2
Đọc được một câu nói rất ý nghĩa,đại ý là: ước mơ thủa nhỏ thường gắn liền với nghề nghiệp,nhưng nghề nghiệp thực ra chỉ là một con đường để đến ước mơ. Không có đường này thì đi đường khác,miễn sao đến được đích là tốt rồi.
Vậy nghề nghiệp mà tôi muốn làm thủa nhỏ là gì vậy, chẳng nhớ nữa,hình như là giáo viên. Sau đó thì biết nhiều hơn,hiểu nhiều hơn và cảm thấy nghề giáo viên không có tương lai vì kiếm được ít tiền. Mình đúng là người thiển cận mà:))
Sau đó cũng chẳng có mơ ước gì đáng nói, vì có quá nhiều lý do để không thích một thứ...
Lúc đầu mình rất thích học toán,cảm thấy toán học thật thú vị. Sau đó thì sao,chỉ nghĩ học toán không mang lại hào quang cho bản thân được( vì mình chẳng phải người giỏi nhất:)))nên quyết định học văn. Học mấy năm cũng chẳng hiểu nổi mình đang học gì, vì tất cả giống như đang hoàn thành nhiệm vụ. Kết quả mình cũng không phải người giỏi nhất môn văn nhưng cũng đứng top. Sau này lại cảm thấy học văn cũng rất thú vị, nhưng lại thấy chẳng có tương lai. Học văn thì sau này cũng chả tìm được công việc tốt. Hoá học đến với mình là thứ kì diệu và lí thú biết bao. Từng dũng cảm suy nghĩ sẽ chuyển sang vì đam mê môn hoá nhưng cuối cùng vẫn chùn bước vì sợ khó khăn, sợ thất bại. Ở lại vùng an toàn,và cũng chẳng thể đột phá bản thân...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip