[Truyện teen] Gió Bình Yên

Tác giả: Mobjvjp

Nguồn: Mobileforum.vn

.............

Trời sáng...vẫn ủ ê trên giường. Những cơn gió lạnh lùa qua cửa sổ tát vào mặt làm tôi thật khó chịu.

Đành phải bò ra lê những bước chân nặng trĩu người đểnh đoảng như thằng say rượu.

Cánh cửa phòng tôi chợt mở ra, Mama tiến vào đứng lừ mắt.

- Giờ này mày còn ngủ hả?.

- Biết mấy giờ rồi còn không đi học?!

- .........! - ! .

Tôi giật thót như bị sét đánh

- Chết..con quên..tưởng chủ nhật! - gãi đầu phát.

- Chủ nhật cái gì?! Xuống mà lo đi Học đi!.

- Dạ!.

Tôi nhanh chóng phi thân xuống tầng 1 để VSCN!.

Xong xuôi đâu vào đó tôi lại chạy như ma đuổi lên phòng, nhanh tay vớ đống sách nhét vào cặp...nhét bừa vào chứ chẳng có thời gian coi quyển gì.

Ra khỏi nhà dắt cái xe đạp thường ngày tôi cùng nó song hành đi học. Quay người chào Pa má 1 tiếng rồi...

Giờ này tôi không nhớ là mấy giờ nữa. Cứ thế mà dồn lực vào hai chân đạp nhanh phóng tít trên đường, trong đầu nghĩ lại hôm nay là thứ mấy ta? Chỉ mong đừng muộn không thì tàn đời.

Trường tôi ẩn tít xa đường quốc lộ. Được Dẫn vào bằng con đường độc đạo khá hẹp, cứ tới đó rồi quẹo vào đường đấy thì thôi rồi, học sinh đi bộ cứ thế mà dàn ra túa tủa, cộng với đây là đường chung để tới trường Cấp 1 2, phụ huynh lái xe máy đưa đón con mình ầm ầm chẳng theo trật tự nào cả.

Hôm nay tôi khá May mắn đi Muộn lại tốt, đường Tử Thần này chỉ còn lác đác vài bạn cứ thế mà đạp thẳng tiến như bay thoáng chốc đến đầu dốc cho xe tự trôi, gió lùa vào mặt tôi cảm nhận được sự lạnh cóng đang thấm thân...lòng lan man nghĩ vu vơ

- Binh....x z t..a..g..m..a..

Như siêu nhân cưỡi con Kỵ Mã hung hăng người bay văng ra mặt đường, đáp thân với tư thế Siêu BƠI LỘI...đau ê ẩm. Đầu gối quần thủng toạc, máu chảy ra. tay chẳng lành gì lem luốc máu đất...đau.

Mấy bạn học sinh đang đi gần đó Đứng Sững lại rồi quay nhìn tôi như Người Nổi Tiếng, 1 trận cười bên kia ồ lên như xâu pháo nổ, bên lề phải thì chỉ trỏ tôi nói nói gì đó. một bạn nam cao cao đang nhìn khi tôi đã vừa đứng dậy.

- Haha, tập bay à?- hắn vừa nói vừa cười ngất ngưởng

Mất mặt quá, tên này càng nói thêm khiến tôi tức suýt ói máu. Mà...thôi...

Mặc kệ xung quanh bàn tán gì, tôi lẫng khẫng qua bên lề đường kia kéo cái xe đạp lên và nhận ra do đâm phải viên gạch giữa đường nên ngã.

Cố gắng không nghĩ và nhìn đám người xung quanh, cúi nhặt vài quyển sách đã văng ra khỏi cặp...chợt có một giọng nói nhỏ nhẹ như lá gió vang lên gần.

- Có sao không em?.

Tôi ngẩng mặt nhìn người đó. ..thì ra là chị Thương, đứa chị học cùng lớp. Tôi coi chị như Chị Gái của mình vậy.

- Em không sao!.

Chị chau mày.

- Không sao mà tay có sao kìa?

- ..........!.

Chị cúi xuống nhặt nốt quyển Toán đưa cho tôi.

- Không sao cả! Vào trường thôi chị! Muộn rồi!.

Lạng người qua chị tôi nhảy lên xe đạp bình thường như chưa có gì xảy ra.

Bước vào lớp trong trạng thái bất thần. Hôm nay sao mà Đen thế không biết. Ngã xe mất cả mặt, người cười người chê, ăn luôn quả tên vô sổ trực cổng tội đi học muộn..! Ngồi yên vị chỗ bàn 2 dãy trái quen thuộc tôi gục mặt xuống bàn cho đỡ nản.

Mà trong những cái xui đen đó tôi lại may mắn lần nữa. Mọi hôm giờ Truy Bài này cô chủ nhiệm thường tới lớp để xem tình hình sĩ số hay bất cứ gì liên quan như nộp tiền chẳng hạn, hôm nay chắc cô bận...mà chưa thấy đến. Thế là tôi thoát trọn vụ phải đứng ngoài lớp và cô chủ nhiệm Tra Khảo như kẻ phạm tội. Mà Kỳ là sao con bé cờ đỏ lại chả ghi tôi. Rõ ràng có đi qua trước mặt nó..! Tôi thầm mừng trong lòng đan xen cùng cái buồn làm Siêu Nhân.

Tôi đang học khối 11 trường THPTYC, lượt kiểm tra học kỳ 1 vừa kết thúc tuần trước giờ đang bước vào học kỳ 2. Nhà tôi không xa trường lắm tầm 2km là cùng. Hầu hết học sinh trường tôi đều đi học bằng xe đạp chứ xe máy chỉ có những bạn "Ăn Chơi" hay con em "Nhà Giàu" thôi. Năm ngoái tôi học lớp 10A, chỉ vì sĩ số giữa các lớp quá chênh lệch mà...xui quá sang đầu năm lớp 11 bị chuyển qua lớp b2.

Đang gục đầu nghĩ ngợi chợt có ai đó đánh Bốp vào vai

- Sao thế? Ốm à?.

Là thằng T, nó đang nhìn tôi.

- Ừ! Ốm Nặng lắm!. - cố cười

- Chài...Sao ở nhà nghỉ đi còn tới học?.

- ờ ờ...tao không thích.

- Mày sao xạo được tao! Nhìn cái mặt thế này mà ốm à con!.

Tôi đập tay lên bàn

- Khẽ cái mồm thôi cụ ơi.

Cơn đau truyền từ tay vào người, rụt cái theo phản xạ, quên béng cái vụ ngã vừa rồi làm ngón tay tôi bầm giập như bị dao xỉa.

Thằng T lý gì không thấy, nó há mồm ra nhìn.

- Tay bị sao thế?.

- Hèhè, không may bị mèo nhà cào!.

- Đúng không đó? Mèo gì mà móng to dễ sợ vậy?.

- Không tin thì thôi tao hết lý vs mày!.

- ờ..ờ! - nó đành gật đầu

Đang định nói thì chuông reo điểm trống 3...vào học. T lôi cái cặp dưới ngăn lấy sách vở ra rồi chả giở học gì sất_thằng này thế đấy, chả thấy nó học hành giờ truy bài bao giờ.

Tôi vs nó ngồi cùng bàn, còn cạnh nhau nữa chứ và cùng ngồi với 2 bạn nữ là Yến và Giang. Bàn sau dưới tôi có thằng E, đứa này rất đô con, da ngăm đen nhìn như người Tây Phi.

...........

Chị Thương quay xuống mượn máy tính của nhỏ Yến, tôi nhớ ngay cái vụ đó... quên Cảm Ơn người ta!

- Nè! Chị! Cảm ơn nha! - tôi cười.

- Không có gì!. Em khách sáo quá rồi!.

Nhìn vẻ mặt lạnh tanh của chị...tôi đâm ra bối rối. Giây lát chị quay lên ngồi ngay ngắn. Thôi thế là ổn...

Tiết đầu là Hóa, môn này cảm thấy ổn định nhất vì Hóa tôi không giỏi cũng chẳng đến nỗi Ú Ớ!

- Lần đầu thấy mày đi học muộn nha! Tối qua thức nghiền cái gì à? - T hỏi nhỏ.

Chẳng qua tưởng ngày nghỉ chứ bộ. Nhớ ngày đi học sao mà muộn được...nhưng tôi không nói gì.

- Ê...mèo cào hóa câm luôn thế? - nó thúc đầu gối vào đùi tôi.

- Học đi!.

- Há, hay tối qua online chat thâu đêm với em nào?.

Nó không thèm nghe...còn nói linh ta linh tinh bảo tôi chat chit này nọ. Cái công cụ Nokia3110c cùi mía này không có phước hưởng dài như thế.

- Rửa tay đi! Không thấy à? Máu khô nhìn phát ói!.

Nghe T nói tôi nhìn tay phát tởm thật. Liền xin cô Hương cho ra ngoài rửa. Lát sau quay vào lớp.

Rửa xong chẳng tốt lành gì, tay đau rát cả lên và nhìn rõ những vết bầm. Kiểu này khi khỏi để sẹo chứ chẳng đùa.

- Tao vừa bị gọi lên bảng làm bài khó chả làm được!.

- Ăn Điểm luôn à?.

- Hè, cô cho Khất.

Biết ngay cô Hương vui tính hiền lành chấm điểm không khắt khe như thầy Hoàn dạy Toán hay cô Thủy kiêm Tiếng Anh. Vì thế mà lớp tôi rất thích học môn Hóa.

Tiết Hóa nhanh chóng trôi qua trong khoảng khắc cô Hương trên bục chăm chú giảng bài. Tôi cứ thế mà chú ý nghe tới khi chuông báo. Sau đó là hai tiết Văn của cô chủ nhiệm, giờ tôi mới thấy cô lên lớp, tính cô không hiền chút nào vì thế mà tôi thấy nể sợ và không dám ho he trong giờ cả.

Thời gian cứ lấn áp dần để nghe hồi chuông báo giờ ra chơi. Tôi ngồi tại chỗ chống tay lên cằm quay người ra phía cửa sổ nhìn về xa xa thấy các bạn học sinh đang vui đùa ngoài sân trông thật vui. bên gốc cây bàng to trước lớp có đám bạn lớp tôi đang quây vòng đá cầu. Mọi hôm tôi thường ra đá cùng, trong số đó đá đỉnh nhất là TH với chiêu móc cực đỉnh như bô-lê bóng đá vậy.

Đang mải xem thì đám con gái lớp tôi túa ra ngồi vào lan can che hết cả màn hình, bực bọn phá đám.

- Ê, che hết màn ảnh rồi các tiểu thư ơi! - tôi nói với ra

Cả đám nữ nhìn tôi.

- Gì mà che màn? Đây là chỗ người ta ngồi nhé! - nhỏ Duyên nghênh mặt ra

- Ờ, không rảnh mà tránh đâu! - nhỏ Hiền dua dúa theo.

Tôi đành lặng mồm...bó tay với mấy đứa, họ lại nhìn nhau nói tào lao tám chuyện. Thôi quay người nhìn lên bảng...nghe H ở cuối lớp như thường lệ hát chế như đúng rồi. Bài này xọ bài nọ chả đâu vào đâu, có khi hứng lên nó còn hát luôn trong giờ học chả nể nang gì ai.

- Chế thơ đi H! - tôi quay xuống nói với nó.

- Ờ, hèhè, tao chưa có hứng!. - H cười khanh khách

rổi nó bắt đầu...

- Nhìn em anh nhớ quả đồi

Anh leo lên đồi anh ngồi làm thơ!.

Tôi phì cười với câu chế vãi đạn của nó, cả bạn khác đang trong lớp cũng chẳng kém gì. Trừ các bạn nữ xụ mặt xuống.

- Chết cười mất!.

Nhìn thằng L vừa cười vừa ôm bụng gần bảng.

- Kaka tiếp nhé anh em! - H cười tít mắt thỏa mãn.

Nó...

- Mít nào mà chẳng có gai

Gái nào mà chẳng phá thai đôi lần!.

Bây giờ thằng L đã lao thân ra ngoài cười sặc sụa, đúng lúc thằng C đứng gần cửa cầm cốc nước đang kề mồm uống. Hai đứa tông vào nhau, cốc nước đổ cả vào tóc của L...thê thảm.

- Hah...xem L nè! - nhỏ Duyên bụm miệng cười.

Hai thằng L, C đối đáp nhau ầm ầm tới khi Chuông báo vào lớp.

Tiết Văn thứ hai trong ngày qua rất nhanh rồi đến tiết Sử cô Hằng. Tôi ngồi yên nghe cô kể lịch sử thời xưa rất kỳ thú trong khi đó thằng T ngủ ly bì tới hết tiết. Tiết cuối là môn Sinh thầy Huy, thầy gọi lần lượt các bạn lên làm bài tập cho đến hết giờ.

Tôi hay đạp xe về với 3 thằng....An lớp 11b1, Thắng 11b3 và thằng Ngọc lớp 11C. Cứ đi học hay tan học về là tôi cùng 3 đứa tứ hành...

- Sao không đợi tao hả?.

- Gọi mãi mà mày có thấy động tĩnh đâu, tưởng đi trước rồi! - thằng An nhún vai.

- Ờ, tổ tao trực nhật nên không tính đợi lâu - giọng thằng Ngọc.

Cũng tại tôi nhưng vẫn không nguôi cơn bực 3 thằng bỏ bạn thế này.

- Thế hôm nay mày zô sổ à? - An nhe răng cười.

- Ờm, chán.

3 thằng Mê Tiên vs Kiếm hiệp lắm. Cứ gặp nhau là bàn tán rôm rả. Còn tôi thì không hứng thú.

Lách vào nhà khi 3 thằng nhà xa hơn đạp qua tôi đi tiếp.

- Ăn Cơm! - bà chị gọi bên nhà bếp.

Vứt cặp, thay wần áo tôi xuống Ăn cùng Pa má, chị và ông Nội.

Tôi sững người ra vẻ nhớ chuyện gì đó. Thật ra tôi nhớ cái tay tôi. Pa tôi mà thấy thì toi mạng, những chuyện như này tôi thường giấu kín gia đình trừ lúc Ốm không giấu nổi. Tôi nghĩ chả nhẽ cầm đũa tay trái, không được, thế càng dễ lộ. Tôi đành ngồi bàn Học mãi khi gia đình tôi Ăn xong mới lò nhò qua nhận ngay câu mắng.

- Ăn cơm mà mày còn đi đâu hả? Phản à? - bố tôi lừ mắt to tiếng.

- Con bận tý ý mà! - tôi run run.

Một mình tôi xơi sau cùng hả hê mà ăn chả sợ gì nữa, hàhà.

Bố tôi không làm quan chức nhà nước gì. Mở một trang trại trong Lán làm ăn, thu nhập cũng kha khá chỉ vất vả lúc đầu thôi. Buổi chiều không phải đi học tôi lại vào Lán giúp bố làm, như cắt cỏ cho cá hay ngồi rừng Xoài chẳng hạn...là canh gác ý. Chứ trộm cắp hoành hành lắm. Chủ yếu thu nhập là Xoài với 200 cây xoài này bán ra vài trăm triệu 1 năm chẳng đùa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #gio