Chap 3
Trên chiếc xe Lamborghini số lượng có hạn trên thế giới, Jae Hwan đang trên đường về nơi cậu sẽ gọi là nhà. Chiếc xe dừng lại cậu bước xuống trong sự ngỡ ngàng trước mắt cậu là lâu đài thu nhỏ.
"Cục cưng vào thôi con" Umma cậu kéo vào nhà.
"Nae~" Cậu trả lời.
"Nghe giống tiếng ngựa hí quá nhể." Tiếng của Joel nói trong đầu Jae Hwan. ('nae' trong tiếng Hàn và 'neigh' trong tiếng Anh phát âm giống nhau)
"Nghe gì lộn phèo vậy ông già? Tôi nghe là 'ne', nghĩa là đồng ý rồi." Tiếng của Jae Hwan trả lời.
"Ối giời, tôi thật mệt mỏi với cái thứ ngôn ngữ trời đánh thánh vật của dân Hàn các người rồi. Đọc riết rồi lẹo lưỡi luôn." Joel thở dài.
"Thì ông làm ơn bịt lỗ tai im lỗ mồm lại. Trật tự nào." Jae Hwan trêu.
"MỪNG CẬU CHỦ ĐÃ VỀ." Hai bên người hầu đứng sếp hàng ngay ngắn cúi chào.
"Chào mọi người." Cậu trả lời với giọng thân thiện.
"Thưa phu nhân và cậu chủ, chủ tịch đang ở phòng khách đợi mọi người ạ." Quản gia nói.
"Vâng."
Trong phòng khách một người đàn ông đang đọc báo. Vì đã ở trên thương trường nhiều năm nên trên khuôn mặt đã có vài vết nhăn nhưng vẫn không làm mất đi vẻ nam tính của ông.
"Appa."
"Về rồi sao có mệt không?"
"Không ạ."
"Con lên phòng nghỉ ngơi trước đi đến giờ cơm ta kêu con xuống."
"Hai."
Cậu lên phòng ngủ. Đập vào mắt cậu là một màu hồng và cái bàn toàn là mỹ phẩm cao cấp.
"Trời ơi cậu là trai hay gái vậy?" Tiếng của Joel khó chịu lầm bầm trong đầu Jae Hwan.
"Tôi là trai nè. Tôi chú trọng chăm sóc da trước khi ra đường. Nhưng tôi rất thích màu hồng." Jae Hwan trả lời.
"Tôi rất ghét màu hồng." Joel nhăn nhó.
Cậu Jae Hwan đi vào phòng tắm. Khi bước ra nếu ai nhìn thấy cảnh này chắc sẽ mất máu mà chết. Mái tóc ướt làm nổi bật khuôn mặt trắng non đôi môi đỏ vì tắm nước nóng nên khuôn mặt có phần ửng đỏ càng làm cậu thêm ma mị và quyến rũ. Đi đến tủ đồ mở ra và đúng như cậu nghĩ, đã có sẵn khăn lau mình và cả một tủ đồ toàn là đồ chất. Thế là cậu lau mình rồi mặc lên một bộ đồ rất đẹp: áo len xanh lá, áo sơ mi trắng, quần tây đen.
"Ew, có điệu đà quá không dạ?" Joel tặc lưỡi.
"Hợp với ông lắm đó." Jae Hwan trả lời.
"Hai người chúng ta mặc một bộ đồ này." Jae Hwan nói bằng giọng nói của cả hai người.
Rồi nhìn vào gương, Jae Hwan thấy có hai bóng người, một là cậu, bên phải là Joel. Rõ ràng chỉ có một mình cậu, nhưng cậu không biết vì sao trong gương lại có tới thêm một người nữa.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Mình chắc chắn không phải là bị ma ám. Hay là mình đã bị hoa mắt." Jae Hwan đi rửa mặt.
Nhìn lại vào gương, cậu chẳng thấy ai cả.
"Vừa mới hết đau đầu thôi mà." Jae Hwan thở dài.
"Dạ thưa, mời cậu xuống ăn cơm." Có tiếng của quản gia ngoài cửa.
"Được rồi." Cậu đáp.
Cậu bước xuống cầu thang làm ai cũng dừng mọi việc lại nhìn cậu. Thấy không khí khác thường cậu mở giọng thân thiện chào hỏi mọi người như thể cậu là con nhà gia giáo có ăn có học.
"Wow, vậy mới đúng là cậu chứ Jae Hwan." Tiếng nói kỳ lạ của Joel văng vẳng trong đầu cậu.
Vào bàn ăn, Jae Hwan chào hỏi bố mẹ rất lễ phép và ngồi cùng bốn người anh em của mình. Mặc dù trên bàn gồm có một dĩa bò nướng bulgogi, hai dĩa rau xào, một tô canh rong biển nấu thịt bò, vài dĩa kim chi và một nồi cơm nóng hổi, không ai ăn trước ai cả. Mọi người đều ngồi chờ cậu vào dùng bữa.
"Chào anh ạ." Jungkook tươi cười với Jae Hwan.
"Chào bé Kookie." Jae Hwan trả lời.
"Cục cưng của anh đó em. Nhớ đừng ăn hiếp em ấy nha." Taehyung nói với Jae Hwan.
"Dạ, em cưng luôn cả bé Yu Gyeom nữa." Jae Hwan gãi đầu ngượng ngùng.
"Mặt anh dính gì sao?" Yu Gyeom ngạc nhiên khi thấy môi Jae Hwan dính một màu đỏ bệt.
"Không có gì, tại hồi nãy son môi chống nứt da mà lấy lộn son môi đỏ." Jae Hwan gật đầu.
"Trời ơi trời, ngộ nghĩnh quá." Cả nhà cùng cười ha hả.
Gia đình của Jae Hwan ngồi vào bàn ăn. Họ cùng cất lên câu nói: "Jal meokgesseumnida." (tiếng Hàn nghĩa là 'cảm ơn vì bữa ăn', tương tự 'Bon Appetit' của người Mỹ)
Sau khi ăn xong, Jae Hwan quay qua nói chuyện với appa của cậu: "Appa không cần cho người sơn lại phòng con hay dời đồ làm gì đâu ạ, chỉ cần giữ lại cho con luôn là được rồi nha."
"Không phải con thích nó lắm sao?" Appa và umma cậu đồng thanh hỏi.
"Dạ, con dễ chịu lắm, và rất chịu chơi bao nhiêu năm nay rồi."
"Chơi...ý con nói bao nhiêu năm nay là con chỉ chơi đùa với mấy anh em trong nhà thôi sao?"
"Vâng ạ. Sẵn tiện appa cho người cầu hôn luôn đi ạ."
"Con thật sự muốn cầu hôn?"
"Dạ."
"Thôi được, ta sẽ tuyển rể." Appa nói.
"Umma chút đi trung tâm thương mại với con nha." Jae Hwan nói.
"Được, con trai. Mấy đứa con có ai muốn đi không nào?" Umma trả lời.
"Con muốn đi nữa." Jungkook níu tay Taehyung lắc qua lắc lại.
"Con dâu cũng đi luôn nha." Appa và Umma nói.
"Em cũng muốn đi nữa. Em muốn tìm nửa kia của đời mình." Yu Gyeom nói.
"Hy vọng ông trời không phụ lòng con." Họ trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip