Chương 34: Bị người xâm chiếm lãnh thổ.

Sau khi đánh đấm và tắm xong, Tiêu Dã mặc áo khoác, rời phòng tập.

Diệp Đình mới vừa về nước, còn bận một số việc, hai người đứng trước cửa phòng tập, hẹn cho lần ăn cơm tiếp theo, sau đó vội vàng tách ra.

Tiêu Dã ngồi trong xe, không khởi động xe ngay lập tức.

Trong đầu hắn nghĩ đi nghĩ lại về Triệu Hướng Hải.

Hắn nghĩ về sự đối xử cẩn thận tỉ mỉ của Triệu Hướng Hải dành cho hắn, nghĩ về sự dịu dàng và bao dung của anh, nghĩ lại bọn họ đã nuôi nấng Nhạc Nhạc ra sao, nghĩ về bảy năm mặn nồng bên nhau, nghĩ đến tất cả những gì đã xảy ra trong bảy năm này……

Nhìn dáng vẻ Triệu Hướng Hải hiện tại kiên quyết rời đi, Tiêu Dã chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhức không thôi.

Hắn cười khổ một tiếng, siết chặt tay lái.

Diệp Đình nói, đau dài không bằng đau ngắn, cho nên hãy buông tay. Nhưng mà, chỉ cần Tiêu Dã nghĩ đến sau này khi gặp lại Triệu Hướng Hải, chỉ có thể là quan hệ bạn bè. Có lẽ sẽ có người đàn ông khác xuất hiện bên cạnh Triệu Hướng Hải, thu hết ánh mắt của Triệu Hướng Hải. Hắn liền cảm thấy trái tim mình như một bàn tay bóp chặt, khó thở vô cùng.

Hắn không thể để Triệu Hướng Hải đi.

Người này ảnh hưởng quá nhiều đến cảm xúc của hắn, không thể để anh ấy đi như vậy được.

Nhất quyết không thể!

Tiêu Dã hơi hoảng loạn khởi động xe, không hề có đích đến mà cứ chạy như vậy.

Chờ tới khi hắn dừng lại xe, hắn mới nhận ra trước mắt là công ty của Triệu Hướng Hải.

Lúc này, người đàn ông kia vẫn chưa tan làm.

Tiêu Dã lạnh mặt lái xe đến bãi đỗ, nhưng không xuống xe.

Hắn ngồi trong xe không biết đã bao lâu, đợi đến khi ánh sao lờ mờ xuất hiện trên bầu trời đêm mới thấy Triệu Hướng Hải bước ra.

Trong lòng Tiêu Dã nhảy dựng, tay mới vừa chạm vào cửa xe, liền nhìn thấy một bóng người mảnh khảnh ở sau lưng Triệu Hướng Hải, bước đến bên cạnh Triệu Hướng Hải, hai người nói nói cười cười, có chút thân mật.

Tiêu Dã nhìn kỹ hơn, là Tống Tu.

Tốt lắm.

Lại ở cùng một chỗ với Tống Tu!

Hắn ngay lập tức nghiến răng, khuôn mặt anh tuấn tận lực kìm nén sự tức giận và ghen tuông.

Chờ đến khi Triệu Hướng Hải đến gần, lúc này Tiêu Dã mới lạnh mặt mở cửa xuống xe, nặng nề đóng sầm cửa lại, thân mình cao lớn chặn trước hai người kia.

Triệu Hướng Hải vừa thấy Tiêu Dã, ý cười nháy mắt biến mất: “Cậu đến đây làm gì?”

“Chờ anh tan làm,” Tiêu Dã nhìn chằm chằm Triệu Hướng Hải, “Đưa anh về nhà.”

Triệu Hướng Hải hừ nhẹ một tiếng: “Tôi có xe, không cần.”

Dứt lời, anh nhấc chân muốn đi, ai ngờ Tiêu Dã tiến lên hai bước, trực tiếp đứng trước mặt Triệu Hướng Hải: “Anh hôm nay một lần cũng chưa trả lời tin nhắn của tôi. Tôi có lời muốn nói với anh, lên xe với tôi.”

“Nghe không hiểu tiếng người đúng không,” mặt Triệu Hướng Hải sa sầm, “Tiêu Dã, cậu đừng tự khiến bản thân trở nên nhàm chán hơn nữa. Tống Tu, đừng để ý đến hắn, chúng ta đi.”

Tiêu Dã vươn tay bắt lấy cánh tay Triệu Hướng Hải, vội la lên: “Anh đi đâu, làm gì vậy?”

“Đi hẹn hò, cậu hài lòng chưa?” vẻ mặt Triệu Hướng Hải đã mất hết kiên nhẫn, “Cậu để tôi yên đi.”

Tiêu Dã bị anh năm lần bảy lượt cự tuyệt, trong lòng nổi lửa, trực tiếp vươn tay kéo người đến bên cạnh mình, ngang ngược nói: “Để anh yên? Anh cho rằng tôi sẽ trơ mắt nhìn anh và Tống Tu đi hẹn hò? Triệu Hướng Hải, tôi nói anh biết, anh đừng mơ!”

Tống Tu nhìn thấy Triệu Hướng Hải bị kéo qua, khuôn mặt nhỏ tức khắc tái nhợt: “Anh Hải……”

Tiêu Dã vốn dĩ xem tên ngốc này như một con gà ốm yếu, không quan tâm, nhưng khi nghe thấy Tống Tu gọi Triệu Hướng Hải một tiếng “anh”, trong lòng lộp bộp vài tiếng, cảm thấy ghen tị, ghen tuông nồng đậm nháy mắt lan ra.

Hắn quay đầu, trừng mắt nhìn Tống Tu đầy vẻ tàn nhẫn: “Cậu gọi anh ấy là gì? ”

Tống Tu bị khí thế cường đại của Tiêu Dã dọa sợ tới mức nói không nên lời.

“Cậu gọi anh ấy là 'anh Hải' ?” Tiêu Dã nheo nheo mắt, “Thằng quái nào cho phép cậu gọi anh ta như vậy!”

Mấy năm trước ở cùng với Triệu Hướng Hải, hắn luôn gọi Triệu Hướng Hải là “anh Hải”.

Hai chữ này chứa đựng vài phần thân mật và ấm áp, chiếm một sức nặng trong lòng Tiêu Dã.

Tống Tu là thứ khốn kiếp gì?

Sao dám gọi Triệu Hướng Hải như vậy?

Sắc mặt Tiêu Dã tối đen, trong lòng nhói lên một tia phẫn nộ vì bị người xâm chiếm lãnh thổ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip