Tuấn Văn 103
GTNV
Chap 1
Tại nguyệt riêng của...
Tại phòng khách...
Tại phòng của...
Văn :..."ngồi trong góc giường "
: sao..."ngồi xuống giường "
Văn :..."im lặng..."
Ngạn Tuấn : ko nói chuyện luôn đấy à " ngồi xuống giường "
Văn :..."vẫn ko nói gì "
Ngạn Tuấn : được... Tôi sẽ ko trách Em " đứng lên, đi ra ngoài, khóa cửa lại "
Văn :..."lau nước mắt "
Lúc này tại phòng khách...
Từ Khôn : sao rồi...
Ngạn Tuấn : vẫn cứng đầu, bướng bỉnh..."châm lửa lên hút "
Lập Nông : haizzz...
Ngạn Tuấn :..."phà hơi khói thuốc ra "
Thừa Thừa : Mày cứ nhốt vậy hoài cũng ko phải là cách đâu...
Ngạn Tuấn : ukm...
Lý Thần : hello Mấy Đứa...
Justin : Anh Chị...
Băng Băng : ukm... Sao vậy
Ngạn Tuấn :..."phà hơi khói thuốc "
Chính Đình : dạ, thì chuyện là vậy đó Anh Chị...
Lý Thần : haizzz... Tụi Nó nói vậy cũng đúng đó Ngạn Tuấn à...
Ngạn Tuấn : Em biết rồi... Quản gia
Quản gia : dạ Chủ Tịch cho gọi ạ...
Ngạn Tuấn :..."đưa chìa khóa cho quản gia "
Quản gia : dạ..."lấy chìa khóa từ Anh "
Lúc này tại trước cửa phòng Anh...
Quản gia vừa mở cửa đi vào thì...
Quản gia : Thiếu Phu Nhân...
Văn : dì vào đây làm gì...
Quản gia : dạ Chủ Tịch...
Văn : Tôi biết rồi, dì cứ xuống nhà trước đi...
Quản gia : dạ, tui để chìa khóa lại cho Cô ạ..."để lên bàn rời đi "
Cô đi lại khóa cửa rồi, mở tủ lấy đồ rồi đi vào nvs...
Cứ như vậy cho đến 1 tiếng sau...
Lúc này Cô cũng đi ra ngoài...
Sau khi sấy tóc xong thì Cô cũng đi xuống nhà...
Lúc này tại phòng khách...
Văn : Anh Chị..."nhìn Anh "
Băng Băng : lại đây Chị xem nào...
Văn :..."ngồi xuống kế Băng Tỷ "
Lý Thần : đã ốm quá rồi đấy...
Văn : Em vẫn bình thường mà...
Băng Băng : haizzz...
Văn :..."nhìn Anh "
" Lý Thần : Mấy Đứa..." " ra hiệu "
8 Anh : Văn... ở đây với Ngạn Tuấn nha
Văn : Anh Chị, Mấy Ca đi đâu vậy...
Tử Dị : nghe lời đi...
Văn :...
Sau đó Thần Băng, 8 Anh rời đi...
Văn :..."im lặng nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : ko nói chuyện à...
Văn :..."gật đầu "
Ngạn Tuấn : Tôi nhốt Em lại...
Văn : đừng mà...
Ngạn Tuấn : Em ngồi đây đi...
Văn :..."đứng lên, ôm Anh từ phía sau "
Ngạn Tuấn :..."để yên cho Cô ôm "
Văn : Em xin lỗi...
Ngạn Tuấn : sao lại xin lỗi...
Văn : hức...hức
Ngạn Tuấn : sao khóc, Tôi làm gì Em à " quay mặt lại, ôm chặt Cô vào lòng "
Văn : hức... hức, Em ko muốn bướng bỉnh nữa, ko muốn...
Ngạn Tuấn : được rồi, ngoan, ko khóc nữa, sẽ ko giận Em nữa, ngoan nào...
" ôm chặt Cô vào lòng vỗ dành "
Văn : hức... hức "khóc nức nở "
Ngạn Tuấn : nếu Em mà còn khóc nữa thì Tôi hôn Em đó...
Văn : hức hức, Anh chọc Em...
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng hôn vào môi Cô...
Cô bất ngờ nhưng cũng ko phản kháng mà đáp trả lại nụ hôn của Anh...
15p sau... Anh, Cô buông nhau ra...
Sau đó Anh cúi xuống hôn, cắn, mút chiếc cổ trắng nõn của Cô để lại những vết hiskey đỏ chót...
15p sau... Anh cũng buông tha cho cổ của Cô...
Văn : Anh ức hiếp Em...
Ngạn Tuấn : nếu Anh ko hôn thì Em sẽ khóc hoài đấy...
Văn : "cười tươi, rúc sâu vào lòng Anh"
Ngạn Tuấn : quản gia..."vỗ dành Cô "
Quản gia : Chủ Tịch cho gọi ạ...
Ngạn Tuấn : cho người dọn dẹp sạch sẽ phòng Tôi...
Quản gia : dạ..."rời đi "
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng nhẹ nhàng bế Cô lên...
Anh ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên đùi mình, rồi ôm eo Cô...
Ngạn Tuấn :..."dựa ra ghế, nắm tay Cô"
Văn :..."ôm cổ Anh, phồng má "
Ngạn Tuấn : làm sao, hửm...
Văn : Anh nhốt Em...
Ngạn Tuấn : xin lỗi Bảo Bối Nhỏ của Anh, để Em sợ rồi..." ôm eo Cô "
Văn : Anh còn quát Em nữa...
Ngạn Tuấn : xin lỗi Bảo Bối...
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Tại góc khuất nào đó...
" Băng Băng : mà Mấy Đứa Nhỏ đâu rồi Anh..."
" Lý Thần : Anh cũng ko biết nữa..."
" Tiểu Quỷ : Tụi Em kế bên nè..."
Lâm Lão Gia : Mấy Đứa làm gì vậy...
Trường Tĩnh : Tụi Con đang rình...
Băng Băng : ủa, sao giọng này nghe quen quen vậy Anh...
Lâm Phu Nhân : ko quen mới lạ...
Lý Thần : Ba Mẹ...
Ngọc : hù..."hù Thần Băng, 8 Anh "
Thần Băng, 8 Anh : ôi trời, Con Bé Này " ngã vào phòng khách "
Văn : Anh... Anh nhìn kìa, họ nghe lén Chúng Ta kìa...
Ngạn Tuấn: vui ko..."lạnh, xoa đầu Cô"
Băng Băng : vui mà 2 Đứa...
Ngọc : lúc nãy Em có quay lại á...
Từ Khôn : quá trời rồi ha...
Ngọc : hihi...
Lý Thần : hồi gửi cho Anh Chị nữa...
Ngọc : ok ok...
8 Anh : gửi cho Tụi Ca nữa...
Ngọc : ok luôn...
Văn : Ba Mẹ..."đỏ mặt "
Lâm Lão Gia : haha, Con Bé đỏ mặt rồi kìa..
Văn : Tụi Ta thấy hết rồi đó nha...
Lâm Phu Nhân : Con Dâu Ta ốm quá rồi đó nha...
Văn :..."cười tươi "
Lâm Lão Gia : coi Con Bé kìa...
Văn : hihi..."cười tươi ". Anh...
Ngạn Tuấn : hửm..."cưng chiều Cô "
Văn : Ngọc nói, Nó có quay lại nữa kìa
Ngạn Tuấn : Anh đập điện thoại Nó...
Văn : Anh đập rồi Em đền sao...
Ngạn Tuấn : đúng vậy...
Văn : Anh giàu vậy mà để Em đền à...
Ngạn Tuấn : haha... Bảo Bối lấy tiền của Anh đền cho Nó...
Văn : hứ..."đỏ mặt "
Ngạn Tuấn : hửm, ayzo wei...sao đỏ mặt rồi Bảo Bối Nhỏ..."ôm eo Cô "
Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : hửm...dễ thương cho ai xem vậy...
Văn : cho Lâm Chủ Tịch xem á...
Ngạn Tuấn :..."nhéo má Cô "
Văn : hihi..."cười tươi "
Lâm Phu Nhân : ayzo wei Mấy Đứa à, nụ cười đầy Cưng Chiều, Ôn Nhu này của Lâm Chủ Tịch, chỉ dành riêng cho Con Bé thôi đó nha...
Băng Băng : dạ Ngạn Tuấn Nó chỉ ôn nhu, cưng chiều... Bé Văn thôi, nhất Em rồi đấy nha...
Văn :...""cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : "nhéo má, cưng chiều Cô"
Lâm Lão Gia :
Lý Thần :
Lập Nông :
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip