C117,118: Anh muốn ăn em
Những vị khách vội đến rồi cũng vội đi, cuối cùng cũng trả lại khoảng không gian riêng tư cho đôi vợ chồng trẻ nhà nọ.
Một bầu không khí yên tĩnh chợt ập xuống giữa hai con người đang ngồi cạnh nhau. Phi Nhung lúc này mới để ý đến trạng thái khá là bất thường của ai kia, khi từ nãy giờ chẳng nghe anh nói tiếng nào.
"Sao thế? Tự nhiên lại làm mặt lạnh."
Nói xong cô lại dồn hết ánh mắt vào bản thiết kế đang làm. Một phút rồi ba phút sau trôi qua nhưng phía người đàn ông vẫn cứ im điềm, và cuối cùng cô cũng phải gác lại công việc để quay sang thăm hỏi ai kia.
"Sao không trả lời? Anh giận em vừa rồi đã nhéo anh à?"
Thêm năm, bảy giây sau thì người đàn ông mới chịu chuyển ánh mắt đang lạnh lùng nhìn qua cô gái. Nét mặt lạnh như tiền của anh khiến Phi Nhung chợt có dự cảm chẳng lành ập tới.
"Mạnh Quỳnh... Sao...sao anh nhìn em kì vậy?"
"Có phải tôi chiều em quá nên em hư đúng không?"
Giọng nói của người đàn ông đã khiến nhiệt độ trong gian phòng khách rơi xuống thấp đến mức âm độ. Đã rất lâu rồi cô chưa từng bắt gặp gương mặt lãnh khốc như một đại ma vương này của anh.
Bình thường lúc nào anh cũng loi nhoi như trẻ con, chiều chuộng cô hết nấc. Giờ tự dưng lại chuyển sang trạng thái băng lãnh thế này khiến cô có chút bất an trong lòng.
"Em... Chiều em là do anh tự nguyện mà..."
"Vậy em có yêu tôi không?"
"Đương nhiên là em yêu anh! Anh là chồng em mà!"
"Vậy em có tự nguyện vì tôi mà làm một chuyện không?"
"C...Có... Nhưng mà là chuyện gì mới được? Anh muốn điều gì?"
Cô ngây ngô nhìn người đàn ông với đôi mắt thơ ngây không thể thấu rõ tâm cơ của anh. Cho đến khi nhìn thấy nụ cười quỷ dị trên môi nam nhân ấy thì cô càng thêm rùng mình.
"Anh muốn em!"
Người đàn ông nói rất nhanh cũng rất ngắn gọn, chỉ là do cô gái nhận định quá chậm nên khi kịp hiểu được ý của anh thì cơ thể mảnh mai của cô đã bị Mạnh Quỳnh nhấc bổng lên, bế thẳng vào thang máy để di chuyển lên phòng.
- ---------------
"Gia đình em họ của anh trông có vẻ vui và hạnh phúc quá!"
Thái Tuyết Kiều ngồi trên chiếc Maybach sang trọng, dùng ánh mắt dịu dàng xen lẫn một chút ngưỡng mộ nhìn nam nhân đang lái xe bên cạnh mình.
"Hành trình vất vả hơn chín năm trời mà em. Tụi nó được hạnh phúc như ngày hôm nay không chỉ riêng anh mà tất cả mọi người trong hai bên gia đình đều vui đến mức phải chấp tay cảm tạ trời cao ấy chứ."
"Có chuyện gì nghiêm trọng lắm hay sao mà phải đến mức đó vậy anh?"
Thái Tuyết Kiều bị thu hút bởi những gì Tiêu Đài vừa nói nên nét mặt cô lúc này thoáng hiện lên chút tò mò muốn được biết.
Bởi vì nhìn Phi Nhung và Mạnh Quỳnh vui vẻ, thoải mái bên nhau như thế, trong lòng cô đã rất ngưỡng mộ, nhưng không nghĩ rằng giữa họ từng tồn tại khó khăn hay trở ngại.
"Không phải nghiêm trọng mà là rất nghiêm trọng. Thật ra cách đây 9 năm về trước em dâu tiểu Nhung đã yêu thầm em họ Mạnh Quỳnh của anh rồi. Nhưng khổ nỗi Mạnh Quỳnh nó lại yêu người khác, nhưng cô gái đó lại là một người không tốt, sau này Mạnh Quỳnh cưới tiểu Nhung vì hôn ước và hận thù. Chắc em cũng đoán được cuộc hôn nhân của họ lúc đó sẽ như thế nào đúng không? Sau vài tháng chung sống, người cũ quay lại sau đó thì..."
- ---------------
Người phụ nữ sau nhiều lần phản kháng bất thành thì lúc này đã bị ném thẳng xuống giường một cách không thương tiếc.
Cô lồm cồm ngồi dậy, đôi mắt long lanh đã vô cùng kinh ngạc lẫn bối rối khi thấy người đàn ông đối diện đang từng bước cởi hết quần áo trên người xuống, chỉ chừa lại duy nhất một chiếc quần con bảo hộ vật nhạy cảm phía dưới hạ thân.
"Manhh...Mạnh Quỳnh... Anh... Anh bị làm sao vậy? Em...Em vẫn chưa chuẩn bị tâm lý mà..."
Thấy Mạnh Quỳnh đang chầm chậm bước tới, Phi Nhung càng thêm hoảng, cô liên tục lùi về sau đến khi lưng chạm vào thành đầu giường.
"Anh...anh đừng có tới gần em nha... Mạnh Quỳnh, anh làm em sợ đó..."
Đôi môi quyến rũ của người đàn ông khẽ câu lên, vẽ ra một nụ cười tà mị. Bình thường anh là nam nhân siêu cấp nghe lời vợ, nhưng hôm nay thì đang muốn được một lần bật lại nốc nhà, cho nên vẫn cứ trèo lên giường, từ từ bò tới chỗ người con gái đang sợ hãi kia, mạnh dạn chống hai tay lên thành giường, nhốt cô vợ bé nhỏ của mình vào giữa vòng tay. Ánh mắt thâm tình chứa ngọn lửa dục vọng đang hừng hực bốc cháy.
"Anh muốn cùng vợ tạo thêm bảo bảo! Anh, muốn ăn em!"
- ---------------
"Mọi chuyện là như vậy. Giờ nghĩ lại anh vẫn cảm thấy tất cả sự việc chỉ như vừa mới diễn ra vào ngày hôm qua. Thật không dám nghĩ nếu lúc Mạnh Quỳnh rơi vào nguy kịch rồi mà vẫn không tìm được tủy để ghép thì không biết bây giờ tiểu Nhung phải sống thế nào."
Nghe xong câu chuyện của Mạnh Quỳnh và Phi Nhung mà Thái Tuyết Kiều trở nên trầm mặc hơn hẳn.
"Vậy mà em cứ nghĩ tình yêu của họ ngay từ đầu đã rất đẹp, không ngờ lại có nhiều trở ngại đến thế."
"Nhưng sau tất cả hạnh phúc và may mắn vẫn mỉm cười với họ mà. Xem em kìa, vì chuyện của người khác mà ủ rủ rồi."
Tiêu Đài nắm tay cô gái của mình, khẽ giọng dỗ dành khi thấy nét mặt của Tuyết Kiều đã trở nên buồn buồn.
"Em đang nghĩ có phải một tình yêu trải qua nhiều sóng gió thì đến cuối cùng mới có được hạnh phúc thật sự hay không? Chúng ta đến với nhau quá dễ dàng, chỉ mới vài tháng đã chuẩn bị kết hôn. Một cuộc tình từ khi bắt đầu tới giờ chưa có một lần cãi vã, em sợ mình vẫn chưa đủ hiểu nhau để tiến tới hôn nhân..."
Biết rõ cô gái này lại đang suy nghĩ lung tung nên Tiêu Đài liền cho xe tấp vào lề. Anh quay sang nắm cả hai tay của Thái Tuyết Kiều đặt trọn vào lòng bàn tay của mình, cả hai ánh mắt đều nhìn về phía đối phương, chỉ là cô gái ấy có phần hơi rụt rè khi nhìn anh.
"Em đừng suy nghĩ lung tung rồi tự đưa bản thân đi vào những nỗi buồn. Trên đời này mỗi một cuộc gặp gỡ đều là do ông trời sắp đặt. Mỗi một câu chuyện tình đều khác nhau vì đó là số phận của mỗi một con người mà trời cao đã an bài.
Cho nên không phải cứ khổ trước sướng sau thì mới hạnh phúc. Chỉ cần có duyên có nợ, tình yêu đủ lớn, đủ lòng tin và vị tha với nhau thì đã có thể tiến đến hôn nhân mà không cần phải suy nghĩ.
Chúng ta đều chân thành đến với nhau, không có cãi vả vì chúng ta có đủ lòng vị tha để hiểu và bao dung cho nhau."
"Cho nên cô vợ ngốc của tôi ơi, cô đừng có suy nghĩ linh tinh rồi tự đưa mình vào thế khó nữa. Từ đầu biết em nhạy cảm như vậy anh đã không kể cho em nghe rồi."
Sau một màn giải thích cặn kẽ đầy tính tâm lý của người đàn ông thì Thái Tuyết Kiều cũng chịu mỉm cười.
"Vợ ngốc hiểu rồi! Vợ ngốc yêu chồng nhiều nhiều! Umoa..."
____
C118: Mộng tình ân ái (H+)
(mọi người cân nhắc khi xem!)
Trong căn phòng rộng lớn, sang trọng, tôn lên nét hào nhoáng của một bậc giai cấp thượng lưu lúc này đang dào dạt một luồng không gian kích tình đến mức sắp choáng ngợp.
Hai thân thể của một đôi nam nữ vẫn đang song song với nhau trên giường. Phi Nhung vẫn bị người đàn ông đó giam cầm giữa hai cánh tay săn chắt. Môi miệng nhỏ xinh mấp máy mãi mới khẽ cất lên được một câu nói:
"Hay là đổi lại hôm khác nha chồng! Nay em chưa chuẩn bị tâm lý trước á..."
Cô thỏ thẽ xin được thỏa hiệp, nhưng người đàn ông đó vẫn cứ trơ trơ khuôn mặt bá đạo vô đối ra, khóe môi cong cong như cười. Biểu cảm rất rõ ràng là không đồng ý thỏa hiệp.
"Chúng ta cùng nhau ân ái mặn nồng cũng đâu phải ít lần, mà sao lần nào vợ cũng ngại. Vợ cho anh nhịn đến nay cũng hơn tháng rồi, do dồn nén lâu ngày, tinh lực quá dồi dào nên giờ có muốn kìm cũng kìm không nổi nữa."
"Nhưng mà em..."
"Vợ không thấy tiểu Lam cứ đòi có em để chơi cùng hoài à? Vợ không chiều anh thì coi như là chiều lòng con gái đi ha."
"Không được đâu mà... Vội vàng như vầy em không có kịp chuẩn bị tinh thần."
Sau bảy ba hai mốt lần nài nỉ thì người đàn ông cũng chẳng nhận được sự đồng ý của bạn đời nên anh liền giương khuôn mặt ấm ức đầy ủy khuất ra mà nhìn Phi Nhung.
"Em xem, anh bạn nhỏ của anh đã sẵn sàng nghênh chiến. Em có thể thương anh một chút được không tiểu Nhung? Anh sẽ dùng cả cuộc đời này để cam tâm tình nguyện làm kiếp thê nô cho em."
Trước đây thì như thú dữ mà vồ tới chiếm lĩnh con mồi. Bây giờ thì phải năn nỉ ỉ oi trong khi đã sẵn sàng lâm trận. Thời thế đúng là thay đổi vạn vật kể cả con người.
Nhìn anh đáng thương như thế, và nhận thấy anh bạn nhỏ kia thật sự đã căng tức lên khó mà hạ được nên cô cũng mủi lòng.
Ánh mắt nữ nhân chợt trở nên dịu dàng đầy thâm tình, tâm thế dần thả lỏng và anh đã nhìn thấy được nụ cười trên môi người con gái ấy, khiến lòng anh tràn trề phấn khích.
Phi Nhung không trả lời mà bắt đầu dùng hành động thay cho lời nói. Khi vừa nãy cô đã vòng tay qua cổ người đàn ông, dùng ánh mắt tà mị nhìn anh, sau đó ngồi thẳng dậy, đầu gối quỳ dưới nệm, từ từ tiến tới đôi môi mỏng đầy sức hút của nam nhân ấy, nhẹ nhàng trao cho anh một nụ hôn ngọt ngào.
Cả hai nhanh chóng chìm vào nụ hôn ân ái, khi vành môi từng nhịp chạm vào nhau, mân mê gặm nhắm như đang thưởng thức một que kem mát lạnh.
Vòng tay của người phụ nữ vẫn âu yếm vòng qua cổ người chồng thân yêu của mình, hai cánh tay anh thì nâng niu siết lấy vòng eo thon thả của bạn đời.
Hai cá thể như hoà lại làm một sau khi nụ hôn được diễn ra. Phiến môi non mềm của cô như một cách hoa hồng tươi sắc đang được bao bọc bởi một luồng mật ngọt ngào tứa ra trong khoang miệng của người đàn ông. Anh hôn cô say đắm, nụ hôn của anh dành cho cô chứa cả tình yêu và một sợ tôn trọng tuyệt đối.
Đầu lưỡi tinh nghịch liên tục vờn quanh, truyền cho đối giương những dư vị chứa đựng đầy mật tình.
Khi màn dạo đầu dần dần tiến vào giai đoạn thúc đẩy kích thích, bàn tay của người đàn ông chẳng còn chịu yên phận mà đã bắt đầu mon men lên đến bả vai của cô gái.
Nơi đó có sợi dây áo được cột hờ hững hình chiếc nơ xinh xắn để cố định chiếc váy ngủ gợi cảm trên người. Những ngón tay gian manh bắt đầu hành động, nhẹ nhàng kéo sợi dây được cột kia ra để chiếc váy chẳng còn điểm trụ mà từ từ tuột xuống.
Da thịt không còn được che chắn, truyền đến cảm giác lành lạnh khiến Phi Nhung thoáng chút rùng mình, nhưng cô vẫn không rời khỏi đôi môi của người đàn ông.
Cô đã bị anh đưa đẩy tiến vào cuộc hoan ái này chỉ bằng một nụ hôn.
Lần thứ hai anh chạm vào người bạn đời mình là phía sau lưng để tháo nốt phần dây áo ngực còn vương lại trên thân thể ngọc ngà của một nữ mỹ nhân tuyệt sắc.
Nụ hôn cuồng nhiệt vẫn được cả hai si mê gửi trao cho nhau. Chỉ là lúc này đôi tay của người đàn ông đã bắt đầu tác động lên vòng một no đầy của đối phương, anh vân vê, xoa nắn nhẹ nhàng khiến từng mảng da đầu của người phụ nữ từng cơn tê dại. Cho đến khi cô cảm thấy hô hấp sắp không thông vì lượng oxy đã bị rút cạn bởi nụ hôn kia thì người đàn ông mới luyến tiếc kết thúc, lúc hai khoang miệng tách ra nhau vẫn không quên kéo theo sợi chỉ bạc kết dính giữa hai đầu lưỡi, minh chứng cho một hành động ân ái đầy chân thành và ngọt ngào.
Chưa ngưng được mấy giây cô lại đẩy anh ngồi xuống, lần này tới lượt cô áp đảo đối phương khi lúc này cô đã trong tư thế giam cầm thân thể của người đàn ông ấy giữa hai chân của mình.
Bàn tay mềm mại của cô gái đang dần dà lả lướt trên tấm lưng trần của người đàn ông, khiến anh khẽ rùng mình vì cử chỉ mê li ấy đang thôi thúc dục vọng trong người.
Lửa ham muốn mỗi ngày càng lớn mạnh, lần này anh thôi chọn vòng một để khiêu khích mà đã đưa tay tiến vào vòng ba đẩy đà còn đang được che giấu trong một lớp váy và một lớp quần lót.
Tay anh xoa nắn tới đâu, cô lại đê mê tâm trí đến ấy.
Đêm nay chắc hẳn sẽ là một đêm mộng tình ân ái chứa đầy mật ngọt!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip