16.

đêm tối, cả lũ u19 - 2003, 2004, 2005 ers nháo nhào ra khu vui chơi

hôm qua là sinh nhật nguyễn đình bắc, cậu nhận được rất nhiều lời lúc từ fan, từ anh em bạn dì và tất nhiên là có cả bánh kem của ban huấn luyện tặng, hạnh phúc

7.26 pm

ổ mèo

đình bắc
ehehe
cảm ơn mọi người nhiều nhá
trừ nguyễn quốc việt
cđm anh 🥰

hoàng cảnh
ủa mắc cười
tao có lòng tốt chúc rồi
chỉ là quả ảnh dìm thôi mà
làm gì căng

văn bình
ủa anh bắc nói anh việt mà
sao anh cảnh rep=))

quốc việt
việt cầm máy anh
:)))

văn khang
có ai muốn đi chơi không?

bảo long
dạ cóooooooooo

văn trường
em cũng muốn

văn khang
ngoan, nào về rồi hai mình đánh lẻ
đi chơi riêng nhá
em bé ngoan đi

văn sơn
em bé ngoan đi

trung tuấn
em bé ngoan đi

tùng hân
em bé ngoan đi

văn tú
em bé ngoan đi

văn trường
=))
=))))))))))))))))))))

văn khang
trường xem tụi nó ăn hiếp anh kìa
:<

anh tú
ai ăn hiếp được mày

văn thảo
lúc nào nhớ người yêu cái cào chúng tôi
💔

văn bình
bữa ảnh quạo còn bắt bảo nhong của em chạy chục vòng ngoài sân, bắt em chụp chục trái nữa

văn trường
anh...

văn khang
ai biết gì đâu

châu phi
thế ai đi chơi không?

đình bắc
em

châu phi
mày khùng vừa thôi em ạ
sinh nhật mày chẳng lẽ mày ở nhà?

đình bắc
anh quát em à

đăng dương
nói to thế á?

việt sơn
em biết ngay mà

ngọc mỹ
anh chỉ ngọt ngào lúc đầu

châu phi
thôi đi
tổ sư chúng mày
anh xin lỗi
được chưa?

đình bắc
dạ hihi

văn khang
thế khoảng 8 giờ có mặt ở khu vui chơi nhé

văn bình
dạ

bảo long
giống bồ emmmm

hoàng cảnh
tui là cảnh
+1

văn tú
+2

hồng phúc
+n

--------------------

"đi đâu giờ?"

"chủ xị đình bắc ra ý kiến đi"

"em hong biết, hay đi xe điện đụng đi"

"có trẻ con mới chơi đó thôi"

"em thấy anh bắc nói chơi đó vui mà, tụi em đã trưởng thành đâu"

"em theo bồ em"

"thế ai đi điện đụng điểm danh đi"

"châu phi xin ké một slot"

"bảo long và bồ em - văn bình ạ"

"anh tú, à mà người anh em cũng tên kia chơi không?"

"có"

"không ai đi nữa à?"

"tụi này qua nhà hơi"

"tụi này qua tàu lượn"

"ok lát gặp ở chỗ bán kem nhé"

khoảng sau một tiếng, bọn nó tập trung lại ở chỗ bán kem

sẽ chẳng có chuyện gì nghiêm trọng nếu như khi tập trung lại thiếu nguyễn đình bắc và nguyễn bảo long

"bồ em đâu rồi, nó sợ bóng tối lắm, sao tự nhiên lại lạc, không được, em phải nhắn nó"

"mày bình tĩnh xem nào em, từ từ, để bọn anh đi tìm"

ổ mèo

văn khang
@ đình bắc  @ bảo long
đang ở đâu rồi?

bảo long
em hong biết nữa, lạ lắm

đình bắc
hình như em ở khu ẩm thực, đang tìm lối ra
khỏi cần kêu người tìm
tìm long đi

văn khang
nãy phi vừa thấy tin nhắn đã chạy đi rồi

văn bình
bạn nhỏ
mở định vị lên

bảo long
rùi...
mình sợ
bình ơi

văn bình
ngồi yên nhá
ngoan

văn khang
có cần anh theo không?

văn bình
dạ thôi được rồi ạ, em sắp tìm thấy rồi




hà châu phi sau khi biết được đình bắc trong khu ẩm thực liền đánh lẻn phóng như bay vào trong đấy

đang loay hoay tìm thì bỗng nó đâm đầu vào lưng ai đó, vừa định ngửa mặt lên chửi thì im lặng

là nguyễn đình bắc

đình bắc như trẻ em lạc mẹ, ôm lấy châu phi dụi dụi, mè nheo

"nãy em sợ lắm luôn á vợ ơi"

"ngoan, tao ở đây rồi"

"đi về đi, em không muốn ở đây nữa đâu"

"ừm, đi thôi"




đình bắc đã được tìm thấy, còn nguyễn bảo long thì sao?

"bình ơi.. bình"

bảo long ngồi thu mình trên ghế đá, luôn miệng gọi tên văn bình, em chỉ định đi vòng vòng để mua quà lưu niệm thôi, quà có rồi mà em thì lại lạc mất

bỗng từ phía sau có tiếng bước chân, lại còn có cả đèn flash điện thoại, em nhớ đoạn này vắng lắm, ai lại vào đây?

"bình ơi, BÌNH ƠI CỨU TAO-"

"tao đây, không khóc"

văn bình ôm lấy bảo long vào lòng, tay vô thức xoa xoa đầu người yêu

bảo long sợ hãi mà ôm chặt lấy lưng văn bình, không nhịn được mà khóc nhè

là văn bình đi tìm em

"tao.. tao sợ hic"

"ngoan nha, tao thương, nín đi"

"tối lắm, tối thui luôn, điện thoại vừa mở định vị lên thì tắt nguồn, tao suy sụp luôn, tao xin lỗi vì đã để mày lo lắng"

"người yêu tao thì dĩ nhiên tao phải lo rồi, lần sau phải ngoan, không được đi lung tung nữa, nghe chưa?"

"tao chỉ muốn mua quà lưu niệm thôi mà... bình mắng tao"

em nhỏ đã sợ mà còn bị mắng, không hẳn là mắng nữa, mắng yêu thoii

"tao đã mắng long bao giờ, mà long mua quà gì đấy?"

"nè.."

bảo long rụt rè xòe tay ra, trong đó là hai chiếc móc khóa đôi, một cái màu trắng cho em, một cái màu đen cho văn bình

văn bình phì cười, đáng yêu quá

"đừng tưởng mình đáng yêu rồi làm gì cũng được nhé!"

"tao biết bình thương tao mà, cho bình"

"tao cảm ơn, về thôi"

văn bình quay lưng đi, lại bị bảo long nắm gấu áo kéo lại, đang định hỏi có chuyện gì thì bảo long đã lên tiếng

"mày.. cõng tao có được không, mệt quá:<"

bảo long chu chu môi, vẻ ngại ngùng mà cúi đầu xuống

chụt

văn bình giữ khuôn mặt của bảo long ngay ngắn, lại hôn lên môi em một cái

"lên đi, tao cõng về"

"dạaa"





sau khoảng chừng 10 phút thì văn bình cũng tới được chỗ anh em, đang định kêu bảo long xuống lại thấy cái hất đầu của anh đội trưởng

"ngủ rồi, không cần kêu xuống đâu, cõng về được không?"

"dạ được chứ, nó là bồ em mà"

"thế thì về thôi"







"không có quà cho em sao?"

"nè, đeo vào"

châu phi bị đình bắc ép vào tường, lục trong túi áo ra chiếc vòng đỏ, vớ lấy tay đình bắc mà đeo vào

"em muốn quà khác cơ"

"muốn gì nữa?"

châu phi nghe mùi gì rồi

mùi đen tối, đình bắc đang định làm gì?

"muốn anh"

"không được đâu, nay mệt lắm"

"thế thì một lần thôi, được không?"

"khô-"

đình bắc ôm gọn hà châu phi về phòng

tắt đèn, ngủ

"ê không làm thật à?"

"chứ anh muốn làm hả, em không muốn vợ em mệt đâu"

"thế thì, mai mốt bù sau cho, được không?"

"được hết, giờ thì ngủ đi nhá, anh ngủ ngon"

"ngủ ngonnnnnnn"

###########

cái chương tối qua lỗi nên viết lại, mại iu
<33
tui đao đớn, tụi gục ngã


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #u19#u20#vnf