27.

-dù có ra sau, các cậu vẫn sẽ mãi là những anh hùng, những người vô địch và là những ánh sao sáng trên bầu trời này, các cậu, thật sự rất tuyệt rồi-

chồng nhỏ
bé ơi

bồ yêu của em đâu rồi ta

nào hong có mít ướt nhé
*anh bé đã xem

thôi mà
rep em nha!
em thương vợ nhất trên đời

anh bé
...
mình
thua rồi

không sao hết mà
mình vẫn có cơ hội
không khóc nhè nhé
em bé ngoan!

anh biết rồi
chỉ là
anh thấy

không có tệ mà
anh bé của em
vẫn luôn là số 1
😡❤

dạ..
anh muốn được an ủi
muốn em ở đây
với anh..

thui mò
ngoan i
em điện nói chuyện một chút
nha?

ừm
nhớ lắm

chồng nhỏ đã bắt đầu một video call

'bé ơi!'

'...'

'ơ thôi không khóc mà, nín nín, khang ngoan'

'h-hong có khóc mà'

'mắt đỏ hoe thế rồi còn chối, anh có biết anh nói dỗi tệ lắm hông? còn nữa, lúc thi đầu bị phạm lỗi đến rách cả tất, có đau lắm không?'

'cũng có, nhưng mà anh vẫn ổn mà..'

'khang này'

'hở..?'

'em yêu anh! yêu anh vì anh chính là anh, là đội trưởng gương mẫu, luôn là bóng dáng số 10 nhỏ bé CỦA EM!'

'anh biết, nhưng mà-'

'không có nhưng nhị gì hết, anh vẫn là giỏi nhất, không trách bản thân mình nữa, đi tắm rồi ra ăn với anh em đi, không được uống sữa nhiều, phải ăn'

'sao em biết?'

'người thương của em mỗi khi buồn sẽ chán ăn, sẽ lười tắm, em lại còn có thể không hiểu sao?'

'...'

'ngoan đi ăn đi'

'anh biết rồi, vậy tắt nha?'

'khoan, nghe em nói đã'

'hửm?'

'EM YÊU KHANG. YÊU HƠN CẢ SINH MỆNH!'

'nói to quá, anh cũng yêu trường lắm, yêu thương bằng cả thanh xuân!'

'làm anh cười được rồi nhé! và bây giờ em bé của em đi tắm rồi đi ăn, có được hong?'

'được mà' - khang nhìn người kia qua màn hình, gật đầu, chu chu môi hôn lên màn hình cái chụt  - 'yêu em'

văn khang bấm tắt điện thoại, nằm ườn ra giường, quốc việt đã đi ăn từ đời nào, còn lại mình khang thôi

dùng chút sức lực ít ỏi còn lại của mình, văn khang lục đồ trong vali, lôi ra chiếc áo đỏ đỏ, hít một hơi

vẫn còn mùi của văn trường

không phải vì nhớ nên mới mặc đâu nhé, là vì khang không biết mặc gì thôi







cao văn bình - người có lẽ áp lực nhất hôm nay đang ngủ say trên người bảo long, úp mặt vào bụng người kia, tay ôm chặt lấy eo em nhỏ

em nhìn người trước mặt, không nhịn được mà cười mỉm một cái, người em yêu, thật sự đối với em là cả thế giới, dù có thế nào đi nữa, bình vẫn mãi là người hùng!

nó thiu thiu ngủ, dụi mặt vào ngực lại tiếp tục không biết điều mà luồn hẳn vào áo của em

bình thường là em sẽ gõ đầu nó rồi, nhưng hôm nay em lại cưng chiều xoa xoa tóc

em biết

người thương của em hôm nay chịu khổ nhiều rồi

"long ơi"

"ơi ngủ tiếp đi, không sao cả, ngoan ngoan"

"bình không phải em bé"

"bình là khủng long của em"

cao văn bình nghe được lời bày nhất thời bật cười, luồn đầu khỏi áo nguyễn bảo long, rướn người lên hôn môi em một cái thật kêu, xoa xoa đầu

"mèo nhỏ, em là cả thế giời của bình!"

"em biết, bình đừng buồn nữa nha!"

"có em ở đây, thấy em đáng yêu như thế này cũng chẳng còn gì để buồn nữa, ngủ thôi"

"ừm" - bảo long gật đầu, đặt đầu lên tay của văn bình, tay luồn qua eo, ôm chặt - "ngủ thôi, bình ngủ ngon!"

"long cũng thế, ngủ ngon!"

khoảnh khắc đó, có hai trái tim nhỏ cùng chung nhịp đập



ổ mèo

văn thảo
mọi người đừng buồn nữa nha!
mọi người làm tốt lắm rùi

tùng hân
có thảo ở đây thì tốt biết mấy
muốn ôm

văn thảo
thôi mò
cố gắng cùng toàn đội chiến đấu
đem chiến thắng trở về
rồi về nhà em
ôm em thật chặt
hân nhé!

tùng hân
dạ

văn trường
có ai xem bồ em có ăn gì không ạ?
lại bỏ bữa nữa thì khổ

văn tú
không nha
nó dồn phần cơm to tổ chảng vào bụng
sau đó nốc thêm ly sữa tươi
tao tưởng nó buồn
ai dè nó cũng ổn

anh tú
có em í
ăn ít
ôm không đã gì hết

hoàng cảnh
mệt mấy đứa này ghê

quốc việt
bên đó mấy giờ rồi
sao cảnh chưa ngủ?

hoàng cảnh
muốn đợi em

quốc việt
...

hoàng cảnh
muốn nhìn em
call nha?

quốc việt
dạ❤

thanh nhàn
thêm bao nhiêu lâu
tui mới có bồ đây??
ăn cơm tró tuyển mệt quá

văn khang
nhây như mày xứng đáng ế=))

quang hiển
nó nói đúng nhàn ơi
mày tên nhàn mà
đời mày đ nhàn
là sao zậy bà nụi?

thanh nhàn
hong biết nữa

đình bắc
tự nhiên em bị chấn thương
không giúp gì được cho mọi người
đáng ghét
tệ quá

châu phi
gì đấy?
không ai muốn em chấn thương hết
ngoan

văn sơn
phi nói đúng đấy
cố lên em!

trung tuấn
đúng gùi, cố lên!!!

đức anh
có ai thấy thằng bình không?
bảo em nó cứ thoải maid

bảo long
dạ bình ngủ rùi
em cũng ngủ nha, thông báo máy bình to quá
chúc mọi người ngủ ngon!

văn thảo
mọi người nghỉ sớm đi
dưỡng sức mốt đá tiếp nè

văn khang
ngủ hết nha!
không có gì để buồn hết
chùng ta vẫn mãi là chúng ta
cùng nhau

văn trường
cùng nhau!

###########

vẫn là tuyệt nhất.

chzamy

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #u19#u20#vnf