Tôi là ai? Thiên thần hay ác quỷ? Ngự trị trong trái tim này là hạnh phúc hay hận thù? Trong tâm trí tôi là nụ cười hay nước mắt? Bản thân tôi cũng không còn rõ nữa bởi vì cậu bé Kookie nghịch ngợm hồn nhiên năm nào đã chết. Thay vào đó là Huyết Băng lãnh khốc đến ghê người.Tôi trở về để trả cho ai kia những gì tôi đã nhận, hận thù và cả vết xước trong tim...
Tên truyện gốc: 18 不限. (18 bu xian) Tác giả: Cửu Công (九攻) (jiu gong)Cốt truyện chủ yếu xoay quanh đời sống của hai thanh niên Kim Trảm và Dụ Thụ, được biết là CP nam x nam tuyệt vời nhất của cả lớp (cả trường) trong mắt toàn thể hủ nữ, hủ nam. 1 thằng thì tính cách bỉ bựa, nhầy nhụa. Một thằng thì là lớp trưởng học bá lại giỏi đánh nhau =)))Truyện bao cute. Mời thưởng thức (:})_______Dịch sát gốc: 18 Không Giới Hạn. (Tên khác: Tuổi 18 Vô Hạn)Dịch giả: Trần Phương (tranphuong113)Thể loại trước mắt mà tác giả công nhận là Bromance. Nhưng ai biết ngày nào đó tác giả sẽ cho mối quan hệ này tiến thêm một bước thì sao?Ngày đăng: (31/08/2018)…
Tên truyện: Lòng tra công mỗi ngày hoảng hốtTác giả: Cật Phạn Phạn PhạnEdit: Mèo Xù (banhbaotrungcut.wordpress.com)Thể loại: Cường cường, sinh tử (không đề cập kỹ), tình hữu độc chung, vòng giải trí, phong lưu tra biến thành trung khuyển công x rộng rãi nữ vương mỹ nhân thụ, hiện đại, HE.Độ dài: 66 chương + 2 phiên ngoạiNguồn raw: Kho tàng đam mỹ Bản edit này là phi thương mại và thuộc về blog Mèo Xù, vui lòng không reup sang nơi khác.KHÔNG CHO PHÉP CHUYỂN VER, KHÔNG REPOST♥♥♥ Văn án ♥♥♥Quý Chước da trắng mỹ mạo, eo mềm đẹp đẽ, khiến hoa hoa công tử Cố Xước như ong ong bướm bướm nhào tới.Từ đây biệt danh không còn, biến thành thê quản nghiêm..Đây là một câu chuyện về em thụ cơ trí thu phục tra công.Sinh tử, tiểu ngược, đủ loại máu chó.Note từ editor:Công truyện này không hề tra, đừng tin vào tên truyện và tag.Thụ có thể sinh con, nhưng không đề cập kỹ.Thật ra tác giả không đề hoàn chính văn và ngoại truyện, nhưng sau khi đọc và xem xét kỹ thì tui quyết định cho hai chương 67 và 68 là ngoại truyện, vì nó chỉ kể về cuộc sống hạnh phúc của hai nhân vật chính và CP phụ.…
Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…
Tác giả: Diêu TamEditor: Ren2429Cover có sự đồng ý của editor.... Quay trở lại năm mười sáu tuổi, đây là khoảng thời gian êm đềm nhất trong cuộc đời của Park Chaeyoung, mọi thứ dường như chưa quá muộn để làm lại.Cuộc sống còn chưa uất ức, gia đình cũng chưa kiệt quệ vì nàng, điều quan trọng nhất là lúc này nàng có thể nhìn thấy Lalisa, một người u ám, người con gái kiếp trước vì nhớ nàng mà nhiều lần khóc trong đêm ở lăng mộ của nàng.Chaeyoung muốn đích thân hỏi, Lisa bắt đầu thích nàng từ khi nào?. Tất cả mọi người trong trường cấp ba số 1 Hana đều sợ Lalisa, nói rằng cô thất thường, thờ ơ và thu mình, nhưng Park Chaeyoung không sợ. Mặt đáng sợ nhất mà nàng từng thấy ở Lisa là lúc cô nói tại đám tang của nàng - các người nên trả giá cho cái chết của nàng.Lalisa × Park Chaeyoung…
Poisonic convert...Trong màn đêm cô độc, cô một thân đầm trắng tuyệt vọng chạy trốn , cô không khống chế được cảm giác sợ hãi chạy bước nào vấp ngã phải bước ấy, còn anh, như con sói hoang ẩn nấp trong bóng đêm, thản nhiên đi phía sau cô, môi cong lên nụ cười tà mị."Anh đừng qua đây..."Trong mắt ánh lên một tia hoảng sợ, cô tuyệt vọng hét lên."Thiên sứ của tôi, tôi đến đây rồi, em còn muốn trốn đi đâu?"Đạp trước ánh trăng từ trong bóng đêm đi ra, anh chậm rãi mở đôi mắt sắc nhọn như chim ưng cười lạnh giữ chặt lấy cô gái đang kiệt sức mệt mỏi vì chạy trốn trong người mình."Buông tôi ra... Cầu... A!"Tiếng kêu thê lương thảm thiết của cô gái đó vang lên, cắt ngang cả bầu trời đêm, khóe mắt, từng giọt lệ từ từ tuôn rơi.Vì sao? Vì sao vận mệnh lại đưa đẫy giam giữ cô mãi dưới thân hắn? Vì sao anh lại không buông tha cô!Ôm chặt lấy người phụ nữ trước mặt mình, anh cố đè nén dục vọng của mình, tiếng thở dốc vang lên dồn dập, mê hoặc yêu kiều, ánh mắt hắn lập tức trở nên u ám."Buông tha em?"Cúi xuống, anh cắn nhẹ lên tai cô, tiếng nói mờ ám vang lên như ma chú của quỷ Satan đến từ địa ngục: "Trừ phi tôi chết!"Cố chấp mà kiên định, từng chút từng chút một thiêu đốt sự cường ngạnh , chống cự của cô toàn bộ đều biến thành tro, nếu như em có hóa thành ma thì tôi sẽ cùng em đồng hành trở thành Ma vương của em trừng phạt em !Anh vẫn mãi không biết, loại cố chấp này muốn chiếm giữ cô này có tên là... Yêu!…
Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạtSố chương: 98Tên nhân vật: Hà Nghiên, Phó Thận Hành, Lương Viễn Trạch.Câu chuyện giữa một gã đàn ông lòng dạ hiểm ác cùng một linh hồn không chịu khuất phục, từ đó tạo nên một mối quan hệ nhập nhằng sai trái rồi sẽ đi về đâu?Bốn năm trước, cô đem hắn tống vào tù, cho đến khi xác định hắn bị lãnh án tử hình, mới thật sự yên tâm. Bốn năm sau, hắn kéo cô xuống địa ngục, tận mắt nhìn cô dù cho bị vũ nhục tổn thương nhưng vẫn không từ bỏ hận thù. Đây là một màn trả thù được chuẩn bị công phu, cũng là một màn báo thù bền bỉ kiên nhẫn. Phó Thận Hành đã mắc phải một lỗi sai, đó là luôn cho rằng, Hà Nghiên sẽ là đồ vật bị hắn nắm trong lòng bàn tay.Phó Thân Hành không phải là một kẻ sẽ vì thấy cô đáng thương mà nương tay. Hà Nghiên cũng không phải là một người phụ nữ dễ dàng từ bỏ ý đồ của mình.Trích đoạn:Sống sót, bất luận thế nào cũng phải sống sót!Người Hà Nghiên run cầm cập, trong tâm trí đang có những âm thanh điên cuồng gào thét. Bố mẹ cô sống cả đời hiền lành lương thiện, chắc chắn không chịu đựng nổi cái chết bi thảm của cô. Hơn nữa, cô còn có Lương Viễn Trạch, anh ấy vẫn đang đợi cô đến.Cô thật không nên lái xe một mình trên đường quê, không nên nghĩ lái xe là an toàn, càng không nên tốt bụng phanh xe khi nhìn thấy có người nằm sõng soài trên đường. Cô nên đạp chân ga cho xe đè qua.Nhưng bây giờ không phải là lúc hối hận tự trách, bởi vì cô đang trên bờ vực của cái chết.…
Thụy Bích một đời vì tình cảm dành cho Đông Vương Thiên Vũ quá lớn mà không thể buông bỏ, dù chỉ có thể lẳng lặng đứng nhìn từ xa cậu cũng cho rằng đó chính là hạnh phúc. Chính vì bản thân quá ngang bướng không buông tay đã hại Đông Vương mất hết tất cả bỏ mạng nơi ngục thẩm. Sống lại một đời Thụy Bích chọn cách bị người thù hận, ghét bỏ mà âm thầm giúp Thiên Vũ đi lên đế vị với mong ước cuối cùng sẽ được chết trong tay người mình yêu.Thiên Vũ sau khi tự tay giết chết người mà hắn căm hận nhất thì cũng là lúc hắn nhận ra đây là người hắn ngày đêm tìm kiếm và mong nhớ, cũng là người hắn yêu nhất: " Một lần nữa, nếu ta cũng có thể một lần nữa làm lại từ đầu. Một đời này ta nhất định sẽ không phụ ngươi."Thiên Vũ sống lại một đời, mang tất cả yêu thường đều để trên người Thụy Bích, bù đắp lại hai kiếp tình mà cậu đã dành cho hắn.( Mộc Ức Thiên hệ liệt )Thể Loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cung Đình Cổ Trang, Công sủng Thụ.Tác giả: Song Bích.Xin tôn trọng công sức người viết và không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…