🐱🐰

warning: r18, tron co lai, seg mất não, tục, không dành cho trẻ vị thành niên chưa đủ tuổi trưởng thành.

không đem fic ra ngoài app cam

____

Jung Jihun là đàn em thân thiết từ thuở cấp ba của Choi Hyunjoon. Cậu nhỏ hơn em một tuổi, nhưng lại quấn lấy như thể không rời nửa bước. Người ta thường nói rằng mỗi người đều có một con vật đại diện cho tính cách của mình, và với Jung Jihun, không cần suy nghĩ nhiều, chính là một con mèo cam chính hiệu. Từ biểu cảm, thói quen ngủ nướng, cho tới dáng vẻ lúc dụi đầu vào vai người khác khi buồn ngủ, tất cả đều khiến người ta không thể không bật cười vì quá giống.

Hôm nay, đội bóng rổ của trường có trận đấu giao hữu và dĩ nhiên, không thể không nhắc đến Jung Jihun, một trong những thành viên chủ lực đáng chú ý nhất. Mỗi lần ghi điểm là một lần khiến cổ động viên phải hét lên vì đẹp trai.

Chẳng hiểu sao hôm nay Son Siwoo lại nhất quyết kéo Choi Hyunjoon đi xem đội bóng rổ thi đấu. Bình thường anh của em đâu có hứng thú với mấy trò vận động mồ hôi nhễ nhại này, thậm chí còn từng lẩm bẩm rằng mấy trận sinh viên toàn chạy qua chạy lại như gà mắc tóc, xem chán muốn chết. Thế mà bây giờ lại tự tay chọn chỗ ngồi đẹp, mang theo cả đồ uống, y như đang đi xem concert của ai đó.

Mà cũng được thôi. Dù gì trước đó Jung Jihun cũng đã nhỏ giọng rủ em đi xem nó đánh một trận cho có tinh thần. Khi ấy em chỉ ậm ừ cho qua, nghĩ chắc nó rủ cho có, ai ngờ hôm nay lại trùng khớp ý nhau với Son Siwoo. Choi Hyunjoon thở dài, khẽ cười. Cũng chỉ là trận giao hữu thôi mà, nhìn kiểu gì lại thấy giống sân khấu debut thế không biết.

Thỏ xinh vẫn chưa thèm mở miệng với đám bạn thân, cái đám tự cho mình là hội đồng phán xét đời em về chuyện giữa em và Jung Jihun. Chẳng có gì to tát đâu, chỉ là chút mập mờ khởi động từ đầu năm. Em không quan tâm Jihun có thật lòng hay không. Mập mờ thế này đủ kích thích, rõ ràng quá thì mất hứng, phiền phức.

Jihun thì nhắn tin kiểu vô thưởng vô phạt, Dậy chưa?, Ăn gì chưa? Nghe thì có vẻ quan tâm, nhưng hỏi thẳng Thích anh không? là y như rằng lặn mất. Kẻ trốn tìm chuyên nghiệp. Em cũng chẳng thiết đào bới câu trả lời, biết đáp án rồi thêm gánh nặng, ai rảnh?

Park Dohyeon cũng chẳng khác. Em không muốn yêu, chỉ cần chút cảm giác thoáng qua, đủ để tim lệch một nhịp. Yêu nghiêm túc? Quá tầm, em không thích bị cầm chân. Cả Jihun lẫn Dohyeon đều là bậc thầy trong cái trò mập mờ không cam kết, như thành viên của một hội ngầm chẳng ai muốn đi xa hơn lằn ranh.

Rất hợp với người như em.

Mà Choi Hyunjoon nhiều lần phải tự khen bản thân em quá tài giỏi. Em quả là bậc thầy giấu bài. Những mối quan hệ nhập nhằng đó, em xoay sở như một đạo diễn lão luyện, để mỗi nhân vật trên sân khấu chẳng hay biết gì về nhau. Jihun mù tịt về Dohyeon, Dohyeon chẳng màng đến Jihun, còn đám bạn thân thì vẫn vô tư, chìm trong sự ngây ngô. Thế giới mập mờ của em cứ thế mà vững vàng, chẳng ai chen chân phá bĩnh. Cứ giữ cái sự không rõ ràng ấy đi, đừng để kẻ nào làm xáo trộn sự tự do này.

Tiếng chuông điện thoại vang lên một cách vô tội vạ giữa lúc em đang ngồi lén lút ăn bánh cá của Son Siwoo. May mà anh của em vừa có việc ra ngoài, nên em mới thoát khỏi cái ánh nhìn hình sự mỗi lần bị phát hiện ăn vụng.

Chobichobi
tí nữa sau trận, hyung qua
phòng clb nha
em có bất ngờ

Chậc, khỏi cần ghi chú rõ ràng em cũng biết ý đồ là gì. Mỗi lần đội bóng rổ thắng trận là y như rằng nó sẽ có nhu cầu chia vui theo kiểu riêng, và người được chọn lần nào cũng là em.

Nãy lúc đội cúi chào khán giả, nó còn liếc em một cái đầy ẩn ý, cười toe kiểu mèo cam vừa trộm được đồ ăn. Ai không biết thì tưởng đây là phim học đường, nam thần bóng rổ nhìn người thương giữa đám đông.

Nhưng em biết rõ, đây không phải hẹn hò. Chỉ là cuộc gặp mập mờ sau chiến thắng, một món đặc sản Jihunbrand đóng gói, vận chuyển và sử dụng một lần, chỉ dành cho em.

"Jihun đẹp trai nhỉ?" Son Siwoo chống cằm hỏi, mắt vẫn dõi theo trận đấu dưới sân."

"Dạ cũng được." Choi Hyunjoon đáp tỉnh bơ, tay cầm ly nước uống như không.

"Em có thích nó không?"

"Thích chứ." Em trả lời ngay, nhanh đến mức chính mình cũng hơi giật mình.

"Thế hai đứa đang hẹn hò à?"

"Mập... Khùng hả?" Hyunjoon suýt phun nước ra sân. May mà kịp nuốt xuống, giả bộ như không có gì. Trong lòng thì rối như tơ vò.

Dm suýt thì mày chết rồi Hyunjoon ạ.

Son Siwoo không nói gì thêm, chỉ nhếch môi cười cười. Còn em thì bắt đầu nghiêm túc cân nhắc có nên chuyển chỗ ngồi trận sau không, chứ ngồi cạnh anh này, mệt tim ghê gớm.

____

Trọng tài vừa thổi còi chốt trận, tiếng vang còn chưa dứt, Choi Hyunjoon đã đứng bật dậy, bước thẳng về phía phòng câu lạc bộ bóng rổ. Jung Jihun, như mọi khi, chắc chắn đang đợi sẵn ở đó với cái kiểu tự tin ấy. Son Siwoo vẫn ngồi nguyên trên khán đài, tay bám chặt ly nước uống dở, ánh mắt ngơ ngác nhìn theo em, chẳng hiểu em đang chơi trò gì.

Đây là truyền thống sau mỗi trận thắng của đội Jihun. Người ta gọi là ăn mừng chiến thắng, nhưng em biết rõ, đó chỉ là cái cớ. Jihun sẽ kéo em vào một cái ôm chặt, kèm theo nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý, kiểu mà chỉ hai đứa hiểu. Lần nào cũng thế, dù biết trước kịch bản, em vẫn đi.

Choi Hyunjoon đứng lặng trước cửa phòng câu lạc bộ bóng rổ, thở dài nhẹ nhõm khi biết Jung Jihun chưa đến. Em rời khán đài vội vàng, tránh Son Siwoo, kẻ hay hỏi han khiến em thấy mệt mỏi. Giờ đây, chỉ còn chờ con mèo cam đó xuất hiện, rồi mọi thứ mới thật sự bắt đầu.

Cũng chẳng để em chờ lâu, Jung Jihun đã bước vào, mồ hôi còn đọng trên trán, áo đấu chưa kịp thay. Em chưa kịp ú ớ gì đã bị nó túm lấy cổ tay, kéo lẹ vào kho chứa đồ chật hẹp bên trong. Không khí trong phòng đột ngột tối và hẹp lại, y như cái mối quan hệ kỳ quặc giữa hai đứa. Mèo cam nhanh tay đóng cửa lại, rồi bịt miệng em bằng lòng bàn tay còn vương mùi bóng rổ.

Bên ngoài có tiếng người vang lên, rõ mồn một: "Ủa, Jihun đâu rồi? Mới thấy nó đây mà, sao tự dưng biến mất vậy?" Một tiếng bước chân đi ngang qua, rồi im bặt.

Em liếc mắt nhìn thằng người đang đứng sát mình trong không gian hẹp, mắt Jihun cong cong như thể đang cười, dù không phát ra tiếng. Cái kiểu tự nhiên như thể kho chứa này là phòng riêng của hai đứa, còn việc trốn ở đây là chuyện thường ngày ở huyện.

Choi Hyunjoon thở ra thật nhẹ, biết chắc mình lại bị dắt mũi thêm một lần nữa. Nhưng cũng chẳng phản kháng. Vì nếu phải chọn giữa bị phát hiện hay đứng sát vào lòng Jung Jihun thế này, thì thôi, cứ để mình yếu lòng thêm vài phút cũng được.

Và chẳng để Choi Hyunjoon kịp nghĩ suy, Jung Jihun đã bất thình lình với tay khóa trái cánh cửa sau lưng lại. Tiếng tách vang lên trong không gian nhỏ hẹp như một dấu chấm hết cho mọi đường lui. Em trợn mắt nhìn nó, còn nó thì chỉ nhún vai, cười tỉnh bơ như thể đang làm điều gì rất bình thường, rất đúng đắn, như thể nhốt cả hai đứa vào cái phòng chứa đồ bé tí này là chuyện hợp lý nhất trên đời.

Không khí lập tức đổi sang một tông màu khác, âm ấm, ẩm ẩm và đầy rẫy những khả năng không nên nghĩ tới. Em tự nhủ mình nên lên tiếng, nên phản đối, nên nhắc nhở thằng nhóc kia về quyền tự do cá nhân cơ bản nhưng rồi em lại thôi. Vì rõ ràng, cái tay vừa khóa cửa xong giờ đang chạm nhẹ vào cổ tay em, còn ánh mắt kia thì đang nói thay cho tất cả những gì lời nói không thể truyền tải.

Chết tiệt.

Căn phòng chật chội, không khí ngột ngạt đến nghẹt thở. Jung Jihun kéo em vào, hai cơ thể đan vào nhau trong bóng tối. Cái ôm vội vã siết chặt, ép thỏ xinh đến mức mọi hơi thở hòa làm một. Dù ngoài mặt tỏ ra bất cần nhưng mỗi chuyển động nhỏ của Jihun đều khiến da thịt em như bốc cháy.

Thỏ nhỏ không nói gì, nhất là khi tiếng bước chân vụt qua ngoài cửa, đe dọa phá vỡ khoảnh khắc mong manh này. Trong im lặng, chỉ còn tiếng tim đập hỗn loạn của cả hai, nhịp điệu cuồng say của một trò chơi nguy hiểm.

Jihun không cố ý ôm chặt đến thế, Hyunjoon biết. Nhưng em cũng chẳng buồn đẩy ra. Khoảng cách này đủ để em thấy ánh mắt kia thiêu đốt, cái nhìn sâu thẳm chứa đựng bí mật chỉ hai người hiểu. Một thứ gì đó mơ hồ, đủ khiến người ta nghiện ngập mà chẳng cần lý do.

Jihun ép chặt thỏ xinh vào tường, bàn tay cứng rắn lần theo khe mông nóng hổi, thẳng tới chỗ nhạy cảm đang ẩm ướt. Ngón tay thô ráp luồn vào lớp vải mỏng, chạm trực tiếp vào cả phần thịt mọng nước bên dưới.

"Ưm..." Hyunjoon rên rỉ, hai chân mở rộng vô thức khi ngón tay Jihun chà xát mạnh vào hạt ngọc nhạy cảm. Cả cơ thể em run lên như sắp đổ, nước thấm ướt cả đùi trong. Ngón trỏ cậu trượt xuống khe nứt nóng hổi, nơi hai môi thịt hồng hào đang khép hờ run rẩy.

"Anh xem này..." Jihun khàn giọng, dùng hai ngón tách rộng cánh hoa ẩm ướt, lớp màng nhầy lấp lánh kéo sợi giữa các ngón tay. Cậu ấn mạnh ngón cái vào hạt ngọc, xoay tròn theo chiều kim đồng hồ trong khi ngón giữa thọc sâu nơi lối vào chật hẹp. Một dòng nước ấm áp bất ngờ phun ra, thấm ướt cả lòng bàn tay đang bợt trắng vì dùng lực.

Tay Jihun không ngừng khám phá vùng nhạy cảm ẩm ướt, trong khi tay kia của cậu cũng chẳng chịu thua kém. Những ngón tay thô ráp luồn sâu vào lớp áo mỏng, tìm đến đôi nhũ hoa đang chờ đợi, căng cứng dưới lớp vải. Một cái véo nhẹ khiến Hyunjoon rướn người lên, tiếng rên nghẹn ngào trong cổ họng. Bàn tay cậu chụp lên bầu ngực căng đầy của em, năm ngón tay thô kệch bóp nghẹt lấy phần thịt mềm mại. Da thịt trắng muốt của em hằn rõ vết đỏ dưới những cái siết chặt, đầu ti hồng hào bị kẹp giữa ngón trỏ và ngón cái, vặn xoắn đến mức sưng tấy

"Hức...anh...đau..." Giọng em nức nở, nhưng cơ thể lại đẩy ngực về phía trước, đòi hỏi thêm những cái chạm thô bạo. Mèo cam mỉm cười đầy đắc ý, ngón cái xoay tròn quanh đầu ti đỏ hồng, bóp mạnh đến mức khiến Hyunjoon co giật. Lớp áo mỏng manh giờ chỉ là thứ vướng víu vô dụng, ướt đẫm mồ hôi và hơi thở nóng rực của cả hai.

Hai ngón tay thô bạo của người lớn siết chặt đầu ti, vặn xoắn như đang vắt sữa, trong khi tay kia tăng tốc thọc sâu vào trong lỗ thịt mấp mé. Hai bàn tay Jihun bám chặt lên người Hyunjoon như rễ cây siết vào đá. Lớp áo mỏng dính ướt đẫm mồ hôi, bó sát từng đường cong khiến bầu ngực căng đầy của Hyunjoon hiện rõ từng gợn sóng dưới vải. Ngón tay Jihun ấn mạnh lên hai điểm nhô lên đỏ hồng đang cứng ngắc qua lớp vải, xoay tròn theo chiều kim đồng hồ rồi bất ngờ véo mạnh.

Phần đũng quần của Jihun cọ xát thô ráp vào khe đùi Hyunjoon, hơi nóng lan tỏa qua hai lớp vải dày. Mỗi lần hông cậu đẩy tới, sợi chỉ thô trên đường may quần cào vào da non chỗ đùi trong khiến Hyunjoon rùng mình.

Nước thấm ướt đẫm lớp lót quần của Hyunjoon, vệt ẩm loang rộng thành hình hoa trên lớp vải quần. Jihun dùng đầu gối tách đôi hai chân em, ép nốt phần vải ướt sũng đó ma sát mạnh vào háng mình. Tiếng xào xạc của vải ướt cọ vào vải khô xen lẫn tiếng thở gấp.

Bất chợt, Jung Jihun nhếch môi, ánh mắt lóe lên tia ranh mãnh như vừa nảy ra một ý tưởng đỉnh của chóp. Chính là chơi Choi Hyunjoon ở trong kho chứa đồ chật hẹp này. Nghe có vẻ kích thích nhỉ, dù cậu biết rõ lát nữa thành viên câu lạc bộ đến đây để cất đồ và bàn bạc sau trận thắng ban nãy. Nhưng Jihun, con mèo cam bất trị ấy, có thèm quan tâm? Địt mẹ, nhịn thêm một giây nữa thì thà tự chặt cu đi tu còn sướng hơn.

Cậu liếc Choi Hyunjoon, ánh nhìn sắc lẹm, nóng rực như muốn nuốt chửng đối phương. Chẳng nói chẳng rằng, Jihun tiến sát lại, tay nhanh như chớp cởi phăng áo quần Hyunjoon, để lộ làn da trắng ngần dưới ánh đèn vàng vọt của kho chứa đồ chật chội.

Bầu không khí ngột ngạt trong kho chứa đồ bỗng chốc trở nên nghẹt thở hơn khi ánh mắt Jihun quét dọc cơ thể Hyunjoon. Dưới ánh đèn vàng, từng đường nét trên thân hình ấy hiện lên rõ mồn một, những vết hồng ban cũ chưa kịp phai, làn da mỏng manh căng bóng mồ hôi, tất cả như đang thách thức sự kiềm chế của cậu.

Bàn tay Jihun lướt nhẹ lên eo Hyunjoon, cảm nhận rõ từng chỗ lõm chỗ lồi dưới lớp vải mỏng. Một cảm giác ghen tuông mù quáng trào dâng khi cậu nhận ra những dấu vết cũ, bằng chứng của những lần ân ái trước đó. Jung Jihun này sẽ không cho phép bất cứ thằng chó nào nhìn thấy được dáng vẻ dâm đảng của em đâu. Cậu thề đấy.

Jihun cúi đầu, chiếc lưỡi ấm nóng vẽ vòng tròn chậm rãi quanh hai đầu ti hồng của Hyunjoon, mềm mại như thưởng thức trái cherry chín mọng. "Ưm..." Thỏ xinh cắn chặt môi dưới, tay run run nắm lên mép áo thể thao ướt đẫm mồ hôi của chính mình.

Một cú giật mạnh. Tiếng vải co giãn bị lột phăng xoẹt một cái chói tai, để lộ bụng dưới săn chắc đang phập phồng. Không dừng lại, ngón tay Hyunjoon luồn vào dây quần bóng rổ, kéo mạnh xuống cùng lúc Jihun dùng răng cắn nhẹ vào núm vú bên trái.

"Ah–!" Tiếng rên nghẹn ngào vỡ ra khi em nhỏ bị ép chặt vào bức tường. Jihun không hề báo trước, cánh tay rắn chắc khóa chặt eo em, hơi thở nóng rát phả vào gáy. Khoảnh khắc chiếc quần rơi xuống cũng là lúc thân nhiệt hai người hòa làm một, không khoảng cách, không ngăn cách.

Ánh đèn chiếu xiên qua khe cửa kho, in bóng hai cơ thể đan quyện lên tường. Jihun dùng đùi tách đôi chân Hyunjoon, cảm nhận rõ độ ẩm ướt đã chuẩn bị sẵn. Một cú đẩy hông mạnh, chậm rãi nhưng dứt khoát, xóa nhòa mọi khoảng trống còn lại.

Sau khi chăm sóc kỹ càng hai nhũ hoa hồng hào, Jihun thèm khát di chuyển xuống vùng cấm địa ẩm ướt. Lồn non của thỏ dâm đã sẵn sàng, mở hé như đóa hoa sớm mai, nước nhờn lấp lánh chảy dọc theo đùi trắng nõn, thấm ướt cả đầu ngón tay thô ráp của Jihun. Không chần chừ, cậu dùng một tay nâng đùi em lên, tay kia định vị cặc cứng ngắc ở cửa lồn. Một cú đẩy mạnh, thẳng sâu một mạch đến tận đáy, khiến Hyunjoon cong người lên như cánh cung, miệng há hốc nhưng không kịp thốt lên tiếng nào. 

"Ưm–!" Tiếng rên nghẹn cứng trong cổ họng khi Hyunjoon dùng cả hai tay bịt chặt miệng mình. Mắt em mở to hoảng hốt, đồng tử giãn đen khi tiếng giày lọc cọc dừng ngay trước cửa kho. Nhưng Jihun vẫn không ngừng, từng nhịp hông mạnh bạo đập vào mông em, tiếng ma sát giữa da thịt vang lên rõ mồn một trong không gian chật hẹp. 

Nước nhờn bắn tung, thấm ướt cả đùi người lớn lẫn vách gỗ phía trước. Hyunjoon gục mặt vào tường, nước mắt lẫn mồ hôi chảy dọc theo kẽ tay đang siết chặt miệng. 

"Rên to lên đi bé yêu." Cậu chế nhạo, một tay nắm chặt hông em kéo về phía mình – "Để cả đội biết anh đang bị em địt thế nào..." 

"Hứ..c..." Hyunjoon rít lên qua kẽ tay, thân hình run rẩy như lá cỏ. Nhưng cơ thể em phản bội hoàn toàn, lồn ướt nhẹp vẫn co bóp cuồng loạn quanh cặc người nọ, đùi mở rộng hơn như mời gọi. Jihun cười khẩy, cúi xuống cắn vào gáy đỏ rực của em:

"Hyunjoon bé ngoan quá, cứ mút mát em không ngừng này."

Từng giọt mồ hôi lạnh lăn xuống gáy em khi em ép chặt lưng vào tường, hai bàn tay run rẩy bịt kín miệng. Mùi bụi gỗ cũ nồng nặc hòa với hơi thở gấp gáp của Jihun phả sau gáy, nóng rực và đầy đe dọa. 

"Ưm..." Một tiếng rên nghẹn lại khi Jihun đột ngột đẩy sâu, cặc cọ xát thô bạo vào thành lồn đã nhão nước. Hyunjoon nhắm nghiền mắt, cố tưởng tượng mình đang ở nơi khác, không phải căn kho ẩm mốc này, không phải với tiếng nói cười đang dừng ngay trước cửa. Nhưng cơ thể phản bội em. Từng thớ thịt run lên bần bật, lồn co thắt cuồng loạn quanh vật thể nóng hổi đang ra vào bên trong. 

Jihun khẽ cười, một cú đập hông mạnh khiến thỏ xinh trượt chân, đầu gối quỳ sụp xuống sàn. Nhưng Jihun không cho em ngã, tay cậu xiết chặt eo, kéo cơ thể em lên để đâm thẳng từ phía sau lần nữa. Nước nhờn bắn tung, ướt cả một mảng dưới chân em. 

"Ê, nãy có thấy Jihun đâu không? Trận đấu vừa kết thúc là nó biến mất tiêu luôn." Giọng một thành viên câu lạc bộ vang lên phía bên ngoài, đầy thắc mắc.

"Không biết nữa, bình thường nó đâu có bỏ anh em thế này." Một người khác đáp, giọng hơi lo.

"Hay là… trốn đi với ai rồi?"

"Cái gì? Điên à, với Jihun thì bóng rổ là chân ái. Chưa bao giờ thấy nó bỏ buổi ăn mừng để đi chơi riêng cả!"

Những lời bàn tán bên ngoài chẳng thể nào xuyên qua bức tường gỗ mỏng, nơi Jung Jihun đang ăn mừng chiến thắng theo cách riêng. Hai bàn tay chai sạn bám chặt vào hông trần thỏ xinh, năm ngón tay hằn đỏ lên làn da trắng mịn. Từng nhịp đẩy hông mạnh bạo khiến cơ thể em đổ gục về phía trước, ngực ép chặt vào kệ đồ cũ kỹ. 

"Ư..ức... Jihunie..." – Giọng Hyunjoon nghẹn lại, tay bám víu vào mép kệ gỗ – "Anh... sắp... ra..." 

Jihun khẽ cười, một tay nắm tóc kéo đầu em ngửa ra sau, miệng áp sát vào vành tai đỏ rực: "Mới được một chút mà đã xin hàng rồi?" Cậu đột ngột rút cặc ra gần hết, rồi ập mạnh vào một cú, tiếng ma sát giữa hai cơ thể vang lên rõ rệt. "Anh nên luyện tập nhiều thêm."

Nước nhờn chảy dọc theo đùi Jihun, thấm ướt cả băng gối thể thao vẫn quấn trên chân cậu. Hyunjoon co giật, tay buông thõng xuống sàn khi cơn cực khoái ập đến bất ngờ. 

Con mèo cam kia không cho em kịp thở, hai tay nâng bổng cơ thể mảnh mai của em lên như bưng bê món đồ quý. Chiếc ghế gỗ cũ kỹ kêu cót két dưới sức nặng khi cậu đặt thỏ xinh ngồi lên đùi mình, hạ bộ cậu vẫn cương cứng ướt nhẹp áp sát vào mông trần của em. 

"Tự cho vào đi." – Jihun vuốt dọc sống lưng Hyunjoon đang run rẩy, giọng trầm khàn đầy đe dọa – "Trừ khi anh muốn bị phát hiện." 

Hyunjoon cắn môi, tay run run nắm lấy cặc Jihun vẫn nhễ nhại nước nhờn của chính mình. "Nhưng anh mới... ra rồi mà..." Giọng em nhỏ dần khi thấy ánh mắt sắc lạnh của Jihun. 

Một bàn tay thô ráp bóp chặt ngực em, ngón cái véo mạnh vào đầu ti đã sưng đỏ: "Em đếm đến ba. Một..."

Hyunjoon bất lực mà run rẩy ngồi trên đùi Jihun, hai tay nắm chặt cặc bự còn ướt đẫm nước nhờn của chính mình. Lồn non vẫn mấp mé nước, đỏ hồng và nhạy cảm sau trận mây mưa vừa rồi. 

"Ngoan lắm." Jihun gằn giọng, hai tay bám chặt thành ghế, hoàn toàn không động vào em "Cho em xem bé tự làm được đến đâu." 

Hyunjoon cắn môi, từ từ hạ thấp hông xuống. Em cảm nhận đầu cặc nóng hổi chạm vào khe lồn ướt nhẹp, một giọt nước trong suốt kéo dài rơi xuống bắp đùi Jihun. 

"Ưm..." Em rên khẽ, tay bấu vào vai người lớn để lấy đà. Một cú đẩy hông yếu ớt, chỉ đưa được nửa cặc vào trong. Lồn em co rúm lại, quá nhạy cảm sau lần ra trước đó. 

Jihun bật cười, mắt nheo lại đầy khiêu khích: "Hư thật, lúc nào em cũng phải giúp Hyunjoonie." 

Tay cậu đột ngột đập mạnh lên mông Hyunjoon một tiếng bốp rõ rệt, khiến em giật mình, hông hạ xuống một mạch nuốt trọn cặc vào sâu. 

"Ah...Đau..." Hyunjoon oằn người, nước mắt lăn dài nhưng lồn đã co bóp cuồng loạn quanh vật thể nóng bỏng. 

Chuông điện thoại réo lên như dao cứa vào không gian tĩnh lặng. Thỏ xinh cứng đờ, móng tay bấu sâu vào vai Jihun đến mức để lại những vết trăng lưỡi liềm đỏ ửng. Mắt em mở to đầy hoảng loạn, cơ thể co rúm lại như con mồi nhỏ trước hiểm nguy. 

Jihun khẽ suỵt một tiếng rồi ranh mảnh cười, tay trái nhấc điện thoại lên nghe với giọng điệu bình thản: 
"Alo? Vâng thưa thầy, em có chút việc nên về trước, quên báo với mọi người một tiếng..." 

Trong khi miệng nói lời lễ phép, tay phải cậu lại tát mạnh lên mông trần đang đỏ au của Hyunjoon, khiến da thịt mềm mại rung lên theo nhịp. 

"Ưm..." Hyunjoon nghẹn tiếng, nước mắt lã chã rơi nhưng buộc phải nâng hông lên, từ từ nuốt trọn cặc Jihun vào sâu. Lồn non ướt nhẹp co bóp cuồng loạn, nước nhờn chảy thành dòng xuống bắp đùi rắn chắc của anh. 

Jihun nhếch mép, ngón tay cái chà xát lên đầu ti đang sưng tấy của em: 
"Vâng... không cần đợi em đâu..."  Giọng nói bên điện thoại hoàn toàn trái ngược với ánh mắt đen kịt đang quan sát Hyunjoon vật vã. 

Mỗi lần em cố gắng dừng lại, bàn tay thô ráp lại giơ lên đe dọa, buộc em phải tiếp tục nhún lên xuống. Tiếng nước nhờn ẩm ướt sột soạt hòa với tiếng thở gấp của Hyunjoon, một bản nhạc dâm đãng chỉ Jung Jihun được thưởng thức. 

Điện thoại vừa tắt, màn hình tối sầm, Jung Jihun lập tức dồn toàn bộ sự chú ý vào cơ thể run rẩy trước mặt. Ánh mắt cậu sắc lẹm, lóe lên tia ranh mãnh như một con thú săn mồi vừa tìm được mục tiêu. Trong kho chứa đồ chật chội, dưới ánh đèn vàng nhấp nháy, hắt lên làn da trắng mịn của Choi Hyunjoon.

Cậu không chần chừ, hai bàn tay chai sạn, thô ráp từ những buổi tập bóng rổ khắc nghiệt, siết chặt lấy eo em, lực đạo vừa đủ để khiến em khẽ giật mình, hơi thở rối loạn. Động tác dứt khoát, Jihun kéo mạnh thỏ dâm ngồi dậy, đặt em vào tư thế cưỡi ngựa, thân thể hai người gần như dính sát, chỉ cách nhau bởi lớp không khí ngột ngạt, nóng rực. Ngón tay mèo cam lướt nhẹ lên hông em, cảm nhận từng thớ cơ căng ra rồi thả lỏng dưới đụng chạm của mình. Môi cậu khẽ cong, một nụ cười nửa khiêu khích, nửa nguy hiểm, lướt qua vành tai em hơi thở nóng bỏng phả vào da thịt, khiến một cơn rùng mình không kìm được chạy dọc sống lưng.

"Rên đi, không có ai ở đây đâu bé ngoan."

Đến lúc này, Choi Hyunjoon chẳng còn kiêng nể hay e dè gì nữa, những tiếng rên rỉ ỉ ôi thoát ra, lúc đầu kìm nén, rồi dần trở nên phóng túng, xen lẫn những lời van xin ngắt quãng, như thể đang cầu xin Jihun tha thứ nhưng lại chẳng muốn cậu dừng lại. Tiếng tim đập thình thịch hòa cùng hơi thở gấp gáp, át đi mọi âm thanh từ thế giới bên ngoài, biến kho chứa đồ thành một vũ trụ riêng, nơi Jihun, với bản tính bất kham, chiếm trọn từng khoảnh khắc, đẩy cả hai vào cơn sóng tình triền miên.

Mỗi cái chạm của Jung Jihun, từ bàn tay chai sạn siết chặt eo đến hơi thở nóng rực phả vào cổ, đều khiến em mất đi từng chút kiểm soát. Em ngả người, mái tóc rối bời bám vào trán, đôi mắt nhòe đi bởi khoái cảm, môi mím chặt nhưng không thể ngăn những tiếng rên thoát ra, vang vọng trong không gian ngột ngạt. Tư thế cưỡi ngựa càng làm thỏ xinh thêm bối rối, cơ thể như bị người lớn dẫn dắt hoàn toàn, mỗi chuyển động đều đẩy thỏ nhỏ đến bờ vực của sự chịu đựng. Em bấu chặt vai Jihun, những ngón tay run run như muốn níu lấy chút lý trí, nhưng rồi lại buông xuôi, để mặc bản thân chìm vào cơn lốc cảm xúc mà người kia tạo ra.

Jihun dùng lực ép chặt hông vào đùi Hyunjoon, từng nhịp đẩy vào sâu không ngừng nghỉ. Cặc nóng hổi cọ xát thô ráp vào thành lồn đã ướt nhẹp, mỗi lần đi vào đến tận đáy lại khiến cơ thể em co giật lên. Những ngón tay chai sạn của Jihun bám chặt lên eo thon, năm vết hằn đỏ in rõ trên da trắng mịn mỗi khi cậu kéo Hyunjoon về phía mình. 

Lồn non bên dưới co bóp liên hồi, nước nhờn trào ra theo từng chuyển động của hông Jihun, ướt đẫm cả vùng bẹn và đùi trong. Mồ hôi lấm tấm trên lưng anh lăn xuống rãnh cột sống, hòa lẫn với mùi hương nồng nặc của dục tình. Thỏ xinh nghiến chặt hàm, môi dưới bị cắn đến bật máu nhưng không ngăn được tiếng rên nghẹn cứng trong cổ họng. Em cong người lên khi Jihun đột ngột thay đổi góc độ, đầu cặc cọ xát mạnh vào điểm G nhạy cảm. Bàn tay em bấu chặt vào tấm lưng người lớn, đến mức khiến nó tràn đấy vết xước của móng tay. 

Người lớn tăng tốc những cú đâm cuối cùng, bắp đùi rắn chắc căng cứng với từng chuyển động. Cơ thể em run lên bần bật khi cơn cực khoái ập đến, lồn non siết chặt lấy cặc Jihun đang giật giật bên trong. Bầu không khí trong kho chứa đồ ngột ngạt hơn bao giờ hết, hòa lẫn mùi mồ hôi, nước hoa hương bạc hà và thứ mùi đặc trưng của tình ái. Cậu đẩy nhanh nhịp hông, từng cú đâm mạnh và sâu bên trong lỗ nhỏ đói khát.

Cơ thể người lớn căng cứng như thép, bắp đùi nổi rõ từng đường gân khi cậu dồn hết lực vào những nhịp cuối cùng. Lồn non của thỏ xinh co thắt điên cuồng, từng nếp thịt mềm mại siết chặt lấy cặc bự, nước nhờn trong suốt chảy thành dòng xuống bắp đùi rắn chắc của cậu. Khi cơn cực khoái ập đến, cậu đẩy sâu tận đáy, để từng tia tinh dịch nóng hổi phun thẳng vào bên trong. Lượng tinh quá nhiều khiến lồn non không thể chứa hết, trào ra ngoài theo từng đợt co thắt, chảy xuống khe mông thỏ xinh thành những dòng trắng đục. 

Tinh dịch hòa lẫn với nước nhờn, tạo thành vũng nhỏ trên sàn gỗ, lấp lánh dưới ánh đèn. Một phần chảy dọc theo đùi trong trắng nõn của thỏ xinh, thấm ướt cả lớp lông mềm mại. Cơ thể em run lên bần bật, tay buông thõng xuống sàn khi cơn sướng đi qua. Em gục đầu vào vai Jihun, thở gấp trong khi tinh dịch vẫn tiếp tục rỉ ra từ lỗ lồn đỏ au. 

Thỏ xinh chìm vào cơn mê man không rõ thời gian, chẳng biết sau đó họ đã tiếp tục làm bao nhiêu hiệp. Khi mí mắt nặng trĩu mở ra, Choi Hyunjoon nhận ra mình đang nằm cuộn tròn trong chăn ấm, đầu tựa vào lồng ngực ấm áp của cậu. Nhịp thở của người nọ đều đều, ngực phập phồng nhẹ khiến đầu em khẽ dập dềnh theo từng nhịp. Chiếc áo cổ lọ rộng của Jihun xộc xệch, để lộ vài vệt đỏ nhạt mờ mờ trên cổ.

Một cánh tay của Jihun vẫn ôm lưng em, bàn tay vỗ nhẹ nhịp nhàng như thể dỗ dành một đứa trẻ. Trong không gian nhỏ chỉ có tiếng tim đập và hơi thở, ánh đèn ngủ vàng nhạt hắt qua khe rèm, in bóng hai người lên bức tường đối diện.

Choi Hyunjoon nhăn mặt, cố nhích người một chút để rút điện thoại ra mà không làm Jung Jihun tỉnh giấc. Cái cánh tay của cậu vẫn vô thức quàng qua lưng em, ôm siết như một con mèo bự đang gác lên món đồ chơi yêu thích. Em liếc nhìn màn hình, mấy dòng tin nhắn từ Son Siwoo hiện đầy ra.

siusiusiuwooo
này, có về không?
mày biết là mấy giờ rồi không? đi gì từ chiều giờ vậy? cũng kh nói anh một tiếng.
hay em bị bắt cóc
huhuhu rep anh đi em ơi
repppppp
😭😭😭😭😭

choichoichoichun
em đây, em bận học nhóm
anh ngủ đi, tối nay em kh về
ở lại nhà bạn để xong nốt bài tập

siusiusiuwooo
?
?
???
?????????
m hay 👍

___

to be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip