Chap 2-Đại thập tuổi teen. Họp mặt.
- Sáng rồi, dậy thôi. Oáppppppp?!_Rin mở mắt ra và chào đón ngày mới nhưng có một chuyện bất thường đang xảy ra ở đây??!_Khoan, có gì đó không đúng, phòng của mk màu vàng đâu phải màu trắng*hít hít* mùi thuốc, k lẽ mk đang ở........................................nhà trắng của tổng thống Mĩ A-lắp Ô-ba-ma sao à k nhầm tên, của Donald Trump mới đúng, tại sao mk lại ở đây nhỉ??? K...không lẽ..........................do mk mình quá xinh đẹp, diệu hiền, nết na, dễ thương, cute, moe sao. Không ngờ mk lại được một nhân vật lớn như thế mời về nhà. Ôiiii, thật là vinh hạnh quá điiiiiiii. HAHAHAHAHAHAA.
Đang tự sướng quá vui vẻ tự nhiên đâu ra một cuốn sách từ đâu bay tới.
Cốp?!?!
Rin hai tay ôm đầu thầm chửi rủa cái thằng ch* nào dám ném cuốn sách vào bà:" ĐM, thằng nào dám ném cuốn vào đầu........bà..........''_Khi quay mặt sang để nhìn thấy tên thủ phạm thì nào ngờ nó nhìn thấy cái bản mặt mà ngày nào nó cũng nhìn thấy và đó chính là thằng anh nó đang tỏa sáng với khuôn mặt u ám. À, chắc là do bị phá giấc ngủ linh thiêng đây mà, cũng may mà nó không phải mấy cái đồng hồ báo thức chứ nếu k bây giờ nó đã nhập bọn cùng những cái đồng hồ trước kia rồi........Thế là nó bèn hỏi một câu để dẹp đi đống sát khí này.
- Sao mà Len-ni..à k phải gọi là Len thôi nhỉ?! Sao mà Len dậy sớm thế??_Rin hỏi ngu ngơ.
- Do nụ cười ma quái đó??_Len đã trở về trạng thái bình thường.
- À rế, nụ cười nào cơ, Rin có cười đâu, chắc là Len nghe nhầm rồi!_Vừa nói Rin vừa nở một nụ cười rất chi là "thân thiện".
- Ừ thì, c..chắc là nghe nhầm_Len thì thầm với chính bản thân_Nghe nhầm mới lạ!
- Len đã đọc bức thư đó chưa nhỉ?
- À, đọc rồi_Len nhìn Rin với khuôn mặt k biết nói gì hơn.
- Tại sao??Lúc đó mk lại ngây thơ tin lời người lớn một cách dễ dàng như thế chứ?_Rin nhìn ra cửa sổ với vẻ mặt lưu luyến cuộc đời(t/g: Định tự tử à .o. Rin: Nhiều chuyện. Phắn đi?!?!)
- Nản đời ?! Từ đây ta có thể suy luận ra..._Rồi cả hai nhìn nhau đồng thanh nói:
-....Ngây thơ cũng là một cái tội.Haizzzzzzzzzzzzzzz_Cả hai thở dài bỗng một tiếng "Rầm" phát ra, cánh cửa của phòng bệnh đã được thừa hưởng lãnh trọng cả một cú đá thần sầu của vị anh hùng của tương lai và quá khứ. Và đây, cánh cửa đã được đã được dịch chuyển đến một vị trí mới, vị trí đặc biệt mà không cánh cửa nào có thể có được ân huệ này. Thế là thợ sửa cửa đã có việc để làm.
Và từ trong màn sương, vị anh hùng cứu thế của nhân loại và tên của vị anh hùng đó là.............................................
- Con "Ngú Mì"...............Oái_Rin bị ôm chầm.
- Rin, mày bị sao vậy? Mày có bị thương ở đâu k? Mày có bị chày xước chỗ nào k ? Mày có đau chỗ nào k? Mày vừa té lầu à ? Mày vừa chơi mạo hiểm à? Sao k rủ tao để tao bảo vệ mày chứ?!!!? Hay là mày đánh trận với thằng Len? Nó làm mày bị thương chỗ nào??Nói đi tao đánh nó??Oi, Rin "ngủm" rồi hả? OI, RIN, MÀY "NGỦM" THIỆT RỒI HẢ RIN?_Một loạt câu hỏi bay tới đâm sầm vào Rin.
-Từ từ thôi Gumi, tao chết mất?!?_Rin đang trong tình trạng thiếu ôxi.
RẦM?!?!
Cánh cửa lại một lần nữa hôn với đất mẹ thân yêu của toàn nhân loại(Cánh cửa: Ta có tội gì đâu?!? ; t/g: Định mệnh mà). Bác sửa cửa lại bắt tay vào việc.
Từ trong màn khói là vị anh hùng cứu thế của nhân loại nhưng k, đây là một cô gái đang đứng trong tư thế đại thần trưởng. Cô gái ấy bước ra cùng với nụ cười rạng rỡ như hố đen vũ trụ.
- Chào Rin, tao đến rồi, ủa Gumi, mày cũng đến rồi hả?_Gumi quay đầu lại.
-IA hả, tao mới đến, mà mày đừng có phá cửa mà xong vào chứ?_Gumi hỏi ngu ngơ và đã quên bén mk vừa làm gì với cánh cửa. Len ở giường bên cạnh nói vào:
- Oi, Gumi, mày giả ngu vừa vừa thôi, mày vừa đá cửa xong vào mà, vết nức vẫn còn nóng kìa?!_Nói rồi Len chỉ tay về vị trí cái cửa vừa mới đáp.
-Ủa, tao có làm à?!_Gumi ngây thơ hỏi_Mà Len này, mày ở đó khi nào vậy?
- Ha, Gumi, thế mà mày còn nói tao._IA tự tin_ Ừ mà Len này, mày ở đó khi nào vậy? Tao chỉ có mua quà cho Rin thôi! Mà nhắc đến Rin, Gumi, mày sắp giết con Rin rồi kìa!!
- Hả, cái gì?_Gumi thả Rin ra, làm nó sống dở chết dở nãy giờ.
- Phù...........Cảm ơn mày IA, nếu k có mày, tao thăng thiên thiệt mất._Rin vuốt ngực vì ông trời đã cho nó sống.
Thế là ba cô ba ngồi trò chuyện làm ai đó đang ngồi tự kỉ trong một góc.
2 ' sau...................................................
Lenka đã đến đạp cái cửa văng ra cái cửa sổ.Bác sửa cửa lại bắt tay vào việc.
2 ' sau nữa.....................................
IO đem súng phá cửa ra bắn nát cái cửa.Bác sửa cửa lại phải bắt tay vào việc.
2 ' sau nữa nữa................................
Rinto đến và đem máy khoan ra khoan hết cánh cửa có hình của cậu.Bác sửa cửa lại một lần nữa phải bắt tay vào việc.
2 ' sau nữa nữa nữa..........................
Gumiya gọi đội phá cửa của cậu đến phá cửa. Bác sửa cửa lại một lần nữa phải bắt tay vào việc nữa.
2 ' sau nữa nữa nữa nữa.................................................
Mikou tung tuyệt chiêu bí truyền của cậu để phá nát cánh cửa. Bác sửa cửa sửa xong. Nghỉ việc.
Khi Mikou đến, cả đám bắt đầu điểm danh
- Rin. Có. Len. Ngay kia rồi?! Gumi
- Có_Gumi
- Gumiya_Rin
- Có._Gumiya
- IA_Rin
- Có_IA
- IO_Rin
- Có_IO
-Lenka_Rin
- Có_Lenka
- Rinto_Rin
- Có_Rinto
- Mikou_Rin
- Có_Mikou
- Miku_Rin
-......
-Miku_Rin
- Anou, đây có phải....
-Rồi, Miku có.
Rồi cả đám nhìn ra ngoài cửa, cô gái tên Miku mở cửa bước vào, cả đám mặt mang một vẻ man mác buồn. Nhưng, một điều vi diệu đã xảy ra.............................................................................khi Miku đóng cửa, chiếc cửa đã văng ra ngoài. Và bệnh viện phải gọi một người sửa cửa mới.
- WOWWWWWWWWWWOoO_Tám đôi mắt nhìn Miku tỏ vẻ thán phục. Nhưng những giây phút này bị phá khi người bị bơ nhiều nhất lên tiếng:
- Tụi mày tập hợp đầy đủ hết rồi, bây giờ nghe tao nói đây!_Nói xong đứa nào cũng quay mặt nhìn về phía Len như nhìn thấy người ngoài hành tinh. Rồi cả đám lên tiếng:
- Ai vậy?
Nghe xong Len nóng máu quát:
- Có k gặp vài tiếng thôi mà tụi mày quên tao hết rồi hả?
- Đâu có, tụi tao nói hồi nào?!!_Đứa nào mặt cũng giả ngu.
- Thôi được rồi, bây giờ tao nghiêm túc đấy!? Tụi mày có nghe không?
- Có
- Vậy thì nghe tao nói đây, tao và Rin k phải là anh em!
Len vừa nói vừa ngồi lên chiếc giường, bên cạnh Rin.
- Mày xạo?_IO lên tiếng
-IO nói đúng đấy, trông tụi mày giống nhau phết!
IA thêm phụ họa cho IO.
-Vậy tao hỏi, tại sao IOxIA, MikuxMikou, RintoxLenka, GumixGumiya, tại sao tụi mày giống nhau? Rồi đó, nói đi!_Len vênh mặt lên tự cao.
- ......................
- Sao, nói đi?
- Tụi tao xin rút lại những gì vừa nói!
Đứa nào cũng giơ tay lên xin lỗi.
- Rồi, bỏ qua chuyện này đi! Tụi mày là những người đầu tiên tao kể à, còn có hôn ước nữa, đừng nói với ai hết, bất kể có chuyện gì xảy ra cũng vậy. Hiểu chưa??
- Hiểu._Đứa nào cũng gật đầu.
- Tao là một kế hoạch với cái bệnh viện này. Tụi mày tham gia k?_ Nói xong đứa nào cũng nhao nhao.
- Ngu gì k tham gia, nhưng mà hai tụi mày có sao k?_ OI nói đầu rồi mấy đứa khác cũng nhao nhao theo.
- Không sao đâu, chỉ nhất thời bị ngất thôi mà!!!_ Rin lên tiếng.
- Rồi kế hoạch là như thế này.........................................................rồi làm như thế này...................rồi như thế này..............................tiếp theo mày sẽ ..........................................rồi...........................mày sẽ ..............................OK?
- OKKKKKKK!?!?!
Hoàn thành kế hoạch, đứa nào cũng cười một nụ cười man rợn. Tối hôm đó, cả căn phòng tràn ngập mùi sát khí của những người bạn " thân thiện" của chúng ta.
________________
Chap sau kế hoạch sẽ được tiết lộ!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip