Phần 3 Chap 2
- A, tình cờ quá nhỉ. Vừa chia tay ba tiếng trước thì ba tiếng gần một phút sau chúng ta đã lại gặp nhau.
Khanh biết giọng nói này là của ai, nhưng cô không muốn trả lời. Trái tim cô vẫn đập những hồi mạnh, nhưng cô không phải người sẽ thay đổi nhanh như vậy đâu. Cô sẽ không quay lại với anh vì… công việc.
Anh ngồi xuống một chiếc ghế cạnh cô.
- Ly đúp. - Anh ta gật đầu với bartender.
- Em không thấy bất ngờ sao? Anh đã ướt hết rồi đây này.
Khanh im lặng, cô từ từ nhấp môi vào cốc rượu.
- Em làm anh đau lòng đấy, chúng ta vài tiếng trước còn ngọt ngào mà.
- Trong sợ hãi!
- Chẳng lẽ em không thấy vui à? Tình yêu lén lút mới là một tình yêu đầy thú vị chứ?
Khanh lắc đầu, cô ngửa cô uống hết rượu một cách vô thức. Sau đó mới trả lời:
- Cứ nghĩ đến chuyện bị đuổi việc là em lại không thể bình tĩnh để yêu anh được.
- Anh đã nói lão ấy sắp đi rồi mà.
"Nhưng em không thể…" Khanh đột nhiên hét lên. "Anh biết vì sao em phải sống chết giữ lại công việc này không? Là vì đây là nơi mà em đã thề với sếp trước rằng em sẽ theo nó đến tận cùng."
- Sếp trước? Là ai?
- Một người bạn thôi.
- Con trai, hay con gái?
- Giờ thì anh không có quyền để thăm dò em đâu.
Lần này thì đến Thành uống ly hết hai ly rượu của mình. Anh nói:
- Hình như em đã giấu anh rất nhiều trong thời gian mình tìm hiểu nhau thì phải.
- Là anh không chịu khám phá thôi. Tại sao em phải kể với anh chứ?
- Ly đúp. - Thành nhìn chằm chằm người con gái bên cạnh mình, đầu óc bắt đầu nóng dần lên. Anh ta vơ lấy một ly rượu vừa được đẩy tới. Uống.
Trái tim cô vẫn đập những hồi mạnh, nhưng cô không phải người sẽ thay đổi nhanh như vậy đâu. Cô sẽ không quay lại với anh vì… công việc.
Sau đó Thành ngoắc lấy một lọn tóc của Khanh, mân mê nó và tiến sát gần đến khuôn mặt của Khanh, nói:
- Anh tưởng em yêu anh?
"Cũng có, nhưng chưa đủ để khiến em mạo hiểm." Khanh thản nhiên trả lời.
Cô nói như vậy liệu có làm tổn thương anh không? Khanh tự nhiên thấy có lỗi.
- Em biết vì sao anh tìm được em không? Sau khi đứng dưới mưa đợi em trở về nhà và cầu xin em quay lại.
Giờ thì Khanh thấy mình là một tội đồ thật sự, cô quay lại, thấy đầu tóc và quần áo của anh vẫn chưa khô.
Thành nói tiếp:
- Phượng đã nói đấy. Cô ấy bảo em thất tình, thế là anh hí hửng đến, tưởng có thể cứu vớt cuộc tình vừa chết non của chúng ta.
- Em xin lỗi, em không biết…
"Thôi đừng… nghe mệt lắm!" Thành ngăn lại. "Anh không muốn nghe mấy thứ sáo rỗng này. Em biết anh cần gì mà!"
Khanh bặm môi:
- Chúng ta vẫn có thể là bạn bè.
"Bạn bè?" Thành cười giễu cợt. "Em đang coi anh là trò đùa đấy à?"
- Chúng ta mới chỉ có hai tháng. Và anh có rất nhiều người theo đuổi.
"Nhưng anh lại chỉ yêu em!" Thành đặt ly rượu xuống, nhìn thẳng vào mắt cô mà nói.
Nghe Thành nói như vậy Khanh cũng không có lời nào để đáp lại anh. Hay nói chính xác hơn là không dám.
Sếp cũ của Khanh là ai? Tại sao Khanh lại vì người đó mà kiên quyết ở lại nơi cấm đoán tình yêu giữa cô và Thành? Có phải người đó chính là nguyên nhân khiến Khanh muốn chấm dứt với Thành?
Còn Thành, anh liệu có dễ dàng buông bỏ cô bạn gái vừa mới yêu 2 tháng?
Đón đọc Phần 4 Chap 1 nhé
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip