Ý Định Trong Lòng



Gia Bách ngồi trong thư phòng lớn, tay bưng chén trà nóng, ánh mắt thoáng nhìn ra vườn phía tây nơi Hạ Linh đang chăm sóc Gia Niên. Hình ảnh nàng thiếu nữ ân cần, nhẹ nhàng bên người em trai khiến lòng ông dậy lên những suy tư khó nói.
Ông không nghĩ nhiều về bản thân, cũng không đặt kỳ vọng vào một mối quan hệ tình cảm trực tiếp với cô. Nhưng một ý nghĩ khác lạ lại chậm rãi hình thành trong đầu:
"Có thể... nàng sẽ là người thích hợp để ở bên Gia Niên."
Một người bạn đời, không chỉ chăm sóc mà còn dạy dỗ, bảo ban em trai ông từng bị xem là gánh nặng. Ai khác nếu không phải người kiên nhẫn, có tấm lòng như Hạ Linh?
Ông thở dài, nhớ lại những ngày tháng vất vả lo toan, cùng trách nhiệm nặng nề của người anh cả. Gia Niên dù không thông minh như người thường, nhưng cũng là máu mủ ruột rà. Có người bên cạnh để chăm sóc, lo lắng, sẽ giúp cuộc sống cậu bình yên hơn.
Ý nghĩ ấy khiến ông vừa băn khoăn, vừa thấy nhẹ lòng.
"Có lẽ, đây là con đường duy nhất... cho cả hai."
Gia Bách biết, ông phải tính toán cẩn trọng. Không chỉ vì danh dự gia tộc, mà còn vì trái tim của chính mình, vốn đã quá lâu chưa biết rung động.
Trời mưa tầm tã, những giọt nước lạnh buốt rơi ào ạt trên sân lớn của phủ Gia. Dưới chiếc áo choàng ướt sũng, Gia Bách đứng lặng, ánh mắt đăm chiêu nhìn về phía xa xưởng vải.
Tin tức về chất lượng vải cung cấp bị phản ánh đã đến tai ông. Những lời phàn nàn của khách hàng khiến Gia Bách đau đầu, lo lắng cho uy tín và tương lai của gia tộc.
Mưa như trút xuống không chỉ ướt áo ông mà còn dường như làm nặng trĩu tâm sự trong lòng.
Bỗng nhiên, từ phía cổng phủ, một bóng người nhanh chóng bước đến. Đó là Hạ Linh, tay che chiếc dù nhỏ, tiến lại gần ông.
– Thưa ông chủ, mưa lớn thế này mà đứng ngoài dễ cảm lạnh lắm. Xin ông cầm dù này.
Gia Bách ngước nhìn, trong ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên pha lẫn cảm kích.
– Cám ơn cô, Hạ Linh.
Nàng nhẹ nhàng đặt chiếc dù trên đầu ông, rồi đứng sát bên. Dưới mái dù nhỏ, tiếng mưa vẫn rơi không ngừng, nhưng dường như có một sức ấm lạ lùng lan tỏa.
Trong khoảnh khắc ấy, giữa cơn mưa và nỗi lo vải xưởng, Gia Bách cảm nhận được sự an ủi, và một niềm tin mơ hồ rằng mọi khó khăn rồi sẽ qua đi.
Sau cơn mưa, phủ Gia trở nên yên tĩnh hơn, nhưng trong phòng họp lớn, không khí lại căng thẳng đến nghẹt thở. Gia Bách đứng đầu bàn, trước mặt là những người quản lý xưởng vải và các đối tác kinh doanh.
– Chất lượng vải bị phản ánh nặng nề, uy tín của chúng ta đang bị đe dọa – Gia Bách nói với giọng lạnh lùng, nhưng bên trong là áp lực vô cùng.
Các quản lý cúi đầu, biết rõ tình hình đang nghiêm trọng. Gia Bách gõ mạnh tay lên bàn.
– Từ nay, mọi khâu sản xuất phải kiểm soát nghiêm ngặt. Ai để xảy ra sai sót, phải chịu trách nhiệm.
Cuộc họp kéo dài hàng giờ, với nhiều kế hoạch được đưa ra. Nhưng trong lòng Gia Bách, hình ảnh Hạ Linh ân cần che dù cho ông vẫn còn vẹn nguyên – như một điểm sáng nhỏ giữa những lo toan bận rộn.
Ông tự nhủ: "Phải giữ vững gia nghiệp... không chỉ vì bản thân, mà còn vì những người đang dựa vào ta."
Bên ngoài, Hạ Linh đang chăm sóc Gia Niên, không hay biết những sóng gió đang chờ đón phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip