Chàng Trai Buổi Ban Mai
Nàng gọi chàng là Chàng trai buổi sáng của nàng, bởi vì chàng chỉ xuất hiện ở đó vào một số buổi sáng sớm trong tuần.
***
Thế là mùa thu đến thật rồi!
Nàng đẩy cửa bước ra lan can, vươn vai hít đầy lồng ngực thứ không khí mát lành, trong trẻo được ướp hương hoa thoang thoảng của buổi sớm mùa thu, rồi vào nhà tắm xách ra bình nước nhỏ ra để tưới cho đám cây cỏ của nàng. Hôm nay là thứ ba, đúng phiên trực của Chàng-trai-buổi-sáng, một lát nữa chàng sẽ xuất hiện ở lan can tòa nhà bệnh viện đối diện. Và nàng không muốn mình bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào được trông thấy chàng...
Đã mấy tháng nay rồi nàng phát hiện ra chàng - Chàng trai buổi sáng. Và nàng ngấm ngầm coi chàng là người tình bí mật của nàng... Người tình bí mật - nàng mỉm cười khi nghĩ đến từ ấy. Thực ra chàng và nàng không quen nhau, chưa bao giờ nói chuyện với nhau, chứ đừng nói tới chuyện yêu đương hay hò hẹn. Nhưng nàng cứ thích thế đấy! Thích chàng là người tình bí mật để nàng được tha hồ mơ mộng về chàng...
Chả là cách đây mấy tháng, nàng có mua về một đám hoa cỏ để trồng ở lan can nhà. Nào nhài, nào hồng nhung, hồng bạch, nào dạ thảo, nào hồng tú cầu... Thế là sáng sáng nàng có thêm một công việc lặt vặt mới, đó là tưới nước cho đám-cây-cỏ-loằng-ngoằng ấy. Và trong một buổi sáng khi đang mải miết tưới tắm, xuyên qua những phiến lá nhài xanh trong như ngọc, nàng thấy chàng - đang đứng đó, bên lan can của tòa nhà đối diện - toà nhà thuộc khu bệnh viện bên kia đường. Với chiếc áo blouse trắng, với dáng người cao và cân đối một cách hoàn hảo, với mái tóc được vuốt cao trông vừa có vẻ gì nghiêm nghị lại vừa có vẻ gì như bất cần, với đường nét khuôn mặt hài hòa, cân đối như một bức tượng thần Hy Lạp cổ đại, với gọng kính trắng ánh lên những tia nắng trong veo buổi sớm mai, chàng đứng đó, tay đút túi, vừa hút thuốc vừa trầm tư mặc tưởng nhìn dòng người ồn ào náo nhiệt qua lại ở con đường phía dưới.
Cái giây phút ấy nàng đã chết lặng đi. Nàng nghĩ nàng đã fall in love với chàng rồi. Fall in love - nàng mỉm cười, nghe cứ như dở hơi, nhưng mà có ai biết đâu mà sợ, đó là một bí mật của riêng nàng cơ mà. Mà là bí mật, thì nàng thích thế nó là thế nào mà chả được. Mà thật thế ấy chứ! Nàng cảm giác như chàng chính là người đàn ông trong mộng mà nàng bấy lâu tìm kiếm...
Thế là mỗi buổi sáng sớm từ lan can nhà, vừa không ngừng tay tưới tắm, nàng vừa âm thầm nhìn ngắm để khám phá về chàng. Mỗi buổi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip