Chap 19:
Những bóng đèn nhỏ xinh kết thành hình trái tim và ngay chính giữa của trái tim đó là dòng chữ:
TAEHYUNG <LOVE> JUNGKOOK
Xin em hãy lên đĩa bay với anh
Jungkook há hốc mồm nhìn dòng chữ ấy cứ nhấp nhấp nhấp nháy trông rất sinh động, nhưng giờ cậu không có thời gian thưởng thức cái sinh động của nó bởi vì cậu đang cố gắng tiêu hóa ý nghĩa của dòng chữ này......Ôi mẹ ơi, cái này có được tính là tỏ tình không ta? Nhưng ở trên ghi là 'Taehyung love Jungkook' thì có thể hiểu là tỏ tình rồi nhưng mà cái dòng dưới thì có hơi.....khác người thì phải, không biết là người ở hành tinh nào chỉ cho anh nữa.....
_C...cái đó...-Jungkook lắp bắp chỉ vào trái tim, hay nói đúng hơn là chỉ vào giữa trái tim ấy, nơi đang hiện diện một người 'ngoài hành tinh' cùng với lời tỏ tình đậm chất quê nhà của anh...@.@
_Hả? À em nói cái này hả? Là do anh nghĩ ra đấy, thấy anh lãng mạn chưa nè...hahahaha- Taehyung vỗ ngực tự hào
_Ừ...ừ thì...lãng....m...mạn....ha...haha..hahaha....-Jungkook cười bất lực
Bỗng Taehyung dẹp cái bộ mặt nhăn nhở mà thay vào đó là sự chững chạc, đôi mắt không còn vẻ trẻ con non nớt thường ngày mà là sự kiên định nhưng ấm áp nhìn thẳng vào cậu, đôi môi luôn chọc ghẹo người khác hay cười ngố thường ngày thì bây giờ đang khẽ nhếch lên một chút. À mà nhìn lại xem nào, hôm nay không còn quần bà ba, áo ăn mày nữa mà thay vào đó là áo sơ mi trắng cùng với quần tây, đã vậy anh còn cho hai tay vào túi quần trông rất ngạo nghễ nhưng vô cùng cuốn hút. Mà có lẽ ông trời cũng muốn giúp anh 'tạo hình' thì phải nên mới tạo một cơn gió nhẹ nhẹ đủ để lay lay tóc cùng với áo sơ mi nhìn chẳng khác gì nhân vật bước ra từ những truyện manga ....(tưởng tượng thui cũng đủ xịt máu mũi rồi...T.T)
Jungkook đứng nhìn anh đến ngây người, thật sự thì bây giờ anh rất đẹp, đẹp đến nghẹt thở.....
_Sao hả ? Nhìn anh như vậy rất lạ sao ?- Taehyung cười
_Không.... rất đẹp....-Jungkook tròn mắt nói
_Hử ? Thật sao ? Thì ra anh đã coi thường sự quyến rũ của bản thân rồi, anh còn tưởng là em không thích....-Taehyung lại cười
_Anh....đừng cười nữa.....-Jungkook mất hồn nói
_Hả ?- Taehyung khó hiểu
_Anh...làm ơn đừng cười nữa.....-Jungkook đỏ mặt quay đi chỗ khác không dám nhìn anh nữa
Dù vậy nhưng khóe mắt cậu vẫn tìm đến anh, cậu muốn nhìn anh thật lâu nhưng cậu sợ bản thân mất kiềm chế mà xông vào anh mất....(cứ xông vào đi con để má còn quay phim...^^)
Taehyung thấy cậu thẹn thùng quay mặt chỗ khác thì xao động, anh muốn nhanh chóng tiến đến ôm cậu vào lòng, hôn cậu và nói yêu cậu vạn lần nhưng câu nói đe dọa của Suga lại văng vẳng trong đầu anh lúc này.....
'Đối tượng bị theo đuổi được chia thành rất nhiều loại, vì vậy người theo đuổi phải tùy từng loại mà có chiến lược 'cưa khác nhau, có người thì cần phải 'đánh nhanh thắng nhanh' mới được, có người phải dùng chiến lược chiến lược 'đợi chờ là hạnh phúc' nhưng cũng có người không cần dài mà cũng không muốn ngắn, phải từ từ để đối phương đầu hàng vô điều kiện và dứt điểm bằng một cú quyết định để đối phương không có cơ hội phân vân hay từ chối mà tự nguyện theo chàng về dinh....Jungkook chính là loại anh mới nói, thằng bé rất mạnh mẽ nhưng cũng rất dễ bị tổn thương, tuy còn trẻ tuổi nhưng nhìn rất rõ tình cảm của bản thân, nó biết mình thích ai và chỉ hướng vào người đó mà thôi, vì vậy chú không cần đánh trận dài, nhưng cũng không thể quá ngắn vì như vậy không tạo niềm tin tuyệt đối cho thằng bé...Với kẻ địch này thì phải chiến đấu bền bỉ rồi ra một đòn dứt khoát để hạ gục đối phương, nhớ là trước khi kẻ địch đầu hàng thì chú phải giữ vững súng trên tay mà bắn liên tục, chỉ cần run rẩy thui cũng sẽ bị đối phương phản công cho không còn quần chạy về khóc với mẹ đấy....nhớ lời anh, fighting !
Taehyung pov : 'Mình chỉ còn chút xíu nữa thôi, cố lên !!!'
Ghi nhớ lời nói ấy, anh hắng giọng và chỉnh lại trang phục, dùng giọng trấm ấm vốn có của mình mà nói :
_Jeon Jungkook, những lời anh sắp nói đây, em hãy rõ rồi trả lời anh....anh sẽ không nói lại lần hai đâu đấy bởi vì anh sẽ không nhớ đâu...(ôi trời @.@)
Cậu phì cười, anh vẫn như vậy, rất đáng yêu .....
_Lần đầu tiên gặp em rồi để lại ấn tượng xấu cho em, thực ra.....là do anh cố tình đó.....-Taehyung gãi đầu thú tội
_Cái gì ?!!!
_À thì hôm đó anh không có đi vệ sinh mà chỉ vô trong đó trốn Bang hyung rồi ngủ quên mất....hì hì....
_Anh !!!.....*ráng nuốt cục tức* vậy tại sao lại trốn hyung ấy ?
_Vì hôm trước đó anh lỡ share bức hình chụp lén hyung ấy đang ngủ mà chảy nước miếng nên mới sợ .....mà thôi dẹp hyung ấy ra một bên đi, anh muốn nói là hôm ấy sở dĩ anh không giải thích là để có cớ làm cái đuôi của em rồi quen em...
_Vậy anh.....
Jungkook định hỏi thì Taehyung giơ tay ra dấu im lặng....
_Xin em hãy để anh giải bày hết, em chỉ cần cảm nhận và trả lời câu hỏi cuối cùng của anh thôi....
Jungkook hơi sửng sốt một lát rồi sau đó mỉm cười gật đầu, cậu cũng muốn nghe anh nói, muốn nghe chính miệng anh nói điều mà cậu hằng mong ước....
_Được rồi, kế hoạch làm đuôi của anh tất nhiên là thành công, nhờ vậy mà anh biết em là một cậu bé khá khép kín, và càng như vậy thì anh càng muốn bảo vệ và chọc em cười..... Rồi khi em phải tập riêng đến tận khuya thì anh lại có cảm giác đau lòng, muốn làm gì đó cho em thấy đỡ hơn, vì vậy lần đầu tiên trong đời anh ngồi hàng giờ trên máy tính chỉ để học công thức nấu ăn, cũng lần đầu tiên anh xuống bếp vì một người nào đó.....
Tiếp đến là thằng lùn, à nhầm Jimin đến, phải nói là anh hơi khó chịu khi mà nó cứ khen em rồi chọt chọt ( ?) em này nọ, thiệt là nhìn ngứa mắt hết sức, nhưng vì không muốn phá hoại hình tượng nên anh mới nhẹ nhàng dụ dỗ nó đi chơi với anh rồi còn tạo điều kiện cho Hope hyung thích nó nữa....à mà khi nghe Hope hyung nói thích Jimin í, anh thật sự rất vui nha, thế là sẽ có người thay anh lôi cổ nó về khi nó cứ bám lấy em, muahahaha ....(*nuốt nước bọt cái ực* )
Đến khi anh phải trải qua những thử thách trước debut, thực sự rất khó khăn và đã rất nhiều lần anh muốn bỏ cuộc nhưng cũng là em, chính em đã tiếp thêm sức mạnh cho anh, thật sự thì cái ôm hôm đó cùng những lời động viên của em đã đưa anh thành V như bây giờ....và cũng kể từ đó, ánh mắt của anh hầu như bị em chiếm giữ và em cũng tồn tại trong suy nghĩ của anh rất nhiều.....
Từng ngày từng ngày trôi qua thì cảm xúc của anh dành cho em lớn dần, anh phát hiện mình muốn độc chiếm em vì vậy mà anh ganh tỵ với với những thứ mà em yêu thích, kể cả em cười với fan cũng khiến anh ganh tỵ nữa.....Và tình cảm này càng để lâu càng khiến anh bất an, dù em ở bên cạnh anh nhưng anh vẫn luôn sợ, sợ rằng một ngày nào đó có một người xuất hiện làm em yêu rồi cướp em đi, anh thật sự rất sợ điều đó vì vậy mà anh đã dùng những phép thử để thăm dò tình cảm của em, từ việc giận vô cớ hay là tỏ tình ngầm anh đều làm và anh biết được là.....à mà anh vẫn chưa biết được gì cả......(đúng là ngốc vẫn hoàn ngốc mà....khổ Cúc quá...)
Nhưng dù sao đi nữa anh vẫn muốn thử sức một lần, một lần nói hết tất cả những cảm giác của anh về em vì anh không muốn mình phải hối tiếc sau này, dù em có không chấp nhận nhưng xin em vẫn hãy xem anh là anh trai nhé và cũng coi như chuyện hôm nay không xảy ra, đến lúc đó anh sẽ cố gắng để không làm em khó xử và chúng ta sẽ trở lại như ban đầu.....em hãy cứ nói thật lòng, anh đã chuẩn bị tâm lý rồi ......*hít sâu* KOOKIE, ANH YÊU EM, EM CÓ ĐỒNG Ý YÊU ANH VÀ LÊN ĐĨA BAY VỚI ANH KHÔNG ??? (@.@)
Taehyung sau khi tự sự một hồi thì bây giờ anh đang rất hồi hộp mà chờ đợi câu trả lời từ Jungkook. Còn về phía Jungkook, cậu đang cúi mặt xuống, nhắm mắt để cảm nhận từng lời xuất phát từ trái tim anh, và nếu nhìn kỹ hơn nữa sẽ thấy những giọt nước rơi xuống như những hạt pha lê trong suốt, cậu đang rất hạnh phúc vì cuối cùng cậu không còn đơn phương nữa, anh cũng yêu cậu nhưng .......có phải hơi muộn không..... ?
Cậu giả vờ như bị bụi để lau nước mắt, rồi ngẩn đầu lên, lạnh lùng hỏi anh :
_Taehyung, em từng nói là không muốn làm em trai anh đúng không ?
_À ....ừ......-Anh hồi hộp
_Vậy thì sau đó anh đã suy nghĩ và trả lời vấn đề đó như thế nào ?
_Anh...*ngập ngừng* anh đã nói chúng ta....là bạn.....
_Đúng vậy, chính anh đã nói chúng ta là bạn và em xin lỗi.....-Jungkook nói rồi quay lưng lại
_Anh hiểu......không sao cả, như lúc nãy anh đã nói, chúng ta vẫn sẽ là ....anh.... em... tốt em nhé- Taehyung khó khăn nói
_Không đúng, là bạn....-Jungkook đính chính
_À ....là bạn.....
Hai người đứng không quá xa nhưng Taehyung lại thấy quá xa vời để chạm đến cậu, mục đích hôm nay của anh là câu trả lời của cậu và anh đã nhận được nó rồi... dù đã chuẩn bị tâm lý rất nhiều nhưng không ngờ nó lại đau như vậy....
_Thật ra đã từ rất lâu em đã yêu một người.....-Jungkook bỗng lên tiếng
_À.....-Taehyung đau khổ đáp 'Thì ra mày đã chậm rồi, em ấy yêu người khác rồi... '
_Anh ấy rất ngốc nhưng rất tốt bụng, hay quậy phá nhưng lại cực kì sâu sắc và nhạy cảm, nhưng sự nhạy cảm đó lại không dành cho em, bởi vì em đã yêu anh ấy lâu như vậy rồi mà đến giờ anh ấy mới tỏ tình với em, anh thử nói xem có phải anh ấy rất ngốc hay không ?- Jungkook mỉm cười
_À....đúng là rất ngốc.... 'Ngốc giống anh vậy.... '
_Tuy là rất ngốc nhưng em rất yêu anh ấy, những cử chỉ quan tâm tưởng như bình thường nhưng đối với em là hạnh phúc, những lời tỏ tình chỉ là đóng giả trên phim nhưng cũng làm em rung động, những thất vọng và buồn tủi của anh ấy cũng làm em rất đau lòng.....nhưng anh ấy lại rất vô tư không hay biết tình cảm của em, để rồi khi em muốn buông tay để anh ấy hạnh phúc bên người khác thì anh ấy lại tỏ tình với em.....anh nói xem là em ngốc hay anh ấy.....a.....
Một cái ôm khẽ run từ đằng sau đã làm gián đoạn lời cậu, cậu cảm nhận được nhịp tim rất nhanh và mùi hương dễ chịu từ anh, cậu mỉm cười chờ nghe anh nói....
_Kookie, xin em đừng nhận lời tỏ tình đó được không.....Anh yêu em, thật sự yêu em, làm ơn Kookie.....-Taehyung ôm cậu chặt, cảm nhận hơi ấm từ cậu và nó làm anh rất đau....
_Em...đã nhận lời rồi....
Jungkook nhẹ nhàng nói và cậu cảm giác được người phía sau cứng lại, đến cả nhịp tim cũng đập chậm dần đi như sắp không còn đập được nữa.....rồi dần dần vòng tay được nới ra nhưng cậu đã bắt kịp vòng tay ấy, xoay người lại và ôm anh thật chặt, truyền hơi ấm của cậu cho anh.....bởi vì sau này, đây chính là chỗ dựa của cậu, là mặt trời của riêng cậu.....
_Anh thật sự rất ngốc đó Taehyung....nhưng em yêu sự ngốc nghếch đó.....Em yêu anh, yêu từ lâu rồi.....-Cậu hạnh phúc nói
_Em....nói lại....nói lại.....-Taehyung lắp bắp
Cậu buông anh ra, mỉm cười nhìn gương mặt ngơ ngác của anh rồi đi đến chỗ lan cang......
_KIM TAEHYUNG, ANH NGHE CHO RÕ ĐÂY.....EM, JEON JUNGKOOK RẤT YÊU KIM TAEHYUNG VÀ YÊU TỪ RẤT RẤT LÂU RỒIIIIIIIIIII......-Cậu hét lớn
Taehyung đứng đó, anh vẫn chưa tiêu hóa nổi.....đây là thật sao.... ?
Cậu thấy anh vẫn đứng đó thì chau mày dậm chân tỏ vẻ giận dỗi....
_NẾU TRONG VÒNG NĂM GIÂY MÀ ANH CHƯA ĐẾN ĐÂY.....A ....Ưm......
Môi cậu đã bị anh dùng tốc độ ánh sáng bay đến chiếm giữ, anh đang rất hạnh phúc......cậu nói yêu anh, là yêu anh đó, là yêu Kim Taehyung này đó.....
Hôn cậu cho đến khi phổi báo động mới luyến tiếc rời khỏi môi cậu nhưng lại ôm chặt cậu vào lòng....
_Anh nghe rõ rồi.......anh yêu em, cám ơn em đã yêu anh Kookie........Vậy đĩa bay của anh, em sẽ lên chứ ?.....-Taehyung vui mừng nói
_Em cũng yêu anh Taehyung và em vẫn luôn đợi nó mở cửa để bước lên đây.....-Cậu cũng ôm lại anh và hạnh phúc nói
-------------------
Đâu đó hình như tại KTX của BTS thì phải, đang có tiếng khóc thét của ai đó.....
_Huhuhu, vợ yêu, anh xin lỗi mà, cho anh về chuồng...à nhầm về phòng với......
_Cút đi ! Cút đi ! Anh mau cút đi.......
_Anh xin hứa là sẽ không làm nữa mà, chỉ là ôm em ngủ thôi, anh hứa đó.....
_YA! ANH NÓI ĐIỀU NÀY MẤY TRĂM LẦN RỒI HẢ ? ĐẾN GIỜ EM VẪN CÒN ĐAU ĐÂY NÀY.....CÚT ĐIIIIIIIIII.....
Thế là số phận hẩm hiu của người nào đó phải làm đồ ăn cho muỗi tối nay rồi.....
P/s: hường quá đê....^^
Chap sau sẽ end nhé mn ....=)))))
Hồi nãy đăng mà quên mất.... HAPPY BIRTHDAY ĐƯỜNG CAAAAAAA
EM LÀ EM YÊU CA LẮM Í ....
Chúc ca thêm tuổi mới thì càng nhiều sức khỏe và thành công.... mà ca nhớ đôn đốc và ủng hộ Vkook nhà em nhoa.... thương ca lắm...*moa moa *
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip