Chương 5- Nhận ra

_________________________________________

-"June! Đợi tôi"

-"Cậu đi chậm thế"

-"Tôi xách nhiều đồ thế này"

-"Oii, nhanh nhanh cái chân lên"

-"Chân ngắn mà đi nhanh thế không biết " cô nhìn em đi phía trước mà bật cười.

Hôm nay có lẽ là một ngày vui nên cô cứ cười suốt. Hmm.. cứ cười như thế mãi nhé!

~~

-"Hôm nay, tôi sẽ cho cậu chiêm ngưỡng tài nghệ nấu ăn của June Wanwimol này" em dõng dạc nói.

-"Tin được không đấy?" Cô tỏ vẻ nghi ngờ hỏi em.

-"Cậu ngồi đây đợi đi" nói xong em vào bếp và bắt đầu nấu ăn.

Xèo xèo, tiếng dầu nóng và nguyên liệu nấu phản ứng với nhau tạo nên một âm thanh đặc trưng.

-"Ưm, thơm quá " em hít hít mùi hương từ đồ ăn.

-"Xong chưa, đói lắm rồi "

-"Đây đây, xong rồi "

Em mang ra 2 đĩa cơm được ăn kèm với gà sốt cay, được trang trí 2 miếng dưa tạo thành hình trái tim đẹp mắt.

-"Nhìn ngon mắt đấy, nhưng chưa chắc đã ngon miệng " cô cảm thán.

-"Cậu thử đi rồi biết, khéo lại nghiện món này do tôi nấu đấy"

-"Tự tin quá nhỉ"

-"aizz, lề mà lề mề, này aaa đi" em đưa thìa cơm đến trước miệng cô.

-"Aaa" hmm "ngon, nhưng.. hương vị này quen thuộc quá.." cô nghĩ.

-"Sao? Ngon không " em nhướng mày nhìn cô.

-"Ừm, tạm được "

-"Công thức này là mẹ tôi dạy cho tôi đấy"

-"Mẹ cậu chắc hẳn là nấu ăn rất ngon" Khoan đã.. "Mẹ cậu ấy dạy sao.. lúc bé mẹ cậu ấy cũng thường nấu món này.." Nghĩ đến đây cô càng chắc chắn hơn với đáp án của mình.

-"Tất nhiên, hồi bé mẹ tôi thường xuyên nấu cho tôi và cả một người bạn của tôi ăn " nói xong em cuối mặt xuống ăn, đôi gò má phúng phính phúng phính đáng yêu đang hiện ra trước mắt cô.

Nhìn 2 chiếc bánh bao trước mặt tay cô không tự chủ mà chọt chọt vào nó.. thật mềm.

-"Này View, thứ cậu chạm không miễn phí đâu nhé" em trêu cô.

-"thế, phí để nựng đôi gò má này là bao nhiêu đây?"

-"Hmm.. chưa biết" em bật cười.

-"Hmm June này.."

-"Huh?"

-"Tôi có một câu hỏi" cô nói với vẻ mặt nghiêm trọng.

-"Cậu cứ hỏi đi" em nghiêm túc nhìn cô.

-"Cậu.. có một người bạn thân lúc bé không.."

-"Có chứ, ai mà chẳng có"

-"Lúc 10 tuổi cậu phải chuyển nhà và không còn gặp lại người bạn đó đúng không?"

-"S..sao cậu biết?" Em ngờ ngợ.

-"Cậu có nhớ người bạn đó không?"

-"Có.. tôi rất nhớ cậu ấy, nhớ nhiều lắm.."

-"Vậy nếu tôi nói.."

-"Cậu.."

-"Bạn lớn đã về với bạn nhỏ rồi đây!" Cô cười tươi.

-"H-hả"

-"Ôm không?"

-"Có chứ!" Em nhảy cẩng lên nhào vào lòng cô.

-"Bao năm nay bạn lớn luôn tìm bạn nhỏ đấy"

-"Bạn nhỏ đã đợi rất lâu..." Em ngước mắt lên nhìn cô.

-"Bạn nhỏ khóc rồi " cô phì cười, nhẹ xoa đầu em.

-"Ăn..ăn tiếp đi"

-"Hẳn là nhớ mình lắm "

-"Ai bảo thế, ai mà nhớ cậu chứ "

-"lúc nãy cậu bảo nhớ, rất nhớ mình mà~"

-"Đừng trêu tớ!"

-"Mặt đỏ hết rồi đây này ~" cô nựng má em.

Em đánh nhẹ vào vai cô rồi bỏ về chỗ ngồi của mình mà ăn tiếp.

-"Này, bạn nhỏ giận dỗi đấy à"

-"Hừ, cậu mau ăn đi" em lườm cô.

~~
Cả hai cùng nhau ôn lại những kỷ niệm của họ lúc nhỏ, đùa giỡn với nhau như thế cả ngày
~~

*20h*

Em đang rảo bước trên đường về ký túc xá, trên tay là một hộp quà nhỏ. Nhưng có vẻ con đường này hôm nay hơi vắng nhỉ? Em suy nghĩ rồi cũng bước nhanh hơn.

-"Ây, em gái đêm hôm đi đâu một mình thế?" Một tên với vẻ mặt lưu manh chắn trước em.

-"Xin lỗi.. cho tôi qua!" Em nép sang một bên.

-"Từ từ đã, làm gì mà vội thế" Hắn tiến về phía em.

-"A..anh làm gì vậy.. tôi hét lên đó!"

-"Ahaha, em hét đi, hét lên xem có ai đến cứu không nào" càng lúc hắn càng ép xát em vào tường.

-"Đ..đừng lại đây mà" em sợ hãi mà bật khóc.

-"Ô, quà à, cho anh xem nào" hắn giật lấy món quà trên tay em.

-"Trả cho tôi!"

-"Là Socola sao, có vẻ ngon" nói rồi hắn liền vứt chiếc hộp xuống đất, dẫm nát nó.

-"Anh làm gì thế!!" Em hét lên.

-"nào, em gái ngoan đi nào " hắn lại càng tiến đến gần em.

Em sợ hãi mà lùi lại, phía sau em là bức tường rộng lớn, em sợ lắm..ai đó đến cứu em đi.

*reng..reng*

Chuông điện thoại của em reo lên, là View gọi đến.

-"Hức..V-View m..au đến cứu tớ hức.."

-"Cậu làm sao thế? Cậu đang ở.."

*Tút tút tút*

-"June! June!"

Cuộc gọi bị tắt ngang, cô gọi lại nhiều lần nhưng không thấy phản hồi liền tức tốc đi tìm em.

-"N..này! Trả điện thoại cho tôi!"

-"Em gái chiều anh đêm nay, em sẽ có những thứ em muốn"

-"Anh bị điên à!"

Hắn ta nắm lấy cổ tay em, siết chặt mà áp lên tường, em sợ hãi mà hét lên.. nhưng tuyệt nhiên không ai nghe thấy cả..

-"ĐỪNG MÀ!"

Hắn ta siết chặt hai cổ tay em , tay còn lại sờ mó lên vùng da mặt trắng mịn.

-"Em có la cũng không ai nghe"

-"TÔI NGHE!"

Một cú đấm như trời giáng vào đầu hắn.

-"VIEW!" Em mừng rỡ mà lao đến ôm cô.

-"Mày Mau Cút Xa Cậu Ấy Ngay Lập Tức!" Cô giận dữ mà hét vào mặt tên đó.

Bị khí thế của cô áp đảo, hắn sợ hãi mà bỏ chạy.

-"Hức..tớ sợ lắm" em ôm cô mà khóc nức nở.

-"không sao, không sao rồi có tớ đây rồi" cô vuốt nhẹ lưng em mà an ủi.

-"M..món quà.. hức.. hắn ta dẫm nát rồi " em chỉ tay vào chiếc hộp đã bị dẫm nát.

-"Không sao cả, chỉ là món quà thôi mà, chúng ta có thể mua lại " cô cười nhẹ xoa đầu em.

-"Nh.. nhưng mà "

-"Không nhưng nhị gì hết, mau về thôi "

-"Chân tớ đau quá" em mếu máo.

-"Hửm? Tớ cõng cậu về nhá" nói rồi cô ngồi xuống để cõng em lên và đi về.

-"June, cậu còn nhớ không?" Cô chợt nhớ gì đó mà hỏi em.

-"Hửm?" Em vẫn chưa hiểu ý cô.

-"Lúc bé bạn lớn cũng cõng bạn nhỏ đi về như thế này"

-"À.. haha, lúc đấy tớ nghịch nên bị vấp rồi trật chân"

-"Cậu có nhớ cậu đã nói gì không "

-"Hmm.. không.."

-"Cậu bảo là, khi cậu gặp chuyện người đầu tiên đến cứu cậu phải là tớ, nhớ chứ?"

-"Chúng ta đã hứa với nhau" em cười tươi.

-"Tớ đã làm đúng như lời hứa "

-"Cậu là giỏi nhất " em nựng má cô.

-"Này, đau tớ đấy nhé "

-"Tớ cắn luôn đấy"

-"Xừ, tớ bỏ cậu xuống cho cậu tự đi bây giờ "

-"Tớ không chơi với cậu nữa " em bĩu môi.

-"Cậu nói đấy nhé"
-"À mà June này "
-"June.. " không nghe tiếng em trả lời.
-"ngủ rồi sao?"

Có lẽ là do mệt nên em đã ngủ từ lúc nào trên bờ vai rộng của cô.

-"chắc là bạn nhỏ không nghe thấy đâu nhưng mà tớ vẫn nói.. tớ yêu cậu, June bé nhỏ của tớ" cô nói nhỏ vừa đủ nghe, nhưng có một nụ cười xen lẫn bất ngờ và hạnh phúc của người sau lưng khi nghe thấy câu đấy.

_________________________________________

Cô đã thực hiện được lời hứa của mình, bạn đã thực hiện lời hứa cho người mình thương chưa?










Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #viewjune