Chương 29

Những cánh đồng lúa mạch đang bước vào độ chín, các loài hoa thi nhau trổ sắc, tỏa hương chờ đón du khách đến tham quan trang trại vào ngày hè tuyệt diệu nơi hòn đảo Hokkaido. Ánh bình minh ló dạng, phản chiếu nét huyền ảo lên từng gợn sóng xa cùng làn sương se lạnh của tiết trời đặc trưng mỗi buổi sáng sớm.

Hinata chầm chậm mở mắt, đối diện với cậu là một gương mặt khôi ngô, tuấn tú vẫn còn đang trong giấc mộng. Cậu đưa ngón tay trỏ nhẹ nhàng chọc vào má người đang nằm cạnh ôm lấy mình:

_Ai lại có thể đẹp trai ngay cả trong lúc ngủ thế này chứ?

_Chồng em đấy.

Bỗng Hinata đánh cái bép vào mặt anh. Atsumu giật mình, cậu cũng sảng.

_E-e-em xin lỗi! Em không có cố ý đánh anh đâu, thật đấy! Do em giật mình thôi!

Cái đánh ấy không hẳn là đau đối với Atsumu, ấy vậy mà anh ta sờ tay lên phần má, tỏ ra dáng vẻ đáng thương, oan ức nhìn Hinata.

_Xin lỗi anh cũng chẳng thể hết đau được. Hôn anh đền bù đi!

_Không. Cũng không phải em cố ý. Mau dậy đánh răng, hôm nay chúng ta sẽ đi tận hưởng ngày trăng mật đấy!

Hinata kiên định từ chối, cậu đứng dậy đi vào phòng vệ sinh mặc kệ Atsumu úp mặt vào gối giãy nảy. Trông anh như đứa con nít 3 tuổi ăn vạ vì không được mẹ mua cho thứ mình muốn. Ngoảnh đầu ra ngoài vẫn thấy chồng còn nằm đấy, cậu thật sự không an tâm, vừa cầm theo bàn chải đánh răng vừa trở ngược lại phía anh. Hinata đá vào mông anh.

_Anh đừng có nằm lì ra đấy nữa Atsumu-san, mau dậy đi!

Cảm giác như hai người đêm qua và sáng nay đổi vai cho nhau vậy. Atsumu không nhúc nhích, anh gào lên:

_Ứ CHỊU ĐÂU! Em hôn anh mới đứng lên được!

Hinata bất lực với đứa trẻ to xác dưới chân, cậu đá vào mông anh thêm cái nữa.

_Dậy đánh răng đi rồi em hôn anh.

Phải như thế anh ta mới chịu bật người dậy. Dẫu có yêu thương nhau như nào thì cũng chú ý sạch sẽ tí nhé!

Vài phút sau đó

_Shouyou à!!! Anh xong rồi, hôn anh.

Hinata đã nói vậy rồi cũng đành phải hôn vào môi theo ý muốn của anh. Atsumu đột ngột ôm chặt đến cậu. Biết ngay mà! Hinata vùng vẫy không thoát ra được mà mặt anh ta cười sảng khoái lắm. Bỗng bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, có vẻ là dì sang.

_Này! Buông em ra! Có thể là dì qua đấy. Mau buông ra! Đừng trách tối nay em đá anh ra ngoài hiên ngủ.

Atsumu giờ mới chịu buông tay. Hinata đi ra mở cửa, lễ phép chào dì buổi sáng tốt lành. Mẹ cậu đã cất công đặt sẵn ryokan này, tuy muốn để hai đứa thoải mái riêng tư nhưng cũng không thể phục vụ hời hợt được. Dì đem theo hai phần đồ ăn buổi sáng được đặt trong hai chiếc hộp nhiều tầng jubako màu đen, điểm họa tiết sếu đầu đỏ đơn giản mà sang trọng. Thân là kinh doanh lữ quán, dì có thể nhờ người làm đem qua, dì lại đích thân đến đây chỉ để nhìn đứa trẻ ngày nào dì từng hộ sinh. Hinata giúp người phụ nữ mang hai phần đồ ăn vào trong nhà. Cậu ngỏ lời:

_Cảm ơn dì đã đem qua tận nơi. Nhưng hai phần này không phải hơi nhiều sao ạ? Dì ở lại ăn với chúng cháu nhé?

Dì đang định từ chối thì Atsumu bước ra sau lưng, đặt hai tay lên vai dì, hùa theo cậu.

_Phải đó dì. Nhiều thế này, chúng cháu không ăn hết nổi đâu!

Hinata nhận thấy có sự thay đổi tích cực rất lớn ở người cậu yêu. Atsumu của trước đây sẽ không có những hành động như vậy với người nào khác ngoài cậu và gia đình. Anh dần đã có thể thoải mái mở lòng, đối xử với mọi người xung quanh đều rất tốt. Cậu giúp anh có thể sống thật với bản thân, giúp anh dũng cảm đối diện với quá khứ, vượt qua nhiều lo lắng cùng nỗi sợ hãi luôn bủa vây. Những mối quan hệ của anh bây giờ nếu không có cậu xuất hiện, có lẽ anh lại phải quay về với dáng vẻ cô độc xưa kia.

Atsumu thấy cậu cứ mãi đứng, anh cất giọng gọi cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu:

_Shouyou sao thế? Anh và dì đang chờ em này.

Hinata vâng lời anh, nở nụ cười dịu dàng. Hai chàng trai vừa thưởng thức bữa ăn vừa chia sẻ với dì những gì diễn ra ở buổi tiệc cưới, đưa dì xem những tấm ảnh ngày hôm đó.

_Cảm ơn dì vì bữa ăn! Ngon lắm ạ!

Cặp đôi giúp dì thu dọn lại hai chiếc jubako, tiễn dì ra cổng rồi đi ngược vào phòng chuẩn bị đồ cho chuyến đi hôm nay. Natsu đã cẩn thận bọc chiếc máy ảnh để trong vali của Hinata. Vậy cũng tốt, Hokkaido vào dịp hè sẽ có vô vàn khung cảnh thiên nhiên không thể bỏ lỡ. Cậu tròng dây chiếc máy ảnh vào cổ, những thứ thiết yếu khác như ví tiền, điện thoại cậu bỏ vào một cái túi nhỏ đưa Atsumu đeo. Khâu chuẩn bị, chải chuốt tăng phần diện mạo đẹp trai hoàn tất, cổ tay có vòng đôi định tình, ngón áp út có nhẫn kết hôn, còn gì phải ngại người ngoài nhìn vào chứ? Hai chàng trai, một mái tóc cam, một mái tóc vàng, tay đan tay sải bước dưới ánh nắng mặt trời rạng rỡ tiến ra ga tàu.

Đi tàu đến địa điểm tiếp theo có lẽ sẽ mất từ 1 đến 2 tiếng. Bầu trời cao trong xanh, những căn nhà dân nhỏ cùng làn cỏ xanh mướt phía dưới các đám mây trôi bồng bềnh chồng lên nhau, tạo nên khung cảnh bên ngoài đường ray đầy sắc màu tươi mới, khiến cho khoảng thời gian này cũng không bị lãng phí. Atsumu hỏi cậu:

_Chúng ta đi đâu thế Shouyou? Em chưa nói với anh địa điểm hôm nay.

_Là nông trường Tomita, nó nổi tiếng lắm và rất đẹp nữa!

Nhìn vẻ mặt hào hứng của Hinata, nơi đó chắc chắn là rất đẹp rồi. Anh không hỏi gì thêm, kề bên cậu, cùng cậu ngắm nhìn cảnh sắc đoàn tàu đang từng lúc chạy qua.

Trang trại hoa Tomita nổi tiếng với nhiều loài hoa nở rộ kéo dài từ tháng 4 đến tháng 10 hằng năm. Thời điểm hai chàng trai đến đây vào tháng 7 vừa hay là khoảnh khắc cho cánh đồng hoa oải hương đặc trưng phát triển xinh đẹp nhất. Các dãy hoa được bố trí rộng, nhìn từ xa chúng như các thảm vải màu trải dài.

Chuyến tàu dừng tại trạm gần cánh đồng hoa oải hương, tiếng thông báo từ loa phát vang lên. Cặp đôi xuống tàu, Hinata phấn khởi:

_Chúng ta vào đây tham quan trước! Chút nữa sẽ đi bộ đến thung lũng hoa Tomita!

Atsumu vui vẻ đi cùng cậu. Cả hai cùng nhau chụp ảnh, hết dãy hoa này đến dãy hoa khác. Sau đó cặp đôi đi bộ vài phút, đặt chân đến thung lũng hoa Tomita, bầu không khí trong lành cùng hương hoa thoang thoảng nơi đầu mũi. Anh và Hinata tiếp tục dạo qua 3 cánh đồng, trong đó có cánh đồng màu hoa tựa như ánh cầu vồng vậy.

Hinata khi đã hứng thú với điều nào đó, cậu sẽ chẳng biết cái gì gọi là mệt. Anh lại yêu cả điều đó ở cậu nhưng anh sắp chịu hết nổi rồi.

_Shouyou à... Anh có chút mệt.

Cậu mở bản đồ nông trường lên xem.

_Chúng ta đến Potpourri House nghỉ ngơi nhé? Gần đó có vài cửa tiệm, nghỉ ngơi xong em muốn sang mua quà về cho mẹ và Natsu!

_Được.

Hinata sợ anh ngất xỉu, một mực đi sát người nhỡ đâu anh ngã, dù Atsumu đã bảo bản thân không sao. Đây là thời điểm du lịch đông nhất ở Hokkaido trong năm, tính cả du khách trong và ngoài nước. Ngoài cánh đồng, mọi người đều tận hưởng khoảnh khắc riêng bên hoa, bước chân vào Potpourri House liền có những ánh mắt nhìn ngó đến hai người. Không những màu tóc nổi bật, trên cổ tay và ngón áp út của họ cũng là điều khiến người ta chú ý đến. May thay, mọi người ở đây đều thân thiện, họ chỉ là đang tò mò và có đôi phần ngưỡng mộ về cặp đôi mà thôi. Để có thể tay trong tay cùng nhau đến những nơi đông người thế này, hẳn hai người phải dũng cảm và tự tin lắm! Nếu có sự đàm tiếu tiêu cực nào xảy đến thì chắc rằng, Hinata và Atsumu cũng chẳng rảnh quan tâm đâu.









Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip