Chap 13

- Jimin, anh yêu em - Taehyung ôm cậu vào lòng thì thầm, Jimin vùi đầu vào lòng ngực anh cảm nhận niềm hạnh phúc. Sau một lúc anh như nhớ lại chuyện ban nãy, lên tiếng trêu

- Jimin, em thừa nhận đi, có phải lúc nãy em ghen nên mới đối xử với anh như vậy ? - Cậu còn đang vùi đầu vào lòng ngực ấm áp vừa nghe xong câu hỏi của ai đó thân thể liền cứng ngắc, mặt cũng bắt đầu đỏ. Cậu cũng không biết đó có phải là ghen hay không, chỉ cảm thấy bực bội và đau lòng khi nghĩ đến cảnh anh ôm người khác mà thôi. Có khi đó là ghen đấy nhưng mà cậu tuyệt không thừa nhận

- Là.. làm gì có. Anh không hiểu rồi. Đó.. đó là bởi vì lòng kiêu ngạo của em bị tổn thương đấy. Anh thử nghĩ coi, nếu có người đang công khai theo đuổi anh thì bản thân sẽ rất tự hào đúng không ? Vậy nên khi anh thấy người đó tình tứ với người khác thì sẽ bị hụt hẫng rồi, mà hụt hẫng càng lớn thì sẽ khiến bản thân anh càng khó chịu với người đó thôi - Cậu đẩy anh ra cố gắng lý sự để biện minh cho mình

- À. Vậy theo giả sử của em là anh không thích người đó nên không ghen mà chỉ tức giận vì người đó không thật lòng ? - Anh cười thầm hỏi

- Đúng. Đúng. Ý em chính là như vậy đó

- Nhưng mà khi nãy em thừa nhận em thích anh mà. Vậy cái giả sử này của em nếu đặc lên em thì không hợp lắm nhỉ ?

Cậu bị anh dồn tới chân tường, bắt cậu phải thừa nhận thì thẹn quá hóa giận. Lại nhìn thấy khuôn mặt đầy ý trêu đùa của anh làm cậu giận thêm giận

- Anh... anh... anh ức hiếp em. Em không nói với anh nữa, không thích, không yêu gì hết. Chào giám đốc, em đi làm việc tiếp đây - Cậu nói xong giận dỗi đi ra khỏi phòng. Anh nhìn theo bóng cậu cười khổ, chỉ mới chọc một chút đã giận, nhưng mà ngay cả khi cậu giận thì cậu vẫn rất đáng yêu a~~

- Jimin..., anh đùa thôi mà - Anh nói vọng theo cậu

Khi chắc chắn cậu đã ra ngoài anh liền nói - Anh giỏi lắm, dám cặp kè để cho em ấy thấy. Tốt nhất sau này đừng để chuyện này xảy ra nữa, nếu không thì anh liệu hồn đó - Anh nói xong thì quay trở lại bàn làm việc

Buổi trưa anh cố ý mời cậu đi ăn như chuộc tội khi nãy đã chọc cậu giận

- Jimin, đi ăn với anh đi. Lát nữa cùng anh gặp khách hàng luôn

- Lát nữa em về nhà ăn được rồi. Buổi chiều em đã xin anh nghĩ rồi mà, anh đi một mình đi - Cậu không nhìn mặt anh nói, cậu cảm thấy xấu hổ nên mới không dám nhìn thẳng vào anh chứ mấy chuyện khi nãy anh chọc cậu, cậu đã quên mất rồi. Anh lại không nghĩ vậy, cứ tưởng cậu còn giận anh. Anh thở dài thầm nghĩ sao cậu giận dai thế nhỉ

- Em còn giận sao ? Đừng giận nữa, anh xin lỗi.

- ..... - Cậu im lặng không quan tâm đến anh, anh đành giả vờ tội nghiệp nói

- Em nếu không đi ăn với anh thì trưa nay anh sẽ không ăn luôn vậy. Em làm việc tiếp đi, anh vào chuẩn bị đi gặp khách hàng đây. Chắc lát nữa sẽ uống không ít rượu đây - Anh ngầm nói cho cậu là 'nếu không ăn trưa mà uống rượu thì sẽ không tốt cho sức khỏe, em nở để anh bỏ mặt sức khỏe sao ?' Anh là muốn xem cậu có lo cho anh không a~~. Đúng như dự đoán, cậu liền phản ứng gọi anh lại trước khi anh mở cửa vào phòng

- Taehyung, anh sao có thể không quan tâm sức khỏe như vậy ? Bản thân anh luôn quan tâm người khác mà lại bỏ mặt mình như vậy à ? - Cậu đứng dậy khỏi ghế nhìn thẳng vào anh nói, trong giọng nói chứa đầy ý trách cứ và lo lắng. Tuy anh bị chấn vấn nhưng tâm trạng lại rất vui, anh đi đến bên cậu ôm cậu vào lòng

- Vậy thì em đi ăn với anh đi. Không muốn anh uống nhiều thì đi cùng anh tới buổi hẹn đi.

- Anh... em thật hết nói nổi anh mà - Cậu đành bất lực trước mánh khóe của anh

- Vậy là em đồng ý đi với anh chiều nay rồi phải không ? Vậy chúng ta đi thôi, anh đói rồi - Nói rồi anh nắm tay cậu kéo đi

Thế nên cả buổi chiều cậu đều đi với anh, đến tối muộn mới trở về nhà. Anh dừng xe trước cửa khu chung cư nhà cậu. Xoay qua cởi dây an toàn giúp cậu vừa nói

- Vài ngày nữa là nghỉ lễ, đến hôm đó chúng ta đi hẹn hò đi.

- Được - Anh áp sát để cởi dây an toàn khiến cho khoảng cách của hai người lúc này rất gần, nhìn anh với khoảng cách gần như vậy khiến cậu đỏ mặt ngượng ngùng. Anh đã cởi xong rồi cũng không có ý định lùi về mà càng tiến gần cậu hơn

- Em rất dễ bị ngượng nhỉ ? Nhưng nhìn như vậy rất dễ thương. Chúng ta đã xác nhận yêu nhau thì em cũng nên làm quen với những tiếp xúc thân mật đi - Anh nói xong thì đôi nóng bỏng áp vào môi của cậu

Anh ôn nhu hôn cậu, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng tách răng cậu ra vòi vào bên trong khoang miệng cậu khám phá. Anh ôn nhu như vậy làm cậu mê muội, cậu vụng về đáp trả lại anh, kéo nụ hôn trở nên nóng bỏng hơn. Hiện tại cậu rất hạnh phúc, cậu đang yêu, người đó yêu cậu trân trọng cậu và cậu cũng yêu người đó. Chỉ như vậy thôi cậu cũng đã hạnh phúc lắm rồi. Hai người đắm chiềm trong nụ hôn đến khi cảm thấy ngạt mới quyến luyến buông nhau ra.

Cả hai ôm nhau một lúc mới tạm biệt. Tình yêu thật diệu kì, nó khiến con người ta hạnh phúc đến lạ, hai con người xa lạ đập cùng một nhịp đập trái tim. Đến buối tối khi đã nằm trên giường cậu vẫn không ngờ rằng mình đã thừa nhận yêu anh, càng không ngờ mình đang yêu. Cả buổi tối cậu lăng qua lăng lại nghĩ về anh mỉm cười đến mất ngủ

Cuối cùng thì buổi hẹn hò đầu tiên của hai người cũng đến. Cậu vì hồi hộp mà dạy rất sớm để chọn đồ, loay hoay cả buổi cuối cùng cậu cũng chọn được một bộ ưng ý. Cậu quyết định mặc áo thun trắng rộng tạo cảm giác thoải mái, năng động kết hợp với quần ôm tôn lên vóc dáng mảnh mai của cậu. Sau khi đã chuẩn bị xong thì cũng là lúc anh đến đón cậu. Anh bận áo sơ mi trắng với quần tây đen giản dị, hai người cùng nhau đi ăn rồi đi xem phim, lần này anh đưa cậu đi xem phim tình cảm lãng mạn chứ không coi phim kinh dị nữa, tránh vì cậu sợ hãi mà làm mất vui buổi hẹn hò a~. Sau khi xem phim anh và cậu lại đi dạo phố, cuối cùng là đi dạo quanh bờ biển vào buối tối

- Hôm nay em có vui không ? - Anh nắm tay cậu đi dọc bờ biển, hỏi.

- Ừm, rất vui - Càng vui hơn là anh cùng đi với em.

Xung quanh yên tĩnh chỉ có tiếng sóng vỗ ào ào, trên bờ biển có hai con người hạnh phúc nắm tay nhau đi dạo, khung cảnh thật bình yên

- Em mệt chưa, chúng ta về thôi trời cũng khuya rồi

- Về thôi - Jimin nhìn Taehyung mỉm cười nói

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cũng đã mấy ngày từ hôm mà anh và cậu hẹn hò. Hiện tại cậu đang ngồi trên bàn làm việc của mình nhưng được đặt trong phòng làm việc của anh để làm việc đây. Chuyện là sau khi hai người chính thức quen nhau thì hằng ngày anh luôn kiếm cớ lôi cậu vào phòng anh, ví dụ như mang cafe cho anh, nói báo cáo có vấn đề kêu cậu vào phòng để xem lại, vân vân và mây mây.. , một ngày hai ngày cậu còn chịu được nhưng sự tình kéo dài gần 1 tuần, cậu bắt đầu khó chịu với việc trẻ con này của anh rồi nên cậu trong lúc bực tức nói

- Sao anh không bắt em đem hết công việc vào đây làm luôn đi, đở phải mất công anh nghĩ cách kêu em vào - Đáng ra đây là câu trách cứ nhưng vào tai anh thì thành một ý tưởng sáng suốt. Ngay lập tức anh thông báo cậu trở thành thư kí riêng của mình và chuyển hết bàn làm việc của cậu vào một góc trong phòng làm việc của anh. Còn về ai sẽ là người nhận báo cáo của các trưởng phòng khác gửi lên hả ? Cái đó anh tuyển thư kí mới nhận rồi. Là một cô nàng khá là nóng bỏng, mỗi lần nhìn thấy cô ta là y như rằng cậu cảm thấy sắp có chuyện không vui a~~

Đừng hỏi vì sao mà cậu không phản đối nha. Cậu cũng rất là phản đối việc chuyển mình vào đây rồi tuyển người mới lắm nhưng mà mỗi lần cậu xù lông lên nói thì anh luôn cười hiền rồi hôn cậu đến không thở nổi, thành ra cậu mà phản đối là bị hôn. Cậu không có cho anh diễm phúc đó đâu nên đành chấp nhận số phận không phản đối nữa.

Lại nói đến cô thư kí kia, hình như cô ta đang cố lăm le người yêu của cậu thì phải. Lúc nào nhìn thấy anh cũng như mèo thấy mỡ, nếu không có cậu ở bên chắc cô ta biến thành hổ nhào tới chỗ anh rồi. Làm cậu thật ngứa mắt nha


Lúc tan ca, cậu đi ra cùng với anh lại gặp phải cô thư kí kia, vẫn như thường ngày liếc mắt đưa tình, làm như cậu không tồn tại nhưng mà cậu cũng thấy tội cho cô ta, cố gắng như vậy cũng đâu được gì, anh không hề để những hành động của cô ta vào mắt nữa. Nếu là cậu, cậu đã đào cái hố chui xuống đó từ lâu rồi chứ không có lì lợm như vậy đâu. Khi xuống tới bãi đỗ xe, anh như cảm thấy cậu không thoải mái nên hỏi

- Em sao vậy ? Khó chịu ở đâu sao ?

- Không có gì. Chỉ là anh thật sự không thể để em trở lại làm thư kí như bình thường được sao ?

- Em lại muốn được anh hôn à ?

- Không có đâu. Em không thích cô thư kí kia cho lắm - Cậu vừa che miệng vừa nói

- Haha. Em đang ghen à. Bảo bối nhỏ à, em thật dễ thương, em yên tâm anh đây chỉ yêu mình em thôi. Không phải lo - Anh vòng tay ôm cậu nói

- Anh chỉ giỏi nói. Nhưng mà mỗi lần gặp cô ấy em lại có dự cảm không lành

- Em nghĩ nhiều thôi. Không có chuyện gì đâu, chúng ta đi ăn nào - Anh nói rồi mở cửa xe cho cậu, đưa cậu đi ăn rồi về nhà

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Buổi tối, trên một chiếc xe sang trọng, một người đàn ông anh tuấn ngồi cầm chiếc bút trên tay nghe gì đó, sau đó bật cười lạnh

- Chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi mà, tôi cặp kè chỉ là nhu cầu thôi. Ai lại nghĩ cục cưng của cậu ở gần đó chứ. Đây cũng đâu phải lỗi của tôi, cậu muốn xử lý tôi thì định làm gì tôi ? Bắt nhốt tôi sao ? Chuyện này cậu không thể làm được, nó thuộc về tự nhiên rồi - Đang nói thì người tài xế xe đến người đàn ông liền im lặng

- Xin lỗi đã để cậu chờ - Người tài xế nói

- Không sao, đến quán bar cũ đi - Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh

END CHAP 13

T quay lại rồi nè. Xin lỗi mấy cô vì chậm trễ, sau khi thi xong đánh lẽ phải ra chap liền nhưng t bị lâm vào tình trạng bế tắc nên khó khăn lắm mới viếc ra được một chap, nhưng nó cũng không hay gì. T phải đi tùm cảm hứng đây

#Byeol

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip