1 : Tự nhiên xuyên qua 😊

Những tia nắng mặt trời đổ xuống bao phủ mặt đất thành một tầng ánh sáng rực rỡ , Tế Thế Đường là tiệm thuốc nổi nhất kinh thành bên trong không chỉ có thần y nổi tiếng mà còn có vô số những dược liệu quý giá khó tìm .

Bên trong tiệm thuốc chật kín người , từ bệnh nhân cho đến thầy thuốc đều xếp hàng ngay ngắn , bỗng nhiên một tiếng hét thảm thiết vang lên khiến cho tất cả mọi người trong tiệm thuốc chấn kinh , chỉ thấy một nữ tử từ trên trời giáng xuống rớt thật mạnh ở trên quầy thuốc .

" Ôi..đau chết ta rồi .."

Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Chí Mẫn cau có lại một chỗ , xoa xoa cái mông đau , hôm nay dưới cầu sao lại có cái bàn cứng như vậy . Oa không đúng cái bàn ?

Trí Mẫn trợn tròn mắt ngẩng đầu lên , phát hiện đây cũng phải là con sông dưới cây cầu kia . Nhìn bọn họ , áo dài , trường bào , tóc dài . Nhìn lại chính mình áo ngắn tay , quần short , tóc ngắn ngủn . Đưa mắt nhìn xung quanh một vòng , cuối cùng rơi vào cái bảng hiệu vĩ đại bên ngoài cửa trên đó có ba chữ Tế Thế Đường .

Nàng nhớ rõ , nàng đang đứng ở trên cầu vượt bán thuốc , về sau không biết ai cứ khăng khăng nói nàng bán thuốc giả hại nàng bị cảnh sát điên cuồng đuổi theo , bởi vì phải tránh một chiếc xa ba bánh mất khống chế cho nên trượt chân rơi thẳng xuống sông . Chỉ là , hôm nay ở dưới cầu tại sao lại có thể xảy ra tình huống như vậy , một đám người kỳ lạ , ăn mặc kỳ quái bọn họ....là đang quay phim sao ?

Nhưng mà không có máy chụp ảnh , cũng không có máy quay phim , những thứ hiện đại gì đó , ngoài nàng ra thì cũng chỉ có ba cái túi lớn đang đeo trên người . Một giọt mồ hôi lạnh nhỏ xuống trong lòng dấy lên một dự cảm không tốt , nàng...nàng không phải là xuyên không qua rồi chứ ?

" Vị cô nương này , ngươi đang làm gì vậy ? Tại sao dám xông vào Tế Thế Đường của chúng ta , lại còn ăn mặc như vậy...?"

Rốt cuộc , ông chủ tiệm thuốc cũng lấy lại tinh thần hổn hển trừng mắt nhìn nữ tử áo quần rách rưới làm bại hoại thuần phong mỹ tục này , Trí Mẫn để cái túi trên tay xuống , lau mồ hôi , vội vàng lấy ra một hộp Viagra của Mỹ .

" Đừng , đừng hiểu lầm ta cũng bán thuốc ...đồng nghiệp...ha ha...đồng nghiệp ..."

Khụ..không sai đúng là nàng bán thuốc , nhưng là bán thuốc .....Tráng Dương !

Nàng là cô nhi , bởi vì muốn học đại học nhưng học phí lại quá đắt cho nên nàng không thể không chọn cái nghề này , bán thuốc tráng dương thu được lợi nhuận cao , phí tổn lại thấp , mặc dù là thuốc giả nhưng uống nhiều cũng không tổn hại đến thân thể , chỉ giống như một loại thuốc bổ mà thôi . Nhưng không cần biết là ai báo nàng bán thuốc giả , hại nàng bị cảnh sát đuổi sống chết lại gián tiếp đi đến cái nơi quái kỳ này . Đáng tiếc , không ai để ý tới lời nói của nàng , mấy tên sai vặt của tiệm thuốc trực tiếp túm nàng và bọc quần áo ném ra ngoài .

" Mau cút đi ! Cái thứ nữ nhân đồi phong bại tục như ngươi thì chỉ có thể đi vào kỹ viện ."

Bị ném đến thất điên bát đảo , Trí Mẫn bò dậy một cách khó khăn , phố phường rộng khắp nơi người người qua lại như nước chảy , có thể thấy được đây là một cường quốc , nơi này , quả nhiên là cổ đại .....

Nàng thật sự xuyên qua rồi !!!

Nhưng mà , điều này cũng không quan trọng , quan trọng là tất cả mọi người ở đây đều dùng một loại ánh mắt như rắn độc mãnh thú để nhìn nàng ? Chẳng qua nàng chỉ mặc áo sơmi chữ T và quần short jean mà thôi . Đột nhiên , một vị đại thẩm đem quả cà chua trong tay ném tới .

" Phi ! Cái loại nữ nhân bại hoại , ăn mặc như vậy bước ra khỏi cửa mà còn không biết xấu hổ , ta ném chết ngươi .."

Tiếp theo , vô số cà chua trứng thối đều bị ném qua , Trí Mẫn hoàn toàn choáng váng , mẹ nó , đây là loại người như thế nào vậy . Tức giận thì tức giận , nhưng cuối cùng nàng vẫn nhanh chóng khoác cái túi lên lưng , chạy trốn vẫn là quan trọng nhất .

                    Còn tiếp.......😎
                 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip