Chương 9
"Ngày mai chúng ta đi săn đêm được không?" Ngụy Anh lại hỏi.
"Không thể, còn phải nghe học." Lam Trạm thập phần nghiêm túc nói.
"Vậy sau khi nghe học chấm dứt có thể đi chứ?" Ngụy Anh lại hỏi.
"Phải được thúc phụ cùng huynh trưởng đồng ý." Lam Trạm tiếp tục nói.
Ngụy Anh thở dài, quả nhiên vấn đề rất lớn a, chuyện này căn bản không có khả năng bỏ qua Lam Hi Thần trực tiếp thỉnh Ôn Tình, tìm tòi nguyên nhân, trừ bỏ Lam Trạm, chỉ sợ chỉ có Lam Hi Thần bọn họ mới rõ bệnh căn của Lam Trạm ở nơi nào.
Ngày hôm sau Ngụy Anh viết thư cho Ôn Tình, hồi âm tới rất nhanh, Ôn Tình cũng nói rất rõ ràng, nếu chính bản thân người bệnh không phối hợp, bệnh căn này không có biện pháp trị liệu.
Ngụy Anh mỗi ngày bồi Lam Trạm, suy nghĩ mãi, vẫn là đi cầu kiến Lam Khải Nhân.
Nói với Lam Khải Nhân tâm ý chính mình đối với Lam Trạm, tuy rằng Lam Khải Nhân khí chết khiếp, nhưng vẫn gọi Lam Trạm đến hỏi chuyện, cuối cùng đồng ý chuyện hai người, chỉ là yêu cầu, Lam Trạm từ nhỏ lớn lên Lam thị, tương lai hai người cũng có thể mua tòa nhà bên ngoài, nhưng phải thường trụ ở Vân Thâm, Ngụy Anh đáp ứng.
Giữa trưa ngày hôm sau, Ngụy Anh chờ sau khi Lam Trạm ngủ trưa, đi tìm Lam Hi Thần.
Hàn Thất
"Vô Tiện sao lại tới lúc này?" Lam Hi Thần có chút nghi hoặc hỏi.
"Lam đại ca, ta có chuyện muốn nói với ngươi." Ngụy Anh thập phần nghiêm túc nhìn Lam Hi Thần nói.
"Vô Tiện muốn nói cái gì? Không cần băn khoăn, nói thẳng là được." Lam Hi Thần cười nói.
"Đại ca có biết Trạm Trạm có một bộ ngân châm hay không?" Ngụy Anh hỏi.
"Biết, lúc trước ta hỏi qua, Vong Cơ nói là đang học tập y lý." Tuy rằng Lam Hi Thần không biết Ngụy Anh vì sao hỏi cái này, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời.
"Đại ca, lúc trước sau Thủy Hành Uyên, ngày đó chính ngươi kêu ta khuyên khuyên Trạm Trạm, lúc ấy sau khi ta đi vào nhìn thấy Trạm Trạm dùng ngân châm trát chính mình, chuyên chọn nơi đau, lúc ấy ta rất tức giận, hỏi y vì cái gì, Trạm Trạm nói y đang trừng phạt chính mình không bảo vệ tốt môn sinh Lam thị." Ngụy Anh sau khi hít sâu nói.
Sắc mặt Lam Hi Thần nháy mắt tái nhợt, y nhớ tới Lam Trạm khi còn nhỏ bị thương không thể hiểu được.
"Đại ca, từ lúc tự mình cùng Trạm Trạm đi Tàng Thư Các chép sách, ta liền phát giác trạng thái Trạm Trạm không đúng, cẩn thận quan sát sau một tháng, ta viết tin cho Kỳ Hoàng Thần y ở Kỳ Sơn - Ôn Tình y sư, cùng nàng giao lưu tình huống của Trạm Trạm, Ôn Tình y sư nói, Trạm Trạm đây hẳn là tâm bệnh, cần tìm được nguyên nhân bệnh, phối hợp với dược, mới có thể không chế, nhưng mấy ngày trước ta cùng Trạm Trạm nói chuyện này, y rất kháng cự, y kháng cự cho các ngươi biết trạng thái hiện tại, hơn nữa, kháng cự với y sư đến linh lực bạo động." Ngụy Anh có chút vô lực nói, rõ ràng Lam Trạm rất rõ vấn đề chính mình, nhưng y không muốn trị liệu, không muốn cho Lam Hi Thần thêm phiền toái.
"Đệ ấy ngày thường ngoan ngoãn như vậy, như thế nào sẽ............" Lam Hi Thần có chút không thể tin tưởng nói.
"Chính là bởi vì y quá ngoan, ta mới phát hiện có vấn đề." Ngụy Anh mở miệng nói.
"Vô Tiện, chuyện này, ta muốn tìm phụ thân nói chuyện, chỉ một mình ta, có lẽ cũng không có cách nào, sau khi thương lượng với phụ thân, ta lại đến nói cho ngươi biết nên làm gì tiếp theo, bên A Trạm, liền nhờ Vô Tiện tốn nhiều tâm tư chút." Lam Hi Thần sắc mặt tái nhợt đứng lên, đi đến nơi Thanh Hành Quân bế quan, ngay cả lễ từ biệt Ngụy Anh đều quên.
Ngụy Anh biết tình huống Lam Trạm đối với Lam Hi Thần đả kích có chút lớn, nhưng hắn cũng không có biện pháp, gần đây Lam Khải Nhân vội đến không thấy bóng người, hắn lại không thể trực tiếp quấy rầy Thanh Hành Quân, chỉ có thể nhân lúc Lam Hi Thần rảnh nói cùng Lam Hi Thần.
Không biết Lam Hi Thần cùng Thanh Hành Quân thương lượng bao lâu, chỉ là ngày hôm sau, Ôn Nhược Hàn liền mang theo Ôn Tình tới Cô Tô.
Thanh Hành Quân, Lam Khải Nhân cùng Ôn Nhược Hàn thương thảo chuyện Thủy Hành Uyên.
Lam Hi Thần mang theo Ôn Tình đi Nhã Thất.
Ngụy Anh cùng Lam Trạm đã chờ ở Nhã Thất.
"Trạm Trạm, ngươi đã đáp ứng ta, phải nghe lời đúng không?" Ngụy Anh nhìn Lam Trạm, cẩn thận hỏi, hắn sợ kích thích đến Lam Trạm.
Lam Trạm ngoan ngoãn gật đầu.
"Trạm Trạm, vị này chính là Kỳ Sơn Ôn thị Ôn Tình, là một vị y sư......" Ngụy Anh nói đến đây, Lam Trạm liền bắt đầu có phản ứng chống cự phi thường mãnh liệt.
"Ngụy Anh, ta muốn trở về Tĩnh Thất, chúng ta trở về được không?" Lam Trạm phi thường lo âu nhìn Ngụy Anh.
"Trạm Trạm, đừng sợ, chúng ta để Ôn Tình cho ngươi xem mạch được không?" Ngụy Anh thật cẩn thận mà hống Lam Trạm nói.
Nhưng Lam Trạm phản kháng phi thường rõ ràng, Ngụy Anh còn chưa động thủ, linh lực Lam Trạm bắt đầu bạo động.
Ngụy Anh sốt ruột ôm Lam Trạm, tùy thời tìm được Lam Trạm ổn định nháy mắt, hắn cần phải lập tức phong linh lực Lam Trạm, bằng không Lam Trạm nhất định sẽ thương đến chính mình.
Bất quá không đợi Ngụy Anh tìm cơ hội, Ôn Tình đã nhanh chóng dùng ngân châm làm Lam Trạm ngủ.
Lam Hi Thần sắc mặt trắng bệch, uổng hắn tự xưng người hiểu đệ đệ nhất, nhưng hiện giờ mỗi phản ứng của Lam Trạm đều nói cho y, Lam Trạm bị y bỏ qua có bao nhiêu nghiêm trọng.
"Ôn y sư, A Trạm tình huống hiện giờ như thế nào?" Lam Hi Thần thấp giọng hỏi.
"Không tốt, y hàng năm tích tụ trong tâm, thân thể bản thân đã không tốt, may mắn thiên phú tu hành của y cao, Kim Đan chứa đựng linh lực cao hơn người bình thường, mới bỏ qua tiêu hao thân thể, nhưng gân mạch quanh thân có rất nhiều chỗ có dấu hiệu linh lực thi châm, hiện giờ ta còn có thể nhìn ra, chứng minh hắn thường làm chuyện này, nhưng huyệt vị linh lực thi châm cũng không phải dùng chữa bệnh, Trạch Vu Quân, Ôn Tình cả gan hỏi, Lam thị có bí pháp gì, vì vậy mấy huyệt vị đó của Lam nhị công tử mới có dấu vết linh lực thi châm." Sau khi Ôn Tình tự bắt mạch cho Lam Trạm, cau mày hỏi.
"Những huyệt vị đó có phải có thể làm người cảm thấy đau hay không?" Ngụy Anh nghe Ôn Tình nói xong liền hỏi.
Ôn Tình gật đầu, sau đó nói: "Nếu đồng thời thi châm, sẽ mang đến đau đớn người không thể có khả năng chịu đựng."
"Đúng vậy, này không phải là bí pháp Lam thj, mà phương thức Lam Trạm tự mình phát tiết." Ngụy Anh ôm Lam Trạm, trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói.
"Y dùng cái gì thi châm?" Ôn Tình kinh ngạc trong nháy mắt sau đó lập tức hỏi.
Ngụy Anh lấy ra bộ ngân châm bị hắn thu hồi.
"Vạn Diệp Tơ Bông?" Ôn Tình khiếp sợ nhìn ngân châm Ngụy Anh lấy ra.
"Cái gì là Vạn Diệp Tơ Bông?" Lam Hi Thần hỏi.
"Vạn Diệp Tơ Bông là một bộ ngân châm đặc thù, tài liệu chế tác yêu cầu cực cao, bản chế tác tốt Vạn Diệp Tơ Bông không thể thấy, coi như thi châm, trên làn da cũng không lưu lại dấu vết, là công cụ thịnh hành của y sư trăm năm trước, sau lại có người dùng nó để ám sát, y sư lúc ấy cũng khá nổi danh đau lòng, vận dụng lực lượng của chính mình hủy diệt tất cả Vạn Diệp Tơ Bông, cũng mệnh lệnh rõ cấm y sư đời sau dùng ngân châm này, cho nên phương pháp chế tác Vạn Diệp Tơ Bông cũng bị tiêu hủy, ta cũng chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy trong thư, vẫn chưa thấy qua thật sự." Ôn Tình giải thích.
"Ôn y sư cũng biết, chế tác Vạn Diệp Tơ Bông này cần tài liệu gì?" Lam Hi Thần nhớ một ít việc trước kia, có chút trầm thấp hỏi.
"Ta nhìn đến thư cũng không hoàn chỉnh, chỉ ký lục Tinh Bạc Bí Bạc cùng Huyết Lam Trầm Bạc." Ôn Tình trả lời.
"Bốn năm trước, A Trạm ở nhà kho lấy hai thứ, nhưng đệ ấy lấy ít, ta chỉ coi đệ ấy muốn làm vật nhỏ gì đó, cho nên vẫn chưa hỏi nhiều." Lam Hi Thần có chút thống khổ mà nói, y rõ ràng thời điểm sớm như vậy có thể ngăn cản, nhưng bởi vì y cái gì cũng không phát hiện, làm Lam Trạm tiếp tục tra tấn chính mình bốn năm.
"Theo lời nói của ngươi, chứng bệnh của Lam nhị công tử ít nhất bốn năm." Ôn Tình nói.
"Không, còn sớm hơn, chín năm trước, mẫu thân ta qua đời, lúc ấy A Trạm 6 tuổi, còn không biết cái gì gọi là không còn nữa, ta không dám giải thích hàm nghĩa trầm trọng trong đó, A Trạm cũng bởi vì vậy vẫn chưa tham gia tế điện đầu thất của mẫu thân, chờ ta cùng phụ thân từ linh trủng trở về, thúc phụ nói cho chúng ta biết, A Trạm té xỉu bên ngoài Long Gan Tiểu Trúc, cả người là huyết, hôn mê bất tỉnh, nhưng cũng may phát hiện kịp thời, cứu về. Lúc ấy sau khi y sư kiểm tra nói cho chúng ta biết, thương quanh thân A Trạm đều trên mỗi một huyệt vị có thể cảm giác được đau, lúc ấy chúng ta nghĩ Lam thị có người đối với dòng chính chúng ta bất mãn nhân lúc A Trạm một mình động thủ, còn vì vậy rửa sạch Lam thị, cũng bởi vì ngày thường A Trạm đều rất ngoan ngoãn, cho nên......... không có người nghĩ đến phương diện A Trạm tự thương bản thân." Lam Hi Thần thập phần khổ sở giải thích.
"Loại chứng bệnh này cũng không phải ngày một ngày hai là có thể hình thành, liền tính là Lam phu nhân đột nhiên rời đi, nhưng chiếu theo lời của Trạch Vu Quân, khi đó Lam nhị công tử cái gì cũng không hiểu, chuyện này là nguyên nhân tăng bệnh tình, nhưng nguyên nhân hẳn không phải tại đây." Ôn Tình nghĩ nghĩ phân tích nói.
"Trước đó nữa, ta cũng không biết, A Trạm cơ hồ mỗi ngày đều cùng ta một chỗ, cũng không có biểu hiện gì đặc biệt." Lam Hi Thần cẩn thận nhớ lại nói.
"Cái này chỉ sợ chỉ có chính bản thân Lam nhị công tử mới biết, coi như chúng ta có thể suy tính ra nguyên nhân, kỳ thật cũng không dùng được, đây là tâm bệnh, nếu chính bản thân Lam nhị công tử không phối hợp, ta lại làm gì cũng không được." Ôn Tình biểu tình nghiêm túc nói.
"Nhưng ta cũng kiến nghị mọi người không cần cố tình cường điệu chuyện y sinh bệnh, hiện tại bản thân y đã thập phần mẫn cảm, nếu chúng ta cố tình cường điệu, khả năng rất lớn sẽ làm phản tác dụng, đối với tình huống của y, trước mắt ta chỉ có thể nói, tạm thời không cần dùng dược, sau đó chính là kiên nhẫn làm bạn, nhưng ngàn vạn đừng để người cả ngày đi theo y, điều này sẽ làm y càng lo âu, không cần bởi vì tình huống của y liền đối đãi đặc thù với y, tuy rằng cần kiên nhẫn, nhưng quan trọng hơn là, phải thời khắc nhớ rõ y là người bình thường." Ôn Tình sau đó tiếp tục nói.
"Đã biết, vất vả Ôn cô nương." Lam Hi Thần thở hắt ra nói.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip