Tôi không vẽ phụ nữ mặc quần áo

Sự thật chứng minh, Tần Lộ suy nghĩ nhiều, tuy nhà tắm dùng tường thủy tinh, nhưng là đục, vẫn cho người ta có chút cảm giác an toàn.

Nhưng chỉ tường ngoài đục, bên trong trong suốt.

Không gian hình cung, ngoài phòng là một ít cây cảnh, cách đó không xa còn có một cái ao, mặt tường trong phòng kéo đến tận cùng phòng khách, dù bên ngoài một mảnh tối đen, nhưng Tần Lộ đã có thể tưởng tượng ra ban ngày sẽ thế nào...

Phòng tắm này quả thực chẳng khác gì lộ thiên!

Đồ biến thái Triển Lê, Tần Lộ một bên mắng, một bên dùng tốc độ đạn bắn tắm rửa, tuy rằng cô biết theo phong độ của Triển nhị thiếu, còn không đến mức nhìn lén. Nhưng chỉ cần nghĩ đến bản thân dĩ nhiên tắm rửa ở nơi không hề che đậy, tâm tình liền thế nào cũng không an bình được.

Nhanh nhẹn tắm sạch sẽ. Tần Lộ lại phát hiện một vấn đề, trong phòng tắm không có áo choàng, cô bất đắc dĩ dùng khăn tắm, lại phát hiện khăn tắm thật sự quá ngắn, xoay người cơ hồ có thể thấy toàn bộ mông.

Sắc lang! Tần Lộ lại mắng một câu, đúng lúc thấy người máy đưa một bộ áo ngủ tới.

Nơi này còn có áo ngủ nữ? Tần Lộ cầm, xem xét kỹ, xác định không có mùi hương gì, mới yên tâm mặc vào.

Quần áo thật vừa người, cũng không lõa lồ, Tần Lộ vừa lòng ra ngoài, bên kia phòng khách, Triển Lê đang ngồi ở trên sofa, một tay cánh tay khoát lên chỗ tựa lưng, châm điếu thuốc.

Bình tĩnh xem xét, Triển Lê kẹp điếu thuốc phi thường có mị lực, năm đó không biết bao nhiêu danh viện đều quỳ gối trước một anh thế này.

Nhưng tuyệt đối không bao gồm Tần đại tiểu thư. Cô từ nhỏ chán ghét mùi khói, vì thế chạy nhanh cách xa.

"Phòng ở trên lầu." Nhìn Tần Lộ hơi nhíu mày, Triển Lê dập thuốc, đưa Tần Lộ lên lầu hai.

Tần Lộ một đường đánh giá bốn phía, đi theo Triển Lê lên lầu, đến phòng ngủ, bỗng chốc sợ ngây người.

"Đây là ngoài không gian?!" Nhìn giường ở giữa không trung, Tần đại tiểu thư cũng nhịn không được cảm khái một câu.

"Quên mất." Triển Lê tựa hồ nhớ ra cái gì, bấm chốt mở, giường lớn nháy mắt hạ xuống, toàn bộ phòng mới nhất thời bình thường lại.

Dù bình thường, lại luôn có cảm giác khó tả.

Trừ bỏ sàn gỗ, bốn phía vách tường đều là thủy tinh, nóc nhà cũng không ngoại lệ, ngọn đèn chiếu trên cây cối ở bên ngoài, ngoài phòng một mảnh âm trầm.

Ngủ ở nơi này quả thực chẳng khác gì dã ngoại. Không, dã ngoại còn lều trại, nơi này thì hoàn toàn trống trải a... Tần đại tiểu thư xem phòng, cảm thấy một chút cảm giác an toàn đều không có.

"Lê thiếu thiết kế phòng này thật đúng là... thoáng đãng; không lo lắng gì sao?" Tần Lộ hỏi Triển Lê.

"Đại tiểu thư nếu sợ hãi, có thể đến phòng tôi." Triển Lê cười tủm tỉm.

"Không cần!" Tần đại tiểu thư đẩy Triển Lê ra ngoài phòng, tắt đèn lui vào trong chăn.

Nửa giờ sau, Tần Lộ trằn trọc không yên rốt cục nhịn không được.

MD, cô đúng là đần độn mới đáp ứng Triển Lê tới nơi này qua đêm!

Tần Lộ tính toán đầu hàng, mong Triển Lê trước thu lưu bản thân cả đêm, nhưng mà ra cửa mới nhớ, Triển Lê ở nơi nào đây?

Hành lang xa xa có ánh đèn sáng, Tần Lộ theo nguồn sáng đi đến, không nhìn thấy phòng ngủ, mà là một gian phòng vẽ tranh.

Vẫn là tường thủy tinh, nhưng bên trong có đủ loại kiểu dáng điêu khắc, lọ, mô hình kiến trúc, còn có tác phẩm trên tường... Cửa mở ra, Triển Lê ngồi trước giá vẽ, đang vẽ gì đó.

Triển Lê trước kia từng là nhà thiết kế kiến trúc tài hoa hơn người, Tần Lộ đã xem anh thiết kế, nhưng hội họa, đây vẫn là lần đầu tiên Tần Lộ gặp Triển Lê vẽ tranh.

Phòng vẽ tranh có một ít kiến trúc, một ít tranh trừu tượng, còn có vài sản phẩm thiết kế hiện đại, nhưng giờ Lê thiếu không vẽ những thứ đó.

Đó là một bức tranh màu nước, bối cảnh đình viện châu Âu, trong viện có một bàn đu dây, trên có một... bé gái?!

Một bé gái?! Thấy rõ, Tần Lộ nhất thời sợ ngây người.

"Hóa ra Lê thiếu thích như vậy a..." Tần Lộ nhịn không được mở miệng cảm khái.

Phát hiện phía sau, Triển Lê động một chút, nhanh tay rút khan che đi.

Hành động giấu đầu hở đuôi như thế, Tần Lộ vốn chỉ thuận miệng nói, gặp Triển Lê làm như vậy, ngược lại có chút hoài nghi.

Chẳng lẽ anh thực sự luyến đồng... Má ơi, quá nặng khẩu thôi!

Tần Lộ trong lòng kinh ngạc, trên mặt lại cười cực kỳ xán lạn, nhìn Triển Lê nói: "Lê thiếu yên tâm, chuyện này tôi sẽ không nói với người khác... Lại nói, đầu năm nay ai mà không có tật xấu, bình thường, bình thường."

Triển Lê khóe miệng giật, sắc mặt có chút quái dị, cuối cùng không giải thích.

Tần Lộ cho rằng anh cam chịu, lúc này tặc tặc cười cười, "Lại nói, bạn trai tôi chưa ai biết vẽ tranh đâu."

Triển Lê nghi hoặc nhìn cô. Đã thấy cô lười nhác quyến rũ cười, giảo hoạt hư ý: "Không bằng Lê thiếu vẽ cho tôi một bức, cảm tạ tôi giúp anh giữ bí mật."

Nói xong, Tần Lộ đi đến sofa đối diện, áo ngủ theo da thịt như tơ lụa chảy xuống, lộ ra một chút vai, cô nằm nghiêng trên sofa, một cánh tay gối đầu, bày ra một tư thế tự nhiên lại xinh đẹp.

Triển Lê sửng sốt một lát, bỗng nhiên nở nụ cười, Tần Lộ cúi đầu nhìn, không phát hiện bản thân không ổn... Đang nghi hoặc, bỗng nhiên nghe Triển Lê mở miệng: "Đương nhiên có thể, bất quá tôi phải nhắc nhở đại tiểu thư một tiếng, cho tới bây giờ tôi không vẽ phụ nữ mặc quần áo."

Wh?! Anh ta muốn vẽ cô khỏa thân?

Tần Lộ bỗng nhiên nhớ tới tác phẩm kinh điển 《 Titanic 》, nhân vật Jack vẽ nàng Rose khỏa thân rồi cất vào két bảo hiểm.

Không được, thân mình nóng quá, Tần Lộ vừa định nói thôi. Nhưng mà, người còn chưa dậy, ánh mắt Triển Lê đã có chút khiêu khích, "Thế nào, tranh vẽ mà thôi, đại tiểu thư không làm nổi mẫu sao?"

Lời này nói... Tuy rằng biết rõ là phép khích tướng, nhưng nhìn Triển Lê đắc ý lại có chút khinh bỉ tươi cười, Tần Lộ lúc này nổi giận, không phải là khỏa thân sao, ai sợ ai! Đại tiểu thư hôm nay khiến cho anh biết một chút, cái gì là dáng người ma quỷ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #1vs1#caoh