Chap 5:Tự nguyện để em vấy bẩn




Tại góc tối nhất giữa Seoul rực rỡ,

- LŨ VÔ DỤNG CHÚNG MÀY!!!!

- Bang chủ tha mạng.....

- Có mỗi lô hàng cũng để cho bọn nó cuỗm mất. Bọn mày não để cho chim mổ à.

- Thưa bang chủ, tên oắt con đó.....ko ai ngờ nó là gián điệp hết ạ.

- Tao dặn chúng mày sao ? Ko tin bất cứ ai kia mà. Nuôi lũ chúng mày tốn cơm.

- Xin bang chủ tha mạng...

- Lũ vô dụng đầu đất. Có mỗi thằng nhóc cũng để nó vuột mất lô hàng cả quân số nữa.

- Bang chủ! Sắp tới bọn chúng có lô hàng gần cảng, đây thời cơ để chúng ta lấy lại những gì mình đã mất đấy ạ.

- Tao giao cho chúng mày. Lo làm ăn tử tế vào. Ko thì mạng lũ chúng mày ko giữ được lâu đâu.

- Chúng tôi đã ghi nhớ. Cảm ơn bang chủ đã cho thêm 1 cơ hội.

- Boo Seungkwan.....thiếu gia hắc đạo ư?! Rồi tao sẽ cho mày biết cảm giác rơi xuống vực sâu là như thế nào. Còn thằng oắt con Dino đó....liên lạc cho Lee Young ngay, bảo cô ta lo liệu tk em trai quý hoá đi.

- Ko cần gọi, bang chủ à! Thằng em trai tôi lại gây rắc rối cho ngài sao?

- Nếu cô nhốt nó vào lồng chung với lũ chuột bạch ta đã ko phải nhọc công.

- Lần này tôi sẽ nhốt nó vào được chứ?! Hmm....tiền tài trợ cho nghiên cứu của tôi tăng gấp 3. Thấy sao?!

- Cô đúng là điên rồi. Được thôi, nhưng nếu thất bại......thì đầu cô sẽ là thức ăn cho lũ chuột bạch, và xác cô sẽ là mồi cho loại virus cô đang nghiên cứu đấy Lee Young.

- Yên tâm, Lee Young này nói là làm. Lee Chan! Em trai yêu quý.....chị chuẩn bị tới tìm em đây HAHAHAHA!!!!!

------- Phân cách phân cách ---------

Tối hôm sau khi Hansol đã chuyển tới nhà của Seungkwan, cậu từ công ty về , bước vào nhà thì hương thơm từ đồ ăn làm cậu hơi giật mình một chút rồi cũng nhận ra.

- Tiểu thiểu gia ! Tôi đã chuẩn bị nước tắm, mời tiểu thiếu gia lên sửa soạn rồi xuống ăn tối ạ.

- Anh chưa gì đã quen với nhà tôi vậy sao?

- Cũng chỉ có một mình tiểu thiếu gia ở nên căn nhà dù rộng nhưng ko cầu kì mà lại rất tinh tế nên tôi mới có thể dễ dàng làm quen ạ.

- Tôi ko biết anh có thể dẻo miệng thế này.

- Thưa tôi nào dám. Tôi đoán là tiểu thiếu gia ko thích những kẻ nịnh bợ nên tôi chỉ nói thật thôi.

- Anh thông minh đấy! Gọi cho Soonyoung huyng và Chan tới, đt bên kia anh cứ tìm tên là ra. Tôi đi tắm

- Vâng tiểu thiếu gia.

Sau khi tắm xong Seungkwan mới quên mất là mình để khăn tắm ở ngoài mất rồi, cậu ko có thói quen trần truồng chạy thong thong kể cả đó là phòng của mình.

- Aisssss, chết thật. CHOI HANSOL!!!!!!!!!

Hansol đang chuẩn bị thêm đĩa cho Chan và Soonyoung thì nghe thoáng tiếng hét của thiếu gia nhà mình gọi thì lạch bạch chạy lên, bối rối 1 lúc rồi cũng đành mở cửa phòng vào.

- Hansol?!! Anh có ở đấy ko?

- Dạ tôi đây tiểu thiếu gia, cậu cần gì ạ?

- Tôi để quên khăn tắm trên giường rồi, lấy cho tôi. Cả áo choàng tắm nữa.

- Dạ đây thưa tiểu thiếu gia.

- Anh ko được nhìn ngó lung tung rõ chưa?!

- Tôi có 10 cái mạng cũng ko dám thưa tiểu thiếu gia.

Hansol thầm cười, con người lạnh lùng, giết người ko đổi sắc này có thể đáng yếu thế ư. Seungkwan choàng khoác tắm bước ra, đập mặt ngay vào ngực Hansol. Anh đỡ lấy eo cho cậu khỏi ngã, hơi bất ngờ nên anh có hơi thất lễ với Seungkwan nhưng mà cảm giác ôm cậu như thế thật thích. Anh đành liều 1 phen vậy.

- Choi Hansol!!!! Anh là muốn ám sát tôi?

- Tôi nào dám thưa tiểu thiếu gia.

- Ai biểu anh đứng lù lù trước cửa thế hả?! Lỡ tôi ngã ra sau thì anh ko còn mạng đâu.

- Tôi đang đỡ cậu mà tiểu thiếu gia của tôi. Ko ngã được đâu.

- Anh.....buông ra. Đừng nghĩ tôi ko dám ra tay với anh.

- Nếu thế thì cậu đã giết tôi lúc tôi chứng kiến tiểu thiếu gia giết..........

- im đi! Tôi đã nói ko nhắc lại mà. Giờ buông tôi ra nhanh.

- Xin lỗi cho tôi thất thố. Mời tiểu thiếu gia xuống ăn tối. Soonyoung và Chan đã tới rồi ạ.

- Seungkwan hiong!! Sao nay anh gọi em tới zậy?

- Gọi tới ăn cơm chứ làm gì.

- Thế sao phải gọi cả anh ta ( chỉ tay thẳng mặt Soonyoung )

Hắn lại chẳng để ý gì xung quanh, trực tiếp cầm bàn tay đang chỉ vào mình kia hôn 1 cái. Chan thề cậu muốn giết cái tên chuột hí lưu manh đó nhưng ko thể, giết hắn ko khác gì giết chính mình, thật sao ngày xưa em lấy đâu ra dũng khí để yêu hắn vậy chứ. 

- Anh thì sao Channie? Ko phải là anh chở em tới đây sao?

- Tôi cần ư? Anh tự vác xác tới và bảo là lệnh của Seungkwan hiong, giờ còn kể công?!

- Ko bảo thế sao em đồng ý chứ.

- Đồ vô sỉ, lưu manh, 1 ngày ko xa tôi sẽ giết anh.

- Thật mong ngày em ra tay với con tim này quá.

- Đồ chuột điên! 

Em giật tay hắn ra rồi liếc sang Seungkwan đang được Hansol cắt beefsteak và gắp từng miếng cho  thiếu gia của họ kia. 

- Sao hiong có thể thong thả thế chứ?!

- Em muốn huyng làm gì?

- Ngăn anh ta tới gần em đi chứ. Đã thế còn bắt em làm nhiệm vụ chung với hắn.

- Em nói đúng ý huyng đấy. Sắp tới 2 người sẽ trà trộn vào trường cấp 3 Seoul.

- Cái gì cơ?!!! ( đồng thanh )

- 1 số học sinh đã bị cho dùng 1 loại thuốc gây nghiện rất nguy hiểm , tìm cho được tên đầu sỏ, bắt hắn ta khai ra chủ mưu. Nghe nói có thể do bang Dark tự ý tuồn hàng cấm cho những đối tượng ko được kia. Luật chung các bang là ko được giao dịch với trẻ vị thành niên vì rất dễ kích động tới cảnh sát.

- Bọn nguời này đúng là đáng ghê tởm. Trẻ con cũng ko tha, cấp 3 thì cũng chỉ là những đứa trẻ đang dậy thì ngây ngô.

- Em hiểu rồi. Nhưng sao em phải làm chung với anh ta?!

- An toàn cho em thôi, vốn nhiệm vụ này chính là của Soonyoung huyng. Nhiệm vụ của em là hỗ trợ cho anh ấy.

- Em....thôi đuọc rồi. Thiếu gia đã nói, em xin nhận lệnh.

- Tốt, dùng bữa thôi.

- Anh kia! anh tên gì 

- Tôi....tôi tên Choi Hansol....

- Anh ko thấy sợ sao?! Dù biết chúng tôi là ai.

- Tôi....

- Hiong đã nói với anh ta rồi. Với lại anh ta gan phết đấy.

- Ái chà! Seungkwan nhà ta nay lại có ngoại lệ ở chung nhà với người khác đấy.

- Kwon Soonyoung! Anh muốn về hưu sớm?

- Bớt nóng bớt nóng. Ít ra thiếu gia cg phải cho bọn anh biết lí do chứ nhở?!

- Em cũng muốn biết....

- Hansol!

- Vâng tiểu thiếu gia.

- Anh biết chúng tôi là ai rồi, vậy.....anh có sợ mình bị vấy bẩn ko? Anh......căn bản là thuần khiết rồi.

Boo Seungkwan cậu là thích ghé sát tai anh nói để trêu chọc, Choi Hansol sớm đã quen với việc tiểu thiếu gia mình thích làm vậy nên cũng ko bất ngờ hay bài xích, ngược lại còn rất thích thú. Như bây giờ đây, gan anh lại muốn lớn thêm 1 chút rồi. Nâng nhẹ cằm Seungkwan lên, nhìn sâu vào đôi mắt nâu tưởng như ấm áp kia nhưng lúc nào cũng mang tia lạnh lẽo, mặc kệ Chan và Soonyoung đang há hốc mồm nhìn thiếu gia hắc đạo của họ để im cho 1 người quen được thời gian ngắn lại còn là nam động chạm mình như vậy.

- Tiểu thiếu gia..Tôi là tự nguyện.....để em "vấy bẩn". Và tôi cũng ko sợ vì biết rằng em sẽ ko để tôi gặp chuyện đúng chứ?

- Anh tự tin quá đấy,...bất quá cũng đúng đi. Gan anh lại lớn thêm rồi.

- Tôi sẽ coi đó là lời khen. Cảm ơn tiểu thiếu gia.

- Seung......Seungkwan hiong.....

- 2 người thấy rồi đấy, anh ta ko phải loại sợ chết, vả lại gan có chút lớn đấy chứ. Còn gì thắc mắc ko?

- Lần tới huyng sẽ nói chuyện với em ở bang , Seungkwan.

- Tuỳ ý huyng. 


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip