Thiên đàng phía trên (2)

Họ không hề nói về việc ngày hôm đó, dù sao thì bình thường họ cũng không nói chuyện nhiều với nhau. 

Nhưng đã nhiều ngày, Vegas thao thức trong đêm đen tĩnh lặng. Mắt hắn chu du trên hình dáng người bạn đời đang mang thai của mình, quan sát cơ thể bất động của em như một tên cuồng đồ. Hắn chờ đợi và chờ đợi, nhưng bạn đời của hắn không hề cựa quậy trong giấc ngủ say.

Những đêm đó, hắn không ngủ và tự hỏi liệu Pete có thể cảm nhận ánh mắt thăm thẳm của hắn trên người em.

Em có cảm nhận được tôi không?

Em có cảm nhận được nỗi lo sợ của tôi?

Nỗi lo sợ cho em và đứa bé của chúng ta?

Và có lẽ Omega của hắn có, bởi vì hắn cảm nhận được cánh tay ấm áp ôm chặt hắn, cái bụng tròn áp sát sau lưng hắn. Nó đủ để khiến hắn giải thoát cho tiếng hít thở đầy sợ hãi của mình, lún sâu xuống ga giường mềm mại khi hương thơm ngọt ngào của em bao phủ xung quanh hắn.

Nó đủ khiến hắn quên đi những ký ức về khuôn mặt đầy máu của mẹ và tiếng khóc đau đớn của bạn đời mình.

-------------------

Vào một đêm, Omega của hắn tỉnh dậy và thở hổn hển.

Vegas bật dậy ngay lập tức, tay hắn lấy ra khẩu súng giấu dưới gối mình. Hắn nhanh chóng mở chốt một cách quen thuộc khi mắt hắn quét xung quanh từng góc của căn phòng, tìm kiếm sự nguy hiểm. Rồi Pete lại phát ra một tiếng rên rỉ đầy đau đớn, tay em ôm chặt lấy bụng mình.

Cánh tay của Vegas lập tức ôm lấy vai em, tay còn lại đặt lên bụng của người bạn đời.

Sự lạnh lẽo tràn ngập trong trái tim hắn, khi sự sợ hãi sinh sôi trong cơ thể hắn.

Pete rên rỉ, cố gắng hít thở từng giây một, "Vegas."

Omega của hắn đang hít thở đầy khó khăn khi em quay lại nhìn hắn. Mắt em mở to, cơn buồn ngủ bị quét sạch bởi sự đau đớn bất thường. Tay em quờ quạng, cố gắng bấu víu vào một thứ gì đó khi tay còn lại ôm chặt bụng mình.

Em đang sợ hãi. Em hoảng loạn khi em cầu xin Vegas, "Giúp em. Cầu xin anh, em không biết nên làm gì nữa, em, giúp em."

Vegas cứng đờ, cơ thể hắn bị khóa chặt bởi sự sợ hãi xâm chiếm tâm trí hắn. Hắn biết điều gì đang xảy ra, hắn đã đọc quá nhiều sách và nghe quá nhiều câu chuyện từ những người vệ sĩ của mình để không biết nó là gì. Hắn thậm chí đã chuẩn bị cho việc này. Nhưng, cơ thể hắn không thể hoạt động bình thường và hắn chỉ có thể kéo Pete lại gần mình khi vật nhỏ đáng thương bật khóc, bám chặt vào vòng tay của Vegas khát cầu sự bảo hộ và vỗ về.

Sau một nhịp, hắn với lấy chiếc điện thoại sau lưng mình, gọi cho bác sĩ khi hắn cố gắng giữ chặt Pete trong vòng tay mình nhất có thể. 

"Alpha." Omega của hắn rên rỉ, tay em tóm chặt lấy áo của Vegas.

"Shh, mọi thứ sẽ ổn thôi."

Nó như là cả một thế kỷ đến khi hắn nghe được tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa phòng. Hắn phải giữ vững bản thân để không gầm gừ và móc mắt họ giây phút bác sĩ bước vào phòng, sự chiếm hữu dành cho người bạn đời đang đau đớn của hắn và đứa trẻ bên trong em.

Hắn nhìn xuống họ, khuôn mặt đầy dữ dằn và vô cảm cùng một lúc khi hắn dịu dàng giao em cho người phụ nữ già.

"Nếu," Hắn thốt lên, giọng trầm và đều đều, "Nếu có bất kỳ việc gì xảy ra với em ấy hoặc bất cứ sai lầm nào xảy ra, bà và gia đình bà sẽ được nằm trong khu mộ của Thứ gia. Bà hiểu không?"

Bà ta cúi thấp đầu mình xuống, im lặng khi nhìn lên hắn với một biểu cảm mà chỉ những người khôn ngoan già dặn mới có thể có. Hắn phải miêu tả bà như thế. Bà ta là người duy nhất còn sống sót sau khi phục vụ ông hắn, cha hắn và giờ là hắn. Sự trung thành của bà ta với hắn có thể sẽ khá đáng lo nếu không phải vì hắn đã nắm được bí mật mà bà cố gắng che giấu.

"Thành công," Hắn yêu cầu bà ta, "và tôi sẽ xem xem con gái bà có thể sống sót với gia đình tôi hay không."

Hạt giống đã được gieo rắc và hắn rời xa khỏi giường, để vận mệnh của bạn đời và đứa con của họ trong bàn tay người phụ nữ.

Bà ta sẽ thành công, hắn chắc chắn. Sau cùng, đứa con gái ghẻ lạnh của bà ta là vợ bé của cha hắn.

Cô ta cũng đang mang thai, điều mà hắn biết sau khi một người giúp việc đã bép xép với hắn. Hắn nhớ người bác sĩ già đã quỳ gối trước hắn, cầu xin hắn đừng hại con gái bà. Rằng cô ta là gia đình duy nhất của bà và cô ta đang mang thai, họ sẽ phục vụ gia đình hắn mãi mãi và tuyệt đối trung thành với hắn.

Thật thiếu may mắn cho người phụ nữ đó. Cha hắn không bao giờ quan tâm đến mấy người tình nhân của mình, trái tim ông đã quá lún sâu vào thứ gì đó chết tiệt trong quá khứ. Vegas đã nghĩ cô ta chỉ giống hệt những người tình khác của cha hắn, đê tiện và hèn hạ. Nhưng khi nhìn thấy sự rụt rè, hiền lành khiến hắn nhớ về mẹ mình, hắn biết mình không thể giết chết cô ta.

Hắn không thể đặt bất kỳ một bàn tay nào lên cô kể cả khi cô ta đã cưới bố hắn. 

Vậy nên, Vegas đã mủi lòng. Hắn đã cho người phụ nữ già đó một cơ hội để chứng minh bản thân, một ơn huệ để có thể thực hiện lời hứa của mình và khiến hắn hài lòng.

Sự chờ đợi luôn khổ sở. Nến thơm và tinh dầu đã được thắp lên, thuốc bôi trơn được xoa lên đường sinh nở của bạn đời hắn khi thuốc bổ được đổ ra liên tục để vật nhỏ đáng thương uống vào.

Dù vậy, Pete vẫn rên rỉ trong đau đớn, mắt em nhắm nghiền và mặt đỏ bừng vì gắng sức. Em hít thở đầy khó nhọc, hổn hển và rên rỉ mỗi khi tiếng kêu đau đớn được thốt ra, tay túm chặt tấm ga giường. Đốt ngón tay em trắng bệch và Vegas không muốn làm gì khác ngoài ôm em trong vòng tay và hôn lên những khổ cực của em.

Nhưng hắn tin tưởng vào Pete. Omega của hắn phải trải qua việc này, và có thể nhiều lần như thế này nữa trong những năm tới.

Nó kéo dài hàng giờ đồng hồ. Vegas ép hắn nhìn Omega của mình quằn quại trong đau đớn khi từng lực đẩy co rút khiến bạn đời của hắn thét lên cầu xin cho sự giải thoát, cho sự kết thúc, cho bà em, cho mẹ em.

Hắn không thể làm gì, đứng câm lặng khi mỗi tiếng khóc của em đè nặng lên hắn. Hắn chờ, và chờ, và chờ, cho đến khi hắn tuyệt vọng với bản thân, tức giận với sự chờ đợi, khao khát được nhìn thấy gia đình mình khỏe mạnh và nghỉ ngơi. Hắn đi đi lại lại, miệng gầm gừ nghiến lên hàm răng sắc nhọn.  

"Nó sắp xong rồi, bé con." Bác sĩ dỗ dành Omega đang đau đớn. "Chỉ một chút nữa thôi, ta đã thấy đầu rồi."

Pete rên rỉ như thể em bị bắn cả chục viên đạn và đâm hàng chục nhát dao, miệng hé mở gào thét chói tai, toàn bộ cơ thể em quằn quại trên giường. Vegas quan sát, sững sờ trước cảnh bác sĩ thúc giục em phải mạnh hơn nữa. 

Và Vegas đã nghe thấy nó - tiếng khóc của một đứa trẻ - khi Omega của hắn ngã gục trên giường, nhễ nhại mồ hôi và kiệt quệ, ngực phập phồng vì mất sức bởi đứa bé. Em trông mệt mỏi sau khi vừa chiến đấu với cuộc chiến chông gai nhất cuộc đời mình với khuôn mặt đỏ ửng và cơ thể run rẩy trong từng nhịp thở.

Em trông xinh đẹp như ngày đầu tiên Vegas gặp em.

"Nó là một bé trai, chủ nhân."

Bác sĩ ôm đứa bé đi để lau mình và tắm rửa, quấn đứa trẻ mới sinh vào trong một tấm vải dày dặn.

Pete phát ra tiêng kêu từ cổ họng, sự đau đớn trong đôi mắt đầy nước của em khi em giơ tay cố nắm lấy đứa trẻ. Vegas nghiến răng với em để ra lệnh rằng hãy để người phụ nữ làm công việc của mình, nhưng ngay lập tức nhẹ nhàng dỗ dành khi Pete nhìn hắn đầy tủi thân.

Và khi tất cả mọi thứ đã hoàn thành, Omega của hắn tỉnh giấc với đứa trẻ bao bọc trong vòng tay của em, mũi chạm vào những lọn tóc nhỏ trên cái đầu bé xíu. Căn phòng ngập tràn hương vị của sự căng thẳng và hoảng sợ, nó gần như khiến hắn tóm lấy người bác sĩ, sự tức giận đang che mờ lý trí của hắn khi những gì vừa xảy ra lại ập về trí nhớ của hắn.

Nhưng Omega của hắn đã thì thầm, âu yếm đứa bé lại gần lồng ngực mở rộng của em, bỏ qua sự dính dớp trên cơ thể mình. Vegas kéo một cái ghế lại gần giường, ngồn trên đó khi anh ra hiệu cho bác sĩ tiếp tục công việc của mình.

Người phụ nữ lo sợ lập tức tuân lời, cố gắng khiến cho bản thân mình có ích bằng việc dọn sạch đống lộn xộn sau khi sinh nở.

Một bé trai.

Bạn đời của hắn nhìn đứa trẻ của họ rồi nhìn hắn, mắt ẩm ướt và miệng mở một nụ cười mệt mỏi. Vegas mỉm cười đáp lại với sự chân thành và vui sướng, tay hắn giữ đầu của đứa bé. Nó cảm giác thật vô thực, khi hắn được ôm họ trong vòng tay của mình sau khi đánh mất quá nhiều thứ trong cuộc đời. Pete dựa vào hắn, hương thơm của em thật ngọt ngào và mềm mại khi đứa trẻ đang nằm trong lòng em.

Cảm giác như hắn đang ở trong một giấc mộng.

Và lần này khi hắn thì thầm Tôi yêu em với Pete, Omega của hắn đã thật sự nhìn hắn.

------------------------

Góc cảm nhận của bạn dịch: Mình đã nghĩ nó sẽ ngược hơn cơ. Nhưng nó cũng hợp lý với tóm tắt của truyện phải không?

"Cách một đứa trẻ sẽ giải quyết mọi vấn đề của Vegas." 

Hắn có được Pete, có được một người thừa kế, một gia đình trọn vẹn, một cơ ngơi của riêng mình, và một tấm khiên bảo hộ khỏi Chính gia. Pete sẽ đứng về phe hắn vì con của họ, vì sự gắn kết vĩnh viễn của họ, và hắn biết Chính gia sẽ không bao giờ tổn hại Pete, và cả những người Pete muốn bảo vệ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip