8.
Bình thường dù có gây hấn với ai thì tôi cũng không làm hại họ đâu, nhưng sếp Kim là trường hợp đặc biệt. Sếp đã gây khó dễ cho tôi rất nhiều lần, và điều tôi ghim nhất vẫn là lần sếp mắng tôi xa xả một cách vô cớ (nếu không nói là xúc phạm đi) ngay cả khi sếp biết tôi bị đau bụng, aghh tôi muốn trả thù, tôi muốn sếp biết thế nào là ĩa chẻy mà vẫn phải đi làm, tôi muốn sếp biết thế nào là vừa nín nhịn vừa phải nghe chửi. And well cái ợ hơi thúi hoắc của sếp khiến tôi hết chịu nổi, nó như một tác động mạnh mẽ, đẩy sự phẫn nộ của tôi lên đỉnh điểm.
Ngay khi não nhảy số rằng muốn giết sếp, chân tôi đạp mạnh ga, tạt xe thẳng vào hiệu thuốc, dùng số tiền vất vả đứng nướng thịt cho khách mua tặng cho sếp viên thuốc xổ.
"Cậu tuyệt nhỉ?"
"Dạ tuyệt bình thường ạ..."
Hiện tại cậu đã bị lôi lên phòng tổng giám đốc để hỏi cung, nhưng không hiểu lần này là ai đã cho cậu dũng khí để trả treo với sếp như vậy, hay do phóng lao thì đành phải theo lao thôi?
"Ăn gan hùm rồi! Sợ rồi! Cậu là nhất rồi!"
"..."
"Nhưng sếp cũng hơi quá đáng mà..."
"Ơ hay nên cậu có quyền hại tôi vậy hả?"
"Cậu muốn bị đuổi việc không?"
"Mà thôi đừng nhiều lời, tôi trao quyền được nghỉ việc luôn cho cậu đấy."
Kì lạ là Jimin không để lọt những lời của sếp vào tai, thản nhiên đứng trước mặt sếp bấm điện thoại, mặt mũi không có chút nào là sợ hãi.
"Alo?"
"Cậu đang làm cái trò gì vậy?"
"Cháu chào ông ạ~"
"Nae, cháu trai ông thực sự ghét cháu vô lý đến mức cho nghỉ v..."
Người sợ hãi ở đây không ai khác lại là vị sếp đáng kính họ Kim tên Taehyung, anh hoảng hốt giật mạnh chiếc điện thoại trên tay Jimin.
"Sao cậu lại có số ông tôi?"
Quên chưa kể, hôm qua sau khi vác con heo Kim Taehyung say sỉn, vừa bị nốc thuốc xổ mà không biết gì về nhà đúng chất dinh thự của một tổng giám đốc, Jimin tranh thủ ngồi tâm sự với ông nội hắn. Cậu nói cậu từng uống rượu vô độ vì sầu đời, rồi vô tình xả "lấp lánh" vào người sếp trước mặt nhiều người, điều đó đã khiến sếp tức giận.
"Nhưng không sao, cháu biết, dù vô tình hay cố ý đều là sai, dù khi đó cháu biết sếp là sếp hay là người nào khác thì cháu vẫn sai, chỉ là ngày hôm đó cháu rất buồn, cháu chán nản cuộc đời, nên mới uống nhiều rồi gây ra những chuyện không đáng có, cháu xứng đáng chịu sự ghét bỏ từ sếp mà..."- Jimin một tay quệt đi đôi mắt đang zơm zớm của mình.
"Cái thằng Taehyung này thật hết nói nổi, cháu đã vất vả đưa nó về tận nhà như này cơ mà, sao lại đáng ghét chứ?"
"Hôm trước nó cũng khiến cháu ngất lăn ra đấy là nó sai mà."
Kim Seonho đau lòng nhìn cậu trai đang cúi gằm mặt không dám nhìn thẳng mình, nói:
"Hay là cho ta số con, khi nào bị nó bắt nạt, cứ gọi cho ta, xa xử lí cho."
Yes! Mày xứng đáng được giải oscar!
"Sao tôi phải nói cho anh biết?"
"Ya!! Cậu... ah..."
Ahh cơn đau bụng của sếp tái phát rồi, trời ạ thuốc xổ gì mà tác dụng lâu ghê. Đây cũng chính là lí do sếp không dám gọi cậu lên phòng sai vặt chứ gì, nhưng ai mà ngờ cuối cùng lại bị nhân viên của mình thấy trong hoàn cảnh này cơ chứ.
"Sếp!"- Jimin không một chút đau lòng nhìn vị sếp đang ngồi ôm bụng nhăn nhó- "Sếp còn muốn đuổi việc tôi không?"
Không khí căn phòng vị tổng giám đốc lại một lần nữa rơi vào trạng thái căng thẳng tột độ. Nhưng lần này hơi ngược so với mọi lần, người có phong thái đĩnh đạc, thẳng lưng khoanh tay là Park Jimin, người đau đớn tột cùng cả về thể xác lẫn tâm hồn, khuôn mặt mang phong thái của một con khỉ đột lại là Kim Taehyung. Cho hỏi, ai là sếp, ai là nhân viên vậy?
Ôi nhìn khuôn mặt kệnh cỡm kìa, cậu ta là đang hả hê bắt nạt sếp mình bị đau ốm đấy à?
Jimin chết tiệt! Chỉ vì hôm ngất xểu đó mà cậu ta đã hớt tay trên! Hớt lun ông nội của mình! Mà ông kì dzẫy trời, sáng ra đầu mình đau như búa bổ, ông không hỏi han mình một câu mà ném vào mình nước giải rượu bằng tất cả sự phẫn nộ, rồi không vì một lí do gì cả ông lườm mình:
"Đồ tồi!".
Wtf?
Ông còn nói không được đuổi việc cậu Park, không là biết tay ông.
Ông cũng không nghe mình giải thích.
Ông không còn yêu mình nữa rồi sao?
Park Jimin chỉ là nhân viên mới, cũng không hề quen biết, còn không đáng để ông bận tâm, huống hồ ông còn bảo vệ cậu ta? Bảo vệ người đã hạ thuốc xổ cháu mình?
Người duy nhất trong đời mà Kim Taehyung này sợ cũng như kính trọng là ông nội.
Và lần tiên trong đời, vị giám đốc này, người đang điều hành công ty của chính mình nếm mùi gọi là bất lực (1 chutssss sợ hãi) trước thế lực ô dù của nhân viên!?
Có phải quá vô lí rồi không?
Ôi không, nguy rồi! Cần phải xem lại DNA!
Đúng rồi!
Còn cần phải xem cả cái bụng của mình nữa....
"Đầu tôi nè, leo lên luôn đi!"
"Dạ, tôi không dám, nhưng tôi sẽ coi đây là sự tha thiết muốn tôi quay lại công ty của sếp."
"Vậy giờ tôi xin phép!"
"Ya! Ya! Yaaaa!!! Tôi tha... ahhh tha thiết cậu quay lại hồi nào... aaahhhh... cái bụng tôiiii... yaaa đứng lại..."
Rầm!!!
Park Jimin một đi không trở lại, một cái ngoái đầu cũng không, một chút đau lòng cho sức khoẻ của sếp cũng không nốt, đóng cửa cũng rất dứt khoát. Mãi chất 👍🏿
Ra khỏi phòng thì bắt gặp ngay thư kí Shin, người mà hôm qua bị sếp từ chối đưa sếp về, người mà hôm qua ngậm đắng nuốt cay, nuốt luôn cả sự ghen tị để chỉ cho Jimin- người được ghen tị đường về nhà sếp. Nay ánh mắt của thư kí đã có chút thay đổi, thay vì là sự ghen tị, ánh mắt ấy có chút nể phục và ngưỡng mộ.
"Thư kí Shin, tôi thấy sếp đang không được khoẻ, anh sắp xếp chút công việc để sếp nghỉ ngơi nhé!"
"À, không phải tôi là bề trên ra lệnh hay hỗn xược gì đâu, chỉ là tôi thấy sếp tham công tiếc việc quá, lời tôi nói có gì không phải phép mong anh bỏ qua!"
"À vâng, không sao đâu!"
"PARK JIMIN!!! CẬU PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM VỚI CÁI BỤNG TÔI!!!"
"Anh mau vào đi! Tôi xin phép đi trước!"
Anh thư kí mắt chứ O mồm chữ A nhìn theo nhân viên mới của công ty. Cậu ta một bước đi thẳng không quan tâm đang bị sếp mắng.
Ôi tình huống xẩy huyết gì đây? Vậy là sếp và cậu Park quen nhau không phải nói xuông ư? Chàaa bảo sao ông nội sếp lại không ngần ngại mắng cháu trai mình như thế. Sếp thực sự thay đổi rồi! Khuôn mặt cứng như đá hay cả những hành động dạo gần đây của sếp đã thay đổi các liên tục chỉ vì nhân viên mới. Ohh Park Jimin ssi~ Cậu không chỉ là làn gió mùa xuân của sếp đâu, cậu còn là làn gió tươi mới của cả cái công ty này đấyyyyy 😆👍🏿👍🏿
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip