hôm nay tôi mệt quá, muốn ngủ 1 giấc thật sâu,thật lâu và cả mãi mãi. thấy lòng mình sao nhiều hoang hoải thấy đời này tựa áng mây trôi thấy những khổ đau sao cứ lững lờ thấy trong mắt cay nhòe nước mặn thấy cuộc đời mình sao quá nhiều lận đận thấy mình muốn buông tay thấy mình không muốn thấy ngày mai thấy mình thật thừa dư đủ vị thấy mình môi cười mấp máy thấy buông đời vui vẻ biết bao nhiêu rằng ý nghĩa gì đâu cuộc sống qua nhiều mùi vị để người ta cay đắng theo nhiều kiểu rồi xa nhau trong những phút mặn nồng thấy đời có gì trong ấy đâu mà ham sống sợ ra đi vĩnh viễn chỉ biết rằng mình muốn lìa trần mãi mãi đừng bao giờ quay trở lại sẽ thương đau
Tác Giả: Giới Mạt.Dịch/Edit: Emily Ton.______Tên Truyện: Thiên Tài Tiểu Độc Phi.Tên Phim: Vân Tịch Truyện.Note: Phần sau của truyện được edit và dịch nhanh chưa beta lại nên ngữ pháp câu từ đôi khi vẫn còn có lỗi!!!…
Tác giả : Giải TốngThể loại: Hiện đại, đô thị, nữ chính 19 tuổi, nam chính 31 tuổi, tình yêu duy nhất cả đờiChuyển ngữ: Tũn CòiĐộ dài: 56 chương + 5 phiên ngoạiNhân vật chính: Tần Liệt, Từ ĐồTừ Đồ đã gây ra họa khiến cho Từ Việt Hải ném cô vào nơi thâm sơn cùng cốc, mong có người dạy dỗ đưa cô về với chính đạo.Từ Đồ cô vốn dĩ không sợ trời cũng chẳng sợ đất...mãi cho đến lúc cô gặp Tần Liệt.Về tên truyện:Tên gốc của truyện là 'Liệt Đồ' như cái tên ban đầu mình để. Nhưng vì đã có nhà edit trước nên mình đổi lại một chút.Tam giác mùa hè (Liệt Đồ).'Tam giác mùa hè' là một tam giác tưởng tượng của bầu trời đêm, với các đỉnh là sao Ngưu Lang, sao Deneb và sao Chức Nữ. Hai đỉnh Ngưu Lang, Chức Nữ là hai ngôi sao nằm ở hai bên bờ của dải Ngân Hà. Đỉnh còn lại sao Deneb là chiếc cầu ô thước nối liền đôi bờ Chức Nữ Ngưu Lang mãi mãi không rời.Cũng như Tần Liệt và Từ Đồ, Niễn Đạo Câu hoang vu hẻo lánh đã làm chiếc cầu đưa họ đến bên nhau trong những ngày mùa hè vàng rơm nắng.Editor:Văn án vậy thôi, chứ nữ chính rất đáng yêu, hiểu chuyện đúng lứa tuổi của mình, dễ thương lắm. Truyện nhẹ nhàng với cảnh núi đồi biêng biếc, với thôn quê nghèo nhưng ấm áp tình người, nơi đó có những đứa bé mất cha mất mẹ khi đất đá đổ sụp xuống, tình thương là thứ bọn chúng luôn khao khát kiếm tìm; nơi mà chiếc bút màu là báu vật quý giá, khó khăn nghèo khổ nhưng trái tim đầy dũng cảm trong sáng.Truyện không phải là quá trình nam chính đào tạo nữ chính gì ghê gớm, vì nữ chính vốn cũng chẳn…
Tác giả: Phù Hoa.Editor: Fukahi.Tình trạng: Hoàn (79 chương chính văn + 5 chương phiên ngoại + 1 chương extra) - Đang betaCover: Lily Library (http://lilylib.com)"Hồ nước là hồ nước lặng, cá bơi nguyện ý vào hồ này chăng?""Nguyện ý."(Du Dư x Trì Đường, vườn trường văn)Tags: Hoa quý vũ quý (tuổi thanh xuân), ưa thích không rời, chỉ yêu một người, trần đời ngăn cấm, là vườn trường văn.…
ĐÃ ĐỌC H VĂN KHÔNG MANG TAM QUAN, KHÔNG MANG NÃOThể loại: sắc sủng, nữ truy, đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, H văn, HE, 53 chươngTác giả: Một Hữu GiácConvert by QingJuan: https://koanchay.com/user/qingjuan/worksEdit: Vũ QuânBìa: Thiên Ân thienan_2708========================Kiều Tê- trong mắt các thầy cô là học sinh xuất sắc, trong mắt cha mẹ là đứa con ngoan ngoãn. Nhưng ít ai biết nàng có hai bí mật.Một, nàng yêu thầm Khúc Ức Hành.Hai, mỗi ngày vào buổi tối, nàng đều sẽ đi đến rừng cây nhỏ sau kí túc xá, nhìn lén Khúc Ức Hành cùng Tô Văn thân mật, còn nàng ở một bên tưởng tượng được Khúc Ức Hành ôm vào trong ngực, một bên tự an ủi chính mình.Cho đến khi Khúc Ức Hành phát hiện ra bí mật của nàng. ========================CP chính: Bề ngoài văn nhã cấm dục bên trong tinh lực tràn đầy- chủ tịch hội sinh viên Khúc Ức Hành × bề ngoài hiền lành nhút nhát bên trong phóng đáng vô cùng- sinh viên xuất sắc Kiều Tê.Sói xám không ăn tiểu bạch thỏ, vì thế thỏ con nỗ lực khoác lên lớp da hồ ly rốt cuộc thành công bị ăn sạch sẽ. CP phụ: Phùng Dật Luân × Trương Nhược Chanh========================Gỡ mìn: Nam chính không sạch, có bạn gái cũ. Có một khoảng thời gian nữ chính đi nhìn trộm nam chính và bạn gái cũ thân mật. Nếu không thể chấp nhận được xin suy nghĩ kĩ trước khi lọt hố========================Cảm ơn bạn QingJuan một lần nữa vì đã cho phép mình sử dụng bản convert. Truyện đăng duy nhất tại Wattpad Vũ Quân tất cả những nơi reup khác đều chưa xin phép và không có sự đồng ý của editor, đó là hành động ăn cắp.…
Tên gốc: Dạy Dỗ Vị Hôn PhuTác giả : Tiểu YếtNhất công nhất thụ, 1×1, có ngược có sủng, hào môn thế gia, thanh xuân vườn trường, hắc bang, sinh tử văn. Bá đạo lưu manh hoa cường công × Phúc hắc băng sơn mỹ cường thụCậu - Điền Chính Quốc là một tuýp người lạnh lùngLà một thiếu gia kiêu ngạoLà một người mà ở cái tuổi 17 đã sỏi đời hơn rất nhiềuSinh ra trong một gia đình giàu có, danh giá và quyền lựcTừ nhỏ cậu đã được dạy dỗ cẩn thận, được nhào nặn trở thành một tiểu thiếu gia, một người thừa kế hoàn hảo của gia tộcBiến cậu thành một con người thực dụng, đối mặt với thế giới đen tối của đồng tiền, sự tranh giành lợi ích không từ thủ đoạn của giới kinh doanhCậu thông minh, lạnh lùng, kiêu ngạo, đôi khi có chút kì quái, nhưng đôi lúc cũng rất ấm áp.Tuy nhiên đó chỉ là vỏ bọc để che đậy trái tim mềm yếu, để vùi lấp một kí ức đen tối ám ảnh từ thời thơ béChờ đợi, chờ đợi ai đó có thể mở cửa trái tim cậuHắn - Kim Thái Hanh, một thiếu gia ngang tàng, ngổ ngáoMột chàng Hoàng tử của ngôi trường trung học danh tiếngMột Kim Thái Hanh làm mưa làm gió ở Bắc KinhMột kẻ đào hoa, trăm ngàn ong bướm vay quanhMột kẻ không sợ trời không sợ đất, cầm đầu một băng đảng xã hội đenLạnh lùng, ngạo mạn, ngang ngược nhưng cũng rất trẻ con chính là hắnSẽ ra sao khi hai người có hôn ước???Couple: VkookNhân vật chính: Kim Thái Hanh - Điền Chính Quốc…
Tên truyện: Sau khi ly hôn em vẫn còn mặc áo khoác của anh.Tác giả: Bất Vấn Tam Cửu | Edit: MuốiThể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, gương vỡ lại lành, tình hữu độc chung, ảnh đế công x tác giả thụ..Tình trạng: Chính văn hoàn.Không được phép repost, chuyển ver. ★ GIỚI THIỆU ★Nguyên Dã kết hôn cùng ảnh đế Phương Thiệu Nhất được mười năm, cuối cùng lại tới cục dân chính nộp đơn ly hôn, sổ hồng nay thành sổ xanh. Ngày trước kết hôn thì rầm rộ thông báo với thiên hạ, bây giờ ly hôn lại giấu lại giếm, cũng không ai dám hé lời.…