Jealousy (Part 1)

Trương Triết Hạn cảm thấy bạn trai nhỏ của mình gần đây có gì đó không quá thích hợp.

Biểu hiện cụ thể là Cung Tuấn đặc biệt dính lấy anh, còn lâu lâu hờn dỗi, mặc dù người thì ở tổ đóng phim, nhưng mỗi ngày đều nhắn tin cho anh dù là chuyện "lông gà vỏ tỏi", có chuyện gì thú vị cũng đều nhắn tin cho anh, ví dụ như hôm nay quay đoạn nào, có NG hay không, không nay cơm hợp ở đoàn có món gì... Nếu như anh đi công tác lâu ngày, bạn trai nhỏ sẽ giận dỗi, mặc kệ Trương Triết Hạn có hỏi cái gì, cũng chỉ trả lời ừ với ừm.

Trương Triết Hạn cảm thấy mình không thể tiếp tục chịu đựng như vậy mỗi ngày được.

Đặc biệt là hôm nay vì tin nhắn của Cung Tuấn mà anh thua mất một ván Đấu địa chủ, làm anh vô cùng bực mình, Trương Triết Hạn quyết định tắt game đi, đặt vé để bay tới nơi đoàn phim của Cung Tuấn.

10 giờ đêm

Trương Triết Hạn vừa xuống máy bay, mở điện thoại ra phát hiện có hai tin nhắn wechat từ Cung Tuấn, đều là nhắn cho anh từ 2 giờ trước, khi đó Trương Triết Hạn đang làm thủ tục check in.

"Triết Hạn, em vừa mới kết thúc công việc nè, đi ngang qua một cửa hàng trang sức thủ công, nên mua cho anh một món đồ trang trí nghe nói có thể phù hộ may mắn ó"

Một cái khác là nửa giờ trước

"Triết Hạn.. gần đây có phải em quá dính láy anh? Nên là anh... tức giận rồi?"

Trương Triết Hạn thở dài, người mình thích lại cẩn thận hỏi như vậy, bực tức cũng tan biến một nửa, anh không rep lại, mà tắt màn hình đi, giơ tay vẫy xe taxi.

Phòng của Cung Tuấn ở chỗ nào, anh đều biết rõ ràng, anh tới trước của khách sạn đè vành nón xuống, nhìn xung quanh phát hiện không có ai mới nhanh chóng đi vào.

Phòng số 0618

Cộc cộc cộc

Trương Triết Hạn dựa vào cạnh cửa đưa tay gõ cửa phòng, vài giây sau, bên trong truyền đến âm thanh ỉu xìu uể oải.

"Ai đó?"

Trương Triết Hạn hừ một tiếng, đè nén tức giận giả giọng nói :

"Đưa chuyển phát nhanh"

"Chuyển phát nhanh ? Tôi không mua.... Anh...anh anh anh..."

Tiếng dép loẹt xoẹt của Cung Tuấn càng lúc càng gần, mở cửa ra thì nửa câu sau cũng im bặt, Trương Triết Hạn quét mắt liếc Cung Tuấn một cái, chỉ thấy đối phương mở to mắt duỗi tay chỉ vào mình, anh không thèm nói nguyên cớ tới đây, chỉ đẩy người vào phòng rồi đóng cửa lại.

"Anh cái gì mà anh? Chưa thấy người đẹp bao giờ à?"

Cung Tuấn chớp chớp mắt, thành thành thật thật đi theo Trương Triết Hạn, Cung Tuấn với tắm xong, trên tóc còn bọt nước chưa lâu khô, giọt nước theo thái dương lăn xuống một đường qua vạt áo tắm. Trương Triết Hạn thấy một màn này, trong lòng nhịn không được nhảy dựng. Phòng của Cung Tuấn đều được bài trí thống nhất, đơn giản, không tính là xa hoa, trên sô pha còn ném lung tung vài bộ quần áo, Trương Triết Hạn liếc một vòng không tìm được chỗ ngồi, đành phải ngồi xuống mép giường lớn.

Cung Tuấn nhìn chằm chằm vào Trương Triết Hạn, mắt thấy người mình thích lộ ra vẻ mặt này, liền vui vẻ hớn hở đi tới, dán lấy Trương Triết Hạn ở trên giường, cả vẻ mặt và lời nói đều là nịnh nọt :

"Gặp rồi, gặp rồi nhưng chưa ai gặp qua đẹp như vậy"

Trương Triết Hạn hừ một tiếng, cuối cùng cùng không nhịn nổi cười lên, Cung Tuấn ngồi sát cạnh anh, lại vừa mới tắm xong, trên người tràn ngập hơi nước còn thoang thoảng hương sữa tắm quen thuộc. Cái này là Cung Tuấn trước khi vào đoàn đã thuận tay lấy đi chai sữa tắm anh đang dùng trong nhà vệ sinh.

Trương Triết Hạn cũng thấy trong lòng mềm mại, cục tức thua 10 ván game cũng bớt đi phần nào, anh duỗi tay đẩy đẩy bả vai Cung Tuấn.

"Em ngồi gần vậy làm gì ? Giường lớn như vậy không đủ chỗ chắc? sang kia ngồi đi"

"Em không thích"

Cung Tuấn không ngồi xa ra, ngược lại còn được đằng chân lân lên đằng đầu mà vòng tay qua ôm eo Trương Triết Hạn, cằm thì đặt lên vai anh, nghiêng đầu hôn hôn lên vành tai.

"Chúng ta nửa tháng rồi không gặp nhau, khó khăn lắm mới gặp được, anh còn muốn xua đuổi em? Trương lão sư, anh thật không có lương tâm"

Trương Triết Hạn bị Cung Tuấn chọc cười, bóp bóp cánh tay cậu, oán giận nói :

"Anh không có lương tâm ? Vậy bình thường lúc rảnh rỗi ai là người cùng em nói chuyện? Một ngày anh chơi điện thoại 5 tiếng, ít nhất 4 tiếng rưỡi đều cùng em nói chuyện phiếm. Cung Tuấn , em nói xem hai ta rốt cuộc ai..."

Trương Triết Hạn chưa nói hết nửa câu sau, Cung Tuấn đã sấn lại thừa dịp anh đang nói, hôn một cái lên môi anh, nửa tháng không gặp nhau, hơi thở quen thuộc lại xâm chiếm hô hấp của anh, răng môi giao triền, Trương Triết Hạn hé mắt nhìn biểu cảm của Cung Tuấn.

Cung Tuấn nhắm hai mắt, lông mi dài rũ xuống, trông ngoan ngoãn như một đứa trẻ, nhưng là Trương Triết Hạn biết rõ, nếu như cùng Cung Tuấn lăn lộn, chỉ sợ đều nay cả hai người đều không ngủ.

Trương Triết Hạn đẩy bả vai Cung Tuấn ra, muốn kết thúc nụ hôn khiến bụng nhỏ của anh bắt đầu căng lên này, nhưng lại không đề phòng Cung Tuấn thuận thế đẩy anh lên áp người xuống giường.

Da đầu Trương Triết Hạn tê dần, vừa định giẫy giụa, thì Cung tuấn duỗi tay ra, cách quần ngoài ấn lên tiểu Hạn Hạn đã dựng lên thành túp lều nhỏ, quen tay bóp nhẹ vài cái, lúc này Triết Hạn chỉ cảm thấy máu trên người anh dồn hết xuống phía dưới, anh cắn răng đẩy Cung Tuấn ra, muốn giơ chân đạp cậu ra xa.

"Xấu xa, em mau ngoan ngoãn cho anh, đừng có động tay động chân nữa"

Cung Tuấn nở nụ cười xấu xa, duỗi tay ra liền bắt được mắt cá chân của Triết Hạn, ỷ mình chân dài, ngược lại chen vào giữa tách hai chân anh ra, đầuu gối cố tình thúc vào cái. Hành động này của cậu đồng thời cũng làm áo tắm tuột ra hơn nửa, lộ ra bờ ngực nõn nà với cơ bụng lấp ló.

Trương Triết Hạn lơ đãng nhìn qua, bị lỡ mất cơ hội chạy thoát, Cung Tuấn nhân lúc đó kiềm chặt tay anh lên đỉnh đầu, áo sơ mi cũng bị người kéo một cái bung cả hàng cúc vương vãi đầy sàn.

"Triết Hạn, anh muốn cùng em tính cái gì? Cứng như vậy ... là nơi này ? Nơi này ? Hay là... nơi này ?"

Cung Tuấn vừa nói vừa rải những nụ hôn nóng bỏng lên người Trương Triết Hạn, nụ hôn vừa nóng bỏng vừa ướt át dọc theo cổ xuống dần phía dưới, Cung Tuấn một đường vừa hôn vừa liếm cổ, ngực, rồi dừng lại ở hai đầu ngực nhỏ bị trêu chọc đến dựng đứng.

Cả người Triết Hạn run lên, sức lực dường như bị đánh bay sạch, khoái cảm dần dần lan khắp cơ thể, Cung Tuấn như một sợi dây trói lấy thân thể anh, mang theo cả linh hồn. Triết Hạn theo bản năng mà rướn người lên, lại càng dâng đầu nhũ vào miệng của đối phương.

Cung Tuấn trấn an xoa lên mặt anh, miệng vẫn ngậm lấy đầu ngực mà mút, đầu lưỡi đánh qua đánh lại, thỉnh thoảng dùng sức hút mạnh, Trương Triết Hạn một chút chống cự cũng không còn, chỉ có thể theo động tác không ngừng của Cung Tuấn mà run rẩy. Thế nhưng anh cắn chặt răng, nhất định không rên ra thành tiếng, làm Cung Tuấn càng nổi lên chủ ý xấu, cậu thừa dịp Triết Hạn loạn tình ý mê, một phát lột cả quần trong lẫn quần ngoài trên người anh xuống, chỉ để lại chiếc áo sơ mi bung hết nút.

Cung Tuấn một tay chống bên sườn, một bên cúi người hôn khắp mặt anh, tay còn lại vuốt ve tiểu Hạn Hạn vì kích thích mà rỉ ra dịch trắng.

"Anh nhiệt tình thật nha, dính hết vào tay em rồi này, giờ anh muốn gì đây? Vợ "

Câu cuối cùng Cung Tuấn dính vào bên tai anh mà nói, Trương Triết Hạn không kiềm chế nổi mà bật ra tiếng thở dốc, ngay sau đó tiếng rên cũng bị Cung tuấn nuốt mất, hôn môi lần này không như lần trước, vừa bắt đầu đã không chút dịu dàng, tràn ngập dụ hoặc chiếm hữu. Bạn trai nhỏ hơn anh nửa tuổi là bị cái gì kích thích vậy, hôn giống như muốn nuốt luôn anh, đầu lưỡi Cung Tuấn cạy ra hàm răng anh, không chút kiêng nể mà ở trong miệng anh tung hoành, câu lấy đầu lưỡi Triết Hạn mút mát, tay cũng không an phận và vuốt ve khắp người anh. Môi dưới của anh tê dại, đầu óc bị từng đợt khoái cảm đánh vào muốn ngất đi, Trương Triết Hạn không biết Cung Tuấn vì cái gì mà phát điên như vậy, nhưng khoái cảm này tấn công quá mức mãnh liệt, anh chỉ chống cự được một lát, đã bị nó như nước lũ cuốn vào thiên đường dục vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #rps#tuanhan