ nhưng dịu dàng, đặt Progress xuống ga lụa đen nhàu nhĩ, da thịt nó đỏ rực những vết cắn, vết cào, như bản đồ kể lại trận chiến dâm đãng vừa qua. Cả hai vẫn trần trụi, cơ bắp căng cứng như hai bức tượng sống của dục vọng.
Almond cúi xuống, hôn môi Progress, nụ hôn không còn hung bạo mà chậm rãi, sâu lắng, môi hắn lướt nhẹ, lưỡi quấn quanh, như muốn kéo dài khoảnh khắc này, muốn nếm thêm dư vị của kẻ từng đối đầu. Hơi thở nóng hổi hòa quyện, hắn ngẩng lên, ánh mắt sắc lạnh nhưng cháy bỏng, khóa chặt vào đôi mắt long lanh của Progress. "Mai hết thuốc, mày dám quay lại cắn tao không, hả?" Hắn thì thầm, giọng khàn khàn, ngang tàng, nhưng sặc mùi tình dục, như đang thách thức, lại như đang mời gọi.
Progress, cơ thể kiệt sức, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhếch mép vừa bất cần vừa khiêu khích. "Chết tiệt, Almond, muốn tao ngoan thì mày phải chịch tao sướng hơn nữa," nó đáp, giọng yếu ớt nhưng sắc lẻm, ánh mắt đỏ rực vẫn lóe lên tia bất khuất, như muốn nói trận chiến này chưa bao giờ kết thúc, chỉ chuyển sang một sân chơi mới đầy nhục dục và cám dỗ. "Trùm trường cái gì? Tao thấy mày cũng thèm tao muốn chết," nó thì thầm, lưỡi liếm nhẹ môi, ánh mắt lướt xuống cơ thể Almond, đầy ý tứ.
Almond bật cười, tiếng cười trầm thấp, vang lên như tiếng gầm khe khẽ. "Thèm mày? Đụ má, Progress, biết mày ngon thế này thì tao đã đè mày từ lâu!" Hắn nằm xuống bên cạnh, kéo Progress vào lòng, tay vuốt dọc lưng nó, ngón tay lướt qua những vết đỏ, như đang thưởng thức chiến lợi phẩm. Hai cơ thể kề sát, da thịt dính chặt, hơi thở hòa quyện, nóng rực. "Nhưng nói thật, ma mới, mày mà dám chống tao, tao sẽ chịch mày ngay giữa sân trường cho cả lũ xem," hắn thì thầm, ánh mắt lóe lên tia khiêu khích, như đang vẽ ra một viễn cảnh nhục dục.
Progress cười khẩy, tựa đầu vào ngực Almond, tay lướt nhẹ lên cơ bụng hắn, đáp trả đầy thách thức. "Mày dám thì tao cũng chơi tới bờ tới bến, Almond," nó gầm gừ, giọng ngang tàng, sặc mùi tình dục. "Nhưng lần sau, tao muốn mày quỳ xuống, bú tao cho sướng, ngậm hết tinh của tao, nghe chưa?" Nó ngẩng lên, ánh mắt lấp lánh, lả lơi. "Mẹ kiếp, tao muốn thấy mày rên dưới tay tao, trùm trường. Hay mày sợ không làm nổi?" Nó thì thầm, lưỡi liếm môi, tay trượt xuống thấp hơn, chạm nhẹ vào đùi Almond, đầy ý tứ. "Chịch tao ngon thế, mà tao chưa thấy mày quỳ. Làm đi, hay mày chỉ to mồm?"
Almond bật cười lớn, tay bấu mạnh vai Progress, kéo nó sát hơn, môi kề sát tai. "Mày muốn tao quỳ? Đụ má, Progress, mày phải làm tao sướng đã, rồi tao sẽ cho mày thấy tao quỳ xuống bú mày thế nào," hắn thì thầm, giọng trầm bổng, đầy cám dỗ. "Nhưng cẩn thận, ma mới, tao mà quỳ, mày sẽ rên to hơn cả đêm nay đấy."
Hai cơ thể kề sát, da thịt dính chặt, hơi thở hòa quyện, nóng rực. Họ không nói gì thêm, nhưng ánh mắt trao nhau lấp lánh ý tứ, như hứa hẹn những trận chiến mới, không còn hận thù, chỉ còn khao khát, khiêu khích, và một thứ gì đó sâu sắc hơn, không ai dám gọi tên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip