Chương 1: Đau

Ting Tong'
Way vừa súc miệng xong bỗng nghe thấy tiếng chuông cửa truyền đến tai,tuy có chút nghi hoặc nhưng vẫn nhanh chóng ra mở cửa.Vừa mở cửa ra đối diện với Way là một gương mặt đã quá đổi thân quen và dường như trong từng tế bào của anh đã khắc sâu gương mặt của người ấy.Chẳng ai xa lạ ngoài Babe - King Of The Racetrack .Một Ông Vua Đường Đua hàng thật giá thật,được người người ngưỡng mộ.Là một con Bạch Hổ dữ tợn trong mỗi trận đấu,sẵn sàng nuốt sống bất kì kẻ ngán đường nào.

Đối với người khác là thế,còn đối với bản thân Way,Babe chẳng khác nào một con mèo nhỏ thích xù lông và luôn giơ lên cặp móng vuốt vô hại mỗi khi bị trêu chọc.Babe đối với Way là một vì tinh tú luôn chói sáng trong màn đêm sâu thẳm, là ánh sáng nhỏ nhoi trong cuộc đời đầy đen tối của anh.Babe luôn xem Way là người bạn thân nhất, nghe có vẻ vui nhỉ,được làm bạn với Vua ai mà chẳng thích.Chỉ tiếc là Way yêu Babe mất rồi.

Trong mười năm,Babe chỉ luôn xem Way là bạn thân nhưng tình yêu Way dành cho Babe lại ngày một lớn.Cứ mỗi ngày mỗi giờ Way lại yêu Babe càng nhiều thêm.Đến nỗi giờ đây,qua 1 thập kỉ thứ tình yêu đó đã to lớn đến nỗi đến Way cũng chẳng kiểm soát được việc bản thân ngày càng thích Babe. Chỉ muốn Babe có thể nhìn về phía mình dù chỉ một lần.

Nhưng tiếc rằng thứ tình cảm ấy lại chẳng vượt qua được cái danh bạn thân nhất mà Babe đã gán cho Way. Dù cho trong mắt Babe có vạn vì tinh tú nhưng trong tim Way chỉ có Babe là toả sáng nhất.Way tưởng rằng cứ chờ Babe ,cứ đứng sau Babe thì một ngày nào đó bầu trời đầy tinh tú ấy cũng sẽ xuất hiện chỗ đứng cho một vì sao nhỏ mang tên Way,rằng cứ cố gắng chờ thêm chút nữa thì thứ tình yêu to lớn ấy cũng được đáp lại.Dù cho xung quanh Babe có xuất hiện bao nhiêu người thì cũng chẳng quan trọng, Way vẫn sẽ chờ sẽ đợi.

Way cứ chờ cứ đợi mãi để rồi ngay ngày hôm qua Way thấy được tin Babe công khai rằng Charlie đã trở người yêu của mình.Lúc đấy cả thể giới trong Way như sụp đổ.Ông trời quả thật biết cách trêu đùa lòng người.Chờ đợi cả một thập kỉ để rồi nhận lại được gì ngoài cái danh bạn thân nhất. Hỡi trời cao nếu ông thật sự là một kẻ vĩ đại vì sao lại phải dày vò tên phàm nhân thấp bé này chứ.Ngay đem đó,Way cùng các thành viên trong đội được mời đến bar để cùng chúc mừng cho tin này.Trong lúc mọi người ai cũng vui mừng thì Way chỉ biết trốn vào một góc, một mình gặm nhắm nỗi đau ở nơi đầu quả tim.Lát sau bỗng Babe bước tới ngậm trong miệng điếu thuốc rồi đặt đầu điếu thuốc ấy lên đầu điếu thuốc của Way.Giây phút thấy được sườn mặt của người mình thương gần trong gang tấc Way hận không thể hôn lên đấy,giờ phút ấy Way lại lần nữa thắp lên hi vọng rằng người đến lần này sẽ chẳng khác gì những người trước.

Way muốn bình tĩnh nói chuyện với Babe chỉ mong mọi thứ sẽ như Way hi vọng nhưng Way đã lầm.Lần đầu tiên Babe to tiếng với Way chỉ vì một người mới quen biết, lần đầu tiên Way biết cảm giác bị vứt bỏ là như thế nào. Cũng vì chuyện này mà cả hai có một trận cãi nhau lớn nhất từ trước đến giờ.Lúc đấy Way mới nhận ra rằng cái gọi là tình bạn mười năm vốn dĩ chẳng bằng một mối quan hệ mới quen trong mấy tháng ngắn ngủi.Ngay đêm hôm đó,tại thời điểm ngồi trong xe, tại lúc Way nhẫn tâm vứt bỏ sợi dây chuyền hình vô lăng hộ mệnh thì đây cũng là lúc Way lại lần nữa từ bỏ.Way đã chẳng muốn yêu Babe nữa rồi.Con người dù cố gắng đến đâu thì cũng sẽ đến lúc mệt mỏi và giờ Way đã mệt lắm rồi.

Không ngờ hôm nay,Babe lại xuất hiện trước nhà Way.Nói không bất ngờ là giả nhưng Way lại thắc mắc sao Babe lại đến tìm bản thân mình vào giờ này.Dù ra sao thì Way vẫn phải mời Babe vào nhà mình trước.

"Mày có chuyện gì mà đến đây tìm tao vậy?"Way vừa khoác vai Babe vừa nghi hoặc,cả hai vừa nói chuyện vừa đi vào nhà.

"Muốn uống rượu với mày đấy"Babe trả lời lại một cách thoải mái trước người bạn thân đáng tin cậy của mình.

"Được thôi"Để cho Babe ngồi xuống ghế,Way nỗ lực kiềm chế cảm giác khó chịu trong lòng mà đi lấy ra một chai rượu đầy nhóc đặt lên bàn tạo thành tiếng 'cạch'

"Trời" nhìn vào chai rượu đầy nhóc Babe cười một cách thích thú đầy bất ngờ.

"Đủ cho đêm nay không"Way vừa cười vừa hỏi người Alpha đầy mỹ miều trước mặt.

"Say đến chết luôn ấy"Babe vừa trả lời vừa mở nắp chai rượu.

' Cành Cạch'Way đặt lên bàn hai chiếc ly thủy tinh rồi bước đến ngồi kế Babe.

Thấy Babe mặt mày ũ rũ ngồi rót rượu. Way liền hỏi " Vậy hôm nay mày đến đây một mình à?Gà của mày đâu"

"Kệ nó đi"Babe trả lời lại bằng giọng điệu hậm hực.

"Nào"Babe và Way cụng ly với nhau tạo thành một âm thanh bắt tai.Vừa cụng ly xong Babe liền nốc hết ly rượu như uống nước lã.Thấy thế Way cũng uống hết rượu trong ly một cách chậm rãi.Vừa đặt ly xuống đập vào mắt Way là đôi mắt ngấn lệ cùng sự lặng đi của vị alpha mỹ miều phía đối diện.Babe xích ghế đến gần Way rồi đưa tay ra ý muốn nắm lấy tay của người bạn thân nhất của bản thân trong mười năm.Nhận thấy sự bất thường từ Babe,Way ngập ngừng nhưng vẫn đặt tay mình vào lòng bàn tay của Babe.Giây phút hai bàn tay chạm nhau tim Way gần như muốn ngừng đập. Đầu Way giờ chỉ còn hình ảnh đầy tủi thân của Babe.

"Tao xin lỗi.Tao xin lỗi vì tất cả"Babe cất giọng lên một cách nghẹn ngào.Lời vừa cất lên Way không khống chế được sự bất ngờ.
Babe luôn miệng nói rằng 'xin lỗi' rồi lại bảo: đáng lẽ bản thân nên tin lời của Way,Thằng Charlie đúng y như lời Way nói,nó lừa dối Babe.
Nghe xong trong lòng Way tràn ngập nghi hoặc liền cất giọng hỏi Babe:"Khoan đã, Cuối cùng thằng Charlie đã lừa dối những gì?Hả"

"Nó cũng là con nuôi của lão Tony"Babe trả lời với giọng nghèn nghẹn.Nghe đến đây tim Way như hẫng một nhịp. Thì ra Babe là vì bị thằng nhóc ấy bỏ rơi nên mới đến đây tìm Way.Thì ra từ đầu đến cuối bản thân luôn là cái lốp dự phòng của Babe. Nghĩ đến đây hốc mắt Way không mấy chốc đã đỏ lên.
Vừa khóc Babe vừa nghẹn ngào nói:

"Nó luôn lừa dối chúng ta"

"Mày biết không?.."

"Hức..Là tao đau lòng biết bao nhiêu" Babe phát ra những âm thanh chẳng mấy tròn trịa,thanh âm như nghẹn lại ở nơi cổ họng mà chẳng thoát ra một cách rõ ràng.

"Khi tao đưa người này về"

"Mày cũng biết ta chưa từng yêu ai bao giờ hết"

"Tao trao cho nó hết mọi thứ trong cuộc đời"

"Tao đều trao cho nó cả"Bấy nhiêu lời Babe phát ra là bấy nhiêu giọt lệ lăng dài nơi mi mắt.Chưa bao giờ Way thấy Babe khóc một cách nức nở đến thế.Chẳng thể kiềm chế được bản thân Way liền bước tới ôm trọn Babe vào lòng và liên tục vỗ về.

"Không sao,không phải lỗi của mày đâu"Ôm lấy người mình xem như ánh sáng trong lòng, cảm nhận từng hơi thở ,tiếng nói của người ,nói không rung động ,không vui mừng là giả.

Nghe thấy người trong lòng đang khóc một cách thương tâm"Chậc"Way vô thức tạo ra âm thanh mang đầy sự khó chịu.'Lại là thầy nhóc Charlie chết tiệt đó,nếu mà gặp được mày tao nhất định sẽ đấm cho mày một cú' Trong đầu Way bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ đầy tức giận.

"Là do tao sai ,Way.Là do tao sai."Tựa đầu lên vai Way, Babe liện tục nói tự trách móc bản thân.Điều này làm cho hận ý của Way đối với Charlie lại ngày một tăng cao.

"Hức..hức"Babe dường như chẳng nói được từ nào ngoài những âm thanh rời rạc đầy nghẹn ngào.Thấy người mình yêu như thế Way chẳng thể làm gì ngoài việc dùng cái năng lực thao túng của một Enigma tối thượng lên người Babe rồi luôn miệng an ủi

"Mày không phải khóc nữa,có tao ở đây rồi".

Cảm nhận được rằng người trong lòng mình đã ngừng khóc.Way liền chậm rãi bỏ tay mình ra khỏi người Babe.

"Còn chuyện thằng Charlie mày thôi nghĩ về nó được rồi"

"Rồi ngủ ở đây đi,sáng mai hẳn về.Ok không"Way hỏi Babe.

___________________________________

Cười xinh toá😘😘🤭🤭

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip