Chương 16
Hắn thả cậu lên giường bên trong phòng, lấy khắn ấm cho cậu lau mặt. Còn mình thì đi tìm quần áo để cậu thay.
Cậu thường xuyên đến ở cùng với hắn, đương nhiên quần áo để ở đây cũng rất nhiều. Hắn tùy tiện lấy một bộ, để trên giường cho cậu. Sau đó rời khỏi phòng, thực ra cho đến bây giờ hắn vẫn chưa đủ can đảm để nhìn thấy toàn bộ cơ thể cậu. Nếu nhìn giữa chừng lại nổi lên thú tính thì biết phải làm sao bây giờ. Hắn vẫn muốn lần đầu tiên của hai người là do cậu tự nguyện.
Nhưng hình như cậu bắt được suy nghĩ của hắn. Trong khoảnh khắc hắn chuẩn bị ra khỏi phòng, cậu đã kịp nắm chặt lấy bàn tay hắn, không cho hắn rời đi.
Công Phượng kéo mạnh hắn về sau. Xuân Trường không nghĩ cậu sẽ làm thế, nên mất đà ngã lên giường. Công Phượng cậy thế trên người có chút rượu liền làm càng. Dù gì cậu cũng là người say, làm như thế này cũng không đến nỗi phải xấu hổ đâu nhỉ. Cậu là do bị rượu khống chế.
Cậu trở mình ngồi lên người hắn. Đôi mắt trở nên trong suốt như nhìn thấu tâm can hắn. Khuôn mặt của hắn đầy vẻ lúng túng, không biết có nên đẩy cậu ra không.
"Có phải....anh muốn làm em từ lâu rồi đúng không?" - Cậu không hề ngại ngần nói ra những từ ngữ có chút thô tục đó. Nếu là bình thường dù có cạy miệng cậu như thế nào cậu cũng sẽ không nói. Nhưng bây giờ trong người cậu là đang có rượu, là người say không biết gì a.
Công Phượng bây giờ với Công Phượng lúc nãy giống như hai người hoàn toàn khác nhau. Một bên trong sáng một bên lại dâm mỹ, làm người khác muốn thưởng thức.
"Em đang nói gì đấy?" - Hắn không muốn nói đây là sự thật, nếu cậu còn nói thêm một lời nào nữa, hắn sẽ không tiếp tục chờ đợi nữa đâu. Ngày hôm nay trực tiếp ăn cậu sạch sẽ.
"Không phải sao? Hay là tại em suy nghĩ vẩn vơ" - Bàn tay cậu từ từ di chuyển xuống phía thắt lưng của hắn, kéo lớp áo thun đang được sơ vin bên trong chiếc áo sơ mi mở toang kia lên. Tiến vào sờ những khối cơ trong đó.
Ánh mắt say tình này của cậu làm hắn không thể khống chế. Lật người đè cậu xuống giường, chiếm lại thế thượng phong.
"Nếu anh nói, em không suy nghĩ vẩn vơ, thì bây giờ phải làm thế nào đây?" - Xuân Trường lưu manh nói. Súng đã lên ngòi, không thể không bắn a. Cái này còn là cậu câu dẫn hắn trước.
Hắn trước tiên cởi vài cúc áo sơ mi của cậu ra thị uy. Thực chất hắn cũng không muốn làm đến cùng, lần này có thể là do say, đến khi tỉnh lại không phải sẽ giận hắn.
"Chúng ta làm đi, em đã muốn thử từ lâu rồi" - Câu nói của cậu tuy nhẹ nhàng, nhưng lại đóng vào đầu hắn nghe một tiếng 'bong'. Cái này là chấp nhận rồi.
"Không hối hận chứ? Cho em thời gian suy nghĩ đấy" - Tay hắn không ngừng cởi sạch cúc áo sơ mi cậu, hành động vời câu nói không hề có chút ăn nhập gì nhau. Cho thời gian sao? Hắn không làm được.
"Không cần suy nghĩ"
Công Phượng dứt khoát nói, cậu nâng người mình lên, chủ động hôn môi hắn. Tuy là không có kỹ thuật gì, nhưng lại làm hắn mê đắm đến kì lạ, từ từ chìm vào trong khoảnh khắc tuyệt vời đó.
"Không còn cơ hội nữa đâu"
Hắn dứt môi mình ra khỏi môi cậu, trán chạm trán, mũi chạm mũi, tất cả biểu tình của đối phương đều thu vào tầm mắt của mình, không một chút thiếu sót. Sợi chỉ bạc giữa đôi môi chính là nhân chứng. Nếu hỏi hắn, hắn hạnh phúc nhất là khi nào? Chắc chắn chính là lúc này, khi cả hai cơ thể hòa nhập lại làm một. Khi trời đất bắt đầu đảo điên, nhưng không thể tách cả hai người rời khỏi nhau. Khi cả thế giới đều chống đối, nhưng họ vẫn làm điều mình muốn.
Bàn tay hắn tung hoành trên lớp da phía sau lớp áo sơ mi luôn được đóng kính kia. Nuôi được vài hôm bây giờ cũng có được chút thịt, sờ thêm được vài phần cảm xúc. Đúng là không gì ăn thích bằng thịt mình nuôi.
Công Phượng là lần đầu tiên bị người ta sờ như thế. Có chút không thể khống chế rên rỉ, ở đây chỉ có hai người bọn họ, muốn làm thế nào thì làm. Cậu vòng tay ôm lấy cổ hắn, nụ hôn kéo hai người tiếp tục vào cơn ý loạn tình mê.
Tốc độ tay hắn càng nhanh hơn, chưa đầy một phút đã đem quần dài cùng quần lót của cậu cởi đến đầu gối. Lộ ra bắp đùi non trắng nõn. Cậu cũng không chịu thua kém, cởi sạch áo sơ mi bên ngoài lẫn áo thun bên trong của hắn. Làm lộ thân thể màu đồng rắn chắc.
"Không còn đường lui nữa" - Hơi thở hắn sát bên cạnh tai cậu, từng lời từng lời đi vào trong trái tim, vào trong trí óc cậu.
Đúng vậy, cả hai đã không còn đường lui nữa, vậy thì cứ tiếp tục tiến đến, mặc dù cả hai đều biết phía trước chỉ toàn vực thẳm.
Cậu giúp hắn cởi khóa quần, dùng tay vuốt ve thứ nam tính của hắn.
"Em đang đùa với sói đấy" - Xuân Trường thở dốc, cái này không được tính là gì. Nhưng đối với người mình thích chính là quá kích thích rồi.
"Anh có biết gì không?" - Công Phượng không để ý đến lời nói của hắn, thì thầm.
"Biết gì?"
"Em rất chán ghét mùi thuốc lá, nhưng lại thích ngửi nó trên người của anh" - Cậu đưa mũi lại cổ hắn, không ngừng hít thở, chính là mùi thuốc lá này. Mùi thuốc lá vốn dĩ cậu nên ghét cay ghét đắng. Nhưng ở trên người hắn lại mang một vẻ khác, phong trần, từng trải.
Một tiếng 'bong' nữa đập vào đầu hắn. Con thú trong người đã thoát ra khỏi lồng. Chính cậu, chính cậu là người luôn làm hắn mất kiểm soát. Một câu nói lại có lực sát thương rất cao. Đem hắn từ mười tám tầng địa ngục lên tận thiên đường.
"Đừng nói nữa, nếu không ngày mai em không xuống giường được nữa đâu"
Hắn nghiến răng, hai mắt hắn đầy những tơ máu, không thèm chống cự, tự nhiên để con thú bên trong mình tự tác quái.
Hắn lấy lại thế chủ động. Nắm lấy tính hướng đang lộ ra ngoài của cậu, không ngừng xoa nắn. Công Phượng ôm chặt lấy hắn rên rỉ. Cậu đã nhiều lần nghĩ đến hắn làm như thế với cậu, nhưng cảm giác bây giờ đúng là thích hơn trong tưởng tượng nhiều. Cậu muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa. Không ngừng bày ra những hành động cầu hoan với hắn.
Bản lĩnh đàn ông của hắn bị khiêu khích cực đại. Những hành động bình thường cũng không thể làm dập tắt dục vọng bên trong của hai người.
Hai chân của cậu được hắn nâng lên để lên vai hắn, động tác này làm lộ toàn bộ hậu đình hồng nhạt được giấu kín phía sau.
Hắn bình thường đi theo người Tây phương, nên ít nhiều cũng biết hai nam nhân bình thường sẽ giao hoan như thế nào. Nhưng đến khi chính mình tiến vào lại có chút không thích ứng được.
Quá chật, hắn chỉ vừa đút một ngón tay vào hậu đình của cậu đã ôm chặt lấy ngón tay hắn. Công Phượng bị vật lạ xâm nhập không chút phòng bị, cả người trở nên căng cứng. Đau, rất đau. Nhưng cậu không dám nói, sợ sẽ làm hắn mất hứng.
Ngón thứ hai, ngón thứ ba cũng khá vất vả, nhà hắn lại không có thứ để bôi trơn, đành để cậu ủy khuất lần này. Hắn biết cậu đang rất đau chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Đợi đến khi hậu đình cậu bắt đầu thích nghi được, hắn mới rút ba ngón tay ra. Đưa nam căn của mình của vào. Thứ này với ba ngón tay của hắn không tương đồng a. Công Phượng hít một ngụm khí lạnh. Bây giờ hối hận có còn kịp không.
"Thả lỏng, thả lỏng" - Hậu đình của cậu bây giờ đang ôm chặt lấy cự vật của hắn. Làm hắn tiến không được, lùi cũng không xong.
Hắn cúi người xuống nhấm nháp đôi môi cậu, dời đi lực chú ý của cậu. Phía sau cuối cùng cũng không còn căng cứng nữa. Hắn từ từ chuyển động, ma sát với màng vách, trong phòng nhất thời vang lên mấy tiếng động dâm mỹ.
Công Phượng khuôn mặt đã đỏ nay lại càng đỏ hơn. Cậu giấu khuôn mặt mình vào lòng ngực hắn che đi sự xấu hổ.
"Đã làm đến mức này còn có thể xấu hổ thì chỉ có mình em thôi" - Xuân Trường nhìn hành động như trẻ con của cậu mà bật cười. Nhưng bây giờ đâu cần phải quan tâm những thứ đó.
Tốc độ của hắn ra vào mỗi lúc càng nhanh hơn, càng sâu hơn. Đến khi chạm vào điểm nào đó, cơ thể cậu bỗng nhiên như có luồng điện xẹt qua, bật ra tiếng rên rỉ. Sau những cơn đau đớn, bây giờ cậu mới cảm thấy sự thoải mái do ái tình mang lại.
"Sao? Thích rồi?" - Hắn lưu manh trêu đùa cậu, hắn cũng thích mất rồi. Thích hơn những cô gái hắn từng chơi lúc trước nhiều. Đây có phải là cảm giác giữa người mình yêu với người mình không yêu.
Công Phượng vô thức gật đầu. Cơ bụng của hắn theo cử động của hắn không ngừng vuốt ve tính hướng phía trước của cậu. Chỉ một lát sau liền sung sướng bắn ra. Dòng tinh dịch theo một đường xuống dưới nơi đang giao hợp. Tiếng dâm mỹ ngày càng phát ra lớn hơn. Tiếng giường cũ kêu cọt kẹt làm cả căn phòng toát ra mùi vị phóng đãng. Hắn lại không ngừng bắt cậu phải rên rỉ. Hắn nói hắn chỉ muốn nghe tiếng này từ chính miệng của cậu, chỉ muốn nghe của mình cậu mà thôi. Cậu bị chính những lời nói này của hắn mà cương thêm lần nữa.
Đến khi cậu tiếp tục bắn lần thứ hai, hắn mới hoàn tất lần thứ nhất bên trong cậu.
Hắn ôm lấy cơ thể đã xụi lơ của cậu vào nhà tắm. Nhưng vẫn không kiềm chế được, lại đại chiến thêm một hiệp ở trong đó. Trước lúc thiếp đi, cậu nghe được câu nói thủ thỉ của hắn.
"Từ bây giờ em là của anh"
___________________
H nhé, bây giờ chuyển qua thời kỳ hưng thịnh mới của ngược.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Theo ý định ban đầu sẽ là SE. Tại vì nó ngược. Nên mấy thím đừng tưởng có chút ngược mới có hương vị của tình yêu. Nếu mà HE có thể là tâm của tui đã được thay đổi, tùy theo tác động của ngoại cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip