9.
đêm muộn, cả lũ u19 rủ nhau xem phim ma trong khi thằng đéo nào cũng sợ
mọi chuyện bắt đầu từ nguyễn đình bắc, sau khi đi lượn vài vòng quanh khách sạn, phát hiện một chỗ bán đĩa phim trông cũng khá hay, nó nổi hứng xem phim ma, và rồi
nó tậu về cả 3 cái đĩa, lựa qua lựa lại một hồi, chọn Child's Play - bộ phim về một con búp bê bị ám
ổ mèo
đình bắc
hú
qua phòng mình xem phimmmmm
văn khang
phim gì?
châu phi
phim ma
văn khang
không
văn trường
đi đi đi
bảo long
tháng cô hồn đó mấy anh ơi :))
văn bình
nguoi ta ram luon co quy theo sau
việt sơn
gì đấy hả em?
mày nghĩ gì đấy?
văn bình
ủa chếc
em nhìn nhầm
🥰
trung tuấn
ok
nhưng ai đó qua lôi thằng sơn khỏi bụng tao cái
văn tú
mày ăn nó hả?
nhật minh
?????????
tùng hân
:))
alo cảnh sát đi ae
trung tuấn
😃?
nó nằm trên bụng tao này
sao mà đi
sức tao yếu đuối lắm:)
văn thảo
ê
kí đầu nó đi
đảm bảo dậy
tùng hân
bồ...
trung tuấn
ok
nó dậy thật
ê mà
nó luồn đầu vào áo anh ngủ tiếp rồi
:))
á-
tao không muốn dậy, bây xem gì xem
tao muốn ngủ
tuấn không qua, đừng chờ
hồng phúc
tao đoán chắc
thằng sơn lật thằng tuấn
rồi ôm ngủ
anh tú
phòng đ nào mày cũng hóng thế:))
hồng phúc
tao stalk nguyên đội 😘
quốc việt
ê có gì ăn hong?
đình bắc
không
à có
bim bim
quốc việt
ôk
để tao đem xoài qua
hoàng cảnh
:))))))))
mày vừa đi đâu?
quốc việt
ehe
hong có gì hết
huy hoàng
tao định không nói đâu
nhưng xoài mày chua quá
nên là
quốc việt
đéo
má
tao xin mày
😇
hoàng cảnh
nói đi
lát bù cho vài viên kẹo
huy hoàng
thì là
lúc chiều
quốc việt cùng văn bình, văn trường
đi ton ton ra cây xoài phía sau khách sạn
đi tong hết gần chục trái
quay về thì thấy tao với việt sơn
việt sơn
thằng trường cũng nhanh não
bảo thằng việt
dúi cho hai đứa tao hai quả
mà xui thay việt ơi
nó chua lét
🥰
quốc việt
do cách mày sống thôi
quả tụi tao ngọt vãi
:))
văn khang
à
bảo long
à
hoàng cảnh
à
quốc việt
hong bạn ơi
mình xin lỗi
huhu
hoàng cảnh
buồn bạn
đi mà không rủ mình gì cạ
quốc việt
:)))))
bảo long
hèn gì
chiều thằng bồ em
chôm hủ muối hảo hảo
đi qua phòng anh trường
lại còn đẩy anh khang
đi uống trà sữa với em
thì ra
😭
văn bình
no
hong bé yêu ơi
hmu
mìnk bị ép
văn trường
ai ép được mày?
mày là đứa bày trò đấy em
văn khang
👍
nguyễn văn trường
tối nay qua phòng văn bình ngủ
bảo long qua với anh
bảo long
dạ
văn bình
hongggggggggggggg
văn trường
no
hong có anh sao em ngủ được ạ(T_T)
văn khang
không nói nhiều
đình bắc
thế có ai xem không?
intro dài vcl
nãy giờ chưa hết nữa
:))
văn khang
có
văn trường
anh bé xem thì tao xem
bảo long
dạ có
văn bình
+1
việt sơn
+2
ngọc mỹ
+n
/.../
thế là cả bọn kéo qua phòng 152, ngồi xem chăm chú
dĩ nhiên có cả sự góp mặt của 5 quả xoài, quốc việt định gọt cho cả đám nhưng lại bị hoàng cảnh bế lên đùi mình ngồi, bản thân cũng giành việc gọt xoài của quốc việt
đoạn đầu trông rất bình thường, cho đến khi bảo long thấy cảnh chiếc máy cắt cỏ cuốn đầu người đàn ông vào đó
em nhỏ sợ rồi, gục đầu vào vai văn khang mà nhắm tịt mắt
văn khang cũng thương tình mà xoa xoa đầu, nắm lấy tay em nhỏ trấn an
mọi chuyện đều được văn trường thu lại trong tầm mắt, thuận tay nhéo văn bình một cái
văn bình vẫn đang không hiểu vì sao bị nhéo, liền nhìn theo cái liếc mắt của văn trường, à thấy rồi, cũng có gì đâu?
à khoan.. cũng có gì thật, nguyễn bảo long?
ghen lồng lộn lên là thế, nhưng vẫn phải im để xem phim, không mấy thầy phát hiện là toi cả đám
đình bắc mở hội, bây giờ lại sợ mà dụi dụi vào hõm cổ hà châu phi aka bồ mình, nũng nịu nói nhỏ
"bảo vệ tao đi, sợ quá aaaaaa"
"mày bày đấy, giờ lại sợ là như nào?"
"ai biết nó ghê thế này đâu:<"
"thôi ngồi yên đi, tao bảo vệ chồng"
"bảo vệ gì?"
"chồng"
"tao hết sợ rồi, đi khách sạn không?"
"hai đứa mày bớt khùng đi, ói"
"ủa nghe hả?"
"tụi mày rống to như thế ai mà chẳng nghe, ngồi yên cho tụi tao nhờ"
"..."
hà châu phi gõ đầu đình bắc một cái, rồi lại để bạn dụi vào bụng mình tiếp tục xem
con người này giờ im từ đầu - khuất văn khang lại là con người sợ nhất, anh từ đầu đã chê rồi mà, nếu không vì bảo long chắc đã về phòng từ đời nào
hết phim, đứa nào cũng sợ sợ mà về phòng, riêng văn trường và văn bình, ừ bị bồ dỗi, nên phải đi vào phòng của văn trường mà ngủ
"do mày ấy"
"do anh ấy"
"do mày bày đầu"
"do anh xúi chia xoài cho anh sơn với anh hoàng chứ bộ"
"mệt quá, ngủ"
"hong, hong có bảo long em ngủ không được"
"tao cũng thế, ê bình!"
"dạ?"
quay về với phòng 2 con người sợ nhất đám, ban đầu định mỗi đứa một giường nhưng lúc sau bảo long không ngủ được, bèn mon men qua giường đội trưởng nằm
và cũng không ngờ, đội trưởng vẫn chưa ngủ
"anh sợ hả?"
"ừ, ngủ không được luôn nè"
"em cũng thế"
"chắc hai thằng kia ngủ rồi, không kêu được"
"cho chừa, ai bảo làm thế"
"thôi anh ôm cho ngủ nhé?"
"dạ vâng"
nửa đêm
cạch
cánh cửa phòng văn khang được mở ra, hai cái bóng cao cao hiện trước cửa
cái bóng số 14 bật đèn một cái, cái bóng 23 liền chạy tới ôm gọn bảo long trên tay ẵm về phòng
thì chẳng là văn trường ngủ không được, nhớ hơi anh người yêu bèn rủ văn bình đột kích qua ôm bồ về
văn trường tắt đèn, đi lại giường gỡ cái chăn đang bọc người yêu mình ra, lại không nhịn được mà giật mình một cái
người yêu cậu mắt mở đau đáu, sao chưa ngủ?
"qua đây làm gì?"
"em ngủ không được"
"đi ra"
"thôi mà, em chỉ lỡ dại một lần này thôi"
"chắc chưa?"
"em hứa mà, hong dám có lần sau"
"ừ, giờ thì qua kia ngủ"
"thôi, em xin lỗi mà"
"..."
văn khang im lặng, thiu thiu ngủ, lại bị văn trường làm chuyện bậy bạ mà xù lông, cuộn mình như cái bánh
đêm khuya vậy mà lại cắn mình!
"nguyễn văn trường, mai xuống sân ch-"
chụt
"thôi mà, ngủ đi nhá"
"em.."
"em yêu anh"
"em hay quá ha?"
"thôi mà, em xin lỗi"
"mệt, ngủ đi"
"dạ hihi"
văn khang xoay mình lại, dụi dụi vào ngực văn trường, luồn tay qua eo mà ôm lấy
yêu thì yêu thật, mà cắn như thế thì chạy nọc chết chứ đùa
sáng
bảo long cựa mình, lại cảm thấy bản thân được bao bọc bởi một vòng tay to lớn
nó nheo mắt, rõ là hôm qua chỉ ôm cánh tay anh đội trưởng chứ có ôm như này đâu, mà mùi hương này, cũng quen lắm
...là văn bình!
"ê dậy!"
"ưm...."
văn bình còn ngái ngủ mà ôm chặt bảo long hơn, ghì đầu nó vào hõm cổ mình
"sao mày ở đây, anh khang đâu?"
"bên phòng anh trường"
"vậy là..."
"tối tao qua bế mày về, được chưa, giờ thì ngủ đi"
"ừm, oáp, hôm qua đáng sợ thật.."
"hôm qua sợ thì qua ôm tao, mắc gì dựa anh khang?"
"gì đấy, ghen hả?"
"..."
"ghen phải hong?"
"ừ, mày chỉ được dựa tao thôi"
"hôm qua tao dỗi mày mà, mà mày ghen trông đáng yêu quá, không căng chút nào"
"mày tin tao dỗi mày luôn không?"
"ơ thôi, tao thương Bình nhất"
"tao cũng thương mày nhất"
thôi sến súa quá đi=)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip