Happy Ending.



Khi xưa còn bé, tôi cũng như rất nhiều đứa trẻ khác đem lòng say đắm truyện cổ tích- ước ao được một ngày làm nàng công chúa, vận bộ váy xinh đẹp nhất trong dáng vóc mỹ miều nhất, cùng chàng hoàng tử của đời mình khiêu vũ trong khúc nhạc lãng mạn và cứ thế bên nhau trọn đời. Nhưng đời không như là mơ- hoàn cảnh bản thân chính là rào cản duy nhất khiến tôi sớm nhận ra sự thật phũ phàng này, đành một nửa tiếc nuối tỉnh mộng mà đối diện với cuộc đời- sớm tối chạy vất vả đi làm bằng xe bus, về đến nhà liền nằm vật ra mà nhẩm tiền nhà hằng tháng, như thế cũng đủ khiến tôi không thể là một nàng công chúa. Nhưng với một nửa còn lại, ông trời hình như vẫn cho phép tôi được mộng mơ, được sống với ước muốn tìm kiếm một nửa yêu thương tôi thật lòng. Và người dẫn dắt tôi đến với anh- Kim Taehyung, cái kết có hậu tuyệt nhất cuộc đời tôi.

Taehyung của tôi dáng vóc sạch sẽ, anh tuấn, ngũ quan y hệt bước ra từ truyện tranh, có chút vừa hư lại vừa thực. Chính vì vẻ bề ngoài cướp hồn người như thế, hiển nhiên nghề nghiệp của anh cũng rất thật đặc biệt. Anh chính là một trong bảy thành viên của nhóm nhạc nổi tiếng nhất Đại Hàn- BTS. Thú thật, với một con nhỏ suốt ngày chỉ chạy theo đồng tiền để kiếm cơm, thời gian đầu tôi dường như chẳng hề biết đến họ- BTS là ai và Kim Taehyung là ai, tôi không hề quan tâm. Cho đến một ngày, một ngày thật không bình thường, anh- bạn nhậu thân quen của tôi lúc đó, liền lấy ra cặp vé xem concert rồi phe phẩy trước mặt tôi cười khì. Nhưng tôi đâu hề biết đó là tấm vé đặc biệt đâu chứ, vì quá say nên tôi đã tưởng nó chỉ là tấm vé số chiều sổ thôi, thiệt ngu ngốc hết sức, đã vậy nói xong còn gục mặt ngủ say sưa! Mãi đến ngày xem xong concert của anh- cũng là do cô bạn thân của tôi ép đi, tôi mới vỡ òa- thì ra anh thật không hề tầm thường!

Tôi trách mình tại sao không nhận ra sớm hơn, vì có ai đi nhậu nơi công cộng mà suốt ngày đội mũ lưỡi trai che khuất gương mặt? Lại còn tỏ ra rất sợ hãi khi đi ngang qua những cô gái bàn tán về các anh chàng thần tượng?

"Em ấy, Kang Yuie, nhìn anh như thế này mà bảo anh là người bán vé số ế á? Hết nói nổi em luôn!"

Taehyung cốc nhẹ đầu tôi khi cả hai đang đứng sau hậu trường, một góc khuất khiến các staff và cả những thành viên không thể tìm ra được chúng tôi.

"Sao anh lại trách em? Nói cũng phải đúng lúc người ta tỉnh táo chứ say sưa thế làm sao phân biệt nổi!"- Tôi gân cổ cãi lại, chỉ nhận được từ anh một nụ cười mỉm chi, nhìn sao cũng chỉ thấy gian gian.

Taehyung đột nhiên đứng xích lại gần tôi, mùi mồ hôi cùng hương nước hoa nam tính quyện lại vào nhau, ngạc nhiên thay lại khiến mũi tôi dễ chịu lạ kì. Anh nắm lấy bàn tay đang buông thõng của tôi, giọng nói trầm ấm giết người lại một lần nữa vang lên bên tai tôi, thật gần, thật gần. Đôi gò má tôi bắt đầu nóng ran, chỉ thầm cầu mong ánh sáng đủ tối để đối phương không thể nhìn thấy. Tôi bắt đầu liên tưởng, đây có phải là khoảnh khắc chàng hoàng tử ngỏ lời cùng cô công chúa của đời mình chăng? Nhưng liệu Taehyung có thể là hoàng tử của cuộc đời tôi? Và tôi, chưa hẳn là một nàng công chúa. Có lẽ định mệnh đã đưa anh và tôi đến gặp nhau, đan mối tơ duyên để chúng tôi trở thành bạn bè. Nhưng còn danh phận là người yêu, liệu tôi và anh, có thể sao?

"Kang Yuie, em có nhớ ngày anh và em gặp nhau không? Cũng tại quán nhậu cách sông Hàn vài bước chân, nơi em và anh là khách quen nhỉ? Anh vẫn còn nhớ dáng vẻ của em lúc say. À, anh đã nghĩ, cô gái này hẳn là một đấng hảo hán đang kiệt tiền đây mà!"- Anh cười khùng khục rồi bắt đầu giả giọng tôi, "Sao lại đuổi tôi, tôi tài giỏi và tài năng thế này mà, tôi đã cống hiến hết trí tuệ và tâm hồn của tôi để rồi mấy ông cho tôi ăn mì tôm cả tháng sao!!!!"

Mặt tôi bắt đầu đen một mảng, quả nhiên, Kim Taehyung rất thích ăn đấm!

"Xì, em tưởng là anh tỏ tình với em cơ, ai dè làm người ta tụt mood!"

Tôi nửa thật nửa đùa, quay mặt giận dỗi. Này chứ, tôi đang dỗi với ai? Dỗi với cả siêu sao thật ư?

Taehyung trông thấy dáng vẻ đó của tôi, mắt cười lại hằn sâu hơn, khéo léo thế nào mà kéo tôi vào một cái ôm. Con tim của tôi như ngừng đập hẳn. Kim Taehyung, lòng tôi gào thét, anh đang làm gì thế? Có phải anh muốn em phát điên chăng?

"Ngoài vẻ đẹp trai, anh cần em nhận xét chân thực về anh."

"Nhận xét chân thực ư?"- Tôi nuốt khan, "Anh rất tốt bụng- anh đã ở bên cạnh em những lúc em chẳng thể cân bằng nổi cuộc sống của mình. Anh chấp nhận trở thành bạn nhậu của em mặc cho tửu lượng của anh không hề tốt, cho em những lời khuyên thật lòng nữa. Và đôi lúc những nỗi buồn của anh thật đẹp. Em không biết nữa, chỉ là ở bên anh, chuyện vui hay buồn cũng sẽ hóa thành những điều thật đẹp. Đẹp đến độ khắc cốt ghi tâm, như vậy đấy."

"Như truyện cổ tích?"- Taehyung dùng bàn tay to lớn của anh, vuốt tóc tôi thật nhẹ nhàng.

"Chẳng phải Happily Ever After, ai cũng đều yêu thích sao?"- Tôi thở hắt, bàn tay tự động bấu chặt lấy chiếc áo của anh.

"Anh và em, liệu có điều ấy không?"- Taehyung hỏi tôi khi ý cười ở ánh mắt anh vẫn còn đấy.

Tôi đã hoang mang, hoang mang thật sự. Anh đang suy nghĩ những gì? Và ước mơ tìm được chàng bạch tử hoàng mã của tôi, liệu sẽ thành sự thật? Nhưng tôi rất sợ, sợ phải yêu một chàng bạch tử- tuy tôi rất muốn có được chàng, nhưng lại bối rối khi xung quanh chàng xuất hiện rất nhiều cô gái tuyệt vời.

"Anh biết em thích anh, và anh cũng như thế. Chúng ta cho nhau một cơ hội, được chứ?"

Tôi bối rối nhìn anh, chỉ thấy nơi đáy mắt đối phương là cả một sự thành thật. Nhưng sự sợ hãi vẫn không thôi chiếm lấy trái tim và đầu óc của tôi. Tôi vội vã giằng khỏi cái ôm của anh, định bụng sẽ trốn chạy. Nhưng không, chàng hoàng tử đã nhanh hơn tôi một bước.

"Taehyung, anh biết em...!"

"Tình yêu của chúng ta tuy có thể hơi khó khăn một chút- không thể công khai như bao người, không thể đường hoàng cùng nhau hẹn hò hay dạo phố, lại chẳng thể sóng đôi bên nhau những khi trời mưa cùng chung một tán ô như bao cặp đôi, nhưng anh hứa sẽ là cái kết có hậu của chỉ riêng mình em, Yuie. Như những lá bài, khi chúng đổ, ta có thể dựng chúng lên và xây dựng nên một kiệt tác hoàn toàn mới. Vì thế hãy cho chúng mình một cơ hội, em nhé!"








Tôi chẳng biết ngày hôm ấy tôi đã trả lời anh ra sao, và chuyện tình của chúng tôi có những cột mốc đáng nhớ thế nào- vì chúng quá nhiều, chất chồng theo năm tháng khiến tôi có đếm cũng chẳng đếm nổi. Chỉ biết rằng chúng tôi sắp đón thêm một đứa bé nữa, sau khi đứa lớn vừa tròn lên ba và nghịch ngợm trời thần đất lở- Taehyung cưng như trứng và dạy cho nó đủ điều kì cục chết được và người làm mẹ như tôi thấy quan ngại lắm nhưng chẳng biết đỡ đòn ra sao với mấy chiêu 4D ấy. Thế mới nói, khi tôi viết những dòng này đã buồn ngủ lắm rồi- ở trong vòng tay của ông xã mình thật sự quá ấm cúng khiến tôi chẳng còn hứng thú kể chuyện tiếp nữa.

Là như vậy đó, chúng tôi vẫn chưa hề công khai nhưng mối tình này đã vẹn vừa năm năm rồi, chàng hoàng tử của đời tôi- cái kết có hậu của riêng mình tôi, điều này mãi mãi không hề thay đổi. Tôi đã tìm được bạch mã của đời mình, trở thành một nàng công chúa đích thực giữa đời này, và tôi tin rằng sẽ luôn có một cái kết hoàn hảo- dành cho ai đủ lòng tin tưởng, đủ lòng hy vọng và đủ lòng yêu thương- như tôi và Taehyung.














Đây là request đầu tiên mình bắt tay vào trả, thú thật có chút bối rối vì chẳng biết kết hợp ra sao với cốt truyện và bài hát như vậy. Nhưng mong là chủ nhân của request này (yuie137) vừa ý, và mọi người đọc nó cũng sẽ thấy vừa ý! Mình sẽ rút kinh nghiệm ở những oneshot request lần sau, thật sự cảm ơn! Cảm ơn rất nhiều vì những cái like, comment của các bạn ^^ Buổi tối vui vẻ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip