Chap 17: "Thư Ký Jeon, Chúng Ta Hẹn Hò Đi"
Những ngày sau đó là chuỗi ngày bị hành hạ liên tiếp của Jeon Jungkook.
Không phải là hành hạ về thể xác mà chính là về mặt tinh thần. Ba ngày chăm sóc Kim Taehyung nằm bệnh viện khiến cho cậu muốn chết đi sống lại, đôi lúc còn muốn phát điên lên vì phải chiều chuộng một tên sớm nắng chiều mưa như hắn.
Cậu từ bây giờ xin tuyên bố, hình tượng Kim tổng soái ca lạnh lùng trong mắt cậu đã hoàn toàn sụp đổ, thay vào đó chính là một tên siêu cấp xàm xí và siêu cấp dở hơi.
Ba ngày qua Jungkook ăn không ngon ngủ không yên, vì sao ư? Vì cái tên tổng giám đốc này có bao giờ chịu để cậu rảnh rỗi một giây nào đâu. Hở một tí lại cứ một tiếng "vợ ơi" hai tiếng cũng "vợ ơi". Jeon Jungkook cảm thấy cực kì cực kì hối hận vì đã gọi hắn một tiếng chồng, để rồi những lúc hắn rảnh rỗi sinh nông nỗi lại lấy ra trêu chọc cậu.
Không thể tin được một con người hiền lành nhân hậu tốt bụng như cậu mà lại đi thích hắn. Tình yêu quả thực không biết phân biệt đúng sai mà.
"Nè vợ, em lại để đầu óc bay đi đâu rồi hả?"
Kim Taehyung lấy hai tay kê đầu, chân trái gác lên chân phải nhịp nhịp trông rất gợi đòn.
"Kim tổng à, anh đừng trêu tôi nữa được không? Coi như tôi chưa nói gì đi" Jungkook bất lực nhìn hắn, mở miệng ra là gọi vợ, hắn không ngượng nhưng cậu ngượng vô cùng, da mặt hắn dày nhưng da mặt cậu vô cùng mỏng a
"Rất tiếc. Trí nhớ của tôi quá tốt đi, làm sao mà quên được" hắn cười mỉm
"Hay là anh cho tôi rút lại đi. Tôi hứa sẽ làm việc gấp ba bốn lần bình thường để đổi lấy, được không?" mắt cậu long lanh nhìn hắn, Jungkook ngồi trên ghế sofa trong phòng bệnh hai tay chắp lại nhìn hắn đầy mong đợi
"Không được!" hắn bác bỏ tức thì "Em có phải đàn ông không vậy? Nói ra rồi còn đòi rút lại là sao?" hắn cật lực nhíu mày
Nghĩ sao vậy? Khó khăn lắm mới nghe được một tiếng "chồng", bộ cậu nghĩ hắn là con nít hay sao mà dùng chiêu này với hắn?
Jungkook nghe hắn cự tuyệt liền xẹp lép như bong bóng xì hơi, uỷ khuất nhìn hắn bằng cặp mắt vô cùng đáng thương.
"Oaoaoaaa, anh bắt nạt tôi huhuhu"
"Diễn tốt đấy nhưng với tôi không có tác dụng đâu" hắn nhìn cậu khóc một cách gượng gạo mà không khỏi mắc cười, đáng yêu quá đáng.
"Anh!!! Hừ! Tôi không nói chuyện với anh nữa. Seokjin hyung với ba mẹ gần tới rồi, tôi về nhà đây"
Hắn nằm viện thì đương nhiên người nhà hắn phải chăm nom hắn rồi, bất quá Taehyung lại bảo với họ rằng không cần đến làm gì cả, hắn nằm tịnh dưỡng ba ngày là có thể đi làm được, hơn nữa mọi việc đã có thư ký Jeon lo liệu nên gia đình đừng nên bận tâm.
Jungkook lúc nghe câu đó mà không khỏi khóc ròng trong tim. Tôi có phải là người ở của anh đâu mà anh tự tiện vậy hả? Bao nhiêu thời gian quý báu của tôi tôi có thể đánh được mấy ván liên quân đó~ Nghĩ vậy nhưng cậu nào dám bộc lộ ra ngoài, chỉ biết âm thầm oán hận vị tổng giám đốc đáng kính của mình.
Trong khi đó, ba mẹ Kim nghe hắn nói thế cũng rất hài lòng, bởi vì họ biết hắn là rất muốn cùng Jeon thư ký ở cùng một chỗ, mà họ đối với đứa con dâu này là vô cùng ưng ý thế nên con trai muốn làm gì họ cũng vui vẻ chấp nhận, chỉ mong sao hắn có thể nhanh chóng đem con dâu về Kim gia là được.
"Ai cho về mà về." hắn lại bắt nạt cậu, dường như đó chính là một thú vui
"Kim tổng à, ngày mai anh có thể xuất viện rồi. Mấy ngày nay tôi cũng chưa có về nhà, anh thả tôi đi đi mà" cậu lại giở giọng năn nỉ, nhưng qua tai hắn thì lại là làm nũng
"Thôi, bây giờ tôi nghiêm túc đây. Thư ký Jeon, em ngồi xuống đây một lát, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói cho em biết" Taehyung vỗ một phần giường trống, ý bảo cậu ngồi xuống
Jungkook lần đầu tiên thấy hắn nghiêm túc từ sau khi tỉnh lại khiến cậu không khỏi cảm thấy rùng mình. Có gì mà căng quá dị?? Nhưng cậu cũng ngoan ngoãn nghe lời ngồi xuống chỗ hắn vừa vỗ.
Kim Taehyung lúc này tự dưng ngại ngùng như trai mới lớn không dám nhìn vào mắt người mình yêu. Dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên hắn tỏ tình, đương nhiên là vô cùng hồi hộp và lo lắng, sợ mình sẽ nói ra mấy câu xàm xí lỡ chọc giận người ta thì sao.
Mà thôi, quất đại cho rồi đi chứ hắn muốn vợ lắm rồi, thèm thịt thỏ muốn chết rồi -_-
"Ừm...thư ký Jeon à" hắn cố gắng chỉnh giọng mình sao cho dịu dàng hết mức có thể
Jungkook nghe hắn gọi mà giật bắn mình một cái, nổi hết cả da gà nhưng vẫn không quên đáp lại.
"Vâng?" cậu mỉm cười xinh đẹp thu hút hồn hắn lạc trôi về nơi thiên đường xa xăm nào đó
Hắn hít một hơi thật sâu, nhắm mắt nói một lèo:
"Tôi tên Kim Taehyung năm nay hai mươi sáu tuổi tài sản tính sơ sơ thì có hai căn hộ cao cấp ở khu thượng lưu ba chiếc xe hơi đời mới phiên bản giới hạn tám chục cái đồng hồ hiệu và rất nhiều quần áo của gucci nhà tôi không có gì ngoài điều kiện ba mẹ tôi vừa hay lại thiếu con dâu mà anh trai tôi thì lại là thụ làm sao cưới vợ được cả nhà chỉ có mình tôi là niềm hy vọng lớn lao để kiếm cho ba mẹ một đứa con dâu ngoan hiền đảm đang tốt bụng mà tôi thấy thư ký Jeon đây rất phù hợp với tiêu chuẩn của tôi tóm lại là thư ký Jeon à chúng ta hẹn hò đi!!
Hết hơi....
Jungkook nghe mà đầu nhức ong ong, ủa cuối cùng là đang khoe của hay là đang khoe nhà đang thiếu con dâu? Cơ mà hắn vừa nói là hẹn hò á? Sao lại là cậu chứ? Hắn vốn dĩ đâu có thích cậu đâu, người yêu của hắn lại còn là một cô gái rất xinh đẹp kia mà, sao không nói với cô ta mà nói với cậu làm gì?
"Kim tổng, anh đừng đùa với tôi như vậy. Nó hơi quá rồi" cậu đanh mặt, cậu nghĩ hắn hoàn toàn muốn trêu chọc mình cho nên mới nói như vậy, huống hồ hắn đã có người yêu rồi lại đi gieo hy vọng cho người khác làm gì
"Ai mà thèm đùa!! Ông đây yêu em từ lâu lắm rồi mà em có thèm để ý đâu!! Đồ ngốc nhà em, bực chết anh. Anh không có đùa!! Em mà không đồng ý hẹn hò anh sẽ hằng ngày dán băng rôn trước cửa công ty, sau đó sẽ dọn đồ qua nhà em, ở trong phòng em cho tới khi nào em đồng ý thì thôi!!!"
Nghe đến đó tự nhiên Jungkook cảm thấy vô cùng sợ hãi, cậu có thể tưởng tượng ra những tình huống mất mặt có thể xảy ra nếu cậu từ chối hắn, hơn nữa hắn còn đòi dọn đồ qua nhà cậu ở nữa chứ, nếu vậy chẳng phải là cậu vừa nhục với đồng nghiệp trên công ty mà còn nhục thêm với hàng xóm láng giềng nữa sao?
Chưa kể tên này có bệnh nguyên tắc và khiết phích quá nặng, cậu không thể nào chịu nổi nếu cảnh tượng dọn nhà mỗi ngày lặp lại nữa đâu.
"Đồng ý đồng ý mà" Jungkook gấp gáp gật đầu
Hắn thấy vậy liền cười vô cùng thoả mãn, nói tiếp:
"Ngoan. Ngày mai xuất viện xong anh sẽ dọn qua nhà em, mình sống chung đi" hắn cười đầy ôn nhu với cậu nhưng trong lòng cậu thì đang dậy sóng
ĐM!! Kiểu gì cũng không chạy thoát mà~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip