Chap 27 : Muốn chia tay


Y/n

Taehyung em xin lỗi

Chuyện lúc nãy em không cố ý

Tại con bé đó cứ giằng co mãi nên em chỉ lỡ tay hất ngã thôi

Taehyung

Người em làm bị thương không phải anh

Sao lại xin lỗi?

Y/n

Em không muốn anh có ấn tượng xấu với em nên muốn giải thích

Nhưng lúc nãy anh cũng đâu cần nhìn em như vậy?

Thật quá đáng

Taehyung

Cả ngày hôm nay anh đã rất mệt mỏi khi phải đi cùng Min Suh rồi

Không nói chắc em cũng biết Min Suh nhỏ tuổi hơn em, vậy còn đôi co với trẻ con làm gì?

Y/n

Em xin lỗi...

Nhưng anh đừng nghĩ xấu

Em thật sự không đẩy con bé đấy, em không cố tình làm vậy

Taehyung

Để nói sau đi, anh mệt rồi

Muốn đi ngủ

.

Em và Taehyung kết thúc cuộc chat chỉ trong vài phút. Taehyung nói mệt và muốn đi ngủ nhưng gã sẽ không hề biết có người vì ánh mắt của gã lúc nãy mà khóc đến sưng hết cả mắt.

...


Khóc thì cũng đã khóc, mất ngủ cũng đã mất ngủ nhưng sáng hôm nay có tiết nên em vẫn phải đến trường.

Bước xuống nhà Dae Hyun và ba mẹ đều sốt ruột nhìn em với vẻ mặt bơ phờ, ba mẹ có hỏi thì em không nói chỉ có Dae Hyun là chạy theo sau em hỏi chuyện.

"Chị à! Hai người lại cãi nhau à?"

Em nhìn Dae Hyun rồi chỉ tay về phía cửa sổ nhà Taehyung. Dae Hyun vì thế cũng nhìn theo, nó bắt đầu hoang mang khi nhìn sang ô cửa sổ lại thấy một cô gái lạ mặt ngồi đó.

"Ai vậy? Sao lại ở nhà của anh rể?"

"Từ nay em cứ gọi tên được rồi không cần xưng hô thân mật như vậy đâu. Thôi vào nhà đi, chị đi học đây"

Y/n bước ra khỏi nhà, Dae Hyun vẫn nhìn Theo bóng lưng em khuất dần đi. Nó thấy sót cho em lắm vì ở chung cũng được một thời gian rồi và lâu lâu lại thấy em khóc vì Taehyung nó cũng không chịu được.

Dae Hyun thở dài định đi vào nhà thì nghe vài tiếng chửi mắng ồn ào bên ngoài liền chạy ra.

"Mày là người làm con gái tao bị thương?"

"Là chị ta đó mẹ à!!!"

Min Suh nhân cơ hội này mách mẹ để làm lớn chuyện luôn. Vừa gặp em, Min Suh đã kéo mẹ ra trước nhà để mắng em một trận vì tội dám làm con gái bà bị thương.

Y/n vô cùng mệt mỏi, vả lại em biết người gây ra vết thương của Min Suh cũng là mình nên cứ đứng cúi mặt cho bà ta chỉ trỏ. Mẹ Min Suh biết em hiền như vậy nên bà càng muốn làm tới, vì tức giận nên bà đẩy em thật mạnh ngã ra đất.

"Chị? Chị có sao không?"

"Không sao"

"Này bà làm gì vậy hả?"

Dae Hyun tức giận đỡ em dậy rồi quát thẳng vào mặt hai mẹ con Min Suh. Mặc dù nó là con trai nhưng tính khí cũng không vừa gì, đặc biệt là hai mẹ con nhà này đang đụng đến người chị mà nó xem như ruột thịt thì làm sao mà nhịn.

Min Suh và mẹ bắt đầu sợ hãi nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh tiếp tục mắng mỏ.

"Đúng là chị em y hệt nhau nhỉ!"

"Này! Không xin lỗi thì tôi cũng không ngại gì mà ra tay với người lớn đâu nhé!"

"Thì...thì sao? Mày định làm gì tao nào? Thách mày đấy!"

"Bà..."

Dae Hyun vẫn chưa nói thêm gì thì cả một vố nước từ đâu bay thẳng vào người mẹ con Min Suh.

"Áaaaaa mẹ ơi!!!"

"Mẹ kiếp! Là đứa nào làm hả?"

"Là đứa này đây!!!"

Mẹ Y/n từ trong nhà bước ra trên tay vẫn cầm thao nước dơ vừa hất vào người Min Suh và mẹ cô ta.

"Đang ăn hiếp đám trẻ nhà tôi đó à? Có lớn mà không biết khôn!"

"Này con đàn bà điên, mày nói ai hả?"

Mẹ em vừa nói vừa chỉ thẳng vào mặt mẹ Min Suh khiến bà tức điên

"Còn không biết tránh đường cho con gái nhà tôi đi học? Hay là muốn uống thêm nước?"

"Mày..."

"Mẹ à! Đi thôi, đi thay đồ, con không chịu được cái mùi hôi này đâu"

Min Sun làm nũng mẹ, bà cũng chiều theo con gái mà trở về nhà. Thật ra thì cũng không muốn ở lại, vì bà ấy rất sợ mẹ em.

"Con không sao chứ?"

"Dạ con không sao"

"Vậy được rồi. Mau đi học đi"

Mẹ Y/n và Dae Hyun trở vào nhà không nói thêm gì. Bà trong nhà đã nghe thấy tiếng ồn nên định ra xem thử thì thấy con gái mình bị bắt nạt. Không nhịn gì mà chạy nhanh vào nhà lấy luôn thao nước thật dơ hất vào người mẹ còn nhà Min Suh, gì chứ đụng đến con cái của mình thì cha mẹ nào mà không tức giận.

Taehyung gã vừa ra khỏi cửa nhà thì mọi chuyện cũng đã xong xuôi. Nhưng lúc nãy cũng nghe được vài tiếng ồn ào từ mẹ Min Suh nên thắc mắc ra xem thử. Ra đến cửa đã thấy Min Suh và mẹ cô cả người ướt như chuột lột còn có thêm mùi hôi.

Gã không quan tâm, Taehyung chạy ra chỗ em đang đứng. Chỉ thấy Y/n cứ đứng ôm một bên tay trông có vẻ rất đau.

"Em có sao không?"

Nghe giọng nói Taehyung, em không ôm vết thương ở tay nữa mà thất thần ngước mắt lên nhìn gã.

"Có"

"Ở đây sao? Có đau lắm không?"

Taehyung cầm lấy tay em xem thật kĩ vết thương nhưng lại bị hất ra không thương tiếc.

"Bây giờ thì anh quan tâm đến em rồi sao?"

"Em đang nói gì vậy?"

"Em đau từ tối hôm qua rồi anh có biết không?"

Taehyung kinh ngạc nhìn em, đúng là gã biết tối hôm qua mình vô tâm với em thật nhưng hôm qua rõ ràng em đâu có bị thương.

"Em còn đau ở đâu? Bị thương chỗ nào vậy?"

"Mắt và cả ở đây nữa" một tay em đặt lên tim

"..."

"Anh nghĩ sao khi ôm một người con gái khác vào lòng trước mặt bạn gái mình?"

"Hôm qua Min Suh bị thương nên là anh..."

"Nên là anh bỏ rơi tôi để vào chăm sóc cho cô ta sao?"

"Anh xin lỗi..."

Ami chỉ cười nhẹ

Chuyện hôm qua Taehyung gã nói mệt không phải là vì em mà là vì Min Suh. Cả ngày hôm qua con bé cứ đeo bám gã suốt nên Taehyung đã rất mệt, Min Suh rất phiền phức và gã không thích chút nào. Nhưng trong đầu cứ nghĩ Min Suh là em gái nên gã mới quan tâm chiều chuộng như vậy, nếu gã biết sự thật Min Suh thích mình thì gã đã né xa từ lâu rồi, chỉ là trong mấy chuyện yêu đương này Taehyung không hề rành mạch.

Em nín khóc, nói lí nhí vài từ trong khoang miệng nhưng Taehyung gã vẫn nghe rõ từng chữ.

"Em muốn chia tay!"

...

Thôi thấy tội mấy pà quá nên tui ra thêm 1 chap ngược nhẹ nhẹ nữa ngủ cho ngon nheee 👉👈

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip