Chương 18
_Mẹ.... Con..Con... Con xin phép mẹ cho con đi một thời gian nữa. - Tử Du nắm chặt lấy tay áo mẹ.
Mẹ Tử Du nhìn con gái, cười hiền từ rồi nắm tay cô.
_Con có thể kể mẹ nghe mọi chuyện được không? Lý do vì sao con luôn tỏ ra vui vẻ gượng gạo trước mặt mọi người? Và lý do vì sao mỗi tối con lại khóc?
Tử Du thật sự không muốn giấu gíêm gì, chỉ là thời gian qua cô quá băn khoăn không biệt chọn lựa như thế nào khi thấy sự vui mừng, xúc động của gia đình mình lúc cô trở về sau gần một năm mất tích. Dù trong lòng cô còn canh cánh về Thiên Bảo, rất muốn đi cứu anh nhưng cô chỉ là một người Trái Đất bé nhỏ, không có sức lực gì thì làm sao có thể cứu được anh đây? Và thật sự đúng như Bảo Ngọc nói, cô cũng không muốn đánh mất hạnh phúc ở Trái Đất này, muốn sống thật tốt như mong ước của Thiên Bảo. Nhưng tại sao khi nghĩ như vậy rồi mà cô vẫn không thể quyết tâm ở lại.
Tử Du kể hết cho mẹ cô nghe mọi chuyện ở Bazoka- nơi người con trai ấy đã len lỏi vào trái tim cô, đã bảo vệ cô, đã hi sinh cho cô. Nước mắt Tử Du lại ứa ra. Từ ngày về Trái Đất, cô đã khóc rất nhiều. Không phải cô không vui khi được trở về, mà là vì cô biết vẫn còn một người cô yêu thuơng, là hạnh phúc của cô đang phải chịu khổ ở Bazoka. Làm sao mà cô có thể sống vui được đây? Cuộc đời của anh đã chịu nhiều đau khổ. Bây giờ chỉ vì gặp cô mà lại càng đau khổ hơn. Nếu anh có một gia đình hạnh phúc, có cuộc sống như mơ thì cô đã chẳng phải đấu tranh nội tâm như thế này. Sống chết của anh đến bây giờ vẫn còn chưa rõ.
_Đừng khóc con gái- mẹ Tử Du lau nước mắt cho cô- Chàng trai ấy cũng không muốn thấy con như thế này đâu.
_Con phải làm sao bây giờ? Thật lòng con rất muốn quay lại Bazoka, nhưng....
_Con biết không Tử Du. Đó là một chàng trai tốt.- mẹ cô cười- Con cái nào mà không quan tâm đến cha mẹ, và cha mẹ nào mà không lo lắng cho con mình. Từ nhỏ mẹ chưa bao giờ ép Tử Du làm việc gì. Tử Du đã lớn rồi, con có thể tự quyết định những việc con muốn làm. Mẹ thật sự mong con bình an, không gặp chuyện nhưng chàng trai ấy dễ dàng hi sinh bản thân để cứu người thì sẽ làm người được cứu cảm thấy bị tổn thương, nhất là những người biết trân trọng bản thân như con. Vì thế nếu con muốn đi, mẹ sẽ không cấm. Chỉ là... Con hãy bình an trở về, nếu được thì đem cả chàng trai ấy về cùng, nhé!
_Mẹ....
Tối hôm ấy, Tử Du một mình vác can xăng vào tàu vũ trụ, đổ đầy nhiên liệu. Cô muốn đj trong im lặng vì nếu ba cô biết chắc chắn sẽ không cho đi, và dù ba có cho đi thì cô cũng sẽ quyến luyến khi chia tay cả nhà. Vì thế, im lặng là vàng. Tử Du nắm chặt lá bùa của Thiên Bảo trong tay. Đứng trước bàn điều khiển, Tử Du cứ như một con ngốc. Nút bấm thì vô số mà chẳng biết bấm nút nào. Tử Du nhấn đại cả hàng nút, cô nhớ lúc vận hành tàu thì Thiên Bảo cũng không bấm nhiều. Chỉ có lúc lập trình thì anh mới táy máy rất lâu. Tử Du thử hơn nửa tiếng đồng hồ vẫn không được. Đến lúc cô nản lòng, nhấn đại trong vô vọng thì tiếng nói máy móc kia cất lên.
«Xin cho biết đi đâu»
Tử Du mừng rỡ, nói nhanh điểm đến là Bazoka.
Cô ngồi vào ghế, nắm chặt thành ghế. Và con tàu từ từ bay lên không trung.
_Thiên Bảo, làm ơn đừng xảy ra chuyện!!
Tử Du hiện giờ vẫn chưa biết nên làm gì mới cứu được anh, nhưng cô phải đi, dù có thể nào cũng phải đi. Thiên Bảo muốn cô sống thật hạnh phúc, nhưng anh chính là một phần hạnh phúc của cô.
---------------
_Tên khốn nhà ngươi!!! Khai mau!!!! Nó ở đâu??
Tên cảnh vệ đích thân tra khảo Thiên Bảo. Hắn đã đánh anh không biết bao nhiêu roi rồi nhưng miệng Thiên Bảo vẫn không hé dù là nửa lời. Và thế là hắn cứ hành hạ cơ thể anh đến thấm mệt thì thôi. Hắn sợ sẽ bay đầu nếu không moi được gì từ miệng anh
_Ngươi cứng đầu với ta à? - Tên cảnh vệ rút ra một con dao từ lưng quần,vuốt lên mặt Thiên Bảo- Ta không tin con dao làm từ megalic quý hiếm này không làm ngươi phải van xin tha mạng. Bây giờ van xin rồi khai ra vẫn còn kịp đấy.
Thiên Bảo nhìn tên cảnh vệ trưởng với con mắt đầy khinh bỉ rồi quay mặt sang nơi khác,gián tiếp từ chối "ý tốt" của hắn.
_Được!! Khí phách lắm. Để ta xem ngươi phí phách được đến bao giờ!!!!
Tên cảnh vệ trưởng tức điên, gân xanh gân đỏ nổi lên hết. Hắn đâm phập con dao vào giữa sườn phải Thiên Bảo. Thiên Bảo "A" lên một tiếng đầy đau đớn nhưng rồi im bặt, cố gắng không để mình phải chịu thua. Tên cảnh vệ tiếp tục dùng sức đẩy con dao đang găm lút cán ở sườn phải Thiên Bảo rạch xuống phía dưới thêm 10cm, máu chảy ra như mưa.
_Aaaaaaaaaaaaaaa
Đến nước này Thiên Bảo không thể chịu đựng nỗi, phát ra tiếng kêu đầy ai oán. Cả ngục tràn ngập tiếng hét của Thiên Bảo. Những người trông thấy cũng phát sợ với những gì Thiên Bảo đã và đang chịu đựng. Thật sự quá thê thảm.
Thiên Bảo đau đến nỗi chỉ muốn chết quách đi. Cơ thể anh bây giờ đẫm máu. Ngực,bụng anh đã bét nhè vết thuơng.
Từ bên ngoài, một tên lính chạy nhanh vào, nó gì đó vào tai của tên cảnh vệ trưởng. Hắn nghe xong liền cười lớn rồi nắm lấy tóc Thiên Bảo làm anh phải ngẩng lên.
_Ngươi thật là, chịu đựng như vậy để làm gì? Bọn ta vừa tìm thấy phi thuyền Hermes X ở bìa rừng Cấm và đã bắn hạ rồi. Có vẻ như con nhỏ người ngoài hành tinh kia đã quay lại. Bây giờ ngươi không khai cũng không sao, ta đã có cách bắt nó.
Nói rồi, tên cảnh vệ trưởng bỏ ra ngoài ngục. Thiên Bảo nghe xong như sét đánh ngang tai. Cô ấy quay lại sao? Không thể nào! Không thể nào.
«Tử Du, làm ơn. Làm ơn đừng là em»
-----------
Tử Du vất vả lắm mới thoát được khỏi chiếc phi thuyền bị bắn và bốc cháy. Không biết là do may mắn hay như thế nào, khi phi thuyền vẫn còn đang lơ lửng và ngập lửa trên bầu trời rừng Cấm, Tử Du đã quyết định nhảy xuống. Cô ngay lập tức bám vào những sợi dây leo của cây cối trong rừng cấm mà giảm được lực hút. Nhờ thế mà không bị thịt nát xương tan. Còn chiếc phi thuyền bốc cháy hạ cánh ở bìa rừng thì ngay lập tức bị binh lính bao vây. Nhưng bên trong không hề có người.
Tử Du bị xây xát chút ít, cô đến chỗ cái hang mà Thiên Bảo vẫn ở và chờ đợi nửa ngày trời mà không thấy Thiên Bảo về. Tử Du vội vã đến chỗ mẹ con Lang thú ngủ ở gần đó và gọi dậy. Lang thú mẹ có tốc độ rất nhanh, nó chở Tử Du đến một góc khác của bìa rừng. Tử Du tạm biệt Lang thú mẹ rồi một mình bước vào thành phố Bazoka. Khắp thành phố vẫn rộn ràng về tin phi thuyền bị đánh cắp, môtb tên đã bị bắt,.
Đúng là Thiên Bảo vẫn chưa quay về. Lần đó Thiên Bảo đã chặn khẩu đại bác, lại có rất nhiều lính bao vây, anh khó mà thoát được.
Tử Du suy nghĩ rất nhiều, và cô thật không hiểu tại sao mình lại may mắn thoát khỏi được con tàu vũ trụ đang bốc cháy, đã thế còn không bị chết tan xác khi rơi từ trên cao xuống mà lại nắm được vào cành cây. Cô không hề biết rằng lá bùa từ cây May Mắn trong túi kia đã giúp mình. Nhưng nó chỉ có thể giúp cô được lần này thôi.
Từ lúc nào Tử Du đã bước đến quảng trường Thế Kỷ. Cô ngồi xuống bồn phun nước nghỉ mệt sau một cuốc đi bộ dài rồi nghĩ cách tìm Thiên Bảo. Nhưng rồi đồng loạt tất cả màn hình TV ở quảng trường Thế Kỷ và các TV khác ở trong nhà dân đều chiếu cùng về một tin tức. Đó là hình ảnh tên cảnh vệ trưởng. Trên TV, hắn nói một cách đầy trịnh trọng:
«Hỡi kẻ đã xâm nhập vào Bazoka. Ngươi hãy mau đến hoàng cung và nhận tội. Khi đó sẽ được khoan hồng. »
Máy quay lia về một người con trai đang bị trói chặt hai tay, khắp người đầy vết thuơng, tên cảnh vệ trưởng nắm tóc Thiên Bảo, bỡn cợt« Ngươi có muốn khuyên nhủ kẻ xâm nhập ra đầu thú không? »
«-Biến đi».lần đầu tiên Thiên Bảo nói một câu hoàn chỉnh với tên cảnh vệ trưởng sau khoảng thời gian bị tra tấn. Có điều câu nói này không giúp được gì cho anh mà chỉ làm tên cảnh vệ trưởng thêm tức điên,hắn đấm mạnh vào bụng Thiên Bảo. Máy quay phụt tắt.
_Anh chàng kia gan thế? Dám nói như vậy với ông quan kia.
_Ừ. Tuy anh ta phạm tội nhưng sao nhìn khí phách kinh khủng _Có điều trông thê thảm quá. Máu bê bết, thương tích đầy mình.
_Nhưng đẹp trai ghê ấy!!Có để ý cái gương mặt đẹp trai ấy lấp ló sau mái tóc nâu đỏ dính đầy máu không. Đã thế cơ thể lại rất vạm vỡ.
_.......
Người dân cứ bàn tán về Thiên Bảo còn Tử Du thì vẫn thất thần nhìn về màn hình TV đã tối đen kia. Thiên Bảo thật sự đã bị bắt. Trông anh gầy đi hẳn. Bọn người ác độc này lại có thể nhẫn tâm tra tấn anh như vậy..
_Ngươi là ai? - một người lính canh cổng hoàng cungchặn Tử Du lại.
_Tôi là người ngoài hành tinh đã đánh cắp phi thuyền.
---------------
Thiên Bảo vẫn đang bị trói hai tay ở trong ngục. Cả người anh đau nhức,mắt mờ đi vì máu chảy vào. Rồi anh lính hiền lành kia thấy xót thuơng, liền đến lau vết máu ở đầu cho Thiên Bảo,nói:
_Anh cứ cứng đầu như vậy thì có ích gì chứ? Dù gì họ cũng đã bắt được người họ muốn bắt rồi.
_...
_Cô gái đó cũng đã đến tự nộp mình rồi. Không ngờ cô ta lại dám quay trở lại.
_Sao?? -Thiên Bảo nghe mà muốn bủn rủn cả người. -Cô ấy đang ở đâu?
_Cô gái đó đang ở đại sảnh đối mặt với đại tướng quân Trọng Kỳ.
Thiên Bảo đầu óc rối bời, không suy nghĩ được gì nữa ngoài việc phải mau đến chỗ Tử Du. Cô ấy vốn rất yếu ớt, đến nộp mình như vậy khác nào tự sát. Và Tử Du còn là người ngoài hành tinh, xâm nhập trái phép vào Bazoka, còn cướp phi thuyền, đây là tội chết. Không được, dù có chết cũng phải đến chỗ Tử Du. Cứu được cô thì cứu, còn nếu không cứu được thì sẽ chết cùng nhau.
_Hắn làm gì vậy? - Những người lính canh trong ngục tự hỏi nhau khi thấy Thiên Bảo đang gồng người.
Tay Thiên Bảo cứa mạnh vào cái còng sắt. Anh dùng hết tất cả sức lực, và "rắc",chiếc còng vỡ ra. Binh lính trong ngục kinh hãi vì lần đầu tiên có một kẻ có thể dùng sức phá nát còng. Thiên Bảo loạng choạng bước xuống khỏi bục tra tấn.
_Tránh ra đi. Tôi không muốn đánh các người. - Thiên Bảo lau vết máu trên mắt, cảnh báo đám lính.
Bọn lính nhìn nhau rồi đồng loạt xông vào tấn công Thiên Bảo. Lần này anh buộc phải đánh rồi. Và tất nhiên, dù bị thuơng nặng nhưng đám lính quèn có vũ khí này không phải đối thủ của Thiên Bảo. Anh hạ gục tất cả bằng vài nắm đấm, chỉ không đụng vào anh lính hiền lành đã giúp đỡ. Thiên Bảo khẽ cười với anh ta rồi dựa vào tường, loạng choạng xông ra ngoài.
«Tù nhân đã vượt ngục. Tất cả bị đánh hạ nhưng không ai chết. Cứu thuơng mau đến »- Anh lính nói vào bộ đàm, anh không hề tiết lộ lối mà Thiên Bảo đã đi.
Trong đầu Thiên Bảo bây giờ chỉ có mỗi Tử Du. Dù bất cứ giá nào cũng phải mau đến chỗ cô, đến đại sảnh. Gặp bao nhiêu lính canh trên đường anh cũng xử không hề nao núng. Nhưng có vẻ sức cũng sắp kiệt vì cơ thể anh đã bị thuơng quá nặng.
-----------
Xung quanh Tử Du bây giờ toàn là lính canh. Họ bao vây cô hoàn toàn. Tử Du giơ hai tay lên trời, thể hiện việc cô không hề có vũ khí gì. Đứng đầu là đại tướng quân Trọng Kỳ. Ông rất ít khi quan tâm những chuyện này, nhưng vì có người ngoài hành tinh xâm nhập nên quốc vương mới nhờ một người như ông giải quyết phòng ngừa Tử Du đem vũ khí nguy hiểm gì đó đe dọa cho Bazoka.
_Cô ...Cô thật sự là người ngoài hành tinh? - Vị tướng Trọng Kỳ già, tóc đã hoa tiêu nhưng vô cùng vạm vỡ hỏi,vẻ mặt thoáng chút ngạc nhiên.
_Vâng. Tôi không có ác ý gì khi đến đây cả.
_Cô đã thoát được rồi, tại sao còn quay lại?
_Tôi... Việc đánh cắp phi thuyền đều là do tôi, không liên quan gì đến người các ông đang bắt cả, hãy thả anh ta ra. Tôi đã ra đầu thú theo lời các ông rồi đây, đừng tra tấn anh ấy một cách độc ác như vậy nữa.
Vị tướng quân nhìn cô gái trước mặt rất lâu rồi mới nói:
_Cô trở lại vì tên trong ngục? Thú thật với cô, ta vẫn chưa được gặp hắn, việc tra khảo là do người khác thực hiện.- ông chỉ vào tên cảnh vệ trưởng phía sau-Nhưng tội của cô và hắn thật sự không thể dễ dàng tha chết như vậy.
_Tôi mới là người chủ mưu, tôi ép anh ta phải làm vậy. Anh ta không hề cố ý.
_Ngươi nói dối!! - tên cảnh vệ trưởng từ sau lưng Trọng Kỳ tướng quân nói- Hắn thà chết chứ không khai ngươi, và hình ảnh trong camera đều cho thấy hắn là người bảo vệ, giúp ngươi đánh cắp phi thuyền một cách đầy tự nguyện.
Tử Du nhìn tên cảnh vệ trưởng với cặp mắt vô cùng thù hận. Hắn là kẻ vừa ở trên TV và còn là kẻ tra tấn Thiên Bảo. Được rồi, nếu tội của cả hai đều không thể tha thì thôi, cùng chết chung với Thiên Bảo, nhưng trước đó phải chửi tên khốn kia cho đã.
_Tên độc ác nhà ngươi!! Ngươi chết sẽ không lên được Thiên Đàng đâu, địa ngục cũng chẳng thèm chứa ngươi nữa. Cái hành tinh gì mà lại đem người khác đi tra tấn chứ? Thời phong kiến à? Ngươi...
Tử Du chưa kịp chửi cho đã thì tên cảnh vệ trưởng đã tức điên, hạ lệnh cho quân lính tiến đến bắt cô.
"Xin lỗi mẹ. Con không thể trở về rồi"- Tử Du thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip