chương 16+17+18+19+20
CHAP 16: QUÁ KHỨ
Mười năm trước...
Vào một puổi sáng đẹp trời. Nắng xen kẽ qua từng tán lá nhỏ,dịu dàng chiếu xuống mặt đất.
Nó lúc ấy chỉ là một cô nhóc sáu tuổi. Nó ngây ngô chạy nhảy trên ngọn núi gần nhà.
-Mi-chan! Em dám đi lên đây một mình à!
Hai cậu nhóc song sinh khoảng bảy tuổi đứng nhìn nó.
-A!!! Anh Kyo,anh Kan! Chào puổi sáng ạ!
Nó ngồi pệt xuống thảm cỏ. Ra hiệu cho Kyo và Kan tới ngồi chung.
-Anh sẽ mách pa em việc em lên đồi một mình nhé!-Kyo cười gian xảo
-Em hông sợ!
Nó lẽ lưỡi nhưng chợt khựng lại. Nó im lặng nhìn Kỹ Kan và Kyo. Chốc lát rồi lại lắc đầu.
-Này! Mặt anh dính gì à? Em nhìn ghê thế?-Kan thắc mắc
-Em hỏi chút? Hai anh á,ai là Kan ai là Kyo dạ? Em nhìn hoài mà hổng ra!
Nó thản nhiên trả lời. Nghe nó hỏi mà anh em Kyo nhà ta muốn té rật ra đất.
-Anh là Kyo đây này!
-Anh mới là Kan!
-E hèm! Ai pảo hai anh giống nhau quá làm gì! Hehe!
Nó nhe răng cười rồi đứng dậy chạy đi. Một puổi sáng ấm áp,pa con cùng dí nhau lon ton trên thảm cỏ.
Xoạt!!!
-Mi-chan cẩn thận!-Kan hét lên
Nó trược chân rơi xuống vách đá. Nhưng may là nó nắm được nhánh cây nên chưa rơi xuống hẳn. Kan và Kyo hốt hoảng chạy tới vách đá.
-Anh Kan! Giúp em với!-nó nói rồi òa khóc
-Em pình tĩnh đi! Đưa tay cho anh! Kyo,anh đi gọc pác Shino nhanh!
Kyo chạy đi với tốc độ nhanh như gió. Kan ở lại cố cúi xuống nắm lấy tay nó.
-Em sợ... hức... quá!!!
-Đừng sợ! Có anh ở đây! Giờ thì lên nào!
Kan đưa tay xuống. Nó nắm chặt lấy tay Kan,cố pám chân vào vách đá để trèo lên.
Xoạt...
Nó pước lên một phiến đá nhỏ để trèo lên. Nhưng không may nó lại trượt chân. Kan cũng mất đà mà rơi xuống luôn với nó.
Nó khóc thét lên,Kan ôm chặt nó vào lòng che chắn cho nó.
(còn nhỏ mà tình củm ghê nhờ! JunMin ta đây pái phục pé Kan! :) )
RẦM!!!!!
Nó và Kan rơi mạnh xuống vách đá.
Đôi mắt màu rêu từ từ hé ra. Nó ngạc nhiên vì ở dưới đây thật đẹp.
Có một căn nhà gỗ nhỏ,xung quanh là một vườn hoa đào và oải hương.
-Này! Em định đè lên người anh đến chết à?-Kan nhăn nhó
-A! em xin lỗi!hềhề! Mà anh không sao chứ?
Nó đứng dậy,quay lại nhìn Kan. Kan hệt như thiên thần đang ngồi trên đồng hoa oải hương. Nó nhìn Kan không chớp mắt.
Kan ngồi đó,cố gắng cử động cái chân trái của mình. Nhưng có lẽ không được. Cứ mỗi lần Kan cử động thì cái cảm giác đau lại hiện lên.
Kan đành ngồi luôn không đứng dậy. Gương mặt vẫn pình thản không để nó lo.
-HAI NGƯỜI KIA! ĐỊNH HÁI TRỘM HOA CỦA TA À!
Một cậu nhóc cũng pảy tuổi từ trên cây phóng xuống. Cậu có đôi mắt màu xanh xám đẹp lạnh lùng. Mái tóc tím lòa xòa nhìn cực cute.
-Ủa? Kan, là mày hả?
Cậu nhóc chạy lại pên cạnh Kan. Kan ngẩn mặt nhìn cậu nhóc ngạc nhiên.
-Jin sao mày ở đây? Anh mày đâu? Mà đây là đâu?
Kan nói lớn khiến Jin phải pịt tay lại. Rồi ra hiệu cho Kan đừng nói nữa.
-Ai vậy anh Kan?-nó đần mặt ra
-Pạn anh với Kyo!-Kan khẽ cười
-Anh tên Jin!-Jin nói với nó rồi quay sang Kan-Đây là chỗ pí mật của tao. Anh tao ngồi đằng kia kìa.
Jin nói rồi chỉ về phía một cây nhãn. Lại một cậu nhóc pảy tuổi,cậu có mái tóc hung đỏ hệt như anh em Kyo. Đôi mắt xám tro chăm chú vào quyển sách.
Cậu im lặng như một cái póng. Khiến Kan và nó không để ý.
-Anh hai! Lại đây có chút chuyện!
Nghe Jin gọi,cậu pỏ quyển sách xuống. Đi về phía Jin,nó và Kan.
-Min! Chào puổi sáng!-Kan vẫy tay
(giờ gọi típ là hắn đi! À! Mà hắn vs Jin cũq là ae sog sinh ấy!có điều là k giống nhau như ae Kyo vs Kan thôi!)
Hắn chẵng trả lời. Chăm chú đứng nhìn Kan. Khẽ lắc đầu.
-Chân mày pị gì à?
-hehe!-Kan cười trừ
-Cười gì! Tao thấy mày gãy xương là chắc rồi. Từ trên đó rơi xuống mà!-hắn thở dài
-Mày thấy hả?-Kan ngạc nhiên
-Ừh! Mà tao mới gọi Kyo! Nói nó pít!
-Ồhhhhh!!! Xử lí nhanh thiệt!-Jin,Kan và nó đồng thanh
-Không có gì ngạc nhiên hết! Jin, em với con nhóc đó đỡ Kan vào nhà đi!-hắn nói rồi quay lưng pỏ đi
-Anh hai!đi đâu vậy?-Jin kéo hắn lại
-Dẫn Kyo xuống! Nó không piết đường!
Hắn nói rồi pỏ đi một mạch.
Jin và nó đỡ Kan vào nhà một cách khó khăn.
Pên trong căn nhà gỗ nhỏ,tất cả đều rất đơn giản. Chỉ có một pộ pàn ghế và hai chiếc giường nhỏ. Đèn dầu được treo ở pốn gốc nhà.
Để Kan ngồi lên ghế. Jin chạy ra ngoài tìm vài thứ. Nó thì chạy lon ton đi hái hoa cho Kan.
(đúng là mấy đứa con nít ranh! Nhỏ mà khôn thí sợ!)
Kan ngồi trong nhà nhìn nó. Kan rất yêu nó,nó luôn khiến Kan cười những lúc puồn.
Kan ngẩn ngơ ngồi đó cười như thằng ngốc.
Jin từ pên ngoài pước vào nhìn.
~o0o~
tối Min viết tiếp! Giờ có hẹn r!
CHAP 16.5:
-Ê Kan!!! Thần kinh mày pình thường không vậy?
Jin đứng trước cửa nhìn Kan,trên tay cầm hai khúc gỗ thẳng tấp.
Kan ngơ ngác nhìn Jin do không hiểu. Hắn và Kyo cũng vừa tới.
-Hai thằng pây nhìn gì hoài vậy! Để chân thẳng ra tao nẹp lại cho!
Hắn giựt lấy hai khúc gỗ trên tay Jin. Kyo cũng pước lại giúp hắn với Kyo.
~o0o~
Trông khoảng không rộng lớn. Nó tự do tung tăng trên đồng hoa.
Những cánh hoa pé anh đào pé nhỏ cứ rơi xuống khi gió nhẹ lùa qua.
Từng khóm hoa oải hương,hoa hồng và dạ trầm được trải đầy trên thảm có xanh. Khung cảnh thật đẹp mắt.
Mái tóc pạch kim của nó pồng pềnh trong gió.
Nó ngồi xuống,hái từng nhánh hoa dành tặng Kan. Đôi mắt xanh rêu ẩn chứa một niềm vui sâu sắc.
Khoảng một lúc sau nó chạy vào. Trên tay nó là một pó hoa to tướng.
-A! Anh Kyo! Anh tới rồi hả?-nó mỉm cười
-Ừh! hìhì... -Kyo khẽ gật đầu
Nó quay lưng,đến pên Kan. Nó cười thật tươi rồi đưa Kan pó hoa mà nó vừa hái.
-Tại em mà anh pị thương,nên em tặng anh á!
-Cảm ơn em!-Kan xoa đầu nó
-Nhỏ kia! Hoa đó tui trồng mà! Sao hái mà không xin phép?-Jin nhăn mặt
-Có một ít thôi mà! Anh còn cả vườn ngoài kia kìa! Keo kiệt quá vậy!-nó chu mỏ
-Đủ rồi đó!-hắn và Kyo đồng thanh
Chiều hôm đó, cả năm đứa nhóc đi ra vườn hoa đào. Kyo và Jin đỡ Kan. Hắn và nó thì chẳng quan tâm mà cứ đi. Dưới chân,những chiếc lá vàng kêu lên sột soạt.
Đến pên một góc đào,hắn ngồi xuống.
Đôi mắt xám tro khép hờ lại. Hắn chơi một pản nhạc pằng đàn Violon.
Tiếng đàn rất hay. Khiến người khác có cảm giác hạnh phúc.
Dưới póng cây to,pốn đứa nhóc đang đắm chìm trong tiếng đàn và phong cảnh.
Những tán lá cứ theo gió,thi nhau rơi xuống tạo những âm thanh xào xạc.
Riêng Kan thì im lặng ngắm nó.
Trước mặt Kan pây giờ là nó. Một cô nhóc nhỏ. Gương mặt pầu pĩnh với làn da trắng như tuyết.
Đôi mắt to tròn màu rêu trong veo nhìn vô hướng.
Đôi môi nhỏ pé,có màu hồng phớt như hoa đào.
Nó trông giống hệt một thiên sứ.
~o0o~
Cả pọn ngồi đó nói chuyện hết ngày.
Anh em hắn đưa Kan,Kyo và nó ra về. Và cũng từ lúc đó,nó chẳng được gặp anh em hắn nữa. Do pama nó không muốn nó gặp nguy hiểm,pắt nó ở suốt trong nhà và còn phải học võ nữa chứ.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh như chớp mắt...
Đã bảy năm trôi qua...
Nó,Kan và Kyo được pama cho sang Anh. Từ lần đó,nó quen với nhỏ,Toki và Winny. Anh em Kyo cũng gặp được Ray,Kevin và Zi đang du học ở đây.
Những con người có cá tính khác nhau nhưng có chung một quan điểm.
Lúc ấy tụi nó và pọn Kyo thành lập bang Death và Dark.
~o0o~
Cứ theo thời gian nó và Kan quen với nhau được hai năm. Thật sự nó đã yêu Kan từ lúc pé. Kan luôn ở pên cạnh nó khi cần,làm nó cười. Luôn pảo vệ nó. Đối với nó,Kan có lẽ là tất cả.
Nó dạo quanh công viên ở Anh.
Những chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi trong gió. Nó vô tư nhặt những chiếc lá rồi xếp thành tên của Kan.
-Em đi không rủ anh vậy?
Nó giật mình,quay lại nhìn thì thấy Kan.
-Anh đang pận việc trong bang nên em không dám rủ!
-Thì đợi anh không được à!-Kan nhíu mày
-Em không thích!
Nó mỉm cười. Dựa lưng vào gốc cây. Ngước mặt lên trời. Đôi mắt nhìn vô định.
Kan thong thả ngồi xuống pên cạnh nhìn nó.
Hôn phớt qua môi nó. Nó choàng tay lên cổ Kan,đáp trả lại nụ hôn đó.
Nhưng có một ánh mắt luôn dõi theo nó và Kan.
Là Kyo.
Kyo im lặng đứng nhìn từ xa. Tim anh đau như pị vò xé. Đôi môi mím chặt lại. Ánh mắt lắng xuống u uất,gương mặt trầm tư của Kyo tạo nên vẻ đẹp lạnh lùng nhưng mang tâm sự.
~o0o~
Tối đêm đó cũng là một ngày lạnh lẽo,pầu trời tối đen như mực.
Bang tụi nó và bang của Kyo phải đánh nhau với bang Bạch Hổ của Lin.
Nhưng phía Lin lại đánh lén nó. Và đó cũng là ngày Kan rời xa nó mãi mãi. Vì pảo vệ cho nó nên Kan pị trúng pa phát đạn của Lin.
Kan mỉm cười nhìn nó rồi ngã gục xuống.
-KAN!!!
Nó và Kyo hét lớn rồi chạy đến pên Kan. Pọn người trong bang của Lin đã rút về.
Những người phe của tụi nó thì đờ người ra như không còn tin vào mắt mình nữa.
Nó nhẹ nhàng đỡ Kan dựa vào người mình.
Nó ôm chặt lấy Kan. Sợ Kan sẽ piến mất.
Nó khóc. Những giọt nước mắt trong veo rơi trên mặt Kan,Kan mở đôi mắt mệt mỏi ra nhìn nó và Kyo.
-Kan! Em tỉnh rồi!
Kyo mừng rỡ nắm chặt lấy tay Kan,ánh mắt hiện lên vẻ đau đớn.
Anh không muốn mất đi Kan. Đứa em mà anh luôn thương yêu.
-Mi-chan... Em đang... Khóc đó sao? Anh... Đã nói... Là... Em không được... Khóc mà!!!
Kan lấy tay lau đi nước trên khóe mắt của nó.
-Em... hức hức... không có khóc... hức hức...
Nó nói trong tiếng nấc
| 2014-08-06 09:42:29CHAP 16.9
Kan cố mỉm cười,lấy trong túi ra sợi dây chuyền hình thập giá đưa cho nó. Rồi quay sang nhìn Kyo.
-Anh hai... Em giao Mizu... Lại cho anh!... Anh phải pảo vệ nhóc... giúp em!... Nếu không thì... Không yên tâm... Mà nhắm mắt đâu!
-Anh hứa! Nhưng Kan,em không được chết!
Kyo mím chặt môi,từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má.
Kan mỉm cười nhìn cả hai. Đôi mắt màu hổ phách mệt mỏi nhắm nghiền lại. Cánh tay puông thỏng xuống.
Kan đã trút hơi thở cuối cùng.
Nó và Kyo ôm chặt lấy Kan gào khóc.
Toki,Winny,nhỏ và pên Ray,đứng chết lặng.
Xung quanh chỉ là một màn đêm âm u,lạnh lẽo...
Từng đợt gió thổi qua lạnh,cơn mưa lại trút xuống...
Nó vẫn ngồi đó khóc như cơn mưa. Kyo thì im lặng,gương mặt anh trở nên lạnh lùng đến đáng sợ. Ánh mắt ánh lên sự thù hận.
"Anh chắc chắn không tha cho kẻ dám giết em! Anh hứa!"
~o0o~
"Đã có nhiều kỷ niệm đẹp,cớ sao vội trở thành nỗi đau.
Những quá khứ ấy em đã cố quên và chôn chặt nên đáy lòng. Nhưng có lẽ sẽ chẳng thể nào xóa đi.
Chẳng piết tại sao lại không thể quên. Sao cứ để cho tim mình đau đớn. Dẫu piết anh đã chẳng còn tồn tại.
Anh ra đi mãi mãi,để lại em với pao ký ức về anh.
Em đành cố giấu nỗi đau này để pước tiếp qua ngày mai.
Em không muốn trái tim em phải quên anh. Em cố chấp quá đúng không anh.
Nhưng anh đừng lo,dù em có khóc một hai lần thì đến lần thứ pa em sẽ cười mà.
Hãy yên tâm nhé anh! Em piết anh trên thiên đường luôn dõi theo em.
Khóc,em lại khóc. Mỗi tối em cứ khóc. Rồi phút chốc hình ảnh anh lại hiện về trong tâm trí em.Là sự thật,là cơn mê hay ký ức em tự tạo."
~o0o~
Hiện tại...
-Anh hai! Không ngủ được sao?-Jin đứng dựa ở cửa
-Ừh!-hắn cười
-Đi dạo không?
-Ừh!
-Vậy thì đi!
Ban đêm,ngoài đường vẫn rất náo nhiệt.
Hắn im lặng pước đi. Nhìn hắn có vẻ ngoài làm người ta cảm thấy ấm áp và có phần lạnh lẽo. Nhưng sự lạnh lẽo đó lại khiến hắn có sức hút lạ thường.
Jin thì vẫn vậy.
Vẫn mang cái dáng vẻ lạnh lùng ấy. Jin chẳng nói gì,chỉ pước đi. Đôi mắt xanh xám nhìn vô định.
Những cô gái đi ngang qua nhìn hắn và Jin không chớp mắt.
-Trời ơi! Đẹp trai quá!
-Giống pạch mã hoàng tử quá!
Những lời pình luận khác lại pắt đầu nổi lên.
-Đi bar không?-Jin đột ngột quay sang hỏi
-Ừ,quán Bar nào?-hắn mỉm cười
-Saphia chớ bar nào nữa anh hai!-Jin thở dài
~o0o~
Đí pộ hết 20',hắn và Jin cũng tới bar Saphia. Nhưng không như mọi lần,hắn và Jin lẳng lặng pước vào.
Pao nhiêu cặp mắt của các nàng đổ dồn về phía hắn và Jin.
Ở góc bàn dành cho bang chủ,có pa người đang vẫy tay gọi hắn. Là Kaz,Kiwa và Rio.
Hắn và Jin vừa ngồi xuống thì Kaz tự nhiên nhe răng cười,để lộ hai chiếc răng khểnh rất đáng yêu.
Mấy cô gái trong bar thì ngẩn ngơ nhìn Kaz đến suýt ngất.
-Thằng kia!-hắn hằng giọng
-Gì?-Kaz ngơ ngác
-Mày có pị pệnh dại không đấy! Sao thấy tao là nhe răng giơ vút thế!
Hắn vừa dứt câu thì cả pọn có một tràn cười lớn. Kaz thì tức đến đỏ cả mặt.
-Nhóc lấy cho anh ly Vodka đi!-Jin vỗ vai Rio
-Sẵn tiện lấy cho anh ly Milionaire luôn!-hắn nhếch môi
Bar lúc này nổi lên bài "Love Only",hắn dựa người vào ghế. Thưởng thức pài hát mà mình yêu thích.
-Tụi mày tới khi nào vậy?-Jin thắc mắc
-Thì tới trước tụi pây!-Kiwa chớp mắt
-Giỡn mặt với tao hả?-Jin giơ nắm đắm đe dọa
-Bình tĩnh,bình tình! Cũng mới tới thôi!-Kaz chen vào
Rio từ quầy phục vụ đi về phía,trên tay cầm ly Vodka và Milionaire.
__.__
Bất chợt một đám người đạp cửa xông vào bar.
Tên thủ lĩnh đạp mạnh vào bàn gần nhất. Dường như là cố tình gây chuyện.
Người trông bar ai nấy đều sợ đến xanh mặt.
-Mấy thằng đó là ai vậy Rio?-Kiwa chăm chú quan sát
-Tụi nó là pọn đi đòi tiền pảo kê ấy mà! Để em xử lí!
Rio định đi ra thì pị hắn và Kaz ngăn lại.
-Để đó cho pọn anh!-hắn
-Ừh! Tao đang ngứa tay đây!-Kaz cười nham hiểm
-Cứ để pọn nó chơi thoải mái đi! Lát sẽ xử lí sau!-Jin lạnh lùng
Kiwa với Rio nhìn hắn,Jin và Kaz. Quay qua nhìn nhau lắc đầu khẽ thở dài!
BỐPPP!!!
Đám đó đi lại chỗ pọn hắn rồi đập mạnh vào pàn.
Vì pàn làm pằng thủy tinh nên vỡ vụn. Văng khắp nơi rồi rơi loảng xoảng trên sàng.
Mảnh thủy tinh đã văng trúng vào mặt Kiwa.
Một dòng máu đỏ tươi chảy ra.
Kiwa ngẩn mặt,giương cặp mắt màu nâu đồng đầy sát khí nhìn pọn đó.
Trên môi nở một nụ cười. Là một nụ cười nửa miệng hết sức nguy hiểm.
-Ki-kun sắp nổi điên rồi đó!-Kaz nói nhỏ
-Nhìn ảnh cười mà em thấy lạnh xương sống!-Rio rùng mình
Không khí trong bar lúc này cực kỳ im lặng. Chỉ có tiếng nhạc là ồn ào hẳn lên.
~o0o~
:) 01:11 hehe
| 2014-08-06 09:41:04CHAP 17
-Mày vẫn làm cái nghề này sao Ren?
Kiwa lại một lần nữa mỉm cười,cười khinh pỉ.
(Ren là tên của thằq đó á! :) )
-Ki-kun mày quen nó à?-Kaz ngạc nhiên
-Ừh! Một thằng "trai bao" thôi!-Kiwa nhếch môi
-Là BAD BOY đó hả?-Rio tròn mắt
-Ừh! Một kẻ dơ pẩn hèn hạ!-Kiwa
-Mày... Mày...
Ren mặt đỏ gay vì tức giận. Đưa tay đấm mạnh vào mặt Kiwa.
Kiwa im lặng. Trong khóe môi máu pắt đầu chảy ra. Lấy tay vuốt lại mái tóc đen tuyền đang rối tung và lau đi vết máu trên môi lẫn trên mặt.
Ren đứng đó,hất mặt lên nở nụ cười đắc thắng.
BỐPPPPP....
Kiwa cầm một chai rượu đập vào người Ren. Những mảnh thủy tinh rơi loảng xoảng,máu phúng đầy xuống sàn.
Đôi mắt nâu đồng nho nhã vui vẻ thường ngày giờ piến mắt.
Thay vào đó là ánh mắt ngang tàng đầy sát khí.
Trên môi nở một nụ cười nửa miệng,tạo nên một đường cong hết sức hoàn hảo.
Kiwa xoay người lại,đạp mạnh vào ghế. Rút ra một thanh gỗ tấn công Ren.
Kiwa vốn là người hiền và là người dễ xiêu lòng nhất trong bang Devil. Nhưng những lúc nổi giận thật sự,Kiwa cũng là một đối thủ đáng gườm với pất cứ ai.
Khi tấn công Kiwa rất mạnh mẽ. Ánh mắt sắc pén lạ thường. Chiêu thức nhanh,vô cùng gọn gàng nhưng lại quá ác độc và tàn nhẫn.
Vậy nên những ai chỉ đứng pên ngoài nhìn thì cũng có phần e sợ trước Kiwa.
(phó bang Devil mà lị :) )
Dù cách nói này không đúng lắm. Nhưng quả thật Kiwa cứ như một nam kiếm khách đời trước,xuất hiện trước mắt mọi người.
Thang gỗ trên tay Kiwa lúc này được thay thế như một thanh kiếm. Nó có thể xé nát những vật dụng hay pất cứ ai đứng gần đó.
Kiwa đánh Ren càng lúc càng mạnh dần. Ren cố chống trả nhưng do mất máu quá nhiều nên cậu khụy xuống,ngất lịm đi.
Kiwa nhếch môi,đánh mạnh vào đầu Ren.
(ác như cá thác lát)
-Min! Ngăn nó lại đi,chết người chứ chả chơi đâu!
Kaz đứng dậy vỗ vai hắn. Hắn gật đầu,mỉm cười nhìn Rio khiến Rio không khỏi rùng mình.
-Rio! Đưa cho anh cái đó đi!
Rio lấy cho hắn một thanh gỗ.
Hắn tiến lại phía sau Kiwa. Đập một phát nhẹ vào gáy làm Kiwa ngất đi.
(nói nhẹ nhưng khôq phải nhẹ đâu!)
-Xuống tầng hầm lấy xe giúp anh!
Kaz giúi vào tay Rio chiếc chìa khóa. Rio lắc đầu ngán ngẩm rồi chạy đi.
Hắn đỡ Kiwa đứng dậy,cùng Jin và Kaz ra khỏi bar. Bước lên chiếc YMS mui trần màu đỏ póng loáng,mở máy xe rồi phóng mất dạng.
Trời cũng quá khuya. Nhưng trên phố vẫn còn khá đông người. Những ánh đèn đủ màu sắc thi nhau chớp tắt liên tục.
-Hôm nay sang nhà tao đi hén!-Kaz liếc mắt
-Ừh!-hắn mỉm cười
Chiếc YMS đỏ dừng lại trước một cánh cổng lớn có để pảng là hotel Star Work. Đợi cổng mở ra,Kaz chạy xe thẳng vào.
Chiếc xe nhẹ nhàng lướt trên một con đường được lát pằng đá hoa.
Hai pên là những hàng cây Tử Đằng đang trổ hoa trắng xoá. Dưới gốc được trồng xen kẽ những nhánh hoa Dương Tử sắc tím.
Nơi đây là khách sạn thuộc quyền quản lý và sở hữu của gia đình Kaz.
Chiếc YMS cứ thế mà phóng vụt qua khách sạn Star Work và đi sâu vào trong.
Sau khi đi hết 15'...
Sau những hàng Tử Đằng cao lớn cùng những sợi dây leo,một ngôi piệt thự hết sức rộng lớn và sang trọng hiện ra.
Kaz dừng xe pên ngoài cổng. Hơn mười anh vệ sĩ mặt áo vest đen đứng thành hai hàng,cúi đầu chào. Kaz pước xuống xe,khẽ gật đầu rồi đi vào.
Jin và hắn đỡ Kiwa theo sau.
Căn piệt thự có tông màu chủ đạo là màu tím. Xung quanh cũng trồng những loại hoa cùng màu,trông rất đẹp tạo một vẻ cực kì pí ẩn.
-Kiwa tỉnh lại mau!
Kaz xoay người lại đi tới chỗ Jin. Dùng tay póp mũi và pịt miệng Kiwa lại. Kiwa không thở được. Giật mình tỉnh lại. Mặt tái mét, mở tròn mắt nhìn Kaz,hắn và Jin rồi lại nhìn xung quanh.
-Ủa? Sao lại ở đây,tao nhớ là đang ở bar mà! Mà sao đầu đau vậy trời.
Kiwa nhăn mặt,lấy tay xoa xoa phía sau gáy. Nhìn vẻ mặt Kiwa rất là khó coi.
Kaz,hắn và Jin không trả lời. Chỉ đứng đó cười sặc sục. Kiwa thì ngơ ngác nhìn và tưởng pa thằng pạn mình pị khùng.
~o0o~
Pọn hắn đi vào trong,mỗi người chọn một phòng rồi ngã người lên giường. Ngủ say như chết!
Trời đêm,những cơn gió lạnh rít qua cửa sổ. Mang theo mùi hương của hoa Dương Tử phảng phất khắp nơi.
Hoa Dương Tử là loại hoa mà Kaz rất thích. Có lẽ do loài hoa này trùng tên với người mẹ đã mất của Kaz.
___0___
(còn tiếp)
...
...
...
...
...
[ sorry! Chỉ được nhiu đây thôi! Giờ Min phải ngủ rồi. Tay đau quá chịu không nổi! JunMIN cúi đầu tạ lỗi đây! :) ]
CHAP 17.5
"" Quá khứ...
Có lẽ ai cũng có....
Những quá khứ vui puồn xen kẽ...
Nhưng đối với anh...
Quá khứ chỉ mãi mãi là nước mắt...
Có lẽ anh không pao giờ khóc...
Nhưng giá như anh có thể khóc ngay lúc này,khóc để xóa đi ký ức đáng sợ kia!!! ""
____
ĐOÀNG...
-Mẹ à!!! Mẹ dậy đi,đừng làm con sợ... hức... hức...
Tiếng súng vang lên lạnh lẽo. Một cậu pé trai và một người đàn ông đến pên cạnh một người phụ nữ,cậu gào khóc thảm thiết.
Người đàn ông đó khụy xuống,chết lặng nhìn người phụ nữ đang nằm trên vũng máu.
Ông ôm chặt cậu pé vào người. Nhìn những người áo đen trước mặt pằng ánh mắt hận thù.
Ông vội lấy khẩu súng pạc,pắn liên tục về phía pọn người áo đen.
Cậu pé sỡ hãi,pịt chặt tai. Mắt nhắm nghiền nhưng nước mắt không ngừng tuông ra.
ĐOÀNG!!!
Một viên đạn pay lạc cắm vào vai cậu pé,cậu hét lên đau đớn rồi ngất đi...
____
-hộc... hộc...
Kaz giật mình tỉnh dậy, ngồi thở dốc,trán ước đẫm mồ hôi.
Kaz đưa mắt xem đồng hồ. Cũng đã 2 giờ sáng,Kaz pước xuống giường lặng lẽ đi ra ngoài.
Không gian pên ngoài khá im ắng. Căn piệt thự nằm giữa những hàng Bách Tùng và Tử Đằng thật sự quá lạnh lẽo,cô độc và ghê rợn.
Kaz ngả người ra hàng ghế,cậu mặc trên người một chiếc áo phông được làm pằng vải cotorn tự nhiên và quần sort kẻ sọc caro trắng đen.
Trong màn đêm,cơn gió lạnh mang mùi hương hoa Dương Tử thoang thoảng .
Mái tóc nâu đỏ khá dài của Kaz tung pay theo chiều gió. Đôi mắt đen láy sâu hút nhìn vô định giữa không trung.
Kaz có làn da trắng và đôi đỏ như máu,một vẻ đẹp đầy ma mị và hết sức cuốn hút.
Kaz trầm ngâm một hồi lâu rồi quay người lại phía sau. Kaz ngắt một nhánh Dương Tử sắc tím tuyệt đẹp. Trên cánh hoa đọng đầy nước sương.
-Mẹ...mẹ lúc này thế nào rồi? Mẹ đang dõi theo con đúng không...?
Kaz mỉm cười,ngẩn đầu lên nhìn trời. Bầu trời lúc này chỉ là một màn đêm tối tăm khiến Kaz thấy mình quá cô độc. Đôi mắt đen tuyền thoáng vẻ puồn man mác.
-Sao không ngủ? Ngồi đây làm gì?
Pất chợt,một giọng nói quen thuộc vang lên,Kaz quay lưng lại.
Là hắn,hắn nhẹ nhàng mỉm cười nhìn Kaz.
Kaz nhanh chóng thay đổi thái độ. Vẻ trầm tư,puồn pã lẫn lạnh lùng piến mất. Trở về với vẻ hay cười,vui tính và linh hoạt.
-Trời nóng,không ngủ được nên ra hóng mát!-Kaz nhe răng cười
CỐP!
-Nóng con khỉ! Mày tưởng tao không piết mày đang nghĩ gì sao!
Hắn cốc mạnh vào đầu Kaz. Gương mặt đang vui vẻ thì tự nhiên đanh lại.
-Ý mà là sao?-Kaz giả vờ không hiểu
-Mày đang nhớ chuyện xưa chứ gì? Muốn khóc thì khóc đi,tao chẳng nói gì đâu!
Hắn gác tay lên đầu,ngả người vào ghế. Đôi mắt xám tro khép hờ lại.
Kaz không nói gì,khẽ liếc mắt nhìn hắn rồi mỉm cười.
Cả hai chìm vào không khí im lặng giữa vườn hoa Dương Tử. Họ đâu hay rằng có hai thân ảnh đang lén lút theo dõi họ.
_o0o_
Ở một góc của piệt thự,hai thân ảnh đang lén lút đứng nhìn hắn và Kaz rồi lắc đầu.
Một người với mái tóc tím lòa xòa cùng đôi mắt xanh xám,gương mặt hết sức lạnh lùng.
Một người với mái tóc đen huyền bí cùng đôi mắt nâu đồng tràn đầy sức sống.
-Nhìn hai thằng đó tao nổi hết gai ốc!-Kiwa cười nham hiểm
-Sao?-Jin liếc xéo
-Hai thằng đó làm nhân vật trong truyện Đam Mỹ được đó!haha...
Kiwa ôm pụng cười mà không để ý tới người pên cạnh.
-Mày mới nói gì? Nói lại xem!
Jin cười giảo hoạt,ánh mắt đằng đằng sát khí. Kiwa giật mình nhìn Jin.
Cậu nhanh chân chạy đi trước khi Jin nổi điên.
Jin rất ghét ai nói xấu anh trai mình.
Kiwa chạy lên phòng,Jin đứng lại đó nhìn. Rồi pất chợt nhe răng cười nham hiểm.
(chậc chậc! Min thấy Jin chắc pị pệh dại giốq Kaz rồi!)
Jin nhẹ nhàng đi tới chỗ hắn và Kaz mà không gây một tiếng động.
-E hèm...
Jin hằn giọng. Kaz và hắn giật mình mở mắt ra nhìn Jin.
-Jin! Sao mày giống ma quá vậy? Lúc ẩn lúc hiện thế hả!-Kaz pĩu môi
-Hai người định ngồi đây ngủ à!-Jin nhếch mép ngồi pên cạnh hắn,rồi hỏi Kaz-Đang nghĩ tới dì Dương Tử phải không?
-Sao piết hay vậy?-Kaz ngẩn người
-Có gì mà qua mắt được nó đâu!-hắn thở dài
-Ừh!-Kaz gật đầu
Tít... Tít... Tít...
Tiếng chuông tin nhắn reo lên. Kaz lấy Iphone ASH mở ra xem.
-Thằng kia zô ngủ đi mày,trời lạnh lắm đó. Định ngồi đó nghĩ tới mẹ rồi khóc à! Kêu hai thằng điên kia lên lun. Tao ngủ trước đây!-nội dung tin nhắn
Kaz xem rồi mỉm cười.
Kaz hạnh phúc khi có những người pạn tốt và thật sự quan tâm đến mình.
-Lên phòng đi! Mai đi học!
Kaz cười,để lộ chiếc răng khểnh cực dễ thương.Tay thì lôi hắn và Jin đi vào trong.
Cả pốn người cùng chìm vào giấc ngủ...
| 2014-08-06 09:37:01CHAP 17.9
2h30 sáng tại căn cứ bang DARK sau Bar Sun....
Khắp mảnh vườn tràn ngập hương hoa. Không khí trở nên lạnh lẽo. Nó và Toki ngồi dựa trên ghế. Nhìn những nụ hoa nhỏ pé đang từ hé nở trong vườn.
CẠCH...
Cánh cổng căn cứ pật mở. Hai người pước vào,anh có mái tóc hung đỏ,ánh mắt màu hổ phách. Cô để mái tóc tầng màu đen và đôi mắt nâu quyến rũ.
Là Kyo và nhỏ.
Hai người nhẹ nhàng đi đến pên nó và Toki.
-Blè....-Nhỏ trợn mắt,lè lưỡi hù
-Nhát người kiểu đó không ai sợ đâu mày!-nó nhếch môi
-Hai đứa không định về sao?-Kyo thở dài
-Về chứ sao hông!-Toki đứng dậy
-Winny đâu?-nó thắc mắc
-Về nhà với anh hai yêu dấu mất rồi!
Nhỏ nói rồi nắm tay kéo nó đi.
Pước ra tầng hầm,cả pốn người lấy xe rồi phóng vụt đi.
__o0o__
Biệt thự Blue-star...
-Em ngủ trước nha!
Nhỏ cất xe xuống Gara. Ngáp ngắn ngáp dài chạy nhanh lên phòng. Còn lại pa người đứng đó thì phì cười rồi cũng đi vào.
Nó lên phòng,ngả người lên chiếc giường ấm áp quen thuộc.
Những cơn gió mạnh pắt đầu thổi qua. Trời đổ mưa lớn,nó đến pên cửa sổ. Dựa vào thành cửa.
Cánh tay nhỏ nhắn lôi trong áo ra sợi dây chuyền thập giá. Nó khẽ mỉm cười ngước mắt ngắm mưa. Đôi mắt màu rêu dâng lên tầng nước.
Những giọt mưa văng vô tình văng vào gương mặt xinh đẹp của nó.
Trên gương mặt ấy,lúc này không thể nhận ra đâu là mưa,đâu là nước mắt.
Nó thấy pối rối. Tuy nó nói với Kyo là sẽ quên Kan.
Nhưng pây giờ nó lại nhớ Kan.
Nó nhớ người luôn pám theo sau nó. Người cho nó tựa vào vai khi nó cần. Ôm chặt nó vào lòng những lúc nó khóc....
Gió thổi mạnh lay những tán lá rơi xuống.
Nó mỉm cười nhưng hai hàng lệ cứ mãi rơi xuống.
Gạt đi nước mắt. Nó quay lưng sang kệ gỗ phía sau,lấy một chai Wisky và một chiếc ly thủy tinh.
Để lên thành cửa sổ,nó nhẹ nhàng nhâm nhi ly rượu.
Nó lại mỉm cười. Tiếp tục nhìn sang màn mưa trong đêm.
Đôi mắt xanh rêu khẽ khép lại puồn pã. Hai hàng mi cong vút cực đẹp.
Đôi môi đỏ mọng đang mấp máy gọi tên một người.
_o0o_
[
*Có những cơn mưa chợt đến rồi chợt đi...
*Có những cơn mưa kéo dài ngày này sang ngày khác...
*Cơn mưa lạnh đổ ào xuống...
*Những ký ức không thể phai mờ trong lòng em cũng ùa về...
*Đối với nhiều người...
-Mưa là người pạn tri kỷ...
-Người chia sẻ nỗi puồn...
*Còn với em...
-Mưa gợi lại quá khứ puồn...
-Mưa làm em đau lòng...
-Nhưng em không ghét mưa...
-Vì mưa giấu giúp em những giọt nước mắt yếu đuối...
*Có người từng nói...
-Nếu hai người đi trong mưa cùng nhau thì sẽ pên nhau mãi mãi!!!
*Nhưng không phải...
*Mưa không hề làm em và anh pên nhau...
*Em vẫn nhớ...
*Cơn mưa đêm của hai năm trước...
*Anh đã thật sự rời xa em và ra đi mãi mãi...
]
_o0o_
Nó đứng đó,cố uống hết chai Wisky. Trong đầu thì không ngừng những dòng suy nghĩ.
Cũng 4h sáng rồi,nó mệt mỏi đi loạng choạng trở về giường nằm ngủ.
Những cơn mưa ngoài kia vẫn mặc kệ nó. Rơi tí tách ngoài sân.
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
"Kan ngốc! Mizu quên anh đây! Đừng giận Mizu,anh nhé!"
_______
hết chap 17
...
Mọi người thông cảm cho Min nhá! Min là học sinh cuối cấp rồi! Khi nào ôn pài xong,có thời gian rảnh thì Min post một đoạn há!
*cúi đầu*
:) :) :) | 2014-08-06 09:34:44CHAP 18: ANH KHÔNG THÍCH EM! NHƯNG ANH YÊU EM!
Hôm nay là một ngày cực kỳ tốt. Những chú chim nhỏ khẽ hát chào ngày mới.
Trước cổng trường King_Queen,hai chiếc Limo và một chiếc Leous phanh gấp. Mười hai người từ xe pước ra,cả pọn con gái hét ầm lên vì pọn hắn và pọn Kyo. Con trai thì đắm đuối nhìn tụi nó đến nhỏ dãi.
Kiwa nhìn pọn con gái rồi mỉm cười,nụ cười của anh như tia nắng đang tỏa sáng. Nhưng phía sau Kiwa có muồn luồn sát khí,anh giật mình quay lại.
Là Toki.
Cô đang nhìn Kiwa với ánh mắt cực kỳ "nồng nàn". Đôi mắt phượng màu hồng phấn xoẹt ra tia lửa điện.
Toki pước lại chỗ Kiwa,ôm lấy tay anh. Cô dùng hết sức pấu mạnh vào hông Kiwa. Anh đau nhưng vẫn cố mỉm cười nhìn Toki,vì sợ cô giận.
Cả pọn mặc kệ những người xung quanh pước thẳng vào lớp
__o0o__
Reng... Reng... Reng...
Tiếng chuông páo vào học vang lên. Cô chủ nhiệm pước vào. Cô mỉm cười dịu dàng nhìn quanh. Lớp lúc này cực kỳ ồn ào và náo động.
BỐP!!!
-Cả lớp trật tự!
Cô Sora gõ thước lên bảng. Lớp im lặng hẳn. Pọn hắn,pọn Kyo và tụi nó cũng ngẩn đầu nhìn.
-Sau hôm nay,nhà trường cho phép các em nghỉ một tuần!!!
Cô Sora vừa dứt câu thì cả lớp hò hét hệt như thú xổng chuồng.
-Nhưng pây giờ là học!-cô hằn giọng
Kyo nghe cô nói xong,lấy trong túi ra IP nhắn tin cho cả pọn.
"Mai pay sang Cairo chơi không? Được nghỉ một tuần mà ở nhà thì chán lắm!"
Kyo mỉm cười rồi quay sang nhìn nó. Nó đang nằm dài trên pàn mà ngủ. Đôi mắt nhắm nghiền lại,hàng mi dài cong vút đẹp tuyệt. Mái tóc bạch kim vương trên mặt nó.
Khẽ nhếch môi,Kyo vén những sợi tóc lòa xòa của nó lên.
Pất chợt,Kyo thấy có luồn khí làm mình lạnh cả sống lưng. Kyo quay đầu sang phía sau. Hắn đang nhìn Kyo với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống. Kyo cùng trừng mắt lườm hắn.Kaz ngồi pên cạnh hắn,dựa lưng vào tường nhìn hai người ngoàihành tinh đang mắt.
Kaz lắc đầu ngán ngẩm rồi quay xuống pàn Winny.
Cơn gió nghịch ngợm dường như muốn làm rối mái tóc của Winny. Nhưng có lẽ không được,bởi mái tóc nâu xoăn pồng pềnh được puộc lỏng pằng một sợi ruy păng nhỏ nhắn.
Winny đeo headphone màu tím,thưởng thức pài Cry Cry của T-ara,pản nhạc mình thích nhất.
Đôi mắt xám đầy tâm sự thay cho sự tinh nghịch thường ngày.
Trong phút chốc,tim Kaz đập loạn nhịp. Cậu giật mình quay lên,tay đặt lên trái tim đang muốn nhảy ra ngoài.
Kaz đâu piết Winny liếc nhìn cậu nãy giờ. Winny khẽ cười,rồi gỡ headphone ra. Lấy tay khều Kaz.
-Tên thô lỗ!
-Gì?-Kaz giật mình
-Khi nãy làm gì nhìn tui ghê vậy? Thích tui hả?
Winny chống cằm,đôi mắt xám long lanh chớp vài cái. Bộ dạng Winny thật sự rất dễ thương.
-Tôi...tôi...-Kaz nói lắp
-Win-chan! Đừng chọc Kaz nữa!
Kaz chưa kịp nói thì Zin chen vào rồi cốc đầu Winny một cái.
-Em đâu có!-Winny nhún vai một cái ra vẻ vô tội
_o0o_
Những tiết học cứ vậy mà trôi qua. Đến tiết cuối,cũng là tiết của ông thầy hóa khó tính.
Nhưng hôm nay lại vắng vì ông thầy chưa xuất viện được. Lí do là tại chiến tích của nhỏ Ahin nhà ta!!!
Vắng tiết nên cả lớp chạy hết xuống căn-tin,trừ mười hai người.
-Kyo,mày pảo sang Cairo chơi à?-Kiwa thích thú
-Ừh!-Kyo gật đầu
-Chưa mua vé máy pay mà,sao mai đi được?-nhỏ chu mỏ
-Có anh Ray và tao lo rồi! Yên tâm đi,tụi mình đi máy pay riêng khỏi mua vé!-Winny ôm lấy tay Ray
-QUYẾT ĐỊNH VẬY ĐI!-cả pọn đồng thanh
...
Đêm hôm đó cả pọn hớn hở,chạy lung tung dọn hành lí cho mình.
Những cơn gió lay lay nhành anh đào,từng cánh đào nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Winny pước ra ngoài,ngồi trên ghế ngắm cảnh đêm.
Ánh trăng chiếu rọi một cách dịu dàng,soi sáng hết cả một khoảng sân rộng lớn.
Trong khoảng sân đó,Winny cảm nhận được những hương hoa thoang thoảng chung quanh.
Đôi môi pé nhỏ hệt như quả sơri vẽ lên một đường cong tuyệt hảo.
Winny không piết từ pao giờ,ánh mắt cô luôn tìm kiếm hình póng của một người.
Người có đôi mắt đen tuyền nhìn thấu tâm can người khác. Có mái tóc nâu đỏ khá dài tung pay theo gió. Một người thích gây chuyện với cô.
Đúng.
Người đó chẳng phải ai khác,là Kaz.
_o0o_
" Tuy rằng:
~Em trẻ con
~Em cố chấp
~Em ngang ngược
Nhưng có lẽ:
~Em đã yêu anh rồi!
~Bởi em rất cần một người thích gây chuyện với em như anh. Nó khiến em vui vẻ và quên đi những lo lắng trong lòng.
Và em cần nhất:
~Một người cho em tựa vào vai để khóc khi puồn!
~Người quan tâm an ủi em khi em đau! " :)
Winny lại cười. Một nụ cười vui vẻ,thật sự trông Winny đẹp như một thiên thần.
Trời trở lạnh,Winny đi vào phòng. Thả người lên giường và chìm vào giấc ngủ.
[còn tiếp ^_^ ]
CHAP 18.5
Sáng hôm đó,pọn hắn và pên Ray tụ tập trước biệt thự Blue-star.
-KYO!!!-Zin hét lớn
-Stop! Ồn ào quá!
Kyo đứng dựa người vào cửa sổ,tay pỏ vào túi quần. Anh mặt chiếc áo sơ mi jackert và quần jean. Mái tóc hung đỏ được vuốt keo gọn gàng.
-Vô đi!-Kyo nói tiếp
Hai anh vệ sĩ mở cổng ra. Cả pọn pước vào trong,căn piệt thự Blue-star có màu xanh làm chủ đạo.
Hai pên những hàng Anh Đào to lớn,từng cánh đào rơi xuống dường như phủ hết cả sân.
Phía trong những hàng đào đó là những dãy hoa Dạ Trầm,Oải Hương,hoa Hồng và loài Ipaasha được trồng theo hình trái tim,trên thảm cỏ xanh mướt.
-Chào puổi sáng!-nó nhếch môi
-Vào ăn sáng với tụi em luôn đi!
Toki và nhỏ kéo pọn hắn và pọn Kyo đi. Thế là cả yên vị trong phòng ăn. Vừa ăn vừa nói chuyện.
-Win yêu quái đâu rồi nhỉ?-Kaz thắc mắc
-Nó ăn trước rồi nên đang làm gì trên phòng á!-nhỏ ngấu nghiến miếng sanwich
-Anh lên gọi nó xuống đi! Phòng cuối trên lầu á!-Toki cười nham hiểm
Kaz gật đầu. Cậu pước lên lầu,tới cửa phòng Winny.
Cốc... Cốc...
Kaz gõ cửa phòng mãi nhưng Winny chẳng trả lời. Cậu pực mình đạp cửa vào,rồi đứng sững lại.
Winny vừa tắm xong nên hiện giờ chỉ có một mảnh khăn quấn trên người.
Những sợi tóc nâu xoăn ướt đẫm dính vào khoảng lưng trắng mịn của cô.
Nghe tiếng động,Winny quay lại nhìn. Gương mặt đang vui vẻ pỗng tối sầm lại. Winny giựt tai nghe đang gắn trên tai ra pước gần Kaz.
Trên đôi môi đỏ nhỏ nhắn vẻ nên một nụ cười đầy sát khi.
Winny nắm chặt tay tạo thành nắm đấm. Dùng hết sức đấm mạnh vào mặt Kaz. Vì quá pất ngờ nên Kaz té
nhào ra đất.
RẦM!!!
Winny đóng sầm cửa lại.
Cô dựa vào cửa,gương mặt nguy hiểm tan piến. Thay vào đó là gương mặt đỏ lừ vì ngượng.
-Này! Khi nãy tôi không cố ý! Cô nhanh đi,mọi người đang chờ ở dưới kìa!-Kaz nói vọng vào
Winny im lặng,thay quần áo với tóc độ nhanh nhất.
30s sau Winny mở cửa,lôi luôn cái vali màu trắng ra đưa cho Kaz.
-Gì?-Kaz ngơ ngác
-Anh đem xuống cho tôi đi! Nặng lắm,tôi lôi đi hông nổi!
Winny nói rồi lè lưỡi chạy xuống phòng khách. Mọi người có mặt sẵn tại đó.
-Lâu quá đó!-nó liếc xéo
Winny thì chỉ cười trừ,tay gãi đầu.
-Mặt mày sao vậy Kaz!
Kiwa chỉ vào vết đỏ trên mặt Kaz.
-Đi không cẩn thận,đâm vào tường. Đúng không?
Winny nói,nhìn với Kaz với ánh mắt đầy sát khí làm cậu giật mình. Vậy nên cậu cũng đành gật đầu lên.
-Ra xe nhanh!-Kyo gắt
__o0o__
Cả pọn pước lên môtô của mình rồi phóng vụt đi.
Kétttttt..... Tất cả phanh gấp trước sân pay Hineda. Vì quá nổi pật nên cả pọn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Cả pọn pước đi vào,những người làm việc trong sân pay đều cuối đầu chào.
-Chú Koda! Chú đưa mấy chiếc môtô đó xuống tầng hầm giùm cháu!-Ray cười
-Vâng,thưa thiếu gia!
(Koda là pảo vệ sân pay đó!)
Vì là máy pay riêng nên được thiết kế khác hẳn những máy pay khác,tức chỉ có 30 chỗ ngồi.
Máy pay này có tên gọi RaIny 1079,dựa theo tên của Ray và Winny.
Cả pọn pước lên máy pay ngồi. Máy pay pắt đầu cất cánh. Cả pọn mỗi người ngồi một góc vì chỗ ngồi khá nhiều.
Kiwa và Toki ngồi ăn, Jin và nhỏ thì ngồi nói chuyện.
Kaz với Winny hết cãi nhau rồi lại liếc xéo nhau.
Hắn và pọn Kyo ngả người ra ghế và ngủ.
Riêng nó thì khác,nó ngước nhìn những đám mây trắng pay pồng pềnh giữa không trung. Nó khẽ mỉm cười.
_o0o_
Suốt một ngày một đêm,cả pọn cũng đặt chân tới thủ đô Cairo.
Một vùng đất pí ẩn,nổi tiếng với kim tự tháp và những nền văn minh lâu đời.
Vùng đất có những đụn cát nóng pỏng mênh mông,lại có dòng sông Nil dài 6.758km,dài nhất thế giới.
-Wow! Đẹp quá!-tụi nó reo lên
-Mizu đi theo anh! Tụi mày cùng đi luôn!
Kyo mỉm cười,cầm vali giúp nó. Cả pọn không hiểu nhưng cũng ngoan ngoãn đi theo.
Đi pộ khoảng hơn 500m,cả pọn dừng lại ở một căn piệt thự lớn màu trắng,mang phong cách Hi Lạp lẫn Ai Cập cổ đại.
-Dẫn tới đây chi mày!-Ray hỏi
-Vào đi!-Kyo nhếch môi
-Anh điên à! Piết nhà ai đâu mà vào!-nhỏ pĩu môi
-Nhà của anh đó!-Kyo nhe răng cười
-HẢ??????????
Cả pọn hét lên ngạc nhiên,mắt chữ A mồm chữ O. Trừ nó vì nó piết từ hồi còn pé rồi.
-Không vào sao?-Kyo nhếch môi
-Vào chứ!-cả pọn đồng thanh
Pước qua cánh cổng sắt,là khoảng sân rộng lớn với hàng trăm loại hoa khác nhau. Trông đó loài hoa nổi pật nhất là hoa Papyrus với cánh hoa màu hồng xanh tuyệt đẹp.
-Anh Kyo! Ký tự này là gì vậy?
Winny kéo Kyo tới pên gốc cột to được khảm pằng những viên Ruby tím.
-Hình như là dấu triện hoàng gia phải không Kyo?-Kaz khoác tay Winny rồi nhìn Kyo
-Ừ!-Kyo gật đầu
_o0o_
còn tiếp
| 2014-08-06 09:32:13CHAP 18.9
BỐP!
Winny xoay người đá mạnh vào pụng Kaz. Làm Kaz ngã xuống đất.
-Cô ác quá vậy!
-Ai pảo anh khoác tay tui chi!
Winny lè lưỡi trêu Kaz. Mái tóc nâu xoăn đã rực rỡ nay càng rực rỡ hơn dưới ánh mặt trời.Đôi mắt xám ánh lên sự tinh nghịch.
Winny diện trên người một váy xòe màu đen,thắt lưng là một chiếc nơ to,đuôi váy dài hơn phía trước.
Pộ váy làm nổi pật nước da trắng hồng của Winny.
Winny xinh đẹp như thiên thần làm tim Kaz đập nhanh liên hồi.
*Chỉ một nụ cười mà màn mưa piến mất
*Thật khó mà tin được
*Một thiên thần đang đứng cạnh
*Và chạm đến trái tim anh
*Chỉ một nụ cười mà tim anh loạn nhịp
*Thật khó mà tin được
*Một thiên thần đang gọi tên anh
*Khiến trái tim này thổn thức
*Có lẽ em đã ngự trị trong tim anh
*Anh piết rằng mình sẽ ổn thôi
*Vì lúc này em đang đứng pên cạnh anh
__
-Ê! Tên thô lỗ,nhìn đủ chưa?-Winny nhéo mạnh vào mặt Kaz
-HẢ?-Kaz giật mình
-Anh định nằm vạ ở đây à!-Winny nhoẻn miệng
-À...Thì... -Kaz lắp pắp
-Thôi nhá!Anh muốn thì cứ nằm đó đi!Tui đi tham quan đã!
Không đợi Kaz trả lời,Winny vội chạy vụt đi.
Kaz ngồi nhìn póng Winny khuất xa,cậu nở một nụ cười hạnh phúc.
-Winny dễ thương quá phải không?
Một giọng nam trầm sát pên tai Kaz.Cậu giật mình quay sang nhìn.
Một người con trai có mái tóc màu socola sữa và đôi mắt màu hổ phách. Mặc trên người chiếc áo thun đen với quần jean mài rách.
Người đó là Ray,anh trai Winny.Ray đang nở một nụ cười cực kỳ gian xảo.
-Yêu rồi phải không?
-Tao... Tao cũng không piết!
Kaz đỏ mặt cúi xuống như con gái làm Ray pật cười.
-Thế khi nhìn nó mày thấy sao?-Ray khoác tay Kaz
-Ừ thì... Thì tim tao đập nhanh...-Kaz ấp úng
-Còn gì nữa không?
-Tao... Mỗi lần tao nhắm mắt lại đều thấy....
-Thấy gì?-Ray nhếch môi
-Win... Winny!-mặt Kaz pắt đầu đỏ lên
Nói tới đó thì cả hai im lặng. Kaz cúi gầm mặt xuống,Ray thì nháy máy với 9 người đang lén lút cười khúc khích ở cửa.
__o0o__
Trời cũng tối,Winny từ pên ngoài chạy vào. Trên tay cô là những chùm nho xanh mát.
-Win-chan,mua đó hả?-nhỏ chớp mắt
-Đâu có! Kế pên piệt thự này có một vườn nho á! Tao trèo vô hái!-Winny nhe răng cười
PHỤT!!!
Kyo mới đưa nước lên miệng chưa kịp nuốt thì vội phun ra. Quay ra nhìn Winny với ánh mắt sát khí.
-Win-chan... Nho đó là anh trồng. Ai cho em hái!
Không piết có phải tưởng tượng không mà Winny có cảm giác Kyo đang nghiến răng,nói ra từng chữ.
-Ái... Đừng nổi nóng nha! Ai pảo anh không nói cho em piết!
Winny pĩu môi,đưa cho nó,Toki và nhỏ mỗi người một chùm nho.
Rồi liếc mắt qua Kaz,cậu đang ngồi trên sofa xem phim. Winny pước ngang qua thảy luôn một chùm nho vào người Kaz.
Kaz ngẩn người nhưng không quên chụp lấy. Cả pọn thì nhìn Kaz với Winny nhe răng cười rồi.
Lát sau thì Jin rủ nhỏ đi chơi,Toki với Kiwa thì đi ăn. Kyo,nó và hắn thì đi câu cá đêm. Ray,Kevin và Zin thì đi tới hiệu sách ở trung tâm thàng phố. Nên lúc này chỉ còn có Kaz với Winny ở nhà. Winny đang xem phim,Kaz thì ngồi ở cửa sổ hóng gió.
-Này! Đi dạo không?
Kaz kề sát tai Winny hỏi nhỏ làm cô giật hết cả mình.
Winny khẽ gật đầu. Cô vào phòng lấy chiếc áo khoác rồi đi ra ngoài cùng Kaz.
Ở Cairo,puổi sáng trời nắng gắt gao còn về đêm không khí trở nên khá lạnh. Cả hai pước dạo pên những hàng cọ,ánh trăng dịu dàng soi sáng xuống mặt đất.
Đi một lúc lâu,Kaz và Winny ngồi xuống thảm cỏ cạnh dòng sông Nil.
Winny ngả người trên thảm cỏ ngước mắt lên trời. Khoảng không tối tăm pí ẩn đầy sao sáng. Kaz khẽ liếc nhìn Winny rồi mỉm cười.
-Kaz...-Winny chợt lên tiếng
-Gì???-Kaz hỏi
-Anh có thích em không?
Winny vừa dứt câu thì giật mình ngồi dậy. Cô vừa hỏi quái gì vậy. Winny tự gõ mạnh vào đầu mình như kẻ tự kỷ.
Kaz không trả lời cũng không quay đầu nhìn Winny. Thật ra Kaz đang cười,cậu rất vui khi Winny hỏi mình như vậy.
Cả hai im lặng một hồi lâu,Winny lại lên tiếng.
-Ê!
-Anh không thích em...
Kaz quay đầu lại định nói tiếp thì thấy Winny nhìn mình với ánh mắt puồn pã rồi chạy đi.
Kaz giật mình đuổi theo nhưng không kịp vì Winny chạy quá nhanh.
Winny cứ chạy mãi,mặc cho Kaz cứ gọi ở phía sau. Khóe mắt cô cay cay,nước mắt pắt đầu rơi ra. Đây là lần đầu tiên cô khóc. Vì sao chứ?
Vì sao nước mắt lại đắng như thế?
Vì sao tim cô lại đau như thế?
Kaz đối với cô có là gì đâu mà cô phải khóc. Câu hỏi lúc nãy chỉ là tiện miệng hỏi thôi mà,sao lại phải vì câu trả lời của nó mà đau lòng đến vậy chứ?
Winny ngồi pệt xuống,dưới hàng cọ. Những giọt nước mắt kia cứ trào trên đôi mắt xám tinh nghịch thường ngày.
---
còn típ
| 2014-08-06 09:31:12CHAP 19: ANH KHÔNG THÍCH EM! NHƯNG ANH YÊU EM! (p2)
_____o0o_____
Ở ngoại ô thành phố Cairo,một cô gái đang lẩn thẩn pước đi trên cát. Mái tóc nâu xoăn pồng pềnh tung pay theo gió. Đôi mắt xám to tròn ngấn lệ. Cô vận trên người chiếc váy xòe ngắn có màu trắng.
Là Winny.
Winny ngồi pên cạnh nhánh sông Nil.
Cô lay hoay viết tên Kaz trên cát.Viết rồi lại xóa,xóa rồi lại viết.
Cô cắn chặt môi cố không khóc. Nhưng tại sao lại không thể,nước mắt cứ rơi xuống,rơi càng lúc càng nhiều.
Winny tự hỏi tại sao mình phải khóc. Đây là lần đầu tiên cô khóc,thật sự là đau lắm.
Winny nhận thấy tim mình như pị ai vò nát,dường như nó muốn ngừng đập hẳn.
Winny tự hỏi,có phải mình thật sự yêu Kaz rồi không.
Nếu piết trước yêu là đau thế này thì cô thà không yêu,không quan tâm tới Kaz.
-Win-chan! Mày phải không?
Đang suy nghĩ thì có một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Winny.
Giọng nói cực kỳ quen thuộc,đó là nó. Winny lấy tay lau đi những giọt nước mắt vương trên má.
Winny quay lại nhìn,trước mặt cô là nó,hắn và Kyo.
-Đi câu cá vui không?
Winny mỉm cười.
Một nụ cười gượng chứ không phải nụ cười tinh nghịch vui vẻ hàng ngày.
-Nè! Cá không thấy,chỉ thấy cá sấu!-Kyo nhe răng cười
Hắn và Kyo đồng loạt đưa ra hai chú cá sấu Capu con rất dễ thương trước mặt Winny.
Nó thì im lặng,khoanh tay đứng nhìn Winny. Vẻ mặt hết sức lạnh lùng. Nó nhìn đôi mắt xám đỏ hoe vẫn còn vài giọt nước.
-Mày vừa khóc?-nó hỏi như dò xét
-Không có!-Winny pĩu môi
-Nói?-nó nhìn Winny
-Em nói đi! Xem thử anh giúp gì được không?-hắn và Kyo đồng thanh
-Chuyện... Chuyện tình cảm... Cá nhân của em thôi.-Winny nói lắp
-Kaz phải không?-nó nhún vai
-Ừh!-Winny cúi gầm mặt xuống
Cả pốn người pắt đầu im lặng rồi cùng nhau về. Nó,hắn và Kyo thì mỉm cười nhìn nhau,nụ cười đầy mưu mô.
__o0o__
Về phía Kaz,cậu chạy khắp nơi tìm Winny nhưng không thấy.
Kaz đứng dựa vào gốc Lufecir. Gió chỉ thổi nhẹ qua là hoa rụng xuống. Những cánh hoa mang màu đỏ thẫm. Lufecir cũng giống như Papyrus,là loài hoa mang ý nghĩa "tình yêu vĩnh viễn".
-Nhóc ngốc! Tại sao em không chờ anh nói hết chứ?
Kaz lẩm pẩm một mình. Đôi mắt đen tuyền sâu hút đang mang tâm sự,cậu nở một nụ cười khổ.
Kaz tự trách mình,trách mình nói chuyện quá lòng vòng làm Winny hiểu lầm.
Thật sự cậu đã yêu Winny mất rồi. Yêu một người con gái cố chấp,ngang ngược và pướng pỉnh.
Một cô gái mạnh mẽ và không hề sợ pất cứ ai.
Đứng lặng ở đó một hồi lâu,Kaz quyết định đi về. Vì cậu nghĩ Winny chắc đã về piệt thự rồi.
Cậu pước đi trên đường,trời khuya nhưng người vẫn rất đông.
Những ánh đèn leo loét rọi xuống,tạo nên một khoảng không pí ẩn.
__o0o__
Sau một giờ đồng hồ Kaz cũng lê pước tới piệt thự,cậu mở cổng pước vào thì pắt gặp 10 người đang đứng ngoài sân.
10 người đó nhìn Kaz với ánh mắt đằng đằng sát khí.
-hơ... Sao đông đủ quá vậy?-Kaz rùng mình
-Mày làm gì mà khiến em gái tao khóc?-Ray hét vào tai Kaz
-Bình tĩnh!-Kaz thụt về sau vài pước
-Nói hay là muốn ăn đòn!-Cả pọn cười nham hiểm
-Tao... Được rồi! Tao nói!
Kaz nhìn cả pọn mà nuốt nước pọt ừng ực. Cậu lấy lại pình tĩnh,kéo cả pọn lại một gốc cây và pắt đầu kể lại sự việc.
-@/:>!=}\§*%¤[?#¿]....
-Thì ra là vậy!-nhỏ trề môi
-Thôi yên tâm! Để đó anh lo cho "em rể tương lai"!-Ray vỗ vai Kaz
Kaz cười cười rồi ngó xung quanh tìm Winny. Như hiểu được Kaz đang nghĩ gì. Nó lên tiếng.
-Win ngủ rồi! Anh cũng vào ngủ đi! Khuya rồi!
-Ừ!
Kaz khẽ gật đầu rồi pước đi.
Đợi póng Kaz khuất xa,10 người chụm đầu lại,nói chuyện với nhau theo kiểu mờ mờ ám ám.
-Rồi quyết định vậy đi! Ngày mai đi thuyền tới ốc đảo Siwa!-Kyo nhoẻn miệng
-Tỏ tình ở đó chắc lãng mạn lắm nha!-nhỏ mơ mộng
-Em có muốn vậy không?-Jin nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ
-Định đóng phim tình cảm hở hai em!-Kevin thở dài
-Thôi đi ngủ! Không là pị cá sấu của anh Kyo với anh Min "nhai" đó!
Toki nói rồi lôi ra hai con cá sấu Capu ra doạ. Cả pọn nhìn xong rồi đồng loạt cười như điên.
-Cá sấu đây sao? Có chút xíu mà đem ra dọa à!hahahaha...
Cả pọn đồng thanh cười nói. Trừ nó,hắn và Kyo.
Nó nhìn 7 người đang cười như nhìn thấy người ngoài hành tinh.
Kyo đang nghĩ 7 người này có pị "ứ nước" không,chỉ có vậy mà cũng cười.
Hắn thì lắc đầu,tưởng tượng 7 người đang ngồi trước mặt mình là một đàn đười ươi từ sở thú xổng chuồng.
Cả pọn cùng ngồi đó cười nói với nhau dưới ánh trăng,những cánh hoa Lufecir sắc đỏ pị gió cuốn tung pay khắp sân. Không gian lúc này thật thơ mộng.
__
còn tiếp
giờ min đi học pài đây!
CHAP 19.5
Một puổi sáng trên đất nước mặt trời,những đám mây trắng xóa nhẹ nhàng pay,từng tia nắng rọi xuống mặt cát nóng.
Trong không gian ấy, một cô gái có mái tóc nâu xoăn và đôi mắt xám vô hồn.
Cô cất lên tiếng hát ngọt ngào nhưng mang sự u sầu,ảm đạm.
*Như một đóa hồng rực rỡ
*Lời anh nói như những gai nhọn
*Khiến con tim em đau đớn vô cùng
*Tự một hình xăm khắc trong tim
*Xóa không pao giờ đi,chỉ thêm vết thương lòng
+Cry cry, cant you see the music!
*Anh như tù giam
*Vây chặt trái tim em
+You are my boy!
+Baby cant you see that look in my eyes.
*Khóe mi rơi lệ đen,nhớ anh suốt đêm dài
*Vì yêu anh,em đây không còn vô tư nữa
*Nước mắt em khô cạn,xin anh hãy pên em
*Em thật sự tổn thương
*Câu nói của anh làm em càng đau,rơi giọt nước mắt u sầu
*Nghẹn ngào vì anh thắt tim em
*Biết anh không yêu em
*Nhưng em vẫn cố chấp yêu
+Lets go!
+Ah Ah yeah!
+Lets dance!
+Deep in your eyes!
+Baby cant you see that look in my eyes?*
(CRY CRY _ T-ara)
___
Một cậu trai đứng gần đó,đôi mắt đen tuyền đang lặng lẽ nhìn cô gái. Mái tóc nâu đỏ tung pay theo chiều gió.
Cậu ngắm nghiền mắt suy nghĩ,trên môi nở một nụ cười nhạt,nụ cười đầy tâm sự.
-Yên tâm đi!
Một anh chàng có đôi mắt xanh xám lạnh lùng vỗ vai cậu
-.......
-Lát nữa chỉ cần nói rõ là được!-anh chàng lạnh lùng
-........
Cậu trai vẫn im lặng không trả lời,anh chàng đó cũng lắc đầu thở dài rồi gọi tên cô gái.
-Winny! Ray tìm em kìa!
Đúng,anh chàng đó là Jin,cậu trai là Kaz và đương nhiên cô gái đó là Winny.
Winny khẽ gật đầu,nhìn Jin gượng cười.
-Win...
Kaz đang định nói với Winny gì đó. Nhưng Winny vô tình pước qua,không thèm nhìn Kaz lấy một cái.
Kaz nhìn póng Winny khuất đi. Pàn tay nắm chặt lại,đôi mắt trở nên tuyệt vọng.
"""Win... Em ghét anh đến vậy sao? Em không muốn piết đối với anh,em quan trọng như thế nào sao?"""
____
Trưa hôm ấy,cả pọn quyết định đi thuyền đến ốc đảo Siwa.
Chiếc thuyền nhẹ nhàng trôi trên dòng sông Nil êm ả ra biển. Những cây cọ ngả póng xuống mặt sông.
Cả pọn ai cũng ríu rít nói chuyện,chỉ ngoại trừ 4 người. Nó,Jin,Winny và Kaz.
Nó là kẻ ít nói,lãnh đạm...
Jin vốn dĩ là do lạnh lùng...
Còn Kaz và Winny không nói thì ai cũng pít !!?!!
Sau 2 giờ đồng hồ,cả pọn cũng tới được đích đến...
Ốc đảo Siwa là ốc đảo lớn nhất Ai Cập,nằm ở giữa địa phận biển. Tuy Siwa được gọi là ốc đảo nhưng thật chất nó giống một khu rừng hơn. Pên ngoài là một pãi cát trắng,từng đợt sóng liên vỗ vào pờ. Đi sâu vào pên trong thì không khí trở nên lạnh lẽo. Do những thân cây cổ thụ,dây leo chằng chịt nên không một tia sáng nào lọt qua được.
Mười hai người từ trên thuyền pước xuống,cả pọn ngẩn ngơ trước vẻ đẹp pí ẩn man rợ ở đây. Trừ Kyo và nó (đi suốt mà :) )
Pọn hắn và pọn Kyo đứng một hồi,rồi sực nhớ nên quay ra kéo chiếc thuyền nhỏ vào pờ.
-E hèm... Pây giờ là đi tham quan theo nhóm nhá!-Kyo cười nham hiểm
-OK!-cả pọn đồng thanh
-Rồi! Ray,Kevin nhóm 1, Toki,Kiwa với Zin nhóm 2, Tao,Min và Mizu nhóm 3. Nhóm cuối cùng là Kaz cùng Winny!
-Nhưng...
-Không nhưng nhị gì hết! Quyết định vậy đi.
Không để Winny nói. Kyo nói nhanh rồi vội ra hiệu cho mọi người theo nhóm mà đi.
Ray va Kevin đi ngang qua Kaz.
-Mau nói rõ đi!
Ray nói nhỏ nhưng đủ để Kaz có thể nghe. Nói xong tất cả đi hết,giờ chỉ còn có Kaz và Winny đứng đơ ở đó.
Khoảng 5' sau...
-Có vào không?-Winny lạnh nhạt
Kaz khẽ gật đầu rồi cả hai cùng pước đi. Winny đi phía trước,còn Kaz đi phía sau để ngắm cô.
Trong khoảng không tăm tối,Winny cảm thấy sợ tuy nhiên cô vẫn tỏ ra pình thản. Winny là một kẻ sợ độ cao và cũng là kẻ rất sợ póng tối. Winny khẽ rùng mình. Kaz nhận ra điều đó,cậu mỉm cười nhìn người con gái trước mắt mình.
Người đầu tiên làm trái tim cậu rung động.
___
Cây cối trên ốc đảo Siwa khá rậm rạp,mấy sợi dây leo cứ vướng víu vào chân làm Winny ngã đến hơn chục lần. Những lúc như thế,Kaz chạy tới đỡ Winny đứng dậy. Nhưng cô cố cự tuyệt,hất tay cậu ra.
Dường như suốt dọc đường đi,Winny chẳng thèm nhìn cũng chẳng thèm nói với Kaz câu nào.
Kaz khẽ thở dài,chờ Winny đứng dậy rồi tiếp tục đi.
Winny tỏ vẻ pực dọc ra mặt. Nếu cho thuốc nổ hay bom nguyên tử,hạt nhân gì gì đó ở đây thì cô sẽ cho phát nổ. Phá hủy cái ốc đảo chết tiệt này.
Winny khẽ lầm pầm chửi rủa gì đó. Rồi còn làm những hành động kỳ quái như: Đạp vào thân cân rồi lại ôm chân vì đau,tự cốc vào đầu....
Những hành động đó đều được thu vào tầm mắt của Kaz,khiến cậu phải pật cười. Winny thì quay lại lườm lườm cậu.
---
[còn típ]
sẽ kiss ngay thôi mà!
| 2014-08-06 09:27:36CHAP 19.9
Winny cứ lâu lâu lại liếc mắt lườm Kaz. Đôi mắt xám như muốn xẹt ra lửa. Kaz thì nuốt nước pọt ừng ực không dám hé nữa.
Một lát sau,Kaz đột nhiên đi chậm lại như đang suy nghĩ gì đó.
Kaz cười nhẹ,đi lên phía trước,ngang với Winny.
Cậu đưa mắt nhìn Winny.
Ánh mắt xám trầm tư,hàng mi dài cong vút. Cái mũi thon thon và đôi môi chúm chím đỏ mọng.
Winny mặc chiếc áo pull màu đen phối với quần jean mài rách rất cá tính. Chân mang giày thể thao trắng đen.
Mái tóc nâu xoăn được puộc đuôi ngựa.
Winny xinh như thiên thần.
Kaz pất chợt nắm lấy pàn tay nhỏ nhắn của Winny. Winny quay sang nhìn Kaz với ánh mắt lạnh thấu xương. Nhưng nếu nhìn sâu vào đôi mắt đó thì sẽ thấy một nỗi puồn,sự cô độc.
-Bỏ ra!
Winny nói,còn Kaz thì coi như không nghe thấy. Cậu vẫn khư nắm lấy pàn tay nhỏ của cô.
-Bỏ ra! Đừng chạm vào tôi!
Winny nói tiếp. Kaz im lặng,cậu càng siết chặt lấy tay cô.
-Em ghét anh lắm sao?-Kaz khẽ cười
-Đúng,tôi thực sự rất ghét anh!!!-Winny cắn chặt môi
-Win à! Em đừng ghét anh có được không! Tuy là anh không thích em,nhưng anh...
-ANH IM MIỆNG LẠI CHO TÔI! TÔI KHÔNG MUỐN NGHE ANH NÓI GÌ HẾT!
Mặc Kaz đang nói gì, Winny hét lớn,dùng hết sức đá mạnh vào pụng Kaz rồi hất tay Kaz ra khỏi tay mình.
Kaz mất đà ngã xuống đất,tay ôm lấy pụng. Winny chạy vụt đi,cô cứ chạy mãi chạy mãi.
Trời chiều,mặt trời cũng đã tắt hẳn. Trong đảo vốn đã tối rồi thì lúc này lại càng tối hơn.
Chạy thật lâu,Winny mệt mỏi dừng lại,cô thở dốc. Đưa đôi mắt xám nhìn xung quanh,gương mặt xinh đẹp kia tái mét đi. Winny thấy sợ hãi,mọi thứ xung quanh đều tối om im lặng đến đáng sợ.
___
-Win!!! Em trốn ở đâu hả???
Kaz vừa chạy vừa ra sức gọi. Nhưng cậu chỉ nhận lại được sự im lặng của màn đêm tĩnh mịch.
Rào... Rào...
Một trận mưa pỗng kéo đến,gương mặt Kaz toát ra sự lo lắng tột độ. Cậu nhanh chân tiếp tục tìm Winny.
___
-Mi-chan!cho em này!
Kyo nhanh tay đưa cho nó một cái đùi gà nướng. Nó nhanh chóng nhận lấy và nhai ngấu nghiến.
-Anh Ray! Mình làm vậy có ổn không?-nhỏ nhíu mày
-Yên tâm! Anh tin thằng Kaz!-Ray nhe răng cười
Đừng hỏi tại sao. Tóm lại là 10 người này sau khi giả vờ đi theo nhóm. Nhưng thực chất là đợi Kaz và Winny đi rồi thì quay trở lại thuyền. Và lúc này đang ngồi ăn ngon lành.
_o0o_
-Win!!!
Kaz chạy trong màn mưa đêm cố tìm ra Winny một cách nhanh nhất.
Đột nhiên đang chạy thì cậu dừng lại vì nghe thấy tiếng khóc. Cậu nhẹ nhàng tiến về phía phát ra tiếng đó.
Kaz nhìn thấy một cô gái đang ngồi co ro một góc. Chính xác hơn là Winny.
-Win!
Kaz nhẹ nhàng pước đến pên. Winny ngẩn đầu nhìn với đôi mắt ngấn nước,sau khi xác định rõ đó là Kaz thì cô thở phào nhẹ nhõm.
Rào... Rào...
Hai người lại chìm vào im lặng,trong khoảng không chỉ còn nghe tiếng mưa và tiếng lá xào xạc.
Kaz cười nhẹ,kéo Winny vào người rồi ôm chặt lấy thân hình nhỏ pé ấy.
Winny ra sức la hét,đánh phình phịch vào người Kaz mà cậu chả hề hấn gì.
-Rốt cuộc...anh mún...gì chứ?-cô nói trong tiếng nấc
-.......
-Anh...nói không thích...tôi mà!
-.......
-Anh mún hành hạ,tổn thương tôi đến khi nào mới thôi vậy hả?-cô thét lên
-......
-Sao anh kh...
Winny chưa dứt câu thì pị Kaz áp môi vào môi cô. Mặc cho Winny có giãy nãy như thế nào Kaz cũng không pỏ ra.
Kaz hôn Winny một cách dịu dàng nhưng cũng có chút tàn pạo.
Sau một hồi giãy nãy mà không thoát được,Winny cũng chịu thua. Hai cánh tay nhỏ pé đành puông thõng xuống.
Kaz cứ hôn lấy Winny,cho tới khi cô không thở nổi được nữa mới thả ra. Kaz mỉm cười nhìn Winny. Winny thì nhìn Kaz với ánh mắt lạnh lùng,trên mặt cô đầy nước mắt đang hòa lẫn cũng mưa.
Kaz vội ôm chặt Winny như sợ cô chạy mất.
-Win ngốc! Sao lúc nào em cũng pỏ đi,trong khi anh đang nói thế hả? Em có piết anh puồn thế nào khi thấy em khóc không hả?-Kaz nói giọng trách móc
-.....
-Win ngốc! Anh nói em nghe nhé! Anh không có thích em đâu nhưng anh lại yêu em rất nhiều. Em đối với anh rất quan trọng đó,em có piết không?
Kaz hôn nhẹ lên má Winny. Winny lúc này khóc lớn,hóa ra là do cô hiểu nhầm Kaz. Cô đúng là ngốc hết chỗ nói.
Kaz mỉm cười,Winny ôm chầm lấy Kaz. Dụi dụi mặt vào lồng ngực Kaz. Kaz thì đưa tay nghịch mấy lọn tóc của Winny,lâu lâu lại mỉm cười hạnh phúc.
-Win! Đi tìm chỗ trú mưa đi! Em mún pị cảm à!
Kaz nói rồi nắm tay Winny kéo đi. Lòng vòng trong mưa một lát,cả hai tìm thấy một hang đá nhỏ nên cũng đi vào trú mưa đỡ.
Winny một lại rung lên vì lạnh. Thấy vậy Kaz vội kéo Winny lại pên mình cho ấm hơn. Vậy là cả hai ngủ thiếp đi.
--
hết chap 19
| 2014-08-06 09:26:10CHAP 20: ÁM SÁT
Ngày thứ hai trên đảo,một puổi sáng tốt lành.
Những đám mây lờn vờn pay theo gió. Trời chưa sáng hẳn,khoảng không vẫn còn khá mờ ảo.
Nó lặng lẽ ra khỏi thuyền,đi đến ngồi pên pờ cát. Từng đợt sóng vỗ vào tạo nên những pọt nước li ti trên mặt piển. Đôi mắt màu rêu đang tìm ánh pình minh đầu tiên của ngày.
Ở phía xa ngoài piển,mặt trời đã mọc lên. Nó khẽ cười,đôi môi nhỏ màu anh đào cong lên.
Xoạt...
Một chiếc áo được khoác lên người nó từ phía sau. Nó giật mình quay sang nhìn,nhìn xong rồi lại xem như không thấy.
Người khoác áo cho nó là hắn,hắn im lặng ngồi xuống pên cạnh nó.
Đôi mắt xám tro khép hờ,ngả người nằm trên cát.
Xoạt... Xoạt...
Nó một lần nữa quay lại phía sau nhìn. Rõ ràng nó cảm nhận được pước chân lẫn nhiều ánh nhìn hướng tới nó. Trên môi nó pất giác vẽ nên một nụ cười.
-Có người đang quan sát chúng ta!
Pọn Kyo cùng Jin,Kiwa từ phía thuyền tiến lại chỗ hắn và nó. Anh nói nhỏ nhưng cũng đủ để cả hai nghe thấy. Nó và hắn khẽ gật đầu.
-Mau vào trong thuyền đi!!! Ở đây pọn anh lo được rồi!-hắn nói
Nó im lặng không trả lời hắn mà quay sang nhìn Kyo như hỏi ý.
-Em vào đi!-Kyo cười nhẹ
Nó gật đầu,lủi thủi vào trong thuyền với hai con pạn.
____
Winny lười nhác mở mắt ra. Đập vào mặt cô là gương mặt của Kaz.
Một gương mặt có thể xem là hết sức hoàn mỹ.
Đôi mắt đen pí ẩn của Kaz nhắm nghiền lại,hai hàng mi dài cong vút.
Cậu có cái mũi cao và pờ môi có thể xem là mỏng. Nhưng nói đi thì cũng nói lại,cậu có một làng da trắng như sữa và... Vô cùng,vô cùng,vô cùng mịn màng.
Nhưng trái với vẻ ngoài như con gái thì tính cách cậu rất khác. Rất hay nổi nóng,cố chấp nhưng lại rất tốt pụng.
Từng hơi thở của Kaz phả vào người Winny làm cô thoáng đỏ mặt. Trên người Kaz thoang thoảng mùi hoa Dương Tử khá dễ chịu.
Winny cảm thấy yên tâm khi ở pên cạnh Kaz. Cô tiếc nuối rời khỏi cánh tay cậu đang ôm chặt lấy mình rồi ngồi dậy.
Winny lấy tay vén vài sợi tóc lòa xòa trên mặt Kaz lên. Cô cười nhẹ,lay người cậu.
-Kaz! Anh dậy đi!
-Sáng rồi sao
Kaz mơ màng mở mắt ra với gương mặt say ngủ. Nhưng gương mặt đó nhanh chóng piến mất và trở lại vẻ thường ngày.
-Đi ra ngoài tìm mọi người thôi!-Winny kéo hắn
-Đừng kéo! Anh tự đứng được.
Kaz cười rồi pước theo Winny. Khu rừng rậm rạp lạnh lẽo thật rợn người. Trên lá cây vẫn còn đọng lại nước do trận mưa tối qua.
-Win! Cẩn thận,có người đang theo dõi...
Kaz đang đi thì khựng lại,kéo Winny rồi thì thầm vào tai cô.
-Ừm!
_o0o_
Bảy người con trai đang lặng lẽ pàn tán to nhỏ gì đó. Nhưng rõ ràng,ai cũng sẽ thấy cả 7 người đều đang cười một cách nguy hiểm.
Phía trên một thân cây papyrus to lớn,một cô gái pé nhỏ với mái tóc vàng óng ánh và đôi mắt xám đầy sát khí nhìn xuống.
Cô siết chặc thanh Kanata trên tay,môi cắn chặt lại khi thấy nó và nhỏ.
""Tiểu Mizu! Tiểu Ahin! Lần này tụi mày phải chết!""
Dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời,nó và nhỏ lẳng lặng đứng nhìn vào trong khu cây cối rậm rạp.
ĐOÀNG....
Tiếng súng vang lên làm tan pầu không khí im lặng.
7 người đang ngồi ở ngoài giật thót tim quay sang nhìn.
Cô gái tóc vàng từ trên cây đáp nhẹ nhàng xuống mặt đất.
-Tưởng ai xa lạ,hóa ra là "người quen"!-Toki cười mỉa
-Theo dõi chắc mệt lắm ha! Vào uống chút nước đi Lin!!!
Nhỏ giắt súng vào túi rồi quay sang nhìn Lin với vẻ mặt ngây thơ hết chỗ chê.
Nó chỉ im lặng,tay khoanh trước ngực. Đôi mắt xanh rêu khép hờ. Nhưng thực chất đang kỹ càng quan sát nhất cử nhất động của Lin.
Vì thái độ xem Lin không ra gì của nó,nhỏ và Toki. Lin tức đến đỏ mặt,đầu dường như đang pốc khói ngùn ngụt. Ánh mắt toát lên sự pực dọc.
-XỬ HẾT PỌN NÓ!
Lin quay về phía sau ra lệnh. Từ trong những lùm cây rậm rạp,hơn 500 người pước ra,trên tay mỗi người cầm những loại vũ khí khác nhau.
Pọn Kyo,hắn,Kiwa và Jin nhanh chân chạy lên thuyền lấy vũ khí riêng của mình rồi cũng pước ra.
Hắn và Kyo thì không hề dùng vũ khí,cả hai đều "tay không tấc sắc".
Zin và Kiwa cầm trên tay thanh kiếm thép. Kevin đang nâng niu khẩu HEAD có một không hai. Ray cười nhạt,quất mạnh sợi roi điện trên mặt đất.
Jin cầm hai thanh đao sắc pén. Vẻ mặt vẫn lạnh tanh như thường.
-Mún gì?
Nó trừng mắt nhìn Lin. Ánh mắt xanh rêu toát lên sát khí. Đôi môi màu anh đào khẽ nhếch lên.
___
-Win! Sao em chạy nhanh vậy?-Kaz hỏi
-Anh không nghe tiếng súng sao!-Winny nhăn mặt
-Nghe!
-Rất có thể mọi người gặp chuyện rồi!
Vừa dứt câu,Winny vội kéo tay Kaz đi với tốc độ nhanh nhất.
__
còn tiếp 20.5 :)
CHAP 20.5
Hơn 500 người tản ra,pao vây lấy 7 tên ác ma nhà ta.Và hơn 100 người cùng Lin đối phó tụi nó.
Trong khoảng không rộng lớn,từng tiếng sóng vỗ vào pờ hòa lẫn với tiếng kim loại. Âm thanh vang lên pay theo tiếng gió. Nó liếc nhìn 7 người ở ngoài.
Kyo với hắn đúng thật phối hợp rất ăn ý. Chẳng cần dùng đến vũ khí cũng làm người khác sợ hãi pấn loạn pằng ánh nhìn.
Từng đòn đá chuẩn và dứt khoát được tung ra. Thêm vào đó là nhiều thế võ khác nhau. Kyo và hắn chỉ cần 3s để hạ một người.
Zin cùng Kiwa phát ra từng nhát kiếm gọn gàng và cực kỳ tàn nhẫn,những ai cố ý đến gần đều phải nằm rạp xuống đất.
Jin lạnh lùng vung đao chém pay đầu từng tên. Bất giác môi Jin vẽ nên một nụ cười,trong đáy mắt hiện lên sự thích thú tột độ.
Ray nhún vai nhìn cách tấn công của Jin mà khẽ rùng mình,toát mồ hôi lạnh. Sợi roi màu pạc của Ray uốn lượn như một con rắn,sợi roi quấn chặt vào cổ một tên. Ray mỉm cười,một nụ cười giảo hoạt,Ray dùng hết sức kéo sợi roi ra. Sợi roi như một nanh thép sắc pén tạo nên vết cắt sâu trên cổ,máu tuông ra không ngừng. Và kết quả là tên đó chết không kịp ngáp.
Kevin xoay xoay khẩu Head trên tay như không quan tâm. Nhưng chỉ có người đến gần,Kevin sẽ hành động ngay. Từng viên đạn nhanh như chớp lao thẳng vào những tên ngu ngốc đó.
___
-Xem ra cũng khá đấy chứ!
Lin nhoẻn miệng,đưa mắt nhìn 7 tên ác ma giết người không chớp mắt.
-Sợ quá nên không định động thủ với tụi này hở Lin?-nhỏ nói khích
Toki vỗ vai nhỏ với ý khen ngợi. Nó thì im lặng,từ đầu đến cuối đều không quan tâm.
Nó nhìn xung quanh,ánh mắt nó đột ngột dừng lại ở một pụi cây. Nó nhếch môi cười.
____
-Kaz! Anh có mang theo dao hay gì không?
Winny núp ở pụi cây quay lại hỏi Kaz.
Kaz khẽ gật đầu,lấy trong túi ra một con dao nhỏ.
-Em định làm gì?-Kaz thắc mắc
-Thấy tên đó không?
Winny chỉ về phía một tên đứng phía sau Toki đang định đánh lén Toki.
-Định phóng dao à? Dám chắc em không làm được!
Kaz nhe răng cười làm Winny pực mình. Cô hừ lạnh một tiếng rồi phóng mạnh con dao đi.
VÈO.......
Trong khoảng không,con dao xé gió lao thẳng về phía Toki. Toki giật mình ngồi thụp xuống. Con dao nhỏ nhanh chóng cấm phập vào người đang định đánh Toki.
Kaz nhìn Toki rồi quay sang Winny,mém chút là cậu té xỉu rồi,nếu Toki mà không né kịp thì con dao đó đã cắm sâu vào tim Toki rồi.
-haha! Có chút sơ suất một tí,hông sao hông sao!
Winny cười giả lả với Kaz rồi kéo cậu ra ngoài. Nhìn thấy Winny pước ra từ phía pụi cây,Toki tức tối,phồng mang trợn mắt mà hét khiến ai cũng phải nhìn.
-CON QUỶ! MÀY ĐỊNH ÁM SÁT TAO HẢ???
-ĐÂU CÓ! LỠ SƠ SUẤT TÍ THÔI,THÔNG CẢM ĐI TỶ TỶ!
Winny chu mỏ nói lớn rồi cười cười,cô trông cực đáng yêu.
-Mấy "anh zai thân yêu" cho em giúp với nhá!
Winny một lần nữa nắm lấy tay Kaz lôi vào chiến trường. Pọn hắn vừa nghe Winny nói xong thì giật thót tim,ngoại trừ pọn Kyo và tụi nó.
-Nhưng mà...
-Yên tâm đi!
Pọn hắn chưa kịp nói xong thì pọn Kyo chen vào đồng thanh nói.
Pọn hắn cũng khá lo lắng cho Winny và cùng mang một suy nghĩ "Con gái yếu đuối mà đánh nhau được sao???"
Winny sử dụng khinh công đã từng học,cô dẫm lên vai của pọn đàn em Lin,tiến về phía Jin rồi nhẹ nhàng đáp xuống.
Pọn hắn ngạc nhiên há hốc mồn nhìn cô,pọn Kyo thì cười cười. Nhưng không ai ngừng đánh pọn Lin.
-Anh Jin! Anh có hai thanh đao giờ cho em mượn một thanh đi!-Winny mỉm cười
-Dùng được không?-Jin quay sang hỏi
Winny gật gật đầu,nhận lấy thanh đao của Jin. Đôi mắt xám tinh nghịch trở nên sắc pén hơn. Cô nhếch môi,xoay người chém phăng đầu tên đang tiến lên đánh cô. Máu pắn ra dính lên gương mặt thiên thần cô. Nhưng nếu xét về lúc này,cô như trở thành thành người khác. Gương mặc sắc sảo,ánh mắt tàn nhẫn hệt như ma nữ.
-WIN........
Pọn hắn lại hét lớn vì ngạc nhiên. Pọn hắn không tin một cô gái tinh nghịch đáng yêu thường ngày lại có thể như thế. Giết người mà không hề sợ hãi.
-Mấy anh nhìn gì? Muốn pọn kia đánh chết hay sao mà đứng pất động vậy?-Winny chớp chớp mắt
____
-Thật đúng danh Write Ma Nữ!-Lin cười nhạt,khẽ lẩm pẩm
-Này có oánh không vậy? 3 người im lặng hoài,pực rồi nhá!
Nhỏ khinh khỉnh lấy tay chỉ chỉ vào mặt nó,Toki và Lin.
-Muốn thì tao chiều!
Lin khẽ hừ lạnh,ra hiệu cho pọn đàn em còn lại xong lên.
Pọn hắn quay sang nhìn,nét mặt hiện lên vẻ lo lắng.
-MẤY ANH LO VIỆC CỦA MÌNH ĐI!!!-Winny nghiến răng nói từng chữ một,ánh mắt toát lên sát khí mạnh mẽ.
Pọn hắn nhìn Winny trân trối,rồi đành quay lại đánh tiếp.
_
Còn tiếp 20.9
| 2014-08-06 09:24:09CHAP 20.9
Khoảng trời trong xanh đã piến mất. Thay vào đó là những áng mây đen kéo đến lũ lượt.
Nó vẫn im lặng,đôi mắt khép hờ nhìn đám người hỗn độn.
-Mizu! Vẫn pình thản quá nhở?-Lin cười gian
-Mày cũng vậy thôi!-nó đáp
Lin hừ lạnh,kề thanh Kanata sắc pén cứa lên cổ nó. Mái tóc vàng pay phất phơ theo gió, đôi mắt xám ánh lên sự thù hận.
Nó nhếch môi,lấy tay nắm chặt vào thanh kiếm,quăng ra xa.
Bàn tay nhỏ nhắn,mỏng manh loang lỗ máu.
Nó xoay người đá mạnh vào pụng Lin. Do quá pất ngờ khiến Lin không né kịp. Lin ngã huỵch xuống đất,tay ôm lấy pụng. Nhưng Lin nhanh chóng đứng dậy tấn công nó.
Về phía Toki và nhỏ.
Sợi roi linh hoạt uốn lượn nhanh như chớp trên tay Toki. Sợi roi vô hình lao về phía trước,cắm sau vào tim pọn đàn em của Lin.
Còn nhỏ thì đứng tại chỗ,sử dụng khẩu RoseLiz liên tiếp pắn về phía đối thủ. Nhỏ nhắm vào những điểm yếu của đối thủ như cổ,đầu và tim...
Ánh mắt nâu toát lên vẻ kiêu ngạo,đôi môi nhỏ đẹp như cánh hoa đào mím chặt lại.
____
Phía của 7 chàng trai và Winny,tám người đã xử lí hơn 200 người của Lin.
-Win! Em vẫn ổn đó chớ!!!-Kaz đứng từ xa hỏi vọng
-Vẫn pình thường!
Winny mỉm cười. Nhưng không hiểu sao ngay lúc đó cô thấy choáng voáng. Đứng loạng choạng không còn vững như trước.
Cảnh vật trước mắt cô pắt đầu mờ dần.
Một tên thấy Winny có vẻ khác lạ vì đòn tấn công của cô đang chậm đi.
ĐOÀNG!!!
Tên đó nhắm vào lưng Winny. Viên đạn cắm sâu trên lưng Winny. Một dòng máu đỏ tuông ra,thấm đẫm cả áo cô.
Chưa dừng lại ở đó,một tên khác lại tấn công cô tiếp tục.
-WIN!!!
Kaz hét lên,chạy về phía Winny. Nghe tiếng thét của Kaz,cả pọn quay sang nhìn.
Đập vào mắt cả pọn là Kaz ôm chặt Winny,đỡ một nhát chém cho cô.
Kaz đau đớn,cắn chặt răng xoay người lại đâm mạnh thanh kiếm vào người tên đó.
-Ray,Zin! Bảo vệ hai đứa nó!-Kyo ra lệnh
____
-Toki,Ahin! Tụi mày xử lí ở đây đi! Tao xuống giúp Winny!
Nó đang đánh với Lin thì vội nhảy xuống thuyền chạy đi. Để lại Lin đang nghiến răng,đứng nhìn nó trừng trừng.
__
Sau một giờ đồng hồ,pọn người của Lin pị đánh pại triệt để,xác người nằm ngổn ngang.
Lin nhún vai nhìn tụi nó,pọn hắn và pọn Kyo.
Bỗng một chiếc trực thăng pay tới,thả thang dây xuống. Lin nhanh chóng leo lên.
Nó tức tốc giựt lấy khẩu Head của Kevin,nhắm thẳng vào lưng Lin mà nổ súng. Nhỏ cũng theo đó mà lên đạn pắn Lin giống hệt như nó.
-Win ngốc!
Kaz lay lay người Winny,đôi mắt xám lừ đừ mở ra. Nhìn thấy Kaz,cô ôm chặt lấy cậu. Nhưng được một lúc,Winny cảm thấy tay mình ươn ướt. Cô puông Kaz ra,nhìn lại tay của mình. Máu dính đầy trên bàn tay trắng nõn của cô. Gương mặt cô tái mét giờ thì trắng pệch vì lo lắng.
-Anh pị thương?
Nghe Winny hỏi,Kaz giật mình lắc đầu ngoầy ngoậy.
-Hai người định đóng phim tình cảm trước mặt pọn này à???
Kiwa chen vào giải vây cho Kaz. Kaz nhìn Kiwa rồi mỉm cười thay cho lời cảm ơn. Kyo tháo sợi xích puộc thuyền ra. Cả pọn pước lên thuyền,Toki và nhỏ đỡ Winny vào trong để xử lí vết thương.
Nó thì ở pên ngoài đứng dựa vào thuyền,im lặng nhìn hắn và Ray đang păng pó vết thương cho Kaz. Nó khẽ thở dài.
-Đưa tay cho anh!
Kyo pước tới pên cạnh nó. Trên tay anh là pông,păng và thuốt sát trùng.
-Làm gì? Mà anh cầm mấy cái này chi vậy?-nó ngơ ngác
Kyo không trả lời,anh chỉ vào tay nó. Thoạt đầu nó không hiểu,nhưng rồi cũng đưa tay lên xem. Tay nó chảy đầy máu vì vết kiếm trong lòng pàn tay.
-Ủa? Pị thương pao giờ thế này!-nó nhíu mày
Kyo lắc đầu pó tay với nó. Anh piết tỏng là nó không pao giờ piết mình pị thương khi đánh nhau. Nhưng anh thì piết rõ,anh luôn lặng lẽ quan sát mọi lúc.
-Pây giờ đưa tay đây! Em ngắm nghía mãi thế!-Kyo mỉm cười
Kyo giữ lấy tay nó,anh cẩn thận dùng thuốc sát trùng rồi nhẹ nhàng păng lại vết thương cho nó. Nó cười cười cảm ơn Kyo.
Chiếc thuyền từ piển ngoài piển vào,nhẹ nhàng xuôi theo dòng sông Nil êm ả về thủ đô Cairo. Póng cây Lanh rợp mát cả dòng sông,cơn gió nhẹ thổi qua khiến lá cây lay động phát ra âm thanh xào xạc.
Ánh nắng gắt gao chiếu xuống làm nó thấy khó chịu.
Xuống thuyền,cả pọn lên 3 chiếc BWM màu đen sang trọng chạy về piệt thự...
___
Còn tiếp
.
Phần này hơi pị nhàm nhá! Mọi người thông cảm nhá!
Giờ Min phải đi học pài rồi.
| 2014-08-06 09:23:20
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip